Đọc truyện Pokemon Du Ký – Chương 221: Trận bán kết ngoài ý muốn
Thời gian rất mau liền tới đầu buổi chiều, trận đấu đầu tiên của vòng bán kết cuối cùng cũng đã bắt đầu. Red và Bill lúc này đang cùng nhau ngồi trên ghế khán đài đón xem trận thi đấu bán kết đầu tiên giữa Blue và một gã có cái tên kì quặc Dr. O, một kẻ dùng vải đen bịt mặt bí hiểm đứng đầu bảng B.
– Thôi nào Red! Cậu cũng đừng nên giận dỗi nữa. Mọi người chỉ bản năng cho là Black mạnh hơn cậu chút xíu thôi mà.
Bill khuôn mặt cười hì hì vỗ vỗ vai khuyên nhủ vẫn còn đang căm giận bất bình Red.
– Hừ! Gì mà mạnh hơn mình chút xíu chứ. Chúng tớ là cân tài ngang sức có được hay không???
– Các người cứ đợi đó mà coi. Tớ nhất định sẽ giành được chức vô địch lần này!!!
Red vẻ mặt không phục phản bác.
– Được rồi được rồi! Chúng ta sẽ nói những chuyện này sau. Hiện tại tập trung quan sát trận đấu đi cái đã.
Bill nhanh nhanh đánh trống lảng, đổi chủ đề.
– Ừ? Mà cái tên Dr.O này là sao? Làm gì mà bịt mặt kín như bưng chỉ chừa hai con mắt ra vậy??? Lại một tên dị hợm à…
Bill: “…..”
Red bị lời nói của Bill làm chuyển di sự chú ý. Khả năng trong lòng cậu chàng vẫn còn không thoải mái khiến cho nhân vật Dr.O đang đứng trên võ đài kia cũng liền không may bị cậu đem ra phê bình.
Chỉ thấy cả sân vận động to lớn giờ chỉ còn lại một võ đài thi đấu duy nhất vô cùng rộng ở chính giữa. Trên khán đài cũng có lắp đặt hai màn hình khổng lồ để người xem có thể quan sát cận cảnh thi đấu từ xa. Trên sân đấu đang đứng lúc này là Blue và đối thủ của cô, kẻ bịt mặt kì quái Dr. O. Không giống như các trận đấu của vòng bảng, từ vòng bán kết này trở đi trận đấu không chỉ chuyển sang chế độ đấu loại trực tiếp mà còn gia tăng số lượng pokemon được sử dụng tham gia thi đấu lên sáu con pokemon. Chiến thắng chỉ có được khi một bên đánh bại hoàn toàn pokemon của đối thủ.
– Kengggg!!!!! Trận đấu bán kết đầu tiên bắt đầu!!!
Tiếng chuông báo thi đấu quen thuộc lần nữa vang lên khắp sân vận động, cùng với đó là tiếng báo hiệu của trọng tài dành cho hai đối thủ trên sân. Trận đấu đầu tiên vòng bán kết liền như thế được mở màn.
– Ra đi Jigglypuff!!!
– Là mày rồi Spearow!!!
Hai bên đồng loạt tung ra pokemon đầu tiên của mình. Từ vòng bán kết bắt đầu, để công bằng mỗi trận đấu đều yêu cầu nghiêm ngặt huấn luyện viên lựa chọn pokemon đầu tiên từ trước, sau đó cả hai bên cùng lúc xuất ra pokemon của mình.
– Gì kia? Cô gái đó vậy mà cho Jigglypuff tham gia vào trận đấu như thế này???
Tiếng khán giả bàn tán xôn xao vang lên trên khán đài. Mọi người thật ngạc nhiên khi Blue lại dùng Jigglypuff trong ván đấu đầu tiên. Con pokemon này ngoài việc vẻ ngoài phấn hồng đáng yêu cùng giọng hát có thể gây buồn ngủ ra thì thật khó lòng khiến người ta tưởng tượng được nó có thể làm gì trong một trận đấu bán kết quan trọng như thế này.
– Lẽ nào đây là chiến thuật giả vờ yếu thế của Blue…???
