Đọc truyện Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh – Chương 10
Edit + Beta: Vịt
Tin tức Văn Hạc Sơn làm khách mời tổ phim ông cụ đụng đồ sứ, làm kinh hãi mọi người tổ phim, chưa được 1 phút, mọi người đều cầm cơm hộp 3 lớp trong 3 lớp ngoài vây quanh Văn lão, nghe Văn lão nói chuyện.
Đạo diễn lớn thế này bình thường khó gặp, lần này không chỉ gặp, còn làm khách mời tổ phim một vai nhỏ ngay cả tên cũng không có, nói ra thì không ai tin, nhất định phải chụp hình mới được.
Mọi người đều hi vọng nghe thấy đạo diễn lớn cấp bậc quốc bảo nói kinh nghiệm nhân sinh, không nghĩ tới ông từ đầu đến cuối đều khen Hàn Huấn.
Trước khi đi, Văn Hạc Sơn còn kéo tay Hàn Huấn dặn dò: “Quay phim là công trình lớn, nếu như còn thiếu diễn viên quần chúng, người qua đường nhân vật Giáp nào đó cháu cứ nói với ta. Tổ phim của ta là hàng xóm cách vách với các cháu, kịch bản thú vị như vậy, khẳng định rất nhiều người nguyện ý làm khách mời.”
Tổ phim《Lục Lâm》đắm chìm trong vui sướng Văn Hạc Sơn đại giá quang lâm, mà trên Weibo, cũng bởi vì một tin tức dẫn tới kinh ngạc phạm vi nhỏ.
Lão nghệ thuật gia nổi tiếng một đời Văn Hạc Sơn, vậy mà đề cử một bộ sitcom tên là《Hảo hán Lục Lâm》, còn vui vẻ viết: Đã lâu không gặp được biên kịch trẻ tuổi ưu tú như vậy.
Văn lão là Lão Ngoan Đồng nổi tiếng giới điện ảnh, sự vật mới mẻ gì cũng có thể tiếp nhận. Lúc nhìn thấy tin tức này, mọi người còn tưởng là lại cho ra thứ gì mới, xem cẩn thận, phát hiện là bom tấn khoa học viễn tưởng từng được tuyên truyền cao điệu.
Không không không, là bom tấn sitcom khoa học viễn tưởng võ hiệp cảnh sát thổ phỉ, đầu tư 100 triệu, được gọi là tác phẩm lớn vượt giới của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, từ tên mà nhìn là một bộ phim võ hiệp, nhưng nó lại mang theo yếu tố cảnh sát thổ phỉ!
Netizen đã đoán được hình ảnh nhân sĩ võ hiệp cướp của người giàu giúp người nghèo tay cầm kiếm quang tóc dài bồng bềnh, sau đó ở trước mặt cảnh sát bị bắt tại chỗ.
Đây là phim dở mà!
Ôm bài xích theo bản năng đối với phim dở, tin tức này trong nháy mắt dẫn tới vô số chất vấn — Phim sitcom mà Từ đại thiếu gia đầu óc co rút đầu tư, tại sao nhận được đề cử toàn lực của Văn lão?!
Hơn nữa Văn lão còn đề cử chân tình thật ý như vậy!
“Tui khẳng định tin tưởng ánh mắt Lão Ngoan Đồng,《Truyền thuyết thiên thạch》hồi đó bị bôi đen thành như vậy, tôi chính là ăn amway của ông ấy mới get được mỹ nhan thịnh thế của Mạch Môn.”
“Đây chính là ông cụ chưa bao giờ thông đồng làm bậy với tư bản, ông ấy nói hay khẳng định hay, mặc dù《Hảo hán Lục Lâm》trong đầu tui chính là một bộ Star Wars phiên bản Bắc Tống, nhưng vì ông cụ tui nguyện ý xem thử 1 phút.”
“Văn lão chưa từng gạt tui, muốn tìm film reviewer có tâm có mắt như vậy không nhiều lắm, phải xem.”
