Bạn đang đọc Pokemon Hành Trình Bất Tận – Chương 11: Khởi Đầu
Thời gian thấm thoắt trôi qua, mới ngày nào Accel còn là một đứa trẻ hằng ngày mơ mộng đến lúc sở hữu Pokemon đầu tiên và bắt đầu cuộc hành trình.
Giờ đây, qua đêm nay nữa thôi hắn sẽ biến giấc mơ ấy trở thành hiện thực.
Bây giờ Accel đã chính thức qua sinh nhật lần thứ mười, ngày mai là ngày mấy đứa nhóc đã đủ tuổi đến nhà nghiên cứu của giáo sư Oak nhận cho mình một trong ba loài Pokemon.
Accel rất háo hức, đi kèm chút tiếc nuối vì sắp phải xa gia đình để bước lên con đường riêng.
Mấy năm qua biết bao khoảnh khắc kỉ niệm vui vẻ được xây dựng ở căn nhà này với cha mẹ, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, muốn được nhiều hơn, nhưng ai rồi cũng phải lớn lên và thay đổi.
Accel chấp nhận sự thật, hắn không thể chôn chân cả đời ở thị trấn Pallet được.
Hắn muốn ra ngoài kia để khám phá và chứng kiến những loài Pokemon mới mẻ, tìm hiểu về thế giới nhiệm màu này, trưởng thành thông qua các trận đấu căng thẳng.
Vẫn bãi cỏ ấy, nơi Accel thường nằm ngắm nhìn bầu trời.
Có điều lúc này tâm trạng hắn vô cùng phức tạp, nôn nóng, lưu luyến gần như tất cả trộn lẫn với nhau khiến hắn không biểu hiện ra được.
Rốt cuộc Accel dành gần như cả buổi sáng và trưa nằm bất động cùng những suy nghĩ chỉ mình hắn hiểu.
Tới khi Ash và Gary tìm đến, Ash đội mũ lưỡi trai đỏ, nửa phần phía trước màu trắng thêm chữ L in nghiêng, phiên bản giới hạn một trăm cái mà hắn thắng được bằng việc gửi hàng đống phiếu về liên minh Pokemon.
Gary hơi khác một chút, áo thun đen quần dài trông điềm đạm hơn nhiều so với nguyên thời không.
Gary mở lời: “Này Accel, hôm nay chúng ta tổ chức buổi tiệc tại nhà ta đấy nhớ chứ? Ngươi nằm ở đó ngủ cái gì!”
Ash cũng hô to nhắc Accel: “Đúng vậy, nhanh chân lên tới nhà Gary nào.”
Accel chợt nhớ rằng mình hứa sẽ tham gia buổi tiệc chia tay tại thị trấn Pallet chung hai đứa bạn thân nhất.
Dù sao ngày mai hắn thức dậy hết thảy mọi thứ đều nói lời tạm biệt, chưa kể ba đứa sẽ đi trên con đường riêng nữa, đích đến cuối cùng vẫn chưa xác định.
Accel ngồi bật dậy: “Ta không hề ngủ quên, được rồi, bây giờ đến!”
Ash, Accel và Gary cùng nhau trò chuyện dọc đường, nhà Gary lớn nhất trong thị trấn Pallet.
Mà đó cũng chưa phải nhà chính của cha mẹ hắn, do công việc cần di chuyển tới nhiều nơi nên họ thường xuyên đi vắng.
Daisy Oak, chị gái Gary hôm nay theo cha mẹ vì thế hiện tại ba đứa tự do tùy ý muốn làm gì làm.
Bất quá ba đứa lựa chọn kéo nhau lên phòng Gary tổ chức bữa tiệc nho nhỏ.
Phòng Gary không rộng rãi lắm, chứa quá nhiều đồ chơi Pokemon và hắn thường xuyên vứt các thứ bừa bãi, bức tường bên cạnh giường treo một tấm bản đồ lớn.
Tuy chỉ một phần nhỏ trong toàn bộ các vùng đất trên thế giới nhưng Accel có thể thấy Kanto, Johto, Kalos và Isshu.
— QUẢNG CÁO —
Nó được đánh dấu đỏ và một số chữ viết tay, chắc là Gary đã vạch sẵn lịch trình du hành của mình.
Ở nguyên thời không, sau khi thất bại trước Ash ở liên minh Johto, Gary đã chuyển sang làm một nhà nghiên cứu kiêm bảo vệ các loài Pokemon.
Không rõ lúc đó Gary đạt tới trình độ nào nhưng có một con Electivire thì chắc chắn không hề yếu kém.
Việc Accel xuất hiện tại đây cũng đã khiến tương lai bị thay đổi.
Tính cách Gary trưởng thành hơn nhiều mặc dù chuyến hành trình còn chưa bắt đầu.
