Đọc truyện Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh – Chương 29
Edit + Beta: Vịt
Phim mỹ thực《Nhất cật định tình》của biên kịch Tôn Hạo Nhiên mời hoa đán đang hot Nhạc Lan Hân làm nữ chính, rầm rộ làm một trận thêm nhiệt mỹ thực.
Sau khi bị tung tin rời khỏi tổ phim《Trái tim mỹ vị》, Weibo đầu tiên sau im lặng đã lâu của Nhạc Lan Hân, chính là forward tuyên truyền phim mới của tổ phim《Nhất cật định tình》tuyên bố thân phận nữ chính của cô.
Đại chế tác mà Ảnh Nghiệp Áo Pháp liên hiệp các công ty điện ảnh lớn, phim còn chưa quay, thông tin tuyên truyền có thể thấy khắp nơi.
Trong đó một tin khiến ăng ten của quần chúng ăn dưa bát quái dựng lên, tràn đầy hưng phấn.
— Tổng giám đốc Từ của Ảnh Nghiệp Áo Pháp nói thằng: Cực kỳ thưởng thức kỹ thuật diễn của Nhạc Lan Hân, cho nên đích thân đề cử cô đảm nhiệm nữ chính bộ phim, trên cơ sở《Nhất cật định tình》, Ảnh Nghiệp Áo Pháp đã khởi động kế hoạch tiếp theo, chuẩn bị quay bộ 3 mỹ thực《Nhị cật trường tình》《Nhất cật nhất bối tử》.
“Từ thiếu coi trọng Nhạc Lan Hân?”
“Đùa gì vậy, Từ thiếu là gay đó, nói không chừng anh ta coi trọng Tôn Hạo Nhiên.”
“Dán ảnh Tôn Hạo Nhiên lên cho cô, cô lặp lại lần nữa?”
“…… Ý tôi là tài hoa!”
Tôn Hạo Nhiên là biên kịch thiên tài nổi tiếng, vô luận là sitcom, phim truyền hình hay là phim điện ảnh cũng có thể hoàn mỹ khống chế, trong giới đánh giá năng lực gã hạng nhất, mặc dù người xấu chút, dáng vẻ uể oải chút, nhưng nhiều quần chúng nhìn vào tài hoa của gã, luôn không tự chủ sinh ra tâm tình sùng bái, nhận được ủng hộ của không ít người.
Biên kịch chất lượng cao của《Nhất cật định tình》, cộng thêm Ảnh Nghiệp Áo Pháp hứa hẹn chế tác tỉ mỉ, mọi người tràn đầy mong đợi đối với bộ phim mỹ thực tình cảm vượt quốc gia tư tưởng nước ngoài.
Dù sao cũng là Tôn Hạo Nhiên. Trong nước đã rất lâu không có phim tình cảm ưu tú rồi, mọi người đều siêu cấp mong đợi kinh hỉ thầy Tôn mang đến.
Nhưng, các đạo diễn nhận được kịch bản《Nhất cật định tình》, nhận được không phải kinh hỉ, mà là kinh sợ.
Cảnh lung ta lung tung, lời thoại thoát khỏi thực tế, hoàn toàn giống tác phẩm luyện tay của biên kịch, căn bản không xứng với 3 chữ “Tôn Hạo Nhiên”.
Nói ngắn gọn,《Nhất cật định tình》nội dung vớ vẩn gì vậy!
Thậm chí có người uyển chuyển hỏi: Đây là trợ lý của thầy Tôn viết thay?
Kết quả người đưa kịch bản vẻ mặt lúng túng, nói: Mặc dù có chút…… nhưng kịch bản đúng là thầy Tôn đích thân viết.
Kịch bản quá nát, bị vô số đạo diễn hạng nhất từ chối khéo.
Đại chế tác Ảnh Nghiệp Áo Pháp cất giấu, từ sớm đã xác định nữ chính và biên kịch, vị trí đạo diễn quan trọng nhất vẫn để trống.
Kéo thời gian một tuần, cũng không cách nào khuyên được đạo diễn phim tình cảm chuyên nghiệp, Ảnh Nghiệp Áo Pháp bắt đầu tung lưới rộng, dùng đầu tư lớn làm mồi, đưa kịch bản này cho tất cả đạo diễn nổi tiếng trong giới, chỉ cầu đạo diễn làm đạo diễn!