Mặc dù có không ít chất vấn, nhưng có thể diện của Văn Hạc Sơn, thảo luận trên mạng vẫn ủng hộ chiếm đa số, đây nhưng là nhân vật đẳng cấp Thái Đẩu trong giới, thường xuyên tham gia chương trình phỏng vấn nghệ thuật gia đức nghiệp song hinh (*) của Hoa Thị, cách mỗi 2-3 năm đều có thể mang về giải thưởng lớn nước ngoài, phim điện ảnh có chứa “Tác phẩm của Văn Hạc Sơn” “Văn Hạc Sơn đề cử”, trực tiếp xem không hối hận.
((*) đức nghiệp song hinh: đạo đức và kỹ năng nghề nghiệp đều rất tốt)
Một bộ sitcom còn chưa quay xong đã giành trước được chú ý trong giới. Người phụ trách thu mua của đài Hoa Thị lúc biết việc này, hai phe mong chờ và phẫn nộ trên mạng ồn ào sôi động.
Chủ nhiệm thu mua hiểu rõ động tác trong giới, netizen mong chờ bộ phim này phần lớn là tin tưởng Văn Hạc Sơn, nhưng netizen làm ngược lại thì hơi kỳ quái.
Phim chưa chiếu, bọn họ vậy mà đã phát huy trí tưởng tượng của mình, giận dữ mắng mỏ yếu tố khoa học viễn tưởng phá hủy võ hiệp, thậm chí bới ra tin tức ngoài lề kiểu biên kịch được người bao dưỡng coi như vũ khí, thoạt nhìn hoàn toàn không giống hành động tự phát, giống thủy quân có tổ chức có dự mưu hơn.
Điểm thảo luận và điểm bạo 10 phần, còn có thủy quân tạo thế miễn phí, người phụ trách đài Hoa Thị càng cảm thấy bộ phim này có thể suy nghĩ xem sao.
Nhưng mà, người thu mua gọi điện thoại cho Ảnh Nghiệp Áo Pháp, đáp án nhận được quả thực khó bề tưởng tượng.
“Chủ nhiệm, Áo Pháp nói gần đây không có cách nào nói chuyện. Hạng mục này của bọn họ do một mình giám đốc Từ Tư Miểu quyết định, nhưng mà Từ tổng gần đây không có ở đây, anh ta đi châu Phi tránh rét rồi, ngày về chưa xác định.”
Người phụ trách thu mua nghe được tên của thái tử Từ liền nhức đầu, tin tức bên lề không ngừng, ngoại trừ biết tiêu tiền hoàn toàn không biết làm việc, hạng mục này tại sao sẽ ở trên tay anh ta.
Vùng ven lũ tháng 12 vốn không lạnh, cái gì mà đi châu Phi tránh rét! Anh ta sao không đến châu Nam Cực nghỉ hè chứ!
Nhiệt tình mong đợi và cố ý chửi bới mà ngoại giới đối với《Hảo hán Lục Lâm》, người tổ phim đều cười cười mà qua tất quả như cũ, nhưng người lão luyện đến《Hảo hán Lục Lâm》làm khách mời bỗng dưng nhiều hơn rõ rệt.
Đồng Vệ nói: “Phim mới đang quay bên này vừa kết thúc, các anh có nhân vật thích hợp cho tôi xem chút không?”
Phạm Hiểu Vân nói: “Thầy Hàn, tôi đặc biệt muốn làm khách mời trong sitcom, để tôi thử chút nhé?”
Lưu Dã cũng hãi, chưa tới mấy ngày sao danh sách diễn hữu nghị đã list khủng bố như vậy!
Lưu Dã hỏi: “Đồng Vệ này là nam chính xuất sắc nhất giải Kim Hạc hay là trùng tên trùng họ?”
Hàn Huấn nói: “Chính hắn.”
Lưu Dã lại hỏi: “Phạm Hiểu Vân kia có phải tiểu hoa Phạm Hiểu Vân mà Ảnh thị Đông Hoàng nỗ lực lăng xê hay không?”
