Bạn đang đọc Pokemon Hành Trình Bất Tận – Chương 21: Luyện Tập
Accel mang theo Mawile trên vai quyết định tìm kiếm một nơi phù hợp ăn uống thoải mái, khỏi nói cũng biết cả hai đều đang bụng đánh trống liên hồi.
Mawile còn đỡ, riêng Accel mấy ngày vừa qua luôn phải chịu cảnh nhai Berry kiếm được dọc đường.
Nhiều loại không hợp sở thích và ngọt như Oran Berry nhưng Mawile dù sao vẫn là Pokemon, chẳng có vấn đề quá lớn.
Accel chịu đựng tạm thời lót dạ, chỉ là ăn liên tục vài ngày, một ngày nhiều cử vì cơn đói cứ biểu tình.
Accel yêu mùi vị cơm rang, các món mỹ vị mẹ hắn hay nấu, đi du hành chưa đầy một tuần hắn đã cảm giác nhớ mấy món cơm nhà tha thiết.
Accel có mua một tấm bản đồ của thành phố Goldenrod, thà tốn kém chút mà khỏi lạc đường.
Hắn tìm ra một nhà hàng tương đối đủ các tiêu chí ngon, bổ, rẻ.
Biểu tượng nhà hàng là một con Meowth thuộc vùng Galar, rất nhiều loài Pokemon trải qua quá trình sống khắc nghiệt hay thời tiết đặc biệt sẽ biến đổi theo thời gian.
Meowth là một loài mang ví dụ rõ ràng nhất, dạng cơ bản của Kanto hoặc hệ bóng tối ở Alola và hệ thép tại Galar.
Chủ nhà hàng có lẽ là một người ưa thích loài Pokemon này, Accel cùng Mawile tiến vào, lựa chọn một chỗ vắng vẻ cạnh cửa sổ.
Thực đơn nơi đây khá phong phú, nhiều món hắn chưa từng thấy bao giờ, dưới chót là những món đặc sản theo vùng nữa.
Accel gọi một số món phù hợp với khẩu vị của cả hai, lát mấy đĩa thức ăn được mang lên trông như một bữa tiệc hoành tráng vậy.
Accel với Mawile không chút chú ý xung quanh, hai tay cầm liên tục ăn giống đói đã lâu.
Mawile càng chẳng bao giờ có cơ hội thưởng thức mấy món tuyệt phẩm này từ trước nên nó ăn nhanh tới mức khóe miệng và tay dính đầy nước sốt.
Accel lấy khăn lau cho Mawile rồi hướng dẫn nó cầm dao, nĩa đúng cách.
Mấy món thành phần chính là rau củ Mawile không thèm động đến, nó đẩy sang một bên kiểu chán ghét.
Accel lập tức kéo về đĩa cơm Berry sốt chua ngọt Mawile đang nhắm tới, nghiêm khắc giáo huấn: “Ngươi phải ăn luôn cả rau củ mới đầy đủ chất dinh dưỡng, không thì đừng mong chạm vào nó.”
Mawile biểu hiện tiếc nuối, với tay định lấy về nhưng khổ nỗi Accel cao hơn nó nhiều, một hồi vùng vẫy trong bất lực.
Mawile bỗng nhiên nghĩ ra cách gì đó, nó lấy đĩa rau củ đổ hết vào hàm sau xong bày vẻ ngoan ngoãn vẫy tay hệt đang nói Accel rằng kiểu này cũng tính là đã ăn.
Accel nhất thời không thốt được câu nào, ngoài việc hàm sau không cảm nhận vị giác thì về cơ bản Mawile chính xác đã làm theo lời Accel.
Hắn đành chấp nhận đem trả đĩa cơm cho Mawile, cả hai ăn uống no căng cả bụng kém chút đi không nổi.
Tính toán trả tiền xong Accel mới nhận ra túi của hắn đang gặp khủng hoảng nghiêm trọng.
Tiền tiết kiệm hắn mang theo sắp sửa cạn nên phải mau chóng nghĩ cách bổ sung.
Tuy rằng đi du hành bắt gặp nhiều nguyên liệu hoang dã nhưng vấn đề rắc rối là Accel không hề biết nấu ăn.
Khác với Ash, người chẳng cần lo lắng điều này, những bạn đồng hành của hắn thường có một người kiêm vai trò đầu bếp.
— QUẢNG CÁO —
Bởi vì Accel là thuộc một dạng du hành kiểu mua lương thực dự trữ.
Cộng việc bây giờ mới một mình Mawile, sau này thêm nhiều Pokemon thì thức ăn là đề tài đáng quan ngại nhất, hắn đầu tiên cân nhắc chuyện chủ động tìm kiếm lớp dạy nấu ăn cho cả người và Pokemon.