Red miệng lẩm bẩm tự nhủ, cũng giống như mọi người xung quanh, đối mặt với việc Jigglypuff xuất hiện ngay từ đầu cậu chàng cũng tương đối bất ngờ.
Trên sân đấu, Blue ánh mắt giờ nhìn chằm chằm vào con Spearow vừa xuất hiện trước mặt. Không hiểu bởi vì trong lòng lo lắng sốt ruột hay do bản năng sợ hãi, trên trán cô giờ vậy mà đã lấm tấm chảy mồ hôi.
– Hừ! Chỉ là một con Spearow ngớ ngẩn… cũng dám dùng trong trận đấu bán kết giải Pokemon League.
– Ông nghĩ tôi là một cô gái dễ thương nên dễ bắt nạt lắm sao….?
Dr.O: “……”
Gặp đối thủ đối với màn diễn thuyết của mình không mảy may phản ứng, Blue vẻ mặt tức giận lớn tiếng nói:
– Đã vậy hãy nếm thử sức mạnh vô địch của Jigglypuff!!!
– Tri Attack (kim tự tháp tấn công)
– Jigglypuffffff!!!!
Mệnh lệnh của Blue vừa dứt, xung quanh cơ thể Jigglypuff liền xuất hiện một hình chóp kim tự tháp năng lượng vô hình. Trên đỉnh đầu của kim tự tháp thật nhanh thật nhanh tụ tập lại hình thành một quả cầu ánh sáng. Tiếp đó từ vị trí quả cầu ánh sáng, một cột năng lượng được bắn mạnh ra, tấn công về phía Spearow ở xa xa. Một đòn Tri Attack có tốc độ và uy lực không tệ. Quả nhiên Jigglypuff của Blue cũng không phải chỉ biết bán manh làm nũng cùng hát hò thôi không đâu.
– Xèo xèo….~
Đòn đánh của Jigglypuff thậm chí làm bốc lên cả bụi mù. Thấy đối phương đối với chiêu thức của mình không kịp phản ứng, Blue không khỏi vui vẻ nở nụ cười.
– Hô hô… Tuyệt không? Ta đã vượt qua vòng loại chỉ bằng một chiêu này thôi đó!
– Cười quá sớm rồi cô bé ạ! Spearow dùng Fury Attack (liên hoàn mổ)!
– Spearow!!!!
– Á… không!!!!
Đối phương pokemon vậy mà không hiểu sao không hề hấn gì sau đòn đánh bất ngờ của Jigglypuff, hơn nữa còn lập tức tiến hành phản kích khá mạnh bạo.
Chỉ thấy trên sân đấu lúc này Spearow thân hình từ một con Spearow bỗng nhiên hóa thành vô số con Spearow tấn công về phía Jigglypuff và Blue. Mỗi một con Spearow ảo ảnh liền là một cú mổ kích từ trên không trung bắn phá xuống mặt đất. Vô số Spearow ảo ảnh liền vì vậy tạo ra vô số lỗ thủng trên nền đất. Đòn này nếu như được Scyther sử dụng ra vậy sẽ xuất hiện lượng lớn lưỡi đao không khí cắt chém bay ra, hiện tại chiêu này được Spearow sử dụng lại chẳng khác gì súng tiểu liên đang không ngừng nã đạn cả. Hình dạng bề ngoài khác nhau nhưng uy lực đồng dạng không tầm thường chút nào.
– Đáng ghét! Jigglypuff dùng Sing (bài ca ru ngủ)!
– Jigglypufff!!!!
– Ầu ơ… ví dầu…
Bị bất ngờ phản kích, Blue lúc này không chút ngần ngại liền cho Jigglypuff sử dụng ra bản năng thiên phú có một không hai của mình. Tuy rằng Jigglypuff một khi hát đều cần phải nín thở, dẫn đến để tránh bị nín thở khiến cho nghẹt chết nó không thể hát một lần quá dài. Có điều chỉ cần 1, 2 phút vậy cũng quá đủ để Blue lật ngược tình thế. Mà mà… tất nhiên cô nàng nào đó trước khi ra sân cũng đã đeo lên máy móc chống lại sóng âm thanh gây buồn ngủ của Jigglypuff rồi. Khoa học công nghệ cao trang bị trên người quả là một bộ phận thực lực không thể bỏ qua của Blue.
