Đọc truyện Pokemon Du Ký – Chương 10: Đi câu cá thôi!
Sáng sớm, Cerulean, thành phố nước …
Nhìn cảnh sắc xung quanh, Black cảm giác mình như lạc vào một nơi khác.
Xuyên qua cả thành phố là những con kênh đào và những cây cầu vòm ngắn cong cong nối liền hai bên bờ. Xa xa kia là cây cầu lớn bắc qua con sông lớn cung cấp nước cho nơi đây. Dọc theo cây cầu là đường đi hướng về thị trấn Lavender.
Nhìn ngắm xung quanh, bất chợt Black bắt gặp ở một vài nơi nào đó cắm biển một hình người yên lặng ngồi câu cá. Quan sát kĩ hơn, hóa ra là hội câu cá tuyển mộ thành viên mới.
Ừ, bạn thân cũng nên học tập câu cá một chút. Không những dùng tiêu khiển cho khuây khỏa. Biết đâu đấy câu được một vài pokemon hệ nước thật tốt cũng là chuyện không sai. Ở đây không khí rất mát mẻ. Gió thổi mang theo hơi ẩm làm lòng dạ con người cũng trở nên khoáng đạt, thư thích hơn. Black suy nghĩ ở lại đây một thời gian.
Vừa thoát khỏi âm u hang núi, lại đã gặp phải nguy hiểm chiến đấu, hiện bạn thân chỉ muốn thật tốt cảm thụ không khí nhàn nhã nơi này.
Trước cần phải cho mình đánh một ngày nghỉ đã!
Suy nghĩ kĩ càng, Black nhanh chân đi về phía trung tâm pokemon. Đầu tiên hồi phục lại đám pokemon đã.
…
Ngẩng đầu nhìn tấm biển hiệu cũ kĩ, Black hơi chần chờ.
Lúc này đám pokemon đã ở trung tâm hồi phục xong. Theo chỉ dẫn của y tá Joy, nơi đây là tiệm bán cần câu tốt nhất thành phố. Có điều, bạn thân đây giờ nhìn thấy điều gì? Miếu nhỏ tiêu điều, mèo nhỏ chó nhỏ không thấy một vài con.
Này tiệm cũng làm ăn quá sa sút đi. Này cần câu mua liệu có bảo hành không biết. Nói lẩm nhẩm xong, đang muốn đi vào trong tiệm.
– Vì ít người câu cá nên cửa hàng trở nên như thế đấy cháu ạ.
– Má ơi …
Giật mình quay lại, Black phát hiện sau lưng một ông cụ râu tóc bạc trắng đứng ở nơi đó từ bao giờ. Trong lòng oán thầm ông cụ dọa người không đền mạng, đang nghi hoặc, Black đáp lời:
– Chào ông, cháu nghe y tá Joy nói đây là tiệm bán cần câu tốt nhất trong thành phố. Bởi thế cho nên hơi có cảm giác là lạ.
Nghe vậy, ông cụ hiền hòa cười.
– À, cháu nghe Joy nói như vậy cũng không sai.
– Bởi vì đây là tiệm cần câu duy nhất trong thị trấn.
Black đơ người. Na ni! Này đám ngự tỷ thuộc tính phúc hắc độ cũng quá cao đi. Trêu cợt nhân như vậy cũng không bị sao đi. Không bị sao đi?
Lúng túng nhìn ông cụ, Black chuyển sang nói chuyện khác.
– Cháu muốn mua một chiếc cần câu cá, có điều trong tiệm có vẻ vắng lạnh quá.
Ông lão nghe vậy nở nụ cười.
– Cháu cũng thích câu cá ư?
– Tốt lắm. Theo ta vào thôi, để ta giúp cháu chọn một cần câu thật tốt.
– Ừ … dạ …???
– Quên giới thiệu với cháu. Ta chính là chủ cái quán này. Tên ta là Fuji.
Black nhanh chân đuổi theo ông cụ, nghe vậy tranh thủ đáp lại.
– Vâng, cháu là Black, đến từ trấn Pallet. Được ông giúp đỡ thật tốt quá. Thật ra thì cháu cũng không hiểu câu cá cho lắm. Lần này cũng coi lần lần đầu tiên học câu cá rồi. Mục tiêu của cháu chủ yếu là huấn luyện pokemon tham dự giải Pokemon League lần này.
Ông cụ tiến vào sau quầy bắt đầu tìm kiếm. Trước đó không quên dặn dò Black.
– Cháu đợi ông một lát. Để ông tìm xem cây cần nào phù hợp với cháu.
– Uhm. Trấn Pallet? Ông cũng có vài người bạn ở đó lâu rồi không gặp rồi.
– Để xem nào… chiếc này cũng không tệ. Bất quá nếu cháu là người mới thì nó cũng không dễ sử dụng cho lắm. Ừ, để ông nghĩ lại xem.
– À, … Ông nhớ tới rồi. Chờ ông chút.
Đón lấy, ông lão tiến vào phòng trong tìm kiếm. Sau đó lục tục vang lên âm thanh. Black thấy vậy cũng đành kiên nhẫn chờ đợi.
Một lát sau, ông cụ mang theo một chiếc cần câu cũ đưa tới. Ông cụ mặt mỉm cười nói chuyện:
– Nghe cháu nói mới học câu cá vì vậy chắc khó có thể nhanh chóng sử dụng được. Cây cần câu này là dành cho người mới học câu cá. Trông nó cũ vậy thôi chứ chất lượng tốt lắm. Cháu nhận lấy đi.
