Quả Đào Trong Tâm

Chương 57: Tả Nhiên Cùng Đinh Duyệt


Bạn đang đọc Quả Đào Trong Tâm FULL – Chương 57: Tả Nhiên Cùng Đinh Duyệt


Tả Nhiên đang đứng ở trước cửa.
“Tả thiếu, như thế nào lại chỉ có một mình anh ở chỗ này, Hàn tổng đâu?” Rõ ràng là hai người đến cùng nhau, như thế nào bây giờ lại chỉ còn một người.
“Tôi kêu cậu ấy về trước.”
Lúc này Đinh Duyệt mới phản ứng lại, “Tả thiếu tìm tôi có việc.”
Tả thiếu khóe miệng giật giật, “Sự việc lần trước…”
Đinh Duyệt không chờ Tả Nhiên nói xong liền lập tức đánh gãy lời nói, “Tả thiếu, sự tình lần trước chỉ là ngoài ý muốn, tôi cũng không có để trong lòng, cũng sẽ không nói cho người thứ ba biết, xin anh cứ yên tâm.”
Không biết vì điều gì, Tả Nhiên thế nhưng lại bởi vì những lời này có chút mất mát.

Anh nhìn về phía Đinh Duyệt, đối phương thực sự vô cùng thành khẩn cùng thẳng thắn, không có nửa điểm muốn anh phải phụ trách.
“Đinh Duyệt, chúng ta….”
“Tả thiếu, hiện tại không còn sớm, anh vẫn nên là sớm trở về nghỉ ngơi.”
Đinh Duyệt xoay người, đi đến đến trước cửa phòng bên cạnh, dùng thẻ mở cửa một chút, rồi sau đó cũng không quay đầu trực tiếp đi vào.
Tả Nhiên nhìn cánh cửa dần đóng lại, trong lòng cảm thấy dần nặng trĩu.
Nhan An An mặc áo ngủ, nằm trên chiếc giường kingdom mềm mại.


Cô không chỉ có đau đầu, mà còn có khát nước.
Cô cố hết sức mở to mắt, liền đến chiếc tủ cạnh mép giường có một cốc nước.
Cô nhếch miệng cười cười, khen ngợi một câu: “Đinh Duyệt thật đúng là chu đáo.”
Uống nước xong, cô lại tiếp tục nằm trên giường.

Lúc này đột nhiên di động vang lên, cô tìm sờ soạng cả nửa ngày vẫn chưa sờ thấy điện thoại.
Đã tìm rất lâu cũng không thấy, cuối cùng thật sự bị tiếng chuông làm đến phiền cô lúc này mới ngồi dậy, nhìn một lượt khắp căn phòng, liền phát hiện di động lại đặt ở ngay phía trên tủ.
Cô ấn vào nút nghe máy, bên kia âm thành của Tư Hành liền truyền đến: “Có về nhà không?”
Nghe thấy âm thanh của anh, Nhan An An có chút cao hứng, cô mới, “Không có về nhà, ở lại khách sạn nghỉ ngơi.”
“Trợ lý Đinh đâu?”
“Em nói cô ấy đi nghỉ ngơi rồi.”
Nhan An An vẫn luôn ngây ngô cười, không biết vì cái gì, nghe thấy âm thanh của Tư Hành liền cảm thấy rất vui vẻ, không cần biết anh nói điều gì nhưng vô cùng vui vẻ.
Tư Hành ngữ khí có chút lãnh đạm, “Nhan An An, em rốt cuộc là suy nghĩ kiểu gì? Người khác nói em uống rượu em lại ngoan ngoãn uống, biết mình không uống được nhưng lại không biết từ chối sao?”
Đây là lần đầu tiên Tư Hành gọi tên cô đầy đủ như vậy, khiến cô cảm thấy có chút ủy khuất.
“Cái hạng mục kia mọi người đã chuẩn bị rất lâu, em tưởng chỉ cần uống chút rượu liền có thể đem hợp đồng ký được.

Không phải đa số mọi người cũng như vậy sao?”
“Bọn họ là bọn họ, em là em.