– Khỉ thật! Cậu ăn gian quá đấy Blue ạ!!!!
Phía khán đài, Red không nhịn được phàn nàn một câu. Cậu giống như vô số khán giả xung quanh khác đều đang bị tiếng ca của Jigglypuff làm cho buồn ngủ ríu lấy cả mắt. Chẳng lẽ đây chính là cách Blue vượt qua tất cả các cuộc so tài để tiến vào vòng bán kết??? Như vậy thì quả thật là…. Rất xấu rồi!!!
– Không xong! Tiếng ca của Jigglypuff không có tác dụng với Spearow vì đối phương có thể bay. Tốc độ của nó giờ đã vượt qua tốc độ của âm thanh, chiêu Sing này của Jigglypuff đã bị vô hiệu hóa.
Green lớn tiếng kêu lên như nhắc nhở, cũng có khả năng là nỗ lực cuối cùng của cậu chàng để thoát khỏi cơn buồn ngủ từ giọng hát của Jigglypuff gây ra. Nếu mọi người xem ở đây đều ngủ hết thì giải đấu lần này thật đúng là kì giải đấu bê bết nhất trong lịch sử.
– Vậy thì đổi dùng Tri Attack (kim tự tháp tấn công)!!!
Thật may là cô nàng Blue này cuối cùng cũng chịu từ bỏ dùng giọng hát của Jigglypuff để thủ thắng, dù cho đây có là vì bất đắc dĩ mà thôi. Có điều lúc này đối mặt với không ngừng bay lượn né tránh trên không trung Spearow, Blue thật có chút hết cách. Đòn tấn công của Jigglypuff từ dưới mặt đất hoàn toàn không chạm nổi tới đối phương được mảy may.
– Đồ ngốc! Mau chuyển sang chiến đấu trên không trung đi!!!
Red ở bên dưới nhìn sốt ruột liền nhịn không được hét lên.
– Này! Lẹ lẹ lên chứ!!!
– Tớ không làm được!
– Sao cơ?
– Tớ làm gì có pokemon biết bay mà không chiến với chả không chiếc! Hiểu chưa đồ ngốc!!!!
Blue tức giận hét lên đáp lại. Red vừa rồi liên tục thúc giục khiến cô nàng khó chịu vô cùng.
– Ta nghĩ cháu mới là người coi thường đối thủ đấy, cháu gái ạ…!
– Poong! Poong! Poong!
Phía bên kia Dr.O vừa nói chuyện vừa tung ra thêm ba con pokemon nữa của mình, Pidgeot, Fearow, Farfetch’d. Cả ba đều là pokemon biết bay cả.
– Toàn là những pokemon bay được? Ông ta hẳn là phải biết được điểm yếu của Blue.
Red nhìn thấy đối phương nhẹ nhõm tung ra ba con pokemon đều khắc chế Blue như vậy, vẻ mặt cậu không khỏi xuất hiện chút lo lắng.
– Hãy coi đây là bài học cho cháu đi nhé!
– Dù với bất kì tình huống nào đi chăng nữa thì trộm đồ của người khác là không tốt đâu…
Giọng nói của Dr. O thình lình vang lên ngay sau lưng Blue, ông ta vậy mà nhân lúc không ai chú ý liền tiến đến gần Blue để nói chuyện.
– Ừ? Ông là….
– Không đúng! Cơ hội tốt!!! Jigglypuff dùng Disable (vô hiệu hóa)!
Vẻ mặt nghi ngờ chỉ thoáng hiện liền qua, Blue ngay lập tức chớp lấy thời cơ hiếm có ra lệnh cho Jigglypuff phản kích trở lại. Một đòn Disabe (vô hiệu hóa) tấn công bất ngờ khiến cả Dr.O và Spearow lâm vào ngắn ngủi cứng ngắc trạng thái.
– Ra nào đi Blastoise!!!
– Hydro Pump (bơm cao áp)
– Hả???
Mọi người xung quanh giờ vẻ mặt đầy giật mình khi nhìn thấy Blue được Blastoise kẹp cánh tay kéo lên trên không. Cơ thể của cả hai lợi dụng lực phản chấn đến từ đòn Hydro Pump của Blastoise lên mặt đất để bay lên bầu trời. Phía dưới nơi đòn Hydro Pump lúc này đánh tới cũng chuyển thành nơi vị Dr.O kia và Spearow đang ở.
