Đọc truyện Pokemon Master – Chương 67: Thăng Chức Và Nhân Tuyển
Cup tiểu Ho-Oh kết thúc, cuộc sống của Phương Duyên lại trở về bình thường.
Nhưng cũng không phải một chút biến hóa cũng không có.
“Dương ca, thật cám ơn ngài.”
“Thế này cũng quá nhiệt tình rồi!”
Trong phòng, truyền đến tiếng kích động của Phương Duyên.
“Cho dù ngươi không nhờ ta, thì đây cũng là chuyện sớm hay muộn.
Ngươi tham gia kế hoạch Sieu Tân Tinh, thì đồng nghĩa với việc ngươi sẽ được hiệp hội Huấn Luyện Gia Bình thành bồi dưỡng toàn lực, tiền đồ tương lai không thể đo lường, xí nghiệp địa phương sao có thể còn để cha mẹ ngươi làm ở chức vị cũ.” Dương Hàn ở đầu dây bên kia bình tĩnh nói.
“Tóm lại vẫn là vô cùng cảm ơn.” Phương Duyên thật tâm nói.
Hai trường bên Ma Đô, vì muốn dụ Phương Duyên chuyển trường, đã hứa hẹn mấy điều kiện.
Thứ nhất là miễn học phí một năm học lớp 12.
Thứ hai, là trợ giúp Phương phụ Phương mẫu vấn đề tìm việc và chỗ ở…
Đây cũng là để tiện cho việc Phương Duyên chuyển trường.
Cho nên, trước đó Phương Duyên từng suy nghĩ, nếu trường học bên Ma Đô có năng lực trợ giúp Phương phụ Phương mẫu giải quyết vấn đề công việc, vậy thì Bình thành bên này, không có lý nào không làm được nha.
Vì để có thể giảm chút áp lực công việc cho Phương phụ Phương mẫu, Phương Duyên đã vụng trộm gọi cho Dương Hàn hỏi thăm chuyện này.
Dương Hàn cũng rất dứt khoát, nói thẳng với Phương Duyên cứ chờ tin tức là được.
Ngày hôm sau, quả nhiên Phương phụ Phương mẫu thăng chức.
Phương phụ vốn là công nhân điện lực bình thường, được điều đến vùng ngoại ô làm quản lý một nhà máy điện cũ kỹ chuyên để lại chăn nuôi Pokémon hệ Điện (Electric).
Mỗi ngày đều có thể về nhà trước khi trời tối, công việc không chỉ có thoải mái hơn, mà tiền lương cũng nhiều hơn không ít.
Mà Phương mẫu vốn là nhân viên bán hàng bình thường, cũng đột nhiên nhận được thông báo đi huấn luyện, nói không chừng sắp tới sẽ được thăng cấp làm quản lý.
Đối với những biến hóa này, ban đầu cả nhà họ Phương đều không thể tin được, có điều sau khi xác nhận, bọn họ rốt cuộc cũng tin tưởng điều này là sự thật.
Đây cũng là lý do có một màn này, Phương Duyên gọi điện biểu thị lòng biết ơn đối với Dương Hàn.
Đối với Dương Hàn mà nói, đây có lẽ là chuyện tiện tay mà thôi, nhưng đối với Phương Duyên, đây lại là chuyện vui cực lớn.
Sau khi tạm biệt Dương Hàn, Phương Duyên nở nụ cười, nhìn còn vui vẻ hơn so với lúc hắn đoạt cup tiểu Ho-Oh nữa.
“Ta chỉ là một người được hiệp hội Huấn Luyện Gia bồi dưỡng trọng điểm, mà người nhà đã được dính ké nhiều hào quang như vậy.
Nếu mà ta thi đậu đại học Ma Đô, đại học Đế Đô, thậm chí trở thành Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp, đến lúc đó chẳng phải có thể quét ngang Bình thành sao?” Phương Duyên sờ sờ cái cằm.
Chỉ là suy nghĩ này có chút tự sướng rồi!
“Học tập, học tập thôi.” Phương Duyên nhiệt tình mười phần.
Hiện tại, hắn thật ra không quá lo lắng mục khảo sát thực lực Pokémon tân thủ trong kỳ thi đại học, bởi vì hắn đã mày mò ra được phương pháp làm Huấn Luyện Gia.
