Qua Cơn Mưa, Nắng Sẽ Lại Về

Chương 18


Bạn đang đọc Qua Cơn Mưa, Nắng Sẽ Lại Về: Chương 18:

Sunny nheo nheo mắt nhìn Shine. Thông minh, rất thông minh. Không hổ danh đại tiểu thư nhà họ Hoàng, không những thông minh mà còn rất giỏi quan sát. Mọi vị trí trong khách sạn này, cô hiểu rất rõ, một khi đã canh gác thì đến con ruồi cũng không bay ra được, nhưng cửa nhà vệ sinh nữ thì lại khác, đó là nơi đặc biệt nhạy cảm ít người chú ý, đương nhiên cũng chẳng ai rảnh hơi đem súng dắt vào lưng quần mà đứng ngoài canh cửa.
Hai người vạch ra một kế hoạch tẩu thoát rất nhịp nhàng, đầu tiên là Sunny sẽ trèo ra ngoài qua lối thông hơi, cho dù cô có xuất hiện một cách kỳ lạ cũng chẳng ai dám nghi ngờ gì, rất đơn giản vì cô là chủ nhân tương lai của khách sạn này. Tiếp đó là Sunny quan sát tình hình xem bên ngoài thế nào, sau đó sẽ giúp Shine ra ngoài rồi cùng nhau rời đi. Rất tốt, cứ theo kế hoạch mà làm thì chắc chắn thuận lợi không sảy đi đâu được.
Nhưng vừa đúng lúc Sunny ló đầu ra khỏi lỗ thông hơi, bên mé tường tiếp giáp với nhà vệ sinh nam đã vang lên một âm thanh lạ vô cùng khả nghi. Cô chần chừ một lát, cuối cùng quyết định trèo xuống kéo Shine nép sát vào tường nghe lén hai người đàn ông trong nhà vệ sinh nam kế bên đang hí hửng bàn luận chuyện gì đó.
“Đã chuẩn bị xong chưa?”
“Đại ca yên tâm, xong cả rồi, em đã giả danh người nhà Huy Gia ra lừa gạt đám nhân viên đó, nói phía Huy Gia muốn đảm bảo bí mật nên phải chặn mọi cửa ra, mà cái lũ ngu ngốc này rất sợ Huy Gia, đã cử người đi canh giữ tất cả rồi. Đại ca, anh đừng lo, thuốc nổ kích hoạt rồi, hơn nữa lại đặt ở mấy góc khuất không ai trông thấy, bọn chúng chưa kịp phát hiện thì đã bị nổ banh xác rồi. Chúng ta cũng nên rời đi thôi, đại ca, em đã sắp xếp lối ra cả rồi, mau đi thôi!”
“Chú mày làm tốt lắm, được, xong việc này anh sẽ thưởng lớn! Hhaaa, ta đi thôi!”
Sunny quay lại nhìn Shine, không hổ bạn thân, rõ ràng Shine cũng có suy nghĩ giống như cô hiện tại. Thứ nhất, thuốc nổ đặt ở khách sạn, lại còn gài người chặn cửa, chắc chắn là muốn thảm sát một số người. Thứ hai, ở địa bàn của Hàn gia lại có kẻ dám giở trò đánh lén, nếu không phải nhằm vào một nhân vật có tầm quan trọng đặc biệt thì chúng tuyệt đối sẽ không có gan làm chuyện này. Thứ ba, những người hiện có trong khách sạn này chỉ có đám nhân viên và đám mỹ nam đang bàn việc buôn bán trong phòng hội nghị, bao gồm cả Huy Nam và Huy Khánh, vậy thì mục tiêu của bọn sâu bọ này chắc chắn là nhắm vào đám mỹ nam đó. Theo suy nghĩ thông thường, việc đầu tiên cô phải làm đương nhiên là bám theo những kẻ lạ mặt kia để tìm đường thoát thân.