Nếu lại có lần sau, em xem anh sẽ trừng phạt em như thế nào.”
Nhan An An vốn dĩ đêm nay có chút không vui, lúc này lại bị Tư Hành nói một trận, cô cảm thấy dạ dày quay cuồng có chút khó chịu, âm thanh cũng trở nên nghẹn ngào.
“Vốn dĩ đã rất khó chịu, anh còn hung hăng nói em, còn muốn trừng phạt.

Anh nói, có phải là anh không thích em nữa hay không? Ô ô ô….”

Cô hôm nay uống rượu xong, so với thường ngày càng làm nũng đến lợi hại.
Anh không phải là thật sự muốn giáo huấn cô, chính là đau lòng.

Anh hao tốn hết tâm tư cưng chiều cô, hôm nay lại bị người khác khi dễ, ngẫm lại liền cảm thấy khó chịu.
Thấy cô như vậy, không thể lại tiếp tục nói đạo lý, chỉ có thể nhẹ nhàng nói.
“An An đừng khóc, vừa rồi anh không phải cố ý, anh chính là lo lắng cho em.”
Nhan An An lại khóc càng thêm lợi hại, “Lo lắng cho em nhưng vì cái gì không thể nói nhẹ nhàng, anh chính là bắt nạt em.

Anh nhất định là không thích em, cho nên mới hung dữ như vậy.”
Tư Hành bị cô nháo đến trong lòng càng thêm rối loạn, “An An, em trước hết tắt điện thoại đi, chúng ta call video được không?”
“Không muốn, em mới không muốn cùng anh call video, anh vừa rồi còn hung dữ với em, anh còn gọi đầy đủ tên của em, anh trước kia không bao giờ gọi như vậy.”
Tư hành cũng ý thức được chính mình thái độ vừa rồi không tốt, hạ thấp âm thanh, ôn nhu mà nói, “An An, ngoan, cùng anh call video.”
Cô từ trước đến nay đều là ăn mềm không ăn cứng, bị anh dỗ vài câu như vậy, liền không ngang bướng nữa, ngoan ngoãn cúp điện thoại.
Chờ đến lúc Tư Hành yêu cầu gọi video, cô lập tức nhấn nút chấp nhận.
Lọt vào trong camera là một khuôn mặt nhỏ đỏ bừng trên mắt vẫn còn treo vài giọt chưa kịp rơi xuống, nhìn qua cho chút đáng thương cùng với chút ngốc ngốc.
Tư Hành nghiêm túc nhìn cô, Nhan An An nhìn màn hình điện thoại, lúc này cũng nghiêm túc mà đối diện.
Cô vươn ngón tay nhỏ chạm lên khuôn mặt trên màn hình, giống như ở bên kia Tư Hành ở bên kia có thể cảm nhận được cái chạm này của cô.

Tư Hành bị hành động có chút ngốc, hậu tri hậu giác bất đắc dĩ cười khổ, anh hỏi: “ An An, khó chịu sao?”
Nhan An An lần này lại ngoan ngoãn trả lời anh: “Khó chịu.”
“Cái kia về sau không uống có được không?”
“Không tốt.”
“Vì cái gì?”
“Ngày mai còn gặp đối tác, không uống rượu khả năng sẽ không thành công.”
“Anh kêu Tả Nhiên đi cùng với em.”
“Dẫn cậu ta đi hù dọa người sao?” Nhan An An nghĩ đến bộ dáng dọa người tối nay của Tả Nhiên, trên mặt không dấu được liền lộ ra ý cười.
Tư Hành gật gật đầu, “Ừ, ai khi dễ em liền cho cậu ta đi hù dọa lại.”
Nhan An An không đáp ứng cũng không từ chối, chỉ là ngây ngô cười.
“An An, anh nhớ kỹ, về sau mặc kệ ai khi dễ em, em đều có thể không một chút lưu tình nào phản kích lại.

Mặc kế phát sinh ra chuyện gì, đều có anh bảo vệ em.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.