Bởi vì sự cố Gyarados và Ursaring vài năm trước khiến bọn họ tiếp xúc các loài Pokemon sớm hơn.
Riêng Ash không thấy thay đổi gì mấy, vẫn bộ dáng ngu ngơ nhiệt huyết tràn đầy.
Nếu Gary cân bằng việc nghiên cứu Pokemon lấy nó làm điểm mạnh để hoàn thiện đối chiến Pokemon thì phải gọi là hoàn hảo.
Hơn hết điều này làm Accel liên tưởng tới Green trong Pokemon Special, mà đúng là tiềm năng của Gary rất lớn, dừng lại vì thất bại ở Johto thật đáng tiếc.
Gọi là bữa tiệc cũng không đúng nghĩa lắm.
Bọn hắn đơn giản mang nhiều loại đồ vặt kiểu bánh kẹo đến vừa trò chuyện vừa ăn mà thôi.
Chủ yếu là mỗi người sẽ chia sẻ dự tính của mình.
Accel trước tiên hỏi Ash: “Ash, ngươi lựa chọn khởi đầu ở đâu?”
Ash cố nuốt hết đống bánh ngọt vừa ngốn vào miệng, hắn nghĩ ngợi một chút rồi trả lời: “Ta tính bắt đầu ngay tại vùng Kanto này.
Vừa gần vừa tiện lợi, các loài Pokemon ở Kanto ta chưa thấy hết nữa.
Hai người các ngươi thì sao?”
Gary đứng lên, tự tin mười phần chỉ tay vào một vùng trên bản đồ: “Đây, ta quyết định chuyến phiêu lưu đầu tiên của mình sẽ diễn ra tại Isshu.
Nơi đó nổi tiếng với các thành phố lớn cực kỳ lộng lẫy, khác so Ash, ta đã chiêm ngưỡng gần hết các loài Pokemon vùng Kanto qua tư liệu của ông sẵn.
Cộng thêm, vùng này có một loài Pokemon khiến ta rất hứng thú.”
Accel và Ash đồng thanh nói: “Hứng thú?”
Gary gật nhẹ, giơ ngón trỏ lắc lư: “Đúng, nhưng là tuyệt đối bí mật hai ngươi không thể moi thêm thông tin đâu.
Một ngày nào đó chúng ta chạm trán tại liên minh chắc chắn hai ngươi đều bất ngờ.
Accel, ngươi muốn tới nơi nào?”
Accel đặt tay lên cằm suy nghĩ hồi lâu cơ mà tìm không được câu trả lời nên hắn lắc đầu: “Vẫn chưa xác định, chỉ là đảm bảo không phải Kanto và Isshu.
Chuyến du hành đầu tiên để tích lũy kinh nghiệm, chúng ta hiển nhiên sẽ đối đầu nhiều lần ở những vùng đất khác nhau trong tương lai.
Đến lúc đó hãy cạnh tranh công bằng nhé!” — QUẢNG CÁO —
Ash và Gary đập tay cùng Accel, cả ba đều chốt vùng đất mình sẽ khám phá trước.
Cười đùa, tận hưởng niềm vui với hai người bạn khiến Accel giải tỏa phần nào căng thẳng bởi những suy nghĩ rắc rối.
Gary khơi chuyện ba loài Pokemon khởi đầu của Kanto: “Nói nghe một chút, ngày mai hai ngươi dự định chọn con gì?”
Ash phân vân rất lâu, hắn đều ưa thích cả ba loài Pokemon này: “Ta không biết, thật sự quá khó chọn.
Ta nghĩ Bulbasaur thích hợp nhưng tính sâu một chút Charmander lại trông rất mạnh mẽ, còn Squirtle loài Pokemon rùa vô cùng thú vị.”
Ash gãi đầu mạnh tới nỗi làm tóc hắn rối hết cả lên.
Accel thật sự muốn đi tới vỗ vai hắn thì thầm nhẹ: “Ngươi không có duyên với ba con Pokemon đó đâu, ít nhất là vào ngày mai.”
Trong nguyên thời không, Ash ngủ quên khiến cho ba loài Pokemon đều bị chọn hết.
Cuối cùng dẫn tới việc giáo sư Oak đưa cho Ash loài Pokemon chuột điện tử mà ông chưa hoàn toàn thuần hóa là Pikachu.
Cách đây vài ngày Accel có đến phụ giúp giáo sư Oak một số thứ.
Hắn tình cờ phát hiện một quả cầu Pokeball có biểu tượng sấm sét, hỏi ra mới biết giáo sư Oak tìm thấy một con Pikachu hoang dã gần đây, quyết định thu phục sau đó mang về nghiên cứu.
Mỗi tội do bản tính nó chống cự quá dữ dội nên tạm thời chưa có biện pháp.