Nhưng mà mấy môn văn hóa khác, Phương Duyên lại có chút đau đầu.
Vì bồi dưỡng Eevee, bài tập hè hắn mới làm được có vài trang, kiến thức cũng đã có chút quên, việc này làm sao bây giờ.
“Nếu như thi đại học có thể bỏ qua thi văn hóa thì tốt rồi.” Phương Duyên muốn khóc.
Hắn cảm thấy, mấy trường bên Ma Đô kia không có trả giá lớn để dụ hắn, chắc chắn là do đã tra ra được thành tích mấy môn văn hóa khác của hắn.
Mặc dù không tính là quá kém, nhưng cũng chỉ là trình độ bình thường, muốn thi vào những trường nổi tiếng, tuyệt đối sẽ bị liên lụy.
Nếu như tính luôn thành tích đối chiến Pokémon kèm theo, thì đại học trong tỉnh sẽ tùy tiện cho Phương Duyên chọn.
Nhưng mà đại học Ma Đô, đại học Đế Đô, là không phải dễ thi vào như vậy.
“Nói đến cùng, vẫn là phải học tốt Toán Lý Hóa.”
Ngay lúc Phương Duyên quyết định phải cố gắng học thật tốt, thì Dương Hàn vừa cúp điện thoại vài phút trước, lại đột nhiên gọi điện thoại tới.
“Dương ca à, chuyện gì vậy?”
“Ta vừa mới nhận được tin tức, kế hoạch Siêu Tân Tinh trước mắt đã chọn ra được ba người tham gia, đều là học sinh Bình Thành Nhất Trung, lát nữa ngươi đồng ý lời mời kết bạn wechat của ta, ta kéo các ngươi vào trong một group chat, như vậy đến lúc cần thông báo cũng thuận tiện hơn một chút.”
“Được.” Phương Duyên gật đầu.
Cũng bắt đầu ngồi đợi.
Không bao lâu sau, một ID xa lạ xin thêm bạn hắn.
Hẳn là Dương Hàn.
.
.
Sau khi đồng ý, Phương Duyên vừa mới chuẩn bị phát một meme mỉm cười xin chào, thế nhưng Eevee bỗng nhiên kêu lên một tiếng, làm tay hắn run một cái.
Nhấp lộn vào meme bên cạnh.
Cười đểu.
Phương Duyên: “.
.
.”
Dương Hàn: “.
.
.”
Phương Duyên vỗ trán một cái, chời má hình tượng người sắt của hắn, liệu có bị sụp đổ hay không?
Hiện tại thu hồi, không còn kịp rồi à?
Cũng may, Dương Hàn không có truy cứu hàm nghĩa cái meme này.
Cùng lúc đó.
Phương Duyên nhìn thoáng qua Eevee trên giường, con bé này, rốt cuộc là đang học Thế thân (Substitute), hay là đang học Tiếng Tru (Growl) vậy?
Qua mấy giây, Phương Duyên nhận được một lời mời khác, thành công tiến vào group chat.
Nguyên một group, tính cả Phương Duyên, thì chỉ có ba người, còn một người khác thì nhìn cái tên không giống như là học sinh.
“Hắn là Trang Hân, Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp, trong cái lần cứu ngươi ở bí cảnh, người chỉ huy Cloyster chính là hắn.”
Dương Hàn đánh một hàng chữ.
“Trang ca khỏe, Trang ca khỏe ạ.” Phương Duyên khẽ giật mình, đây cũng là ân nhân cứu mạng nha, hắn liền vội vàng chào hỏi.
Đồng thời bởi vì có vết xe đổ Dương Hàn này, Phương Duyên trực tiếp gọi ca, từ bỏ xưng hô chú cháu.
Dương Hàn: “Á, ta gõ chữ bị sai, cô ấy là nữ.”
Phương Duyên lập tức đứng hình.
.
.
Dương Hàn tuyệt đối là đang hố hắn.
Trang Hân.
.
.
Cái tên này vừa nghe đã thấy nữ tính nha, làm sao mình lại lọt hố nhỉ.
Phương Duyên lập tức đổi giọng.
Bất quá đối phương hình như không onl, điều này làm Phương Duyên nhẹ thở phào.
