Bạn đang đọc Pokemon Hành Trình Bất Tận – Chương 8: Chấm Dứt
Gyarados đã đánh mất khả năng chiến đấu, bất tỉnh nằm yên một chỗ.
Trông thấy điều này, thiên vương Prima cười nhẹ, kế đó lôi ra một quả cầu Pokeball ném đến trên người nó.
Thoáng chốc, cả cơ thể to lớn của Gyarados bị tóm gọn vào trong quả cầu.
Nút bấm giữa Pokeball không ngừng nhấp nháy ánh sáng, rung lắc hệt như trước đó đám Accel thử thu phục Magikarp.
Chỉ là lần này Gyarados không còn đủ sức chống cự nữa, quả cầu Pokeball rất nhanh phát ra âm thanh báo hiệu thành công rồi im lặng.
Tất cả mọi người đều mừng rỡ, cuối cùng con Gyarados tai họa lớn nhất đã bị một trong tứ thiên vương thu phục.
Prima tiến gần tới, nhặt lên quả Pokeball của Gyarados nói nhỏ: “Còn nhiều điều ngươi phải học lắm, chúng ta cùng cố gắng nhé.”
Daisy ôm chặt Misty cũng thở dài một hơi, tình huống đó nói không chút sợ hãi là giả dối.
Nàng vội kiểm tra đứa em út Misty đứng bên cạnh chẳng chút thương tích mới trút được gánh nặng, vừa rồi xem là may mắn vì ở đây có thiên vương giúp đỡ.
Trên mặt Misty vẫn còn mang ít sợ hãi, nàng muốn trở thành nhà huấn luyện Pokemon hệ nước tài giỏi nhất nhưng chỉ riêng một mình Gyarados làm cho nàng chùn bước.
Giờ tiếp tục thêm vào vài kí ức không tốt về Gyarados khiến Misty đối loài Pokemon này bài xích đã đạt mức độ cực điểm.
Accel, Ash và Gary trông thấy mọi chuyện rốt cuộc kết thúc lòng liền mừng thầm.
Mỗi Accel và Ash là ổn còn Gary thì không, chuyện hắn lén trộm đi Pokeball đã sớm bị phát hiện, giờ dính vào tình huống nguy hiểm như thế này khỏi nói cũng biết Gary sẽ chịu một trận giáo huấn nặng nề tới từ cha mẹ, chị gái và cả giáo sư Oak.
Gyarados bị thu phục khiến Rain Dance mất đi hiệu lực.
Trả lại bầu trời bình thường đã chuyển sang chập tối, những ánh sao lung linh nhiều như đang tái tạo cả dải ngân hà, Accel chưa từng được thấy hình ảnh tráng lệ thế này ở kiếp trước.
Mọi người vừa đi vừa ngắm sao trút bỏ căng thẳng trên đường trở về nhà.
Tới nơi, Accel đầu tiên tắm rửa một lần bỏ hết đất cát và bụi bẩn, sau đó hắn liền lao vào bàn ăn uống hệt hổ đói.
Tất nhiên nếu quay trở lại lúc nãy hắn không dám tưởng tượng mình sẽ còn sống để ăn món ngon mẹ nấu.
Mùi vị thật tuyệt vời, Accel ăn mãi chẳng biết ngán, Lilia liên tiếp nấu và mang đĩa thức ăn mới lên bàn.
Cha của Accel không ăn chút nào, ông cười và nhìn bộ dạng Accel ăn uống thỏa thích.
Cả nhà cùng trò chuyện với nhau tới quên cả giờ giấc, Lilia ban đầu nói sẽ phạt Accel nhưng có vẻ sau khi thấy Accel như vậy liền quyết định bỏ qua cho hắn lần này.
Vì trời tối nên Daisy và Misty quyết định ở lại thị trấn Pallet một đêm, tại nhà nghiên cứu của giáo sư Oak, thiên vương Prima cũng thế, nàng vừa nhận được tin tức ngày mai người của liên minh Pokemon sẽ đến điều tra tình hình.
Ash giống như Accel, chẳng những không bị khiển trách còn được tẩm bổ bởi đống món ngon.
Riêng Gary số khổ nhất, dù hắn cuối cùng được phép lót đầy dạ dày nhưng bên tai cứ mãi nghe tiếng cha mẹ và chị gái lải nhải làm cho Gary không tài nào ăn ngon được.
Trước khi về phòng ngủ Gary bị ông mình là giáo sư Oak lên lớp thêm một khóa về vụ trộm quả Pokeball.
— QUẢNG CÁO —
Sáng sớm hôm sau, cả ba đứa được gọi tới nhà nghiên cứu của giáo sư Oak để kể lại rõ ràng mọi chuyện.
Accel xin phép mẹ rồi chạy sang nhà Ash và Gary, cùng Ash gõ cửa nhà Gary, mãi khi bước ra chỉ thấy một thằng đầu xù tóc rối, hai mắt bao quanh bởi quầng thâm, mở miệng không thành tiếng: “À, Accel, Ash đến sớm vậy.