Nội cảnh của《Trái tim mỹ vị》tiến vào thời kỳ quay cuối cùng, Văn Hàng là nòng cốt cả bộ phim lại có chút không yên lòng.
Vốn nên theo dõi sít sao tình hình quay, nhưng hắn mãi không hô cắt, tầm mắt vô số lần đều liếc về phía Hàn Huấn.
Các diễn viên kết thúc cảnh dự tính, phim trường vẫn lâm vào trầm mặc quỷ dị.
Văn Hàng nhìn chằm chằm Hàn Huấn ngẩn người, mọi người theo tầm mắt hắn nhìn về phía Hàn Huấn.
Hàn Huấn nhận được ám hiệu trầm mặc của toàn trường, chỉ có thể gánh vách trách nhiệm nặng nề đánh thức đạo diễn.
Cậu nói: “Cảnh này qua, mọi người nghỉ ngơi chút đi.”
Một câu nói của Hàn Huấn, Văn Hàng rốt cục hoàn hồn, đầy mặt buồn phiền che mặt nằm ngửa trên ghế.
“Xin lỗi, tôi…… tối qua không ngủ ngon.”
Hàn Huấn hiểu rõ Văn Hàng, hắn đối với quay phim theo đuổi vô cùng nghiêm khắc, không cho phép mình có bất kỳ sơ sót nào đối với bộ phim. Vấn đề giấc ngủ, căn bản không thể nào ảnh hưởng đến trạng thái của Văn Hàng.
Dù sao Văn Hàng, từng thức đêm 3 ngày, chỉ vì quay xong cảnh đêm, cho dù 2 ngày không ngủ, dưới mắt chất đống quầng thâm cũng có thể trung khí mười phần quát: Quay lại!
Thấy Văn Hàng phiền não như vậy, Hàn Huấn cũng không thể mặc kệ.
Cậu ngồi bên cạnh, hỏi: “Văn đạo, anh gặp phải chuyện gì phiền lòng sao?”
Vừa mới dứt lời, Văn Hàng liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Ở trong phim trường, thái độ của Hàn Huấn đối với hắn luôn là khách khí không thân, nhưng lúc này, nhạy cảm nhận ra cảm xúc xoắn xuýt của hắn, lại trở nên cực kỳ dịu dàng.
Nhưng, đối mặt với Hàn Huấn dịu dàng như thế, Văn Hàng lại lắp bắp nửa ngày, suy nghĩ hồi lâu, mới thấp giọng nói: “Tôi muốn hỏi cậu một vấn đề, đương nhiên cậu có thể không trả lời tôi…… Nhưng cậu nếu có gì khó khăn, có thể trực tiếp nói với tôi. Dù gì tôi cũng là đạo diễn từng quay mấy bộ phim, cầm giải, còn có ông nội ở các phương diện đều nói chuyện được, quan hệ rất rộng, cho dù là bình ủy giải Kim Hạc, hay là luật sư đứng đầu giới luật, hoặc là nhân sĩ quan trọng của giới chính trị……”
“Chờ chút, Văn đạo, anh nói vấn đề trước đi.”
Hắn còn nói tiếp, Hàn Huấn đều cảm thấy Văn Hàng sắp giới thiệu hết vòng quan hệ của Văn lão, cậu hoàn toàn không có hứng thú với vòng quan hệ này được chứ!
Ánh mắt Văn Hàng trở nên xoắn xuýt mà phức tạp, âm thanh trở nên càng thấp, hỏi: “Tôn Hạo Nhiên có phải trộm kịch bản hay không?”
Lời giống nhau, nghe lần thứ 2, Hàn Huấn đã không có khiếp sợ của đời trước.
Kể từ khi chứng kiến nhiệt tình của Văn Hàng đối với Tôn Hạo Nhiên, Hàn Huấn rất khó tìm lại cảm động đã từng.
Mặc dù, Văn Hàng chỉ là đơn thuần thích kịch bản, nhân tiện sinh ra yêu thích biên kịch mà thôi.
Nụ cười của cậu bình tĩnh, dung mạo đẹp mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ, gật gật đầu, “Văn đạo đã nhìn ra?”
Nhận được khẳng định, Văn Hàng nhất thời trở nên tức giận, hắn đột nhiên đứng lên, túm lấy Hàn Huấn liền đi ra ngoài, dẫn tới người của tổ phim nhìn tới đây.
