Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh

Chương 36


Đọc truyện Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh – Chương 36

Edit + Beta: Vịt

**** Uiii mãi đến hôm nay tui mới lại quay lại với Cp tưng tưng này:(((( nhớ quá đi

Từ Tư Miểu từ chức ở Ảnh Nghiệp Áo Pháp, còn nhanh hơn cả từ chức trước đây.

Giống như anh là vì dựa theo yêu cầu của Hàn Huấn đi làm nghiêm túc, mỗi ngày đi sớm về trễ, hai người ở cùng trong tòa biệt thự, nhưng lại không gặp mặt mấy lần.

Sau khi không cần cố ý chọc giận Từ Quốc Xương, Hàn Huấn triệt để thoát khỏi gánh nặng tham dự tiệc xã giao.

Vụ《Nhất cật định tình》không có tin tức, nhưng sự im lặng của Ảnh Nghiệp Áo Pháp và tập đoàn Lục Chúng đủ nói rõ rất nhiều vấn đề.

Trong im lặng, ban giám đốc Ảnh Nghiệp Áo Pháp tổ chức lại, tin tức Từ Quốc Xương thừa nhận trách nhiệm và từ chức truyền ra, mà Lục Chúng còn thảm hơn chút, ngoại trừ thành viên ban giám đốc thay đổi, diện tích lớn của Hàn gia bán tháo bất động sản và cổ quyền, chỉ vì đổi lấy tiền mặt.

Điều tra cặn kẽ nhằm vào hai xí nghiệp còn chưa công bố kết quả, chính sách phương hướng phát triển đã đến.

Phía trung ương tiến hành phê bình không chỉ đích danh, yêu cầu quy phạm giới điện ảnh, đảm bảo ngành điện ảnh Trung Quốc phát triển mạnh, giữ mình trong sạch, nộp thuế hợp pháp.

Quần chúng ăn dưa đều sắp bị dưa ngọt đút thành linh hồn đáng yêu 300 cân, sau khi xem một loạt tin tức trung ương phê bình không chỉ đích danh, mờ mịt thở dài sự thật của 《Nhất cật định tình》là: Không nát thì thôi, một khi nát thì kinh động trung ương đảng, trực tiếp trạm C debut ẩn danh.

Hàn Huấn biết được những tin này, nhìn lướt qua quy phạm và điều khoản liên quan, mỗi một chính sách mới đều viết khá thoáng, hoàn mỹ phù hợp với bản sắc Trung Quốc “Quy tắc chặt chẽ, quản lý cởi mở, không truy xét gió êm sóng lặng, nếu điều tra nhất định chạy trời không khỏi nắng”.

Tập đoàn Lục Chúng thảm hơn nữa, cũng không có bao ảnh hưởng đối với Tôn Hạo Nhiên.

Cùng lắm là một bộ phim nát, không thể nào hoàn toàn đánh ngã Tôn Hạo Nhiên, chỉ cần gã có thể tiếp tục bùng cháu tiếng tăm đã từng, lừa mấy ông chủ lớn mua kịch bản, easy.

Muốn triệt để đánh tan người này, việc Hàn Huấn cần làm nhiều hơn.

Thành công mà《Trái tim mỹ vị》đạt được, cho Hàn Huấn sức mạnh vô cùng lớn.

Cậu ở biệt thự của Ảnh thị Angus, không tham gia một hội gặp mặt điện ảnh nào, mà tìm căn cứ luật pháp liên quan đến kịch bản bị ăn cắp bản quyền.


Sau khi trưng cầu không ít luật sư, Hàn Huấn bắt đầu lật từng trang ghi chép của mình.

Quá trình sáng tác kịch bản, cậu có vô số ghi chép và tài liệu chứng minh quyền sở hữu kịch bản, phiền phức duy nhất chính là — cậu không làm công chứng cho kịch bản, những kịch này chưa từng đăng tải, dựa vào lan truyền công khai tồn tại trước mặt mọi người, muốn lấy lại quyền ký tên hao thời hao lực, tương lai cũng không lạc quan.

Hàn Huấn không hiểu kiện cáo đến cùng sẽ phức tạp như nào, chỉ có thể dựa theo đề xuất của luật sư, trước làm chứng cứ căn bản nhất thu thập công tác.