Ta đang dự định ngủ thêm một chút…”
Ash: “Ngươi tàn tạ thế, chuyện gì đã xảy ra.”
Gary than thở, vẫy vẫy tay: “Không có gì, các ngươi thử tưởng tượng ăn uống bị giáo huấn.
Trước khi ngủ cũng bị giáo huấn, kéo dài ba bốn tiếng, các ngươi còn ngủ được sao?”
Accel hiểu được những gì Gary đã chịu nên im lặng vỗ vai an ủi hắn.
Mỗi Ash không biết đọc tình huống, cười khoe khoang: “Ta với Accel thì khác, chẳng những không chịu phạt còn được ăn uống sảng khoái.”
Gary lập tức trừng Ash lẫn Accel một cái, bỏ tay Accel ra khỏi vai: “Các ngươi không cần thương hại ta, trên đời này vốn không tồn tại thứ gọi là công bằng.”
Accel chỉ biết cười trừ, cùng Ash vào nhà Gary đợi hắn sửa soạn, chỉnh lại bộ dạng đáng sợ kia.
Lúc lâu sau, Gary bước ra sáng sủa hơn hẳn, ít nhất đỡ hơn vài phút trước ba bốn phần.
Cả ba đứa nhanh chóng lên đường không để mọi người chờ đợi nữa, dọc đường Accel cũng không quên ra sức khích lệ Gary, càng cố giúp hắn vui vẻ thì Ash càng phá đám, rốt cuộc đến nơi tâm trạng Gary vẫn chẳng tốt lên chút nào.
Nhà nghiên cứu của giáo sư Oak cực kỳ rộng lớn.
Mặc dù đã từng thấy qua trên Anime nhưng cứ mỗi lần tới đây Accel vẫn không ngậm được mồm.
Hiện tại nơi này chưa có nhiều Pokemon, đa số là các loài nhỏ giống Rattata hoặc Pidgey, tương lai những người huấn luyện mới chuyển các Pokemon về cho giáo sư Oak chăm sóc tiện thể nghiên cứu khiến nó đông đúc hơn.
Nhất là Ash, cả một bầy Tauros khoảng ba mươi con, giáo sư Oak phải xây hẳn một nơi riêng cho chúng.
Cả khu vực rộng lớn đằng sau nhà nghiên cứu, giáo sư đang tính toán chia ra làm thành mỗi nơi một môi trường khác nhau, để thích hợp với việc sau này nuôi dưỡng nhiều loài Pokemon.
Trông thấy Ash và Accel hai mắt sáng rực khi nhìn vào khu vườn Pokemon của ông mình, Gary rốt cuộc lấy lại được chút tự tin, hăng hái giới thiệu chẳng khác gì hướng dẫn viên du lịch.
Ba đứa tiến vào nhà, đi đến phòng khách rộng có các bức tường kính trong suốt thích hợp để ngắm cảnh, nơi đó đã ngồi sẵn những gương mặt quen thuộc như Daisy, Misty, thiên vương Prima, giáo sư Oak và một nhân vật lạ lẫm, mặc nguyên bộ vest đen, tóc vuốt ngược màu bạch kim đeo thêm kính đang nhìn bọn họ.
— QUẢNG CÁO —
Giáo sư Oak từ tốn mở lời: “Đây rồi, ba đứa các ngươi nhanh ngồi xuống đi, để ta giới thiệu vị này là được cử tới từ liên minh Pokemon.
Phụ trách thu thập thông tin về sự cố ngày hôm qua.”
Ba đứa đồng loạt gật đầu chào hỏi rồi tìm một chỗ ngồi xuống.
Vị khách chẳng chần chờ liền vào chủ đề chính: “Xin chào, ta tên là John.
Không dài dòng thêm nữa, mời kể hết những gì các ngươi đã biết.”
Theo đó, Accel, Gary và Ash kể hết tất cả những gì bọn họ biết thật rõ ràng và rành mạch cho John.
Bao gồm việc Accel nảy ra ý tưởng dùng Pokeball thu phục Magikarp để cứu nó, nghe giữa chừng giáo sư Oak có khiển trách một chút vì tự đặt mình vào nguy hiểm.
Nếu Magikarp bị thu phục Ursaring sẽ chuyển đối tượng sang ba đứa.
Ngồi bên cạnh Accel, Misty cũng lén cười trộm vì Accel nghĩ ra ý tưởng ngốc nghếch như vậy.
Dẫn tới Accel hơi ngượng ngùng, đành liếc mắt chỗ khác nói xấu Misty: “Đỡ hơn có người chỉ nhìn Gyarados có một chút đã khóc hết nước mắt.”
Misty hệt bị chọc trúng chỗ đau, cả khuôn mặt nhỏ đỏ ửng tức giận.