Thế giới này đã nghiên cứu thành công một dạng viên năng lượng giúp giảm tiêu tốn tài nguyên nuôi các loài Pokemon ăn nhiều, ví dụ Snorlax.
Không những thế viên năng lượng còn góp phần đề cao thực lực Pokemon, mỗi loài Pokemon tùy thuộc khẩu vị và hệ sẽ sử dụng loại khác nhau.
Để đảm bảo Pokemon đạt trạng thái tốt nhất, các huấn luyện gia giỏi thường tự chế biến viên năng lượng phù hợp với Pokemon của mình.
Mà học tập về mảng này cũng không phải nói liền làm được.
Cần thiết thật nhưng Accel tạm gác phía sau, quan trọng hiện tại là kiếm tiền lấp đầy lại túi đã.
Nhiều phương thức khác nhau Accel đã định hình trong đầu, vì đối chiến Pokemon là nghề nghiệp ưa thích nhất ở thế giới này nên mục kiếm tiền tương đối đơn giản.
Tham dự mấy giải lớn và đăng kí so tài tại những nhà thi đấu Pokemon, trường hợp thứ hai mở quanh năm suốt tháng.
Ít người mới cần tích lũy kinh nghiệm thường xuyên tìm mấy huấn luyện gia lâu năm đối chiến, thông qua nhà thi đấu sắp xếp.
Nơi này mỗi tuần đều tổ chức giải thi đấu Pokemon theo thể thức một chọi một, mất phí đăng ký nhưng tiền thưởng thì phong phú.
Giải đấu lớn cũng có một số thời gian dài kì, Pokemon World Championships, một ví dụ tiêu biểu cho hệ thống phân chia cấp bậc.
Mỗi trận thắng đều được tiền và khi tới đủ số trận nhất định sẽ thăng hạng, hưởng nhiều ưu đãi đặc biệt hơn.
Tám người đứng đầu được gọi là Master Class, toàn bộ trận đấu của họ đều diễn ra tại Wyndon, sân vận động lớn nhất tại vùng Galar kèm được phát sóng trực tiếp.
Người đứng đầu, hạng nhất của giải thi đấu này là Leon, Champion bất bại của vùng Galar.
Accel nhớ rằng tương lai Leon sẽ chạm trán người Champion của Kanto kiêm cả tứ thiên vương Johto là Lance, trận đấu ấy Leon là người chiến thắng.
Khi đó cả hai đều chưa sử dụng toàn bộ thực lực, nhất là Lance, hắn có một con Dragonite mạnh đáng sợ.
Tuy vậy Lance lại mang Shiny Gyarados ra chiến đấu cuối cùng thất bại trước Gigantamax Charizard của Leon.
Đồng ý Lance không phô diễn khả năng thật nhưng chẳng thể phủ nhận sức mạnh từ Leon.
Suy cho cùng thì giải thi đấu này chỉ là một trong số nhiều giải mang tầm cỡ quốc tế, chữ ‘World’ đơn giản miêu tả quy mô mà thôi.
Một kiểu hình thức giải trí chú trọng về biểu diễn hơn, chứ nơi triển khai tất cả những gì một huấn luyện gia sở hữu và nhắm đến mọi sự chú ý, công nhận chắc chắn là giải đấu liên minh của mỗi vùng đất.
Vả lại, đa số các Champion với tứ thiên vương đều chẳng hứng thú tham gia nhiều mấy loại giải đấu này, kiểu vài người hời hợt đánh ít trận.
So sánh sức mạnh những Champion là điều không thể.
Bọn họ đại diện cả một vùng đất nên thường chiến một trận giao hữu, lập tức ngừng sau khi trình diễn một số chiêu thức khiến khán giả thỏa mãn.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng nếu tính mỗi trong game thì Accel khẳng định lựa chọn Cynthia, Champion vùng Sinnoh.
Đơn giản vì ở game nàng là Champion khiến người chơi nhức đầu nhất, Accel vẫn nhớ hắn xém đập máy bởi Garchomp của nàng mạnh một cách vô lý.
Trở về chủ đề chính, Accel đã đăng kí tham dự liên minh Johto nên chắc chắn hắn không thể dựa vào mấy giải đấu lớn như vừa kể.
Hy vọng cuối cùng là nhà thi đấu Pokemon, Accel xem xét đường đến một chi nhánh ở thành phố Goldenrod rồi bế Mawile chạy đi.
Dọc trên đường hắn có chú ý một số đồ công nghệ vừa được ra mắt, điện thoại thông minh chẳng hạn và một số mặt hàng dành riêng cho Pokemon kiểu áp phích quảng cáo đá tiến hóa đang bán tại trung tâm thương mại Goldenrod.