Nhưng Văn Hàng không để ý nhiều.
Trong giới chuyện cướp đoạt chữ ký đếm không xuể, nhưng hắn không nghĩ tới Tôn Hạo Nhiên mình kính mến vạn phần chỉ là một tên cướp thành quả lao động của người khác.
Cái đó không khác gì tên khốn nịnh hót hắn nhìn không thuận mắt ở trong giới!
Ngôn truyện thân giáo (*) chính trực của Văn Hạc Sơn, thể hiện hoàn mỹ ở trên người Văn Hàng.
((*) Ngôn truyện thân giáo: lời nói và việc làm đều mẫu mực)
Đi ra phim trường, Văn Hàng khống chế không được tâm tình nói: “Thả nào lúc trước hợp tác, hắn luôn không thể cho ra được lời thoại phù hợp với kịch bản gốc! Tôi cho rằng hắn gặp phải cổ chai, không nghĩ đến……”
“Văn đạo, ngài bình tĩnh chút.” Hàn Huấn cảm tạ hắn căm phẫn vì mình, nhưng âm thanh quá lớn, hoàn toàn không giống với Văn Hàng bình thường.
Văn Hàng cắn cắn môi dưới, ánh mắt một lời khó nói hết nhìn Hàn Huấn.
Kịch bản bị cướp đi, khổ sở nhất hẳn là nguyên tác giả, nhưng sắc mặt Hàn Huấn bình tĩnh, giống như đã quen loại chuyện này.
Quen?
Haizz, Văn Hàng thở dài một tiếng, e là Hàn Huấn là nhìn thấu vùng tối tăm trong giới, biên kịch không quyền không thế, sao có thể có năng lực đi phản kháng mấy quy tắc ngầm ngầm thừa nhận này.
“Xin lỗi, tôi quá kích động.” Văn Hàng gãi gãi tóc, phiền não nói, “Hôm qua kịch bản mới của Tôn Hạo Nhiên đưa cho ông nội, tôi cũng thuận tiện xem sao, kịch bản này hẳn mới là trình độ thật của Tôn Hạo Nhiên. Tôi, tôi có phải ngu quá không, rõ ràng《Toàn vũ hành gia》và《Trái tim mỹ vị》nhiều chỗ tương tự như vậy, tôi vậy mà cũng không phát hiện đây là kịch bản cậu viết. Tôn Hạo Nhiên sao có thể làm loại chuyện này, tôi phải đi tìm hắn!”
“Không cần đâu Văn đạo, đây là chuyện của riêng tôi.” Hàn Huấn câu ý cười, lộ ra một tia bất đắc dĩ.
Văn Hàng chỗ nào cũng tốt, gặp phải liên quan đến kịch bản luôn vô cùng nghiêm túc, cũng khá kích động.
Văn Hàng nói: “Chuyện của cậu chính là chuyện của tôi, chuyện này không thể đơn giản vậy, tôi nhất định phải giúp cậu cầm lại quyền chữ ký!”
Còn rất cố chấp.
Hàn Huấn hai tay ôm ngực, đối với thái độ Văn Hàng như vậy xin miễn cho kẻ bất tài.
Ở trong mắt người ngoài, cậu chỉ là một biên kịch vô năng lấy lòng mọi người dựa vào bộ sitcom giành được vị trí, muốn lay chuyển đẳng thức Tôn Hạo Nhiên = thiên tài, dùng giao dịch ngầm và cường quyền đơn giản chèn ép cầm lại quyền ký tên, chỉ sẽ dẫn tới người ủng hộ Tôn Hạo Nhiên bất mãn.
Tỷ như sau khi《Hảo hán Lục Lâm》bạo hot, luôn có không ít người giữ ác ý với cậu, căn bản không tin cậu là một biên kịch giỏi.
Trả thù của cậu đối với Tôn Hạo Nhiên, không chỉ vô lực như “Ở cửa phòng làm việc cãi nhau, nói Tôn Hạo Nhiên cướp kịch bản của cậu”.
Cậu muốn Tôn Hạo Nhiên tự mình diệt mình, liền dùng kịch bản Từ Tư Miểu vô cùng coi trọng, Văn Hàng ghét bỏ quay về hiện thực.
Hàn Huấn chỉ cần nghĩ đến kế hoạch của mình, liền sẽ lộ ra nụ cười phát ra từ nội tâm.