Trong phòng khách biệt thự chất đầy sách đã đọc và bút ký từng viết của Hàn Huấn, Hàn Huấn tìm kiến, lại bởi vì nhặt được sáng ý từng lãng quên, dục vọng sáng tác nổ bùng, xoạt xoạt xoạt viết xong mấy tờ, không tìm được bao nhiêu chứng cớ, nhưng lại viết không ít bản thảo kịch bản mới.

Hàn Huấn:……

Còn tìm tiếp như vậy, chắc là viết ra một đống bản thảo kịch bản mới, chứng cớ lại không thu xếp được!

Hàn Huấn lãng phí cả buổi chiều, một lần nữa bắt đầu sắp xếp lại kịch bản ban đầu của《Ký túc xá học sinh hư》.

Cậu rất thích bộ sitcom đầu tư ít này, đạo diễn dí dỏm hài hước, cũng sẵn lòng dạy cậu kỹ xảo giữa quay sitcom và sáng tác kịch bản.

Mấy bản thảo viết chữ nguệch ngoạc của đạo diễn, khiến Hàn Huấn ý thức được một loại khả năng khác.

Cậu không cách nào chứng minh sáng tác ban đầu của kịch bản thuộc về ai, nhưng cậu theo toàn bộ phim, ở phim trường sửa đổi kịch bản, chỉ cần có người sẵn lòng làm chứng hai lần sửa đổi hoàn toàn do Hàn Huấn độc lập chấp bút, hơn nữa nhất trí nội dung lan truyền công khai, tranh chấp quyền chữ ký tự nhiên giải quyết dễ dàng.

Từ Tư Miểu trốn việc sớm về nhà, mở cửa liền thấy Hàn Huấn đang viết.

Trên notebook toàn tên người, anh quét một cái, hỏi: “Mấy cái này đều là tên nhân vật kịch bản mới? Có tầm thường quá không.”

Tên phổ thông tỷ lệ lặp lại 90%, không quá phù hợp với thân phận của nhân vật câu chuyện.

“…… Từ tổng anh bước đi không tiếng động sao?” Hàn Huấn bị anh đột nhiên lên tiếng dọa sợ, mạch suy nghĩ hoàn mỹ gián đoạn.

Đây đều là tên của thành viên tổ phim, phần lớn là cậu từ danh sách chức vụ phim điện ảnh, phim truyền hình tìm ra.

“Là cậu chuyên chú quá, tôi đóng cửa lớn tiếng như vậy.” Từ Tư Miểu trên cao nhìn xuống, ôm cánh tay hất cằm kiêu ngạo nói, “Tôi nghe lời cậu đi làm nghiêm túc, tôi có phần thưởng không?”


Hàn Huấn khép sổ ghi chép lại, nhắc nhở, “Từ tổng, anh có thể nói đi đôi với làm hay không, bình thường chút đi.”

Từ Tư Miểu nhớ tới tuyên ngôn xin lỗi vĩ đại của mình bĩu môi, anh kéo cà vạt ném lên sofa, bận tới hít thở không thông, rốt cục trong nháy mắt trở lại biệt thự biến mất gần như không còn.

“Hàn Huấn, cậu không thể lợi dụng xong liền qua cầu rút ván biết không?” Từ Tư Miểu không có chút hình tượng nằm ngửa trên sofa, nhắm mắt lại nói, “Làm người phải biết ơn báo đáp.”

Anh thật sự mệt, lúc trước chơi điên luôn, giờ xử lý công việc chất đống, khiến anh bỗng muốn tuyên bố công ty giải tán ngay tại chỗ, về Anh ngồi ăn rồi chờ chết.

Hàn Huấn suy nghĩ một chút, nói: “Vậy tôi biết ơn báo đáp, viết phim mới cho anh nhé.”

“Nội dung gì?” Từ Tư Miểu quay đầu nhìn cậu.

Hàn Huấn viết thiết lập và suy nghĩ cả buổi chiều, trong đầu có ít nhất mười mấy kiểu truyện thú vị mix chung với nhau.

Nếu là báo ân, vậy phải viết hài kịch mới có thể đảm bảo phòng vé thành công, câu chuyện như《Trái tim mỹ vị》, phòng vé đại bạo hoàn toàn là một hồi toàn dân cuồng hoan ngoài ý muốn.

