Pokemon Master

Chương 57: Phản Ứng


Đọc truyện Pokemon Master – Chương 57: Phản Ứng


Hà Hải Phi, nghề nghiệp là bác sĩ ngoại khoa Pokémon, cuộc sống hằng ngày vẫn luôn là ba điểm trên một đường thẳng, ngoại trừ công việc ra thì chính là học tập.

Có điều kể từ khi Nam Vụ trấn xuất hiện bí cảnh siêu nhỏ, thì áp lực công việc của ông ta tăng lên gấp bội.
Buổi chiều, sau khi hoàn thành một cuộc giải phẫu, Hà Hải Phi ngồi nghỉ một hồi như thường lệ, qua một lát, ông ta đúng giờ lấy điện thoại di động ra, mở lên App truyền hình trực tiếp của tập đoàn Thự Quang.
“Thật không nghĩ tới nó vậy mà có thể lọt vào Top 8, thật là không tầm thường.”
“Nó và con Eevee kia, có tốc độ tiến bộ thật là đáng sợ, xem ra đã được lão Dương Hàn kia hỗ trợ không ít nha.”
Hà Hải Phi là bằng hữu của vị Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp Dương Hàn từng cứu Phương Duyên ra khỏi cái bí cảnh siêu nhỏ kia.

Mà lúc Phương Duyên tiến hành đặc huấn tại Nam Vụ trấn, vị bác sĩ Hà đồng hương này cũng từng trợ giúp không ít cho Phương Duyên và Eevee, cho bọn họ rất nhiều đề nghị hữu dụng.
Cho nên chuyện Phương Duyên chuẩn bị tham gia cup tiểu Ho-Oh, bác sĩ Hà hiển nhiên cũng biết.
Bởi vậy, ngay từ đầu ông ta vẫn luôn chú ý tới giải đấu này.
Mãi đến cái hôm danh sách Top 16 của cup tiểu Ho-Oh ra lò, tập đoàn Thự Quang phát sóng trực tiếp giải đấu trên website của bọn họ, đồng thời tung ra video tiến hành phỏng vấn các tuyển thủ trong Top 16, thì bác sĩ Hà mới thông qua các video này biết được vị đồng hương của mình đã thuận lợi tiến vào Top 16.
Sau đó, ông ta càng thêm chú ý tới Phương Duyên và Eevee.
Dù sao mấy trận kế tiếp đều có thể xem truyền hình trực tiếp được, rất là thuận tiện.
Trận đầu, phát hiện Eevee vậy mà dùng Cắn xé miểu sát con Misdreavus bên kia, Hà Hải Phi đột nhiên có một cảm giác hoang đường.
Eevee của Phương Duyên trở nên mạnh như vậy, thực sự là ngoài dự liệu của ông ta.
Ngay sau đó, ông ta bắt đầu chờ mong trận tranh tài vào Top 4.
Eevee vs Scyther.
Trận này cũng không dễ đánh, là nửa người trong nghề, ông ta hiểu rõ sự chênh lệch giữa hai loài Pokémon này.
“Không xong, Eevee rơi vào thế yếu.”
“Thế công của Scyther quá mạnh.”
Nhìn thấy Phương Duyên và Eevee rơi xuống hạ phong, bị bức lui vào góc chết, Hà Hải Phi lắc đầu tiếc nuối.

Chẳng qua có thể đi đến vòng này, cũng đã xem như là tương đối tốt rồi.
Thế nhưng một giây sau, trận chiến bỗng xảy ra nghịch chuyển bất ngờ.
Gần như chỉ trong nháy mắt, Tung Cát Counter Shiled xuất hiện, Eevee trực tiếp lật kèo, giành được thắng lợi.
Một loạt mưa đạn “66666666666”(Trâu trâu trâu…) bắn tới, ngay cả Hà Hải Phi với tố dưỡng không tồi cũng buộc miệng thốt lên một câu “Đậu móa!”.
Chuyện quái gì xảy ra vậy?
Rất nhanh, đã có phần chiếu chậm lại, sau khi quan sát mấy lần Tung Cát Counter Shiled, ông ta vẫn có chút mờ mịt.
Sau đó tranh thủ thời gian gọi một cuộc điện thoại cho Dương Hàn.
Reng.