Nỗi đau từng bị Tôn Hạo Nhiên giết chết, hoàn toàn hóa thành mong đợi sung sướng.
Có Từ Tư Miểu, cậu cảm thấy ngày đó sẽ không quá xa.
Biểu tình Hàn Huấn ung dung, cười nói: “Tâm ý của Văn đạo tôi nhận, nhưng Văn đạo không cần lo lắng, bây giờ không phải thời điểm tốt nhất cầm lại quyền ký tên, đợi đến lúc thời cơ chín muồi, tôi sẽ để cả thế giới biết Tôn Hạo Nhiên trộm kịch bản của tôi.”
Quan hệ trong giới phức tạp thế nào, Văn Hàng rõ ràng.
Hàn Huấn bất quá là một biên kịch nhỏ không quyền không thế, muốn lay chuyển Ảnh Nghiệp Áo Pháp và biên kịch kim bài mà tập đoàn Lục Chúng push mạnh, tuyệt đối không thể nào.
Văn Hàng trầm ngâm chốc lát, quyết định đánh nát vọng tưởng của Hàn Huấn.
“Hàn Huấn, cậu muốn dựa vào Từ Tư Miểu sao? Cậu ta chỉ là giám đốc của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, cho dù là cậu ta, cũng không thể làm nghịch quyết định của ban giám đốc, mạo hiểm phá hủy công ty hợp tác để giúp cậu. Cậu ấy đứng ở bên Tôn Hạo Nhiên, nếu như cậu ta đã hứa hẹn gì với cậu, đều có thể là giả. Cậu là biên kịch có tài hoa và thiên phú, cậu…… cậu không cần thiết dựa vào Từ Tư Miểu, cũng có thể vượt trội. Cho nên, không nên bị lời ngon tiếng ngọt của người có tiền lừa……”
Chỉ cần có hỗ trợ của hắn và ông nội, Hàn Huấn muốn trở thành biên kịch nổi tiếng dễ dàng!
Từ Tư Miểu không có gì cả, nhưng dùng thủ đoạn “bao dưỡng”, ép buộc Hàn Huấn.
Chỉ cần hơi nghĩ tới hiện trạng như vậy, Văn Hàng liền chán ghét Từ Tư Miểu.
Đều là mấy người có tiền chết tiệt quấy nhiễu trật tự xã hội bình thường, bằng không Hàn Huấn có thể viết ra kịch bản ưu tú, làm sao sẽ bị Tôn Hạo Nhiên bắt nạt.
Văn Hàng nổi giận đùng đùng, thậm chí giận chó đánh mèo kim chủ, hoàn toàn không để ý tới《Trái tim mỹ vị》là Ảnh thị Angus đầu tư toàn bộ, phê phán Từ Tư Miểu không chút lưu tình.
Nhưng, đồng dạng nhận định Hàn Huấn sẽ hot giới điện ảnh, Văn Hạc Sơn và Văn Hàng nói ra khỏi miệng hoàn toàn không phải là một mùi vị.
Lời của Văn Hạc Sơn khiến Hàn Huấn cảm động, lời của Văn Hàng khiến Hàn Huấn cảm thấy đạo diễn vô cùng kích động.
Mặc dù Từ Tư Miểu làm việc không đáng tin, nhưng đối với chuyện kịch bản, thủy chung đứng ở bên cậu, cho dù là nhìn vào Từ Tư Miểu đã giúp cậu, cậu cũng nên vì Từ Tư Miểu giải thích hai câu.
Hàn Huấn cười nói: “Từ tổng không đáng tin hơn nữa, cũng là người vào lúc tôi khó khăn nhất giúp đỡ tôi, anh ấy chưa từng đặt Tôn Hạo Nhiên vào mắt. Văn đạo, tôi cảm ơn ý tốt của anh, nhưng đây là chuyện riêng của tôi, không liên quan đến anh.”
Từ chối lạnh nhạt ý tốt của Văn Hàng, đối với hai bên đều tốt.
Cậu duỗi tay vỗ vỗ Văn Hàng vẻ mặt bi thương, nói: “So với kịch bản của tôi, quan trọng hơn cả là quay tốt《Trái tim mỹ vị》, Văn đạo, không nên nghĩ đến chuyện vô vị nữa, chuyên tâm vào bộ phim, đã coi như trợ giúp lớn nhất với tôi.”