Hàn Huấn chỉ chỉ hiện trường quay chụp nói: “Tôi không biết, tự anh xem.”
Tiểu hoa đán vừa đến của Ảnh thị Đông Hoàng đang mặc đồ vải gai thô đứng bên giếng nước nghiêm túc giặt quần áo, an tĩnh tới giống như thôn nữ mặt mũi xinh đẹp.
Lưu Dã:…… Chính cô ta.
Nhìn xong danh sách hắn cầm máy tính liền bắt đầu tính tiền, hắn vừa tính vừa nói: “Ảnh đế đến diễn hữu nghị chúng ta không cho cái giá thích hợp sao? Phạm Hiểu Vân là cái tên đầu bảng mà ảnh thị Hoa Giang tận lực lăng xê ít nhất phải ra con số này, thầy Hàn, tiền này không thể tiết kiệm, cẩn thận đài truyền hình nói chúng ta cố ý trốn thuế, quần chúng nói chúng ta là nhà thầu lòng dạ đen tối.”
Lại có thể tốn thêm chút dự toán, Lưu Dã tỏ vẻ rất vui mừng.
Diễn viên nguyện ý tới làm khách mời quả thật hơi nhiều, hơi nữa người đến không phải vai nam nữ chính từng đạt giải, chính là diễn viên nổi tiếng, ít nhất đều là phái kỹ thuật diễn đạt được vô số đề cử.
Hàn Huấn nhìn kịch bản dần dần ở trong quay chụp hoàn thiện, trong lòng nghĩ chính là khuôn mặt tươi cười hiền lành của Văn Hạc Sơn. Nhất định là mấy diễn viên này nhìn vào mặt mũi của Văn lão, tới đây góp náo nhiệt.
Loại tham gia náo nhiệt này không phải hoàn toàn không có thu hoạch, diễn viên sitcom vốn đã mời, có lịch trình phim không dành ra được, không có cách nào chạy tới, liền có thể nhẹ nhàng tìm tới phái kỹ thuật diễn.
Cơm hộp diễn hữu nghị không phải vấn đề, thù lao càng không phải vấn đề.
Qua vài ngày, an tĩnh của trụ sở phim ảnh Phi Long, bị một đoàn máy bay trực thăng đánh vỡ. Nó công khai bay qua đường của trụ sở, để lại bóng dáng rõ rệt và tiếng nổ vang cực lớn.
Chiếc máy bay đột nhiên xuất hiện này, nhất thời cắt đứt tiết tấu quay chụp của không ít tổ phim quay ngoại cảnh.
“Đứa nào không có ý thức công cộng vậy!”
“Quản lý trụ sở sao không báo sớm có máy bay trực thăng đến!”
《Giọt nước》cũng chịu tại nạn kia, bọn họ đang ở trên đường dân quốc quay ngoại cảnh, đột nhiên máy bay trực thăng mang theo một trận nổ vang bay đến.
“Văn đạo, cảnh lúc nãy chỉ có thể quay lại.” Trợ lý đạo diễn nói.
Văn Hạc Sơn ngửa đầu nhìn bầu trời, hơi tiếc nuối nói: “Đáng tiếc không giống tạo hình thời dân quốc, nếu không đều không cần cắt, càng có chút cảm giác chiến tranh loạn lạc.”
Trợ lý đạo diễn:…… Ngài không tức sao?
Cảm thán xong, Văn Hạc Sơn cười an ủi: “Không sao hết, chúng ta quay lại lần nữa là được, có thể là ai có việc gấp thôi. Đúng rồi, cậu phái người đi xem xem, chiếc trực thăng kia khi nào thì đi, miễn cho quay lại lại vào cảnh.”
Trực thăng trực tiếp đỗ ở quảng trường bên ngoài một con đường Bắc Tống, sức gió lật ngược gian hàng bối cảnh xung quanh.
Diễn viên quần chúng và du khách xung quanh đều kinh ngạc cách xa chiếc máy bay này, chỉ sợ bị sức gió lớn làm bị thương.