Khá nhiều người chú ý vô Mawile ngồi trên vai Accel, một phần vì hàm sau của nó quá nổi bật, còn lại là loài Mawile hiếm thấy ở Johto, kể cả nơi đông người du lịch hệt Goldenrod.
Nửa tiếng sau, Accel đặt chân vào nhà thi đấu đồ sộ hơn cả chỗ phục hồi sức khỏe Pokemon nữa.
Cửa tự động, bên trong nhìn sơ là sáu sân đấu địa hình cơ bản đất đá, kích thước trung bình giành cho một đấu một.
Vài sân đã có sẵn người đang chiến đấu khốc liệt, một đứa trông bề ngoài ngang tuổi Accel đang sử dụng Totodile đối đầu Nidorino.
Dường như là người mới nhận Pokemon, chiến thuật non nớt, thẳng thừng đó là hầu hết ra lệnh tấn công trực diện.
Người hướng dẫn mặc đồng phục nhà thi đấu, áo khoác thể thao đỏ và trắng với ngực trái thêu biểu tượng quả cầu Pokeball.
Lắc đầu một cái, người này liền nhướng mày báo hiệu Nidorino đón đỡ.
Bằng mắt thường vẫn có thể nhìn ra thực lực chênh lệch, Nidorino chịu đựng một cú cắn từ đòn Bite của Totodile, người trẻ tuổi kia mừng thầm nhưng rất nhanh phát hiện Totodile biểu hiện hết sức kỳ lạ.
Hơi gắng gượng chống lại đau đớn, Totodile cả người chuyển sang tím nhạt.
Thừa cơ hội này người hướng dẫn triển khai đòn kết liễu bằng Horn Attack, Nidorino húc sừng vào giữa người Totodile, tuy đã nhẹ tay khiến lực giảm thiểu nhiều nhưng thừa sức đánh Totodile mất khả năng chiến đấu.
Buồn bã thu hồi Pokemon trở lại quả cầu, người trẻ tuổi kia chẳng nhận ra sai lầm mắc phải mà lớn tiếng trách mắng Totodile.
Mặt hắn căng thẳng, tính tình háo thắng chẳng chấp nhận thua cuộc.
Tiếp tục đưa Pidove lên sân, mục đích lợi dụng hệ bay để nắm quyền chủ động từ Nidorino.
— QUẢNG CÁO —
Pidove Pokemon chim bồ câu, lông vũ xám và đen xen kẽ, cặp chân hồng với đống móng vuốt sắc nhọn.
Song hệ thường và bay, một loài chim số lượng rất nhiều tại Isshu và còn nằm trong số Pokemon di cư nên không hiếm thấy tại bất cứ đâu.
Có điều, người trẻ tuổi nhanh chóng tự tái hiện sai lầm của bản thân.
Hắn ra lệnh cho Pidove dùng Quick Attack, bạch quang xuất hiện mỗi nơi Pidove bay ngang, một đòn tấn công chớp nhoáng bỗng xoẹt qua Nidorino.
Nhưng không may, Nidorino chẳng hề động dậy hay chịu đẩy lùi nửa bước, còn Pidove giống hệt Totodile đau đớn bay không vững.
Nidorino ở dưới đất câu kéo thời gian, chờ đợi Pidove chịu hết nổi rơi xuống lập tức nhồi Horn Attack đâm nó bất tỉnh.
Người trẻ tuổi giận dữ quát tháo Pidove vô dụng, thu nó về Pokeball.
Accel vốn đứng đằng xa quan sát đã ngứa mắt, tên này thái độ lồi lõm thêm ngu ngốc không dùng đầu suy nghĩ.
Đánh giá hắn từ trên xuống, mặt mày tương đối sáng sủa chắc thuộc loại con cái nhà khá giả và mặc đồng phục học sinh của trường dạy kiến thức về huấn luyện Pokemon.
Accel xoa mi mắt: “Tên này ta dám cá là thành phần ngồi ngủ gật không nghe giảng, dốt nát tận mức này…”
Accel cố ý nói một cách thản nhiên chứ không hề nhỏ giọng, kết quả người trẻ tuổi kia lẫn người hướng dẫn đều nghe được.
Hắn đã giận đỏ mặt, tháo cà vạt trừng mắt dọa nạt Accel: “Ngươi là ai? Ngươi nghĩ mình có tư cách gì phê bình cách chiến đấu người khác?”
Mawile trên vai Accel thè lưỡi trêu chọc trong khi hắn đang chậm rãi đi đến, từ tốn nói: “Biểu hiện nóng quá mất khôn của ngươi đã chứng tỏ ngươi là huấn luyện gia tồi tệ.
Đặt cái tôi và ham muốn bản thân quá cao, gây áp lực nặng nề lên Pokemon…”.