Nhưng mà, nếu như để cậu chủ Huy Gia chết tại khách sạn của cô, e là sống còn không bằng chết, hơn nữa cô cũng chưa quên việc Shine đắc tội với Vương Chí Long, người có thể bảo vệ cô và bạn cô không ai khác chính là hai người Huy Nam và Huy Khánh. Họ đối với cô và Shine không đáng chê trách ở chỗ nào, ngược lại Huy Nam còn rất tốt với cô, thực lòng mà nói thì ít nhiều cô cũng có cảm tình với anh ta một chút. Haiz, đều là việc tốt cần phải làm cả, thôi được, coi như lần này cô trọng tình nghĩa ra tay cứu giúp hai người họ.
Lại quay sang nhìn Shine, biểu hiện của nó rõ ràng rất tán thành suy nghĩ của cô. Lúc cấp bách thì không cần nhiều lời, Sunny cười nhẹ một tiếng ra hiệu với Shine, việc trước mắt là một người cần báo cho Huy Khánh hoặc Huy Nam biết chuyện có thuốc nổ, còn một người phải mau chóng tìm đường ra và xem thử còn bao nhiêu thời gian, báo được cho bọn Kelvil và Shyn đang đợi ở bên ngoài thì càng tốt.
“Tao đi báo cho Huy Khánh!” Shine nhanh nhẹn cắt đôi dòng suy nghĩ do dự của Sunny. Dù gì nơi này cũng không phải địa bàn của cô, để chính chủ nhân của nó hành động nhiều việc cùng một lúc thì ắt hẳn sẽ tốt hơn là để cô làm.
“Oke, còn lại để tao.” Sunny gật đầu chấp nhận, kỳ thực thì trên đời này người hiểu rõ suy nghĩ của cô chắc không còn ai giỏi hơn Shine, thật siêu phàm a~, tất cả những gì cô tính toán nó đều hiểu rõ như đi guốc trong bụng cô vậy.
Shine quay người chạy một mạch về phía phòng hội nghị. Mẹ kiếp, tại sao cửa phòng lại ở sau lưng của Huy Khánh cơ chứ, lại còn là loại kính siêu dày siêu cách âm, cô có đập cửa la hét thế nào cũng chẳng làm anh ta mảy may kinh động. Lúc cần nhìn thì chẳng nhìn, đồ đáng ghét, vậy tại sao thường ngày lúc nào anh cũng dán mắt vào tôi một giây không rời, hả, hả???
Huy Nam lúc đó đang mỉm cười bàn thảo gì đó với một anh trai đẹp lộng gió, không biết có phải là mọc mắt ở mang tai hay không mà lại đột nhiên quay ra phía cửa nhìn cô. Anh hơi nghiêng đầu, cũng chẳng hiểu vì sao mình lại quay lại, chỉ biết là nhìn vẻ mặt của cô gái đứng ở ngoài cửa thì biết, cô ta hình như muốn nói điều gì đó rất quan trọng với anh hai thì phải.

Anh hắng giọng khẽ nói với Huy Khánh vài câu, Shine rướn người lên chăm chú quan sát biểu hiện của Huy Khánh, anh ta im lặng nhíu mày hơn một phút, sau đó gật nhẹ đầu, hình như là ra lệnh cho Huy Nam mở cửa cho cô. Cái này đúng, Huy Khánh sau khi nghe Huy Nam nói rằng Shine đang ở ngoài đập cửa liền bảo Huy Nam mở cửa cho cô, Shine thường ngày sợ đến mức nói chuyện với anh còn run cầm cập, nếu đã là cô muốn nói gì đó với anh thì chắc chắn là chuyện rất hệ trọng rồi.
Cửa vừa mở, Shine đã không thèm giữ gìn khí chất tiểu thư cao nhã mà xông thẳng vào chỗ của Huy Khánh. Cô đảo mắt một lượt, đám người trong phòng có vẻ rất ngạc nhiên, không được, cô không được nói toạch ra, đám người này đều là những nhân vật có máu mặt trong giới hắc bang, để họ biết chuyên thì chắc chắn sẽ không nể mặt Huy Gia nữa, chuyện này sẽ làm ảnh hưởng không nhỏ tới danh tiếng của Huy Khánh, anh ta bảo vệ cô, theo lí thì cô phải đảm bảo là anh ta không bị mất thể diện trước mặt những người này.
Đám người trong phòng hội nghị chăm chăm nhìn Shine. Khả Hân tiểu thư này rốt cuộc có chuyện gì lại hớt ha hớt hải như bị ma rượt vậy chứ, thật khiến họ tò mò mà.
Shine cúi sát người xuống bên cạnh Huy Khánh, ghé tai anh nhanh nhẹn báo cáo sơ lược tình hình. Huy Khánh nghe xong thì trầm ngâm một lúc, nét mặt lộ vẻ đằng đằng sát khí, sau đó đẩy ghế đứng dậy ôm eo cô đi thẳng ra phía cửa, không nói thêm câu nào ngoại trừ hai chữ “Đi thôi!”
Thấy Huy Khánh rời khỏi vị trí, từng người từng người trong phòng hội nghị đều hơi biến sắc một chút, lục tục kéo nhau theo sau Huy Nam và King cùng Huy Khánh rời khỏi nơi đó, họ hiểu rõ, nếu không có gì to tát thì Huy Khánh sẽ tuyệt đối không rời khỏi giữa chừng một cuộc giao dịch quan trọng như thế này.

