Quá Khách

Chương 31


Đọc truyện Quá Khách – Chương 31

Tề Hạo không cần phí nhiều sức lực để thăm dò, vài ngày sau tin tức Ôn thị xâm nhập thị trường nơi đây đã xuất hiện đầy trên tuyền hình. Nhìn người đàn ông cười giảo hoạt trên tạp chí, trong lòng dâng lên sự phản cảm chưa từng có bao giờ.

Thị trường vốn đã bão hòa nay xuất hiện thêm một đối thủ có thực lực, các doanh nghiệp trở nên khủng hoảng. Cổ đông của các công ty cũng mở không ít hội nghị, bàn luận đối sách, chuẩn bị một hồi đại chiến.

Tề Hạo tuy cũng cho rằng nên phòng ngừa chu đáo, nhưng không biết lần này sẽ gặp nhiều mối đe dọa. Huống hồ cấp dưới thảo luận nửa ngày kết quả cũng không thể thống nhất, bảo sao hay vậy. Dù sao thì chiến trường đã ở phía trước, bàn sẵn đối sách cũng không chỉ là lý luận suông.

Hộp thư điện tử ” leng keng ” một tiếng chặt đứt suy nghĩ của anh, tất nhiên là có thư mới. Lông mày nhíu lại, Tề Hạo nhấp chuột, nhìn kỹ trong chốc lát, mày dần dần giãn ra, khóe miệng cũng treo lên một nụ cười.

Một tháng sau, Ôn thị không có động tĩnh gì, ngược lại một công ty con của Tề thị suýt nữa bị Hằng Thiên mua lại. Trước nay chưa từng làm ăn với Hằng Thiên, không ngờ đối phương nhân lúc loạn mà cho một cú.

Cổ đông lớn nhỏ lúc này mới rời lực chú ý sang bên đó, Tề Hạo chờ đúng thời cơ, xuất ra một phương án đầy đủ, giải quyết nguy cơ này đúng lúc.

Trong phòng hội nghị, nhìn người chung quanh lúng ta lúng túng không nói được gì, Tề Hạo cười cười,”Kỳ thật lần này xảy ra chuyện đột ngột, mọi người không chú ý tới cũng có thể bỏ qua. Bất quá lần này có thể hóa nguy thành an, là vì may mắn có một người……”


Anh quay đầu nhìn thư ký Sarah nói:”Gọi Lăng Nam tới.”

Tề Hạo chờ cô đưa Lăng Nam đến, bảo Lăng Nam đang kinh ngạc ngồi xuống, nói:”Nếu không phải Lăng Nam nhắc nhở đúng lúc, tôi cũng sẽ không lập tức chú ý tới động tĩnh của Hằng Thiên, hơn nữa là một người mới, sức quan sát sâu sắc, gặp chuyện vẫn bình tĩnh, cho nên tôi nghĩ, để Lăng Nam đảm nhiệm chức Phó quản lí phòng thị trường, mọi người không có dị nghị gì chứ?”

Các cổ đông quyết sách sai lầm ở đây, tuy rằng trong lòng cực không tình nguyện, nhưng đều không có lời nào để nói. Tề Hạo cười thầm, ngoài miệng lại nói,”Nếu tất cả đều đồng ý thì……”

“Tề tiên sinh……”

Một giọng nói nhẹ nhàng chặn lời anh, Tề Hạo thoáng cả kinh, quay đầu nhìn người bên cạnh mình,”Lâm trợ lý có ý kiến gì?”

“Lăng Nam xác thực rất có tài, nhưng vừa tới công ty không lâu, rất nhiều việc còn chưa đủ kinh nghiệm, Phó quản lí phòng thị trường không phải là một chức vị nhỏ, chi bằng cứ để Lăng Nam làm thêm một thời gian cho quen rồi nhậm chức cũng không muộn……” Lâm Lạc Ninh nhìn anh, ngữ khí thành khẩn.

Người chung quanh cũng đều gật đầu phụ họa.

Trước mặt mọi người bị một trợ lý nho nhỏ bác bỏ ý kiến, Tề Hạo trong lòng có chút căm tức, nhưng vẫn bất động thanh sắc nói,”Vậy chờ thêm một thời gian nữa.”

Mắt thấy Lăng Nam bị gọi vào lại xấu hổ đi ra ngoài, Tề Hạo cưỡng chế lửa giận đi vào văn phòng, hung hăng đóng sầm cửa lại, nhắm mắt tựa vào ghế chờ nguôi giận.

Cửa nhẹ nhàng mở ra, có người bước vào. Tề Hạo không cần nhìn cũng biết là ai, trừ người kia, cũng không có ai dám tự tiện xông vào khi chưa được anh cho phép.


“…… Anh giận à?” Hồi lâu, Lâm Lạc Ninh mới thật cẩn thận hỏi.

Tề Hạo mở mắt ra,”Em vẫn còn bận tâm đến anh cơ à?”

Lâm Lạc Ninh áy náy cúi đầu,”Em biết không nên phản bác ý kiến của anh trước mặt mọi người, nhưng nếu anh làm vậy……”

“Anh sẽ làm vậy, Lăng Nam nhất định phải được thăng chức……” Tề Hạo trong lòng chợt lạnh,”Em đang nhằm vào cậu ta sao?”

Thân thể gầy yếu trước mặt cứng đờ, Lâm Lạc Ninh mở to hai mắt,”Em không có……”

“Cậu biết không? Lần này nếu không có Lăng Nam, Tề thị sẽ có bao nhiêu tổn thất đây? Cho y một phần thưởng tương ứng, có cái gì không thể?”

“Nên thưởng cho y, nhưng chức phó quản lí này thật sự thực không ổn. Lúc trước y đặc biệt trúng tuyển, trong công ty cũng đã có người không phục, trong một thời gian ngắn, nếu lại được thăng chức, về tình về lý đều không thích hợp……”

Nghe cậu bình tĩnh trần thuật, không giống người đang vì tức giận mà kích động. Tề Hạo lạnh lùng cười,”Ý của cậu là tôi lấy việc công làm việc tư hả…… Nếu thật sự là như thế, cậu và Lăng Nam cũng chẳng khác gì nhau.”


Người trước mặt bỗng dưng biến sắc, ngơ ngác đứng giữa phòng, đôi môi trắng bệch không nói nổi một câu.

Tề Hạo trong lòng cũng nặng nề, phất tay bảo cậu ra ngoài.

Lâm Lạc Ninh yên lặng một lát, rồi chậm rãi mở miệng,”Tề Hạo, kỳ thật y cũng không giống Hứa Hi. Tuy rằng bề ngoài tương tự, nhưng đơn giản, y không phải là Hứa Hi.”

“Thế à?” Tề Hạo gắt gao trừng cậu, giận dữ cười,”Cậu lại đang ghen tỵ chứ gì……”

Nghe vậy, đôi mắt dài nhỏ ánh lên một tia kinh ngạc, rồi chợt ảm đạm. Lâm Lạc Ninh cười khổ gục đầu xuống, hai tay gắt gao siết lấy nhau, thân thể tuy rằng đã cực lực ức chế nhưng vẫn nhịn không được mà run lên nhè nhẹ.

Thần thái yếu ớt ấy làm Tề Hạo có chút không đành lòng, trong lòng cũng hối hận, định mở miệng, nhưng Lâm Lạc Ninh lại mở cửa, xoay người đi ra ngoài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.