Cậu nói, “Suy nghĩ của tôi là, viết một bộ phim gia đinh già trẻ cả nhà đều có thể xem, không hại não, thuần túy hài hước là chính. Kiểu phim này chọn đúng thời điểm chiếu phim khá kiếm tiền. Hiện tại tôi có 2 suy nghĩ, xem Từ tổng thích cái nào?”

Hàn Huấn nói chậm rãi, nói ra ý tưởng buổi chiều viết đầy notebook.

Vừa nói, trong đầu lại tuôn ra một cái, hai suy nghĩ biến thành 3 suy nghĩ, 3 suy nghĩ biến thành 4 suy nghĩ, phim hài nhiều không đếm xuể, chỉ cần không chê mệt, Hàn Huấn có thể lấy ví dụ các kiểu phim hài thành công trong lịch sử điện ảnh, lại cho Từ Tư Miểu một câu chuyện mới.

Hàn Huấn không mệt.

Từ Tư Miểu đã nghe mệt, hơn nữa vừa mệt vừa đói, thảm tới mức thần chí không rõ.

Anh ngăn lại diễn giảng trường thiên của Hàn Huấn, gọi người bưng lên một bàn lẩu ăn tối, mặt bàn bày đầy món ăn, để Hàn Huấn vừa ăn vừa nói chuyện.

Suy nghĩ mới của Hàn Huấn, không khác lắm với câu chuyện trước đây của cậu.


Kịch nói chơi khăm kinh điển, nhân vật nhỏ miệt mài đấu tranh, ôm ấp một cuộc sống bình thường thăng hoa.

“Tôi không thích hết.” Từ Tư Miểu cực kỳ xoi mói, ban ngày quá bận khiến anh mệt tới tùy hứng, “Cậu sao không viết một kịch bản yêu đương? Gì mà thổ lộ trên không 5 triệu thước Anh, thắp sáng đèn thành phố viết chữ chỉ để cầu hôn, còn có cái gì nhỉ, à đúng rồi, cãi nhau hòa hảo, lại cãi nhau rồi lại hòa hảo, tính mạng cũng không quan trong bằng tình yêu, người sống chính là phải yêu đương. Tôi thấy người xem trong nước đều rất thích.”

Sau đó, Hàn Huấn lộ ra một biểu tình phức tạp, lẫn lộn giữa cự tuyệt, ghét bỏ, căm thù đến tận xương tuỷ và xin miễn thứ cho kẻ bất tài.

Từ Tư Miểu tỉnh ngộ, cuộc đời này vẫn còn có kịch bản mà Hàn Huấn không thể viết!

Trong ánh mắt anh lấp lánh ánh sáng như phát hiện lục địa mới, phấn khởi hỏi: “Cậu có phải chưa từng viết phim tình cảm không?”

Hàn Huấn dùng trầm mặc để đáp lại.

Đừng nói phim tình cảm, cậu ngay cả tuyến tình cảm cũng chưa từng viết, trong phim đã chiếu, tuyến tình cảm toàn là đạo diễn hoặc là Tôn Hạo Nhiên thêm vào.

Từ Tư Miểu rốt cục ở lĩnh vực Hàn Huấn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, tóm được nhược điểm của Hàn Huấn!

Anh nhất thời không mệt nữa, trong linh hồn tràn ngập hưng phấn và vui vẻ, hứng thú trong lòng đều viết lên khuôn mặt anh tuấn lại đáng ghét.

“Viết một bộ phim tình cảm cho tôi xem, kiểu phải cực kỳ dính dẹo lẳng lơ ti tiện ấy.”

“Tôi sẽ không, cũng không viết.”

“Biên kịch chuyện nghiệp không được từ chối mãi.”

“…… Tôi không cách nào hiểu được…… Đánh bạc tính mạng chỉ vì lãng phí thời gian yêu đương, nảy sinh tình cảm khó giải thích được.”

Từ Tư Miểu nói trúng tim đen, “Hóa ra, cậu giả bộ như lão gay lướt ngàn bụi hoa, kết quả chưa từng yêu đương.”

“Từ tổng từng yêu?” Hàn Huấn lé mắt liếc anh.