Accel được quyền chọn Pikachu nếu hắn chủ động hỏi nhưng hắn đã không làm, đúng hơn là chẳng bao giờ nghĩ sẽ lấy Pikachu từ tay Ash.
Một phần là thế nhưng chủ yếu là không gì đảm bảo Pikachu đi theo Accel sẽ phát huy hết tiềm năng của nó, trở thành con Pikachu dám nghênh chiến Pokemon huyền thoại.
Không phải Accel tự ti về khả năng huấn luyện, chủ yếu trước đấy hắn chưa từng có ý định thu phục loài Pikachu chứ nói chi đến lấy nó làm Pokemon khởi đầu.
Pikachu vẫn là theo Ash tương lai rộng mở nhất, tốt cho đôi bên.
Cơ mà Accel sẽ không báo trước, cứ để Ash ôm hy vọng như vậy lại hay, khả năng Ash và Pikachu gặp nhau là cực cao.
Dù gì bộ ba con Pokemon nổi tiếng vùng Kanto cuối cùng cũng sẽ về với Ash thôi.
Còn chuyện Accel quyết định khởi đầu ở vùng khác chứ không phải Kanto hay Isshu đa phần vì hắn muốn một số cuộc gặp gỡ tại Kanto sẽ không bị ảnh hưởng.
Ví dụ Ash sẽ sớm chạm mặt bộ ba Team Rocket bao gồm Jessie, James và Meowth biết nói tiếng người.
Điều này nhìn bề ngoài tưởng không đáng nhưng thực chất khá là cần thiết.
Dẫn tới việc Team Rocket và Giovanni lập bao nhiêu âm mưu Ash đều sẽ phá đám.
Team Rocket tính ra chính là tổ chức nguy hiểm nhất trong thế giới Pokemon Accel đang sống.
Mỗi vùng đất có các tổ chức mờ ám khác nhau ví dụ Hoen là Team Magma và Team Aqua, xem xét khoản quy mô lẫn thực lực thì tất cả chúng thua kém Team Rocket.
Miễn cưỡng lắm thì đem Team Galactic so được tí, nhưng bọn chúng đặt tham vọng quá lớn, kết quả là nguyên Team toang luôn.
— QUẢNG CÁO —
Một lát sau, Accel đột nhiên nhớ ra điều quan trọng nhất.
Hắn nhanh chóng lục lọi quanh phòng Gary trong sự hiếu kỳ của Gary và Ash.
Accel đã tới đây chơi nhiều lần nên biết Gary có một số đồ vật rất hay.
Accel lôi ra một tấm bảng điện tử đang hiện tất cả các hệ của loài Pokemon.
Ho nhẹ hai cái, Accel chỉ về phía Ash: “Hôm nay là bữa tiệc tạm biệt, coi đây tựa món quà ta tặng hai ngươi đi.
Nhất là ngươi Ash, tập trung chú ý!”
Kế đó trong sự chán nản của Gary và Ash, Accel ép buộc hai người bọn họ học tập về khắc hệ của Pokemon.
Mặc dù đã biết nhiều nhưng Accel giảng giải một số điều thú vị như khả năng đặc biệt gọi Mold Breaker, Gary chưa nghe ông nói qua nên dần dần hắn cũng chịu ngồi im, thỉnh thoảng ghi chép.
Hắn không tò mò Accel biết mấy thứ này từ đâu, vì trong ba đứa Accel là người chăm chỉ nhất.
Còn Ash, nghe vài từ đã đầu choáng mắt hoa, liên tiếp cầu xin ngừng lại nhưng Accel quyết không cho phép.
Trông bộ dạng khổ sở của Ash, Accel chỉ biết im lặng nói thầm: “Hiện giờ ngươi khổ không bằng đi qua tận bảy vùng đất mới vô địch đâu.”
Một bài diễn giải dài ngoằn khoảng hai tiếng mới kết thúc, Gary còn đỡ, Ash thậm chí có cảm giác bất cứ lúc nào hắn đều có thể ngất.
Ash ôm đầu, giọng lí nhí: “Huấn luyện Pokemon đặt nặng tình cảm là được, khắc hệ hay những thứ này thật sự quá hại người!”
Accel lập tức chen vào cắt lời Ash: “Đương nhiên mối liên kết giữa huấn luyện gia và Pokemon luôn quan trọng nhất, nếu ngươi đã đặt mục tiêu hướng tới đỉnh cao thì kiến thức cơ bản ngươi bắt buộc nắm vững.
Đặt Pokemon vào tình huống khó trong rèn luyện thì tốt, nhất quyết không được dùng vào thi đấu, nhớ rõ!”
Accel không chắc hắn tốn nhiều công sức nãy giờ có thành công thay đổi đầu óc huấn luyện của Ash hay không.
Lời cần nói hay giúp đỡ được Accel đã tận lực, mọi chuyện còn lại Ash phải dựa vào chính bản thân..