Cửa khoang trực thăng mở ra, một người đàn ông cao lớn đeo kính râm, một bộ phong trần mệt mỏi, hắn mặc áo sơ mi màu nâu đậm, ống tay áo vén lên lộ ra mọt đoạn da màu lúa mạch, chân dài bao lại bên trong quần jean, hai chân tràn đầy sức lực động tác thuần thục nhảy xuống.
Hắn ai cũng không nhìn thêm một cái, mắt nhìn thẳng dẫn 2 bảo tiêu đi vào cửa《Hảo hán Lục Lâm》.
Oanh động mà 3 người mang đến cũng không tính là nhỏ, bọn họ vừa vào trong sân, không khí nhất thời trở nên nghiêm túc, ngay cả âm thanh diễn viên nói lời thoại cũng trở nên đột ngột.
Người có mặt tại đây kinh ngạc nhìn bọn họ đi thẳng vào, bộ dạng một chút không khách khí, nhất thời trong lòng nghi ngờ.
“Xảy ra chuyện gì? Tổ phim khác quay phim chạy đến đây?”
“Không giống tới quay phim lắm, giống tới bắt người hơn.”
Người đàn ông dẫn đầu bước nhanh tới, gặp được stage manager hỏi: “Hàn Huấn ở đâu?”
Hàn Huấn ở tổ phim nhân duyên rất tốt, stage manager nhìn 3 người đàn ông khí thế kinh người trước mặt, ánh mắt nghi ngờ không thôi hỏi: “Các anh là ai, tìm cậu ấy có chuyện gì?” Tuyệt không bán đứng biên kịch nhà mình, đặc biệt trung thành.
Người đàn ông lấy kính râm xuống, trên khuôn mặt bén nhọn lộ ra nụ cười dịu dàng, làm giảm đi vẻ tàn ác cả người hắn.
Hắn nói: “Tôi là sếp cậu ấy.”
Người đàn ông có đôi mắt thâm thúy, tướng mạo vô cùng được thừa nhận, mặc dù đen chút nhưng vẫn đẹp trai như trong tấm ảnh ở tin tức bên lề.
Stage manager nhận ra, lập tức chân chó hô: “Chào Từ tổng!”
Hàn Huấn đang cầm kịch bản theo dõi quay phim, không nghĩ tới Từ Tư Miểu đột nhiên xuất hiện.
Kể từ khi sitcom khai máy, Từ Tư Miểu đã bắt đầu bận rộn, bọn họ cũng là trong điện thoại có thể tán gẫu hai câu, cho dù phòng khách sạn Sa Hoàng mà Hàn Huấn ở có giường ngủ của kim chủ, Từ Tư Miểu cũng chưa từng lộ mặt.
Hiện tại anh hình như phơi đen chút, mắt càng lộ vẻ thâm thúy, con ngươi màu vàng nhạt liếc quay phim bận rộn xung quanh một cái, trực tiếp nói với Chu Dịch Khôn: “Chu đạo, tôi đón Hàn Huấn rời đi một lát.”
Từ Tư Miểu thoạt nhìn dịu dàng, diễn xuất hết sức cương quyết, cánh tay ôm vai Hàn Huấn, mang người rời đi.
Tổ phim đều biết Từ đại thiếu và Hàn Huấn quan hệ không bình thường, nhưng Từ đại thiếu lại trực tiếp ngồi trực thăng đích thân đến đón người, quan hệ này lại quá không bình thường.
Hàn Huấn liền theo Từ Tư Miểu lên trực thăng, tạp âm bay không trung rất lớn, bọn họ một câu cũng không nói.
Trực thăng cuối cùng đậu ở mái cao ốc công ty Ảnh Nghiệp Áo Pháp, Từ Tư Miểu dẫn Hàn Huấn quang minh chính đại đi tới phòng làm việc giám đốc, trên mặt bàn một đống văn kiện đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Hàn Huấn ký.
Xung quanh không có người ngoài, Từ Tư Miểu thu lại ý cười ôn hòa, sắc mặt nghiêm túc nói: “Tôi gặp phải phiền phức.”