.

.


Reng.

.

.

Reng.

.

.
Điện thoại kết nối.
Hà Hải Phi: “Ngươi có xem trực tiếp cup tiểu Ho-Oh không? Ta nhớ là ngươi từng nói.

.

.

Ngươi muốn giúp nhóc Phương Duyên kia một chút đúng không?”
Dương Hàn: “Ừm.”
Hà Hải Phi: “Cho nên cái phương pháp vận dụng Tung Cát kia là do ngươi dạy? Đem loại kỹ xảo này dạy cho tân Huấn Luyện Gia, từ khi nào mà ngươi hào phóng như vậy, chẳng lẽ là dự định thu đồ đệ?”
“Này? Nói chuyện đi chứ.”
Dương Hàn: “Móa! Không phải ta dạy, ta cúp trước đây, sẽ liên lạc lại với ngươi sau.”
Không phải ngươi dạy?
Sau khi Dương Hàn cúp điện thoại, Hà Hải Phi lại một lần nữa nghi hoặc nhìn vào màn hình.
Cùng lúc đó, Dương Hàn chần chờ một lát, rồi bấm điện thoại gọi cho người phụ trách clb đối chiến Tinh Diệu tại Bình Thành – Sơn Mê.
Phương Duyên có thể xông vào Top 8, hắn đã vô cùng bất ngờ.

Bởi vì khởi điểm của Phương Duyên và Eevee vốn khá thấp, mà đối thủ lại là con cháu của mấy vị Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp, không thì cũng là học đồ các đạo quan, hưởng thụ tài nguyên mà Phương Duyên không cách nào so được.
Nếu như nói việc Phương Duyên và Eevee tiến vào Top 16, đã khiến hắn khá vui mừng, cảm thấy Phương Duyên không có bỏ bê huấn luyện, rất là nỗ lực.

Vậy thì sau khi nhìn thấy trận tứ kết vào Top 4 này, nhìn thấy Tung Cát phiên bản Counter Shield kia, Dương Hàn cũng chỉ còn biết giật mình.
Sau khi Sơn Mê nhận điện thoại, Dương Hàn lại lặp lại vấn đề Hà Hải Phi vừa hỏi một lần.
Bất quá hiện tại Sơn Mê còn ngơ ngác hơn bất kỳ ai.
“Ban đầu ta dự đoán thành tích của bọn chúng là Top 16, chúng nó có thể vào tới Top 8 ta đã rất vui mừng, còn cái Tung Cát kia, ta cũng không biết là sao cả.”
“Ngươi cũng không biết ?” Dương Hàn trầm tư: “Không phải ta dạy, cũng không phải ngươi dạy, chẳng lẽ là do chính nó nghiên cứu ra được?”

Sơn thúc nói: “Không phải là không có khả năng này, ta trước đó đã nói với ngươi rồi.

Ngoại trừ nhiệm vụ huấn luyện ta bố trí cho nó ra, thì chính nó cũng đang mày mò vài thứ gì đó.

Thế nhưng vẫn có chút làm người ta khó tin, loại kỹ xảo này, cho dù là trong đội ngũ các Huấn Luyện Gia tinh anh ở các trường đại học thì cũng không gặp nhiều nha?”
“.

.

.” Dương Hàn.
“OK.

.

.

Ta biết rồi, trước tiên cứ xem biểu hiện kế tiếp của nó đi.”

.

.
“Top 4, Phương Duyên vậy mà vào Top 4 rồi.

.

.”
“Cái Tung Cát kia là sao vậy? Đội trưởng, ông có thể giải thích không?”
“Tui.

.

.

Tui cũng không biết nha, đây vẫn là con Eevee nghịch đất xây lâu đài cát bên bờ biển sao? Không có bị đánh tráo đó chứ?”
Trong group chat nhỏ của clb tâm lý, nghi vấn trùng điệp.

