Đọc truyện Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước – Chương 577: Hokage: Triệu Hồi Chi Thuật
Mạnh như hiện tại, Lâm Phàm vẫn chưa cảm thấy an toàn. Bởi nhiều ít thì hắn cũng biết được đám nhân vật ở hậu kỳ là mạnh đến cỡ nào.
Do đó vì tránh cho thế giới bị phá hoại, vì bảo vệ nền hòa bình thế giới, hắn vẫn cần tìm biện pháp để mạnh hơn, mạnh hơn nữa.
Một cách trong số đó là thông linh thú và triệu hồi chi thuật.
” Cũng là lúc nên thử một chút suy nghĩ của ta khi trước.”
Chọn một địa điểm khác ẩn nấp hơn. Lâm Phàm trong đầu đã sớm phác họa ra triệu hồi ấn ký.
Triệu hồi chi thuật của hắn kết hợp thêm cả uế thổ chuyển sinh một chút đặc tính. Có thể thông qua linh hồn ấn ký, DNA, máu… để đem vật muốn triệu hồi, triệu hồi đi ra. Còn có thể câu thông với thế giới khác.
Thông qua Black Gyarados truyền đạt lại thông tin, hắn biết được, Black Gyarados ở trong đầu hắn vẫn có thể cảm nhận được bản thể của nó tồn tại, chỉ là cảm giác có chút mơ hồ mà thôi.
Biết được điểm này, Lâm Phàm càng tự tin hơn về xác suất thành công của triệu hồi chi thuật.
Muốn làm liền làm mạnh nhất, hắn đương nhiên muốn đem Black Gyarados triệu hồi đi ra.
Nghĩ đến hình ảnh người ta cưỡi ếch, cưỡi sên cùng lắm là cưỡi rắn, còn mình thì cưỡi rồng, oai phong lẫm lẫm bộ dạng, Lâm Phàm mơ đều có thể cười tỉnh.
Một loạt rườm rà thủ ẩn kết thành, Lâm Phàm tay phải xòe ra, chống xuống, miệng hô to “Triệu Hồi Chi Thuật”!
Lấy hắn làm trung tâm, tám dãy dài ấn ký như đàn kiến nối đuôi nhau tràn ra tám hướng, từ đó hình thành một bức đồ án triệu hồi siêu to khổng lồ, bức này đồ án phức tạp hơn bình thường đồ án rất nhiều.
Đặc biệt, xuyên thấu qua Lâm Phàm nhìn, ở trung tâm có thể thấy được ấn ký tập hợp và tạo thành hình ảnh mô phỏng, hơi giống Black Gyarados bộ dạng.
Trong đồ án đó còn có chứa một năng lượng thể của Black Gyarados, trực tiếp rút ra từ trong đầu của Lâm Phàm, dung nhập vào trong đó.
Hoàn thành!
Đồ án lập tức phát sáng, kèm theo là có hắc lôi lan tỏa, chớp động ở trên đó.
Lúc này Lâm Phàm cảm nhận được rõ ràng, chakra trong cơ thể đang cấp tốc tiêu hao.
Thậm chí chỉ qua vài giây thôi, Lâm Phàm chakra đều bị rút đến khô cạn trình độ. Thông linh thuật cũng vì đó mà thất bại.
” Thông linh thuật chakra tiêu hao đối với hình thể có liên quan, càng lớn sinh vật khi triệu hồi cần càng nhiều chakra và ngược lại… không lẽ là vì Black Gyarados hình thể quá to lớn, nên chakra của ta không đủ dùng… Hơn nữa đây còn là cách giới triệu hồi, tiêu hao nào chỉ dùng gấp bội để tính toán… “
Đúng là như vậy.
Có trách chỉ có thể trách bản thân hắn đoạn thời gian này bỏ bê tu luyện chakra.
Lý do một phần là vì quá nhiều sự tình cần làm, không có thời gian ngồi tĩnh tu.
Còn muốn tăng mạnh chakra chỉ cần và chỉ cần dùng niệm lực năng lượng đến thúc đẩy chuyển đổi là được.
Do đó, trước là vì niệm lực năng lượng là có hạn, Lâm Phàm không dám tùy tiện dùng đi chuyển hóa thành chakra.
Sau là nghĩ chỉ cần dùng niệm lực năng lượng chuyển đổi là thành, cho nên Lâm Phàm cũng lười đi tu luyện.