Ngay sau đó, hệ thống lại bắn ra một hàng chữ nhỏ.
Lâm Tĩnh gia nhập group chat.
Phương Duyên trầm mặc.
Cũng đúng, Lâm thúc thúc là một trong số ít Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp ở Bình thành, con gái của ổng chắc chắn có tư cách tham gia kế hoạch Siêu Tân Tinh.
.
.
Ngay sau đó.
.
.
Lưu Nhạc gia nhập group chat.
Phương Duyên lại lần nữa trầm mặc.
Tốt, phú nhị đại cũng tới rồi.
Trước đó Dương Hàn có nói kế hoạch Siêu Tân Tinh này là để nâng đỡ tân Huấn Luyện Gia bản địa, hiện tại xem ra, cái từ “Nâng đỡ” này dùng vô cùng có vấn đề nha.
Trong ba người, ngoại trừ hắn ra, Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc thì có ai mà cần nâng đỡ?
Một người là con gái Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp, một người là con trai chủ doanh nghiệp siêu cấp ở địa phương.
Cho dù không có tham gia kế hoạch Siêu Tân Tinh, bọn họ cũng chẳng kém đi được bao nhiêu.
Ban đầu Phương Duyên cho rằng kế hoạch Siêu Tân Tinh này là nhằm vào những học sinh bình thường nhưng biểu hiện ra tiềm lực như hắn, bây giờ ngẫm lại.
.
.
Mình quả nhiên vẫn quá trẻ.
Cường giả càng ngày càng mạnh, kẻ yếu càng ngày càng yếu, không chịu cố gắng thì chỉ có thể bị đào thải trong vô tình.
Đây mới là hiện thực.
Phương Duyên: “@Lâm Tĩnh, @Lưu Nhạc, cầu ôm đùi.”
Sau khi hai người kia đi vào, Phương Duyên liền nhận rõ địa vị của mình.
Bất quá, hai người kia sau khi nhận ra, lại có chút kỳ quái.
Lâm Tĩnh: “Lão đại khỏe!”
Lưu Nhạc: “Lão đại khỏe!”
Phương Duyên mờ mịt.
Vì sao lại có cảm giác như mình mới là người trâu nhất vậy, là ảo giác sao?
Dương Hàn: “Xem ra các ngươi đều quen biết, như vậy càng dễ làm.”
“Đúng rồi, cái kế hoạch Siêu Tân Tinh này dự tính sẽ có 5 người, các ngươi chỉ là 3 trong số đó, phía sau còn có 2 người chưa xác định, cho nên kế tiếp có lẽ các ngươi sẽ có thêm bạn mới đấy.”
“Ngoài ra, trước mắt chỉ có một tin tức cần các ngươi sớm chuẩn bị sẵn sàng.
Đó là chờ sau khi khai giảng, từ thứ hai đến thứ sáu các ngươi đi học bình thường, cứ theo tiến độ của nhà trường.
Mà thứ bảy và chủ nhật, thì cần phải tới hiệp hội Huấn Luyện Gia Bình thành tiếp nhận huấn luyện ngoài định mức.
Nói cách khác, trong một năm kế tiếp, ngoại trừ tình huống đặc thù, thì các ngươi không có ngày nghỉ.”
Dứt lời, cả đám lập tức yên tĩnh hoàn toàn.
Không có ai phát biểu bất kỳ ý kiến gì.
Sau khi Dương Hàn gõ một cái “?” .
Phương Duyên, Lâm Tĩnh, Lưu Nhạc nhanh chóng phát meme “Đã hiểu”.
Thật là hài hòa.
.
.
Lâm Tĩnh bên kia thì Phương Duyên không có ngoài ý muốn, thế nhưng thằng Lưu Nhạc này, chuyện gì xảy ra vậy? !
Nhanh như vậy đã cam tâm tình nguyện tiếp nhận rồi?
Nhưng Phương Duyên không biết là, ở bên kia màn hình, Lưu Nhạc đã ôm Munchlax khóc rống lên.
.
.
“Đây không phải chính là lớp bổ túc ngoại khóa sao? ! Cho rằng đổi một cái tên nghe sang hơn là ta không nhận ra à? !” Lưu Nhạc lệ rơi đầy mặt.