“Từng yêu.” Từ Tư Miểu kiêu ngạo không thôi, rốt cuộc ở phương diện tình cảm có thể khiến Hàn Huấn chịu thua!

Anh nói: “Tôi tiểu học đã có bạn gái, hơn nữa thay rất thường xuyên, không giống kiểu ma pháp sư lớn tuổi các cậu. Tôi giúp bạn gái giải quyết lưu manh lừa cô ấy, giải quyết vấn đề đăng ký đại học, giới thiệu công việc IBM. Tôi là người cực kỳ chiều bạn gái.”

Hàn Huấn càng nghe càng bất thường, nghe không giống yêu đương.


Ánh mắt cậu nhìn chằm chằm Từ Tư Miểu cũng thay đổi, thận trọng hỏi, “Từ tổng, vậy mấy bạn gái của anh đâu?”

“Chia rồi.” Từ Tư Miểu nhúng tràng vịt, “Không có giá trị lợi dụng nữa, tôi cũng cho các cô ấy thù lao tương ứng, không chia tay thật phiền phức.”

Từ Tư Miểu kiêu ngạo đếm tỉ mỉ tình sử huy hoàng của mình, vừa ngẩng đầu, phát hiện trong ánh mắt Hàn Huấn mang theo…… đồng tình?

“Anh mắt này của cậu là gì!” Từ tổng hôm nay rất mệt anh chính là muốn mất hứng chất vấn Hàn Huấn.

Hàn Huấn không nghĩ tới, Từ Tư Miểu nói đến tình sử không khoe khoang mình tướng mạo anh tuấn hào phóng các bạn gái đều không rời xa được, mà khoe khoang mình không gì là không thể, có thể mang đến cho bạn gái ích lợi gì.

Cậu ở trong cơn giận dữ của Từ Tư Miểu, há miệng mấy lần, rốt cục do dự hỏi: “Từ tổng, anh lên giường với bạn gái chưa?”

“Chướng mắt.”

Hàn Huấn: Đồng tình.jpg

“Tình yêu không phải như vậy, thuận theo nhu cầu, lợi dụng lẫn nhau.” Từ Tư Miểu cau mày, “Đáng tiếc bọn họ không đủ xinh đẹp, không câu nổi thú tính của tôi, tôi thích dáng vẻ của Sharon Stone hồi trẻ hơn, đáng tiếc là hồi trẻ.”

Những lời này Hàn Huấn nghe hiểu, “À, xử nam.”

Từ Tư Miểu không tức giận, bưng chén rượu lên, khoan thai cắm dao, “Cậu còn không biết thẹn nói tôi, kể từ khi bọn mình ở cùng nhau, tôi không thấy cậu ra ngoài hẹn pháo gì đó, có thể cửa sổ trống lâu như vậy, cậu có phải vô năng không, không phải nói gay đều dựa vào tình dục duy trì tình cảm, thích loạn giao group P sao?”

“Anh đây là kỳ thị và thành kiến.” Hàn Huấn bình tĩnh nói, “Chẳng lẽ tôi thưởng thức thân thể đàn ông, dựa vào ảo tưởng đàn ông giải quyết ham muốn tình dục liền đại biểu tôi phải ra đường tiếp cận hỏi gay — Nè, tỷ muội, CPY không?”

(CPY là viết tắt của [cuì pí yā], tạm dịch là vịt da giòn, ý là chơi gay. Bên Trung gọi truyện đam mỹ là truyện CPY)

Từ Tư Miểu phun ra ngụm rượu, suýt nữa sặc chết.

CPY cũng có thể nói tới mặt không đỏ thở không gấp, Từ Tư Miểu tung hoành giang hồ, còn chưa từng thấy mặt thẳng thắn…… của Hàn Huấn như vậy.

Từ Tư Miểu cầm giấy lau miệng, cau mày chửi tục, “F*k, Hàn Huấn, cậu dùng từ bẩn quá.”

Hàn Huấn bình tĩnh nhúng dạ bò, “Mr. Roth, đây không phải bẩn, đây gọi là dơ.”

((*) giải thích chỗ này tí, từ “bẩn” (脏) bên trên lão Miểu nói cũng có nghĩa là nội tạng, ẻm Huấn bên dưới chơi chữ lại, nói chữ “bẩn” khác (污))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.