Ngoài ra.

.

.
Trong group lớp 11, thì càng náo nhiệt gấp mười.
Có đám chấn kinh, có đám mộng bức, có đám ghen tị, có đám ra vẻ bình tĩnh, còn có đám muốn sinh hài tử cho Phương Duyên!
“@Lâm Tĩnh, cậu đang ở hiện trường phải không, mau nói xem là chuyện gì xảy ra, à không, mau để chính thằng Phương Duyên thò mặt lên coi, hắn ném điện thoại di động đi đâu rồi?”
“Đúng đấy đúng đấy, ta cũng muốn Pidgey của ta học được chiêu thức này, Eevee mà còn biết, thì Pidgey của ta hẳn là không thành vấn đề nhỉ?”
“Phương Duyên, còn không mau ra đây? Ngươi là đang bức lão tử tung tuyệt chiêu phải không, hãy xem ta đây: ___ ___ phát bao lì xì (chỉ định Phương Duyên ) x1 !”
“Cho ngươi phát lì xì chết luôn!”
.
Trong nhà thi đấu Đông Phương Minh Châu, Lâm Tĩnh luống cuống tay chân tắt điện thoại đi, nhìn Phương Duyên đang đi tới từ phía cầu thang.
“Lão đại, uống nước ngọt nè.”
Cô bé đưa tới một lon coca, dùng ánh mắt như nhìn yêu quái để ngó Phương Duyên.
“Tớ nói này.

.

.

Cái Tung Cát kia là sao vậy?”
Ực ực ực.

.

.

Khà.

.

.
Phương Duyên sảng khoái cả tinh thần lẫn thể xác, cảm khái nói: “Cũng không có gì khó cả, chính là tu luyện theo phương pháp Rasengan thôi.”
Lâm Tĩnh nói: “Ra.

.

.

Rasengan? Là cái gì.


.

.

chiêu thức nước ngoài à?”
Phương Duyên lại nốc một ngụm coca, thời tiết này nóng muốn chết rồi.
“Chính là.

.

.” Phương Duyên xòe bàn tay ra, nhìn chằm chằm lòng bàn tay, sau đó hô to: “Rà.

.

.

sén.

.

.

gan!”
“Hiểu không?”
Lâm Tĩnh: ???
Xem ra bà này không quá thông minh.
Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Lâm Tĩnh, Phương Duyên nhún vai, không có cách nào, ai bảo thế giới này đã không có truyện《 Pokémon 》, mà ngay cả truyện《 Naruto 》cũng không có chứ.
Trận đấu thứ nhất kết thúc, bầu không khí đã trở nên sinh động, kế tiếp còn có ba trận.

.

.
Sau ít phút nghỉ giữa hai trận, thì trận đối chiến thứ hai sắp bắt đầu.
Trương Hoàn vs Hứa Lam, cũng là Beedrill vs Snorunt.
Trọng tài mới vừa tuyên bố bắt đầu không lâu, thì các vị khách quý đã bắt đầu trò chuyện.
“Trương tiên sinh, xem ra ngài chưa có dạy cái bí kíp kia cho con mình nhỉ, nếu không thì thắng bại còn khó nói.”
“Đâu có, đây đã là cực hạn của nó, với lại đạo quán Lẫm Đông nội tình rất dày, tuyển thủ Hứa Lam cũng có chút tài học, Tiểu Hoàn nó thua trận cũng là rất bình thường.” Trương tiên sinh cười nói.
Ông ta chính là Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp mà các vị khách quý bàn luận hôm trước – Trương Tử Chính, cũng là cha của tuyển thủ Trương Hoàn, đồng thời là vị khách quý hôm nay.

Đối với việc con trai mình thua trận, ông ta cũng không quá để ý.
Không bao lâu sau, Hứa Lam của đạo quán Lẫm Đông tấn cấp, đối thủ trong trận bán kết của Phương Duyên đã hoàn toàn được xác định.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.