Dựa theo tính cách nàng, nếu ở nơi này không có quá nhiều người và chị Daisy thì nàng đã lao vào đánh Accel một trận nhừ tử.
Accel nắm được điểm yếu của Misty, biểu hiện trên mặt chuyển thành hèn mọn và trêu ngươi, nhìn tựa một đứa đang rất thèm ăn đòn.
Daisy mỉm cười xoa đầu Misty rồi giải thích với Accel: “Thật ra không phải tự nhiên Misty sợ hãi Gyarados.
Khoảng hai tháng trước, trong lúc dạo chơi nàng vô tình đi lạc vào hàm một con Gyarados đang ngủ, kém chút bị nó nuốt chửng.
Bây giờ thêm chuyện này nữa…”
Accel hơi kinh ngạc một chút xong thôi, vốn câu chuyện Daisy vừa kể Accel đã biết từ lâu, nó nằm trong cốt truyện chính của Misty trên Anime.
Mãi sau này ngừng du hành cùng Ash quay về đạo quán, nhiều chuyện rắc rối xảy ra Misty mới trút bỏ nỗi sợ và thuần hóa thành công Gyarados.
Chẳng những thế khi Ash dẫn bạn bè từ Alola sang Kanto, Misty lúc đó còn sỡ hữu luôn cả tiến hóa mega.
Mà sau khi nghe Daisy kể chuyện Accel vẫn chẳng thay đổi chút nào.
Ngược lại hắn tiếp tục lôi thêm điều này ra châm chọc Misty, giơ ngón tay cái lên bày tỏ khen ngợi: “Ồ, ngươi đi lạc vào hàm Gyarados, đúng là thật kì diệu, chắc chắn không có ai ngồi đây bằng ngươi ở điểm này.”
Tên ngốc Ash nghe được còn góp sức phụ họa: “Hàm Gyarados, không biết bên trong như thế nào nhỉ? Ngươi kể ta nghe được chứ?”
— QUẢNG CÁO —
Mỗi Gary là bó tay, ngồi khóa chặt miệng không hùa theo Accel.
Misty giận chảy nước mắt, cuối cùng đành chịu thua Accel, xoay mặt về phía Daisy lựa chọn không để ý tới hắn.
Accel đột nhiên có cảm giác thành tựu, hắn khoanh tay ra vẻ tự hào như vừa thắng một trận chiến khốc liệt, Ash thì vẫn không hiểu gì gãi gãi đầu.
John và thiên vương Prima có một cuộc trò chuyện nho nhỏ và biết được rằng nàng đã thu phục Gyarados.
Còn về phần Ursaring, sau khi bị đóng thành tảng băng, mọi người đã dùng máy kéo mang nó về, hiện tại nó đã được trả tự do, thiên vương Prima và Cloyster đánh đòn chí mạng vào tâm lý làm nó trở nên hiền hòa hơn nhiều.
Nhìn thẳng ra vườn có thể thấy con Ursaring đang vui vẻ nằm chơi đùa, khi đói nó còn có thể leo lên cây hái mấy quả Berry giáo sư Oak đặc biệt trồng để lấp bụng.
John nhìn Ursaring một hồi rồi trình bày toàn bộ thông tin đã thu thập: “Theo liên minh Pokemon điều tra, con Ursaring này từng có chủ và người đó thả nó mới không lâu.
Ban đầu người này bắt Teddiursa vì vẻ ngoài dễ thương của nó, dự định mua một viên Everstone từ chợ đen cưỡng ép ngăn chặn quá trình tiến hóa.”
Ngừng một chút, John nói tiếp: “Không may là Teddiursa đã tiến hóa trước khi hắn kịp chạm đến viên Everstone.
Bởi vậy chủ nhân của nó rất hụt hẫng và không màng mọi thứ đem Ursaring bỏ rơi ở nơi này.
Tỉnh lại phát hiện bản thân bị vứt bỏ mới khiến tính cách Ursaring trở nên cộc cằn, chiếm lãnh địa và phá hoại nơi sinh sống của các Pokemon ở khu vực xung quanh.”
Daisy cau mày, giọng kiềm chế tức giận: “Sao lại có loại nhà huấn luyện vô trách nhiệm đến thế chứ…”
Ngay cả thiên vương Prima dù biểu cảm ở ngoài hơi lạnh nhạt nhưng người bên cạnh đều biết đây chứng tỏ nàng đang rất không vui.
Giáo sư Oak phá tan bầu không khí u ám, chủ động hỏi: “Vậy liên minh tính sao về Ursaring.”
John gật đầu, cười nhẹ đáp: “Đừng lo lắng, chúng ta sẽ đưa nó về đúng khu rừng nơi nó từng sinh sống.
Còn chủ nhân của nó sẽ bị phạt nặng kèm tước quyền huấn luyện Pokemon một khoảng thời gian dài.”.