– Đừng có cho rằng Blue này không biết không chiến mà lầm. Nếm thử đòn “không chiến” này của Blastoise đi!!!
– Và tranh thủ cho khán giả xem bộ mặt thật ẩn đằng sau cái đám vải cuộn che mặt kia là gì đi chứ nhỉ??? Thật có chút tò mò đây!
“Oa! Một đòn Hydro Pump (bơm cao áp) được tiến hành từ trên không trung bởi Blastoise! Lần đầu tiên tôi được chứng kiến có người còn có thể ra đòn như vậy…”
Tiếng nói thán phục của Mc vang lên khắp khán đài, trên sân đấu, giọng nói bình tĩnh của vị Dr.O vậy mà lúc này liền lọt vào tai Blue.
– Cháu biết không cháu gái? Người đời đều biết loài vẹt có khả năng bắt chước tiếng người, Spearow của ta tuy rằng không thể nhại lời thế nhưng nó có thể phản xạ đòn đánh đấy…
– Spearow Mirror Move (gương phản xạ)!
– Không tốt! Là Mirror Move (gương phản xạ)!!!
Tiếng lo lắng của ai đó vang lên. Chỉ thấy trên sân vốn đang bị Blastoise dùng Hydro Pump đè lên đánh, Spearow lúc này trước mặt vậy mà đột nhiên xuất hiện một chiếc gương tròn trong suốt bắt ngược lại đòn Hydro Pump của Blastoise về phía đối phương.
– Á…!!!
Blue cùng Blastoise bị Spearow bất ngờ đánh trả khiến cả hai mất đi lực phản chấn rơi rụng thẳng xuống đất. Hơn nữa thể lực (HP) của Blastoise cũng giảm xuống không ít khi trực tiếp bị đòn đánh của mình phản xạ lên người.
Spearow lúc này mang theo dư âm chiến thắng vỗ vỗ cánh bay về phía Blue đang ngồi bệt trên mặt đất.
– Kh… không! Đừng đến gần tôi!!!!
Nhìn thấy Spearow bay đến gần mình, Blue vậy mà đột nhiên sợ khóc thét lên.
– Cô ta bị sao vậy nhỉ?
Khán giả ngồi xem xung quanh không khỏi tò mò kháo nhau. Một con chim bay tới gần thì có gì mà sợ chứ?
– Sao thế Blue? Cháu sợ hãi con Spearow của ta à?
– Phải rồi! 6 năm trước ở Pallet đã từng xảy ra một vụ việc vô cùng đáng tiếc. Một cô bé gái 5 tuổi bị một con pokemon chim to lớn bắt đi.
– Vì ta lúc ấy cháu trai ta cũng tầm tuổi đó vì vậy ta liền bị kéo tham dự vào vụ tìm kiếm đứa bé gái này… Chúng ta đã tìm kiếm khắp mọi nơi nhưng vẫn không thành công. Có điều cũng vì thế mà ta nhớ rất rõ khuôn mặt của cô bé gái ấy.
– Và đoán xem ta đã ngạc nhiên như thế nào khi thấy camera an ninh của mình chụp được một cô gái có khuôn mặt giống hệt, trộm lấy Squirtle….
Nói nói và tay ông ta xuất ra một bức ảnh, bên trên bất ngờ chính là cảnh Blue vẻ mặt láu lỉnh đang ôm trộm đi Squirtle.
– Ồ! Nói vậy Dr.O chính là….
Red và Bill vẻ mặt giờ đầy ngạc nhiên.
– Ta không ngạc nhiên khi sau vụ bắt cóc đó cháu bị lũ pokemon chim ám ảnh…
Dr. O tháo ra đám vải cuốn che mặt lộ ra thân phận thật của mình, vậy mà chính là giáo sư Oak nổi tiếng.
– Đáng ghét! Blastoise Water Gun (súng nước)!!!
Blue vẻ mặt đầy tức giận lớn tiếng hét lên. Blastoise theo đó lập tức dùng một đòn Water gun bắn về phía giáo sư Oak.