Như hiện tại, cây siêu năng đã giải khai, trở về như cũ, niệm lực năng lượng cũng là dồi dào vô tận như trước kia, chakra cũng có thể từ đó dễ dàng tăng mạnh.
” Là thời điểm nên chú trọng chakra tu luyện.”
Chỉ vài ngày sau, lượng chakra sớm khôi phục như cũ và còn dồi dào thêm mấy phần. Lâm Phàm lại tiếp tục đi thử nghiệm thông linh chi thuật.
Nhớ lại cảm giác bị rút khô kia, Lâm Phàm không tiếp tục thử triệu hồi Black Gyarados.
Cũng không giống Naruto, có lượng chakra khổng lồ của cửu vĩ phụ trợ, dễ dàng triệu hồi ra được cóc khổng lồ. Lâm Phàm biết thân biết phận và biết ngần ấy chakra trước đừng nghĩ đến Black Gyarados.
Thay vào đó, lần này hắn lựa chọn triệu hồi đối tượng nhỏ hơn nhiều.
” Triệu Hồi Chi Thuật.”
Trung tâm đồ án vẽ là bóng dáng của một con lợn…
Bụp!
Đồ án sáng rực, sau tiếng bụp, một đám khói trắng xuất hiện, khói trắng dần tán đi, một thân ảnh cũng dần xuất hiện.
Khuôn mặt ngơ ngác đánh giá xung quanh, đợi thấy được Lâm Phàm khi, biểu lộ có một giây nghi hoặc, một giây sau liền biến thành xác định chắc chắn, kéo theo là mừng rỡ cảm xúc và chạy đến dụi dụi đầu vào Lâm Phàm.
Nhìn thấy đối phương, Lâm Phàm cũng cực vui vẻ. Thông linh thuật thật sự thành công.
Minh chứng là sự xuất hiện của Grumpig ở nơi này. Dễ dàng làm được điểm này là nhờ một phiên bản “nhân bản vô tính” của Grumpig và mấy con pokemon hệ Psychic gắn bó với Lâm Phàm, được cây siêu năng tạo ra, đang ở trong thức hải của hắn.
Còn lý do chọn Grumpig là vì cả hai dễ dàng câu thông, tinh thần lực giao lưu đều có thể như truyền âm thuật như vậy…
Một trận hàn huyên sau khi chủ tớ gặp lại đi qua, Lâm Phàm mới biết, thời gian giữa hai thế giới là thật sai lệch và hắn rời đi mới được có hơn một năm mà thôi.
Tính ra thì một tháng ở pokemon thế giới, hẳn là gần bằng một năm ở nơi này.
Trao đổi loại này khiến cuộc nói chuyện rất nhanh liền kết thúc.
Lâm Phàm giao cho nó nhiệm vụ, đem huyết dịch của đám Pokemon của hắn thu thập đầy đủ, để hắn sau này tiến hành thông linh.
Cùng với đó là để lão bà của hắn hỗ trợ tìm một con Cubone ưu tú, lưu lại cả máu huyết của nó. Sau đó mới giải trừ thông linh, để Grumpig trở về.
Trước lúc này, Lâm Phàm lấy ra một khế ước quyển trục, để cho Grumpig dùng máu của nó điểm chỉ lên đó. Sau đó Lâm Phàm cũng làm điều tương tự và kí lên tên của mình.
Đến tận đây, Grumpig không chỉ còn là pokemon của hắn, mà nó hiện giờ còn là thông linh thú của hắn.
Làm xong tất cả, Lâm Phàm cảm thấy toàn thân ngập trong cảm giác thư sướng và thỏa mãn.
Nghĩ đến cảnh cùng một đám Pokemon khuấy đảo thế giới ninja tràng cảnh, có thể không thư sướng sao?
Nhưng để thực hiện được điểm đó, hắn cần có đủ lượng chakra để triệu hồi đám kia quái vật mới được.
Dạng này, một đoạn thời gian, Lâm Phàm miệt mài tu luyện chakra trình độ càng đề cao một bậc.
…..
” Sao cậu lại ở đây? Buổi học hôm nay chỉ dành cho những ai đã tốt nghiệp thôi!” thấy Naruto ngồi trong lớp, đi ngang qua chỗ đó, Shikamaru tò mò hỏi.