Huy Khánh lạnh lùng siết chặt eo Shine, sải từng bước dài đưa cô đi về phía trước. Shine thấp hơn anh đến hai cái đầu, lại ở trong tình thế bị kẹp chặt, thành thử ngoại trừ im lặng đi theo anh thì chẳng làm được việc gì khác. Bây giờ cô mới thực sự hiểu nha, lùn cũng là một cái tội nặng.
Huy Nam sốt ruột gặng hỏi Shine, “Khoan đã, Sunny đang ở đâu vậy, tại sao tôi không nhìn thấy cô ấy?”
Bước chân của Huy Khánh hơi chậm lại một chút. Anh lườm Shine một cái lạnh thấu xương, không đợi cô trả lời đã tự động nói thay, “Cô ta sớm đã tẩu thoát rồi.”
Shine mắt tròn mắt dẹt ngạc nhiên nhìn Huy Khánh. Khánh đại gia, chẳng lẽ anh ta đã sớm biết cô và Sunny ở bên ngoài âm thầm bỏ trốn rồi sao? Thật bái phục a~, người như anh ta đúng là kẻ khó qua mặt mà.
“Huy Khánh…” Shine nhỏ giọng ngẩng lên nhìn anh, “Chuyện này thực xin lỗi, tôi chỉ là muốn ra ngoài hít thở không khí một chút thôi.”
“Ừ.”
Đáy mắt Shine lóe lên một tia kinh ngạc, chỉ ừ thôi sao, hay là anh ta đang gấp rút rời đi nên chưa muốn tính sổ với cô?

“Còn nữa, mau chạy thôi, thời gian không có nhiều…” Cô nuốt nước bọt lo lắng cúi gằm mặt xuống, không biết anh ta có nổi giận đánh chết cô không đây.
Chạy?
Huy Nam đang nhanh chân đi theo Huy Khánh hơi nhíu mày một chút, theo tình hình trước mặt thì chắc là ở đâu đó trong khách sạn này không được an toàn, nhưng mà có đến mức cần phải chạy không, bao nhiêu năm anh và Huy Khánh lăn lộn trong giang hồ chưa từng bị thứ gì làm cho kinh động, bỏ chạy sao, hai người họ chưa thảm tới mức đó!
Huy Khánh lại ban cho Shine thêm một cái lườm khiến cô sởn gai ốc, bàn tay đang ôm eo cô trong một phút siết chặt hơn chút nữa, cử chỉ này chính là chứng minh với cô rằng ở bên cạnh anh rất an toàn, không dễ dàng bỏ mạng như vậy đâu. Shine cũng yên lòng một chút, không đòi bỏ chạy nữa nhưng khuôn mặt thì vẫn lộ vẻ lo âu. Đến nước này rồi Huy Khánh vẫn còn bình tĩnh thản nhiên như vậy, không biết có phải là vì anh ta quá ngạo mạn không?
Tích tắc, tích tắc, Shine có thể cảm nhận rất rõ mối nguy hiểm cận kề từ phía chỗ thuốc nổ được bổ trí xung quanh khách sạn. Cô tuy không biết gì về mấy thứ bom đạn này nhưng không khó để biết được sức công kích của chúng ghê gớm đến thế nào.
“Khả Hân tiểu thư, rốt cuộc có chuyện gì, cô nói ra có được không hả?” Một vị đẹp trai ở phía sau sốt ruột lên tiếng.
Shine đưa mắt nhìn người đó rồi lại nhìn Huy Khánh, anh không có bất cứ biểu hiện nào là phản đối không cho cô trả lời, liền mở miệng nói với trai đẹp sau lưng, “Trong khách sạn này có đặt thuốc nổ, là tôi nghe lén có hai người ở trong nhà vệ sinh vừa nói với nhau như vậy.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.