– Mirror Move (gương phản xạ)
– Á…!!!
Blue và Blastoise lại một lần nữa bị đòn Hydro Pump của bản thân tấn công ngược lại. Thể lực (Hp) của Blastoise theo đó liền thấy đáy, nó đã mất đi năng lực chiến đấu.
– A… Mình vậy mà thua thật rồi???
Blue vẻ mặt thẫn thờ khi nhìn thấy Blastoise giờ nằm im trên mặt đất. Khác với Black, Red hay Green huấn luyện tất cả các pokemon cùng lúc. Bởi vì đặc thù bản thân đám pokemon của mình, Blue hầu như chỉ chuyên môn huấn luyện chiến đấu cho Blastoise mà thôi. Đám pokemon còn lại có lẽ ngoài mấy lần được Black huấn luyện ra thì rất ít khi tham dự kịch liệt chiến đấu gì. Hơn nữa đối mặt với một loạt pokemon biết bay của giáo sư Oak, mất đi Blastoise Blue hầu như không có cơ hội nào để thắng rồi.
– Và chiến thắng cuối cùng thuộc về Dr.O!!!
Tiếng thông báo của Mc vang lên trong lúc giáo sư Oak đang đứng trước mặt Blue đặt câu hỏi.
– Cô bé! Cháu nợ ta một lời giải thích đấy! Tại sao cháu lại trộm cắp pokemon như thế…
Giọng nói hòa ái nhưng không kém phần nghiêm khắc vang lên. Blue nghe nghe liền mắt hoe hoe đỏ, vẻ mặt bất lực nói:
– Vì thật không công bằng tí nào!
– Cháu lớn lên ở một nơi hoàn toàn xa lạ mà không có gia đình. Những gì cháu nhớ được chỉ là mình đến từ một nơi tên là Pallet mà thôi.
– Cho đến một ngày kia cháu đột nhiên nghe tin rằng…
– Có hai cậu bé bằng tuổi cháu liền nhận được pokedex từ giáo sư Oak để bắt đầu cuộc hành trình của mình…
– Nhưng cháu…
Blue giọng đột nhiên nghẹn ngào, nói:
– Cháu cũng đến từ thị trấn Pallet! Tại sao cháu lại không được như hai cậu bé ấy…
– Cháu cũng muốn được nhận pokemon từ ông… và pokedex để dùng trong cuộc hành trình…
Nhìn thấy cô bé đột nhiên khóc lóc như vậy, giáo sư Oak liền mềm lòng. Ông tiến lên nắm lấy tay cô bé rồi nhỏ giọng an ủi.
– Được rồi Blue! Hãy nhớ kĩ lời ta sắp nói…
– Dù cho sau này có bất kì lý do gì, cháu cũng không được trộm cắp nữa.
– Nếu cháu hứa với ta rằng cháu đã hiểu, thì đây…
– Ồ?
Blue mặt mếu máo, ngạc nhiên nhìn thứ giáo sư Oak vừa nhét vào tay mình.
– Đây là pokedex thứ ba ta nghiên cứu ra. Từ giờ phút này trở đi cháu cũng là một huấn luyện viên nhận được pokemon và pokedex của ta rồi nhé, cháu gái.
Giáo sư Oak giọng hòa ái vang lên bên tai, Blue nghe vậy vẻ mặt cảm động khóc.
– Huh… huh … hu hu hu…!
– Tốt rồi cháu yêu! Ta mừng vì cháu không sao cả!
Trên sân, giáo sư Oak như một vị trưởng giả, vẻ mặt từ ái vỗ vỗ vai một cô nàng đang khóc nhè, nói lên lời nhẹ nhàng an ủi cô bé gái xa quê giờ mới về được nhà. Không khí cũng dường như êm dịu hẳn.
Trên khán đài
Bill: “Thật cảm động!!!! Hu hu hu…~”
Red bên cạnh: “…..”
Green xa xa: “…..”
Black đứng quan sát từ nơi phòng nghỉ: “……”
Trận bán kết đầu tiên vì vậy liền kết thúc rồi.
Câu chuyện vẫn sẽ còn tiếp tục…
…
Kết thúc chương 221.