– Vâng, cảm ơn ông. Hết bao nhiêu tiền ạ?
Nghe vậy ông cụ mỉm cười đáp:
– Ừ, cây cần câu này được làm bằng chất liệu khá tốn kém. Bởi vậy sức bền dẻo cũng rất tốt. Dùng nó cháu không phải lo lắng sức mạnh của pokemon dưới nước ảnh hưởng lúc câu…
Nói tới đây ông cụ giọng nói vừa chuyển:
– Bất quá giá cả là sẽ không tiện nghi rồi. Ông lấy rẻ cho cháu. 2500 bucker là được.
– Vâng, … ừ …dạ??? Bao nhiêu ạ?
– 2500 buck. Có vấn đề gì không?
Nghe vậy Black mặt cứng đơ.
Na ni, này cái phá cần câu cần những 2500 buck. Nó làm bằng titan lẫn vàng chắc. Này có điểm không dễ làm rồi. Không phải không trả nổi mà là khoản này chi tiêu cũng quá lớn điểm đi.
Quả nhiên là tiền ra như nước sông đà, tiền vào nhỏ giọt như cà phê tan nhá. Mới kiếm được từ đám Rocket tiền kiểu này thì xong rồi.
Black bắt đầu chần chờ có nên mua cần câu nữa hay không. Tuy nói rằng sau này cũng có rất nhiều dùng. Cộng thêm kĩ nhiều ép thân không sợ hãi. Khả năng thời gian ngắn chủ yếu muốn dùng để tiêu khiển ở thành phố này thôi. Ăn chơi này cũng quá tốn điểm.
Hiện tại Black có điểm hiểu tại sao quán lại làm ăn tệ hại như vậy. Nha! Bán đắt như vậy ai mua. Black lòng oán thầm không ngớt.
Ông cụ trông thấy Black chần chừ do dự vì vậy lên tiếng.
– Nếu không muốn mua hẳn cũng không sao. Quán chúng ta có dịch vụ cho thuê cần câu. Bất quá tình hình của cháu có chút đặc biệt. Cháu đã muốn tham dự Pokemon League vậy hẳn là sẽ không thời gian dài ở một chỗ đi.
Black gật đầu đồng ý. Đúng là không thể thường cư trú tại đây được. Thấy Black gật đầu ông cụ nói tiếp.
– Ừ, vì ứng với hoàn cảnh của cháu, ta có đề nghị thế này. Cửa hàng cho cháu thuê dài hạn cần câu này. Cháu có thể trước sử dụng nó ở nơi này. Ừ, sau khi rời thành phố cũng có thể mang theo. Chỉ cần đặt cọc tiền 300 buck là được. Tất nhiên có kèm theo hai điều kiện. Cháu thấy thế nào?
Thấy ông cụ hỏi ý kiến của mình, Black hỏi lại:
– Điều kiện gì ạ?
Ông cụ sắc mặt trịnh trọng:
– Thứ nhất là thời gian chỉ giới hạn cho tới đại hội Pokemon League diễn ra. Sau đó cháu phải trả lại. Nếu muốn sử dụng tiếp chúng ta sẽ bàn lại sau. Trong khi tham dự giải đấu, nếu đạt thứ tự tốt cháu phải giúp ta quảng cáo quảng cáo tiệm của chúng ta. Coi như làm phát ngôn viên đi. Tùy theo kết quả cháu có thể đạt được chúng ta sẽ có kế hoạch đi theo.
– Thứ hai mà…
– Ta trịnh trọng tuyên bố. Từ giờ trở đi cháu đã trở thành thành viên danh dự của hội người câu cá khu vực Kanto. Uhm. Tạm thời như vậy. Nếu có gì sau này ta sẽ bổ sung.
Nghe xong ông cụ liên miên cằn nhằn một đống, Black hoa mắt. Chỉ cảm giác như phía trước có một cái hố to chờ mình nhảy xuống. Cảm giác như mình lên nhầm thuyền giặc rồi.
Thở dài! Một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán. Black quyết định. Thôi kệ, cắn răng, nhẫn nhẫn cái là qua thôi. Trước lấy cần câu dùng đã. Có chủ ý sau cả người cũng nhẹ nhàng. Black lên tiếng.
– Vâng, cứ theo như ông nói như vậy đi.
Hai người mày mò làm thủ tục một hồi. Kết thúc công việc ông cụ dường như rất vui vẻ vì vậy lại nói với Black một đại đại đám lời nói khiến Black hoa mắt ù tai. Nghe qua có vẻ ông cụ lại là hội trưởng hội câu cá.
Nha! Black đoán chừng chức hội trưởng chủ yếu làm nhiệm vụ là thúc tiêu hàng hóa thôi.
Cuối cùng ông cụ quyết định:
– Vì ăn mừng thành viên mới gia nhập, ông quyết định hôm nay tranh thủ, ông dẫn cháu đi câu cá đồng thời dạy cháu cách câu cá hiệu quả. Lâu không đi câu, cả cơ thể ông sắp rỉ sét mất rồi.
Black gật đầu theo thói quen.
Và thế là buổi chiều đi câu cá đổi thành hai người đi câu.
Black đội nhiên trở nên mong đợi. Có lẽ có thể học được kĩ nghệ bí truyền của ông cụ cũng không chừng. Dù gì cũng là hội trưởng sao. Cũng phải có chút bí kíp bang thân nha.
Vì vậy cả hai đều vui vẻ hí hứng chuẩn bị. Một cuộc đi câu cá lại bắt đầu.
Đi câu cá thôi!