Đáp lại là câu trả lời đầy vẻ tự hào và khoe khoang của Naruto.
” Cậu không thấy cái băng đeo trán của tôi sao? Từ ngày hôm nay tôi cũng đã là một Genin rồi. Nói thế nào nhỉ? Nó trông hợp với tôi phải không?”
Vừa nói, Naruto vừa nhấc nhấc băng đeo trán dơ lên, như sợ Shikamaru không thấy được không bằng.
Sau khi “ăn cắp” phong ấn chi thư, học xong đa trọng ảnh phân thân chi thuật, Naruto đương nhiên hoàn thành yêu cầu và được xét tốt nghiệp.
Trong lớp học nhốn nháo, loạn thất bát tao, việc gì cũng có.
Chỉ đến khi thầy chủ nhiệm lớp, Iruka bước vào thì đám học sinh mới chịu an ổn ngồi vào chỗ ngồi, lắng nghe căn dặn.
” Đầu tiên chúc mừng các em đã trở thành những ninja chính thức, nhưng… các em hiện giờ mới chỉ là những Genin (hạ nhẫn) mới, cuộc sống ninja sau này sẽ rất khó khăn…”
” Do đó các em sẽ không đơn độc làm việc, mà được xếp vào một tổ gồm ba người, để hoàn thành nhiệm vụ được giao, dưới sự chỉ huy của một thầy giáo Jounin ( thượng nhẫn).”
Nghe đến nhóm ba người, đám nhóc trong nội tâm hiện lên suy nghĩ liền không giống nhau.
Có người muốn vào nhóm cùng người này, có người muốn vào nhóm với người kia, có người lại coi đây chỉ là vướng chân thôi…
Nhưng tổ ba người đã sớm được cao tầng sắp xếp ổn thỏa, mặc dù nói là để cho thực lực của mỗi tổ là tương đương, nhưng thật ra là dựa vào khả năng của mỗi người để chia tổ, làm sao cho dễ dàng hướng dẫn và tập luyện. Đồng thời trong chiến đấu có tính bổ trợ lẫn nhau.
” Giờ thầy sẽ công bố thành viên của các tổ…”
Tóm lại vẫn không có gì thay đổi so với nguyên tác ở đoạn này.
” Thầy sẽ giới thiệu giáo viên Jounin cho các em vào chiều nay, còn hiện tại! Giải tán!”
..
” Kakashi, một thành viên còn sót lại của gia tộc Uchiha sẽ vào đội của ngươi. Ta chúc ngươi may mắn!”
Đệ tam gặp riêng Kakashi, để nhắc nhở đối phương về Sasuke. Nhưng mục đích thật sự chắc chắn là hy vọng hắn để tâm đến cả ba, bởi trong đội còn có Naruto.
Đồng dạng được đệ tam gặp riêng là Lâm Phàm. Thấy hắn đoạn thời gian này chăm chỉ tập luyện, đệ tam yên tâm “Người mà, rồi sẽ đến lúc trưởng thành.”
” Ta hy vọng trong công việc lần này ngươi có thể nghiêm túc, không cho phép như trước kia bỏ gánh ngang đường…”
Lâm Phàm thiếu kiên nhẫn, sau đó lại bắt đầu lẩm nhẩm tính toán gì đó. Thấy Lâm Phàm như vậy, đệ tam lập tức rời đi, để người thông báo đám học trò của hắn chủ động đến đây tìm hắn.
” Ta biết ta biết… Mười hai năm bằng hơn mười hai tháng… như vậy một năm bằng hơn một tháng… như vậy hai tháng sẽ bằng ba mươi ngày chia sáu… tầm khoảng năm ngày… Năm ngày thời gian… hẳn là đủ rồi!!!”
Hắn tính toán là thời gian mà Grumpig đã trở về pokemon thế giới làm nhiệm vụ được giao.
Cảm giác xung quanh không có ai, Lâm Phàm lập tức sử dụng triệu hồi chi thuật, đem Grumpig triệu hồi tới.
Không để hắn thất vọng, Grumpig dường như đã sớm hoàn thành nhiệm vụ, bộ dạng là đang chờ đợi hắn triệu hồi đến.
Có điều khiến Lâm Phàm kỳ quái là, đồ vật đâu? Không phải hắn đã để nó đem đồ vật ngậm vào trong miệng để đợi triệu hồi, dạng này mới có thể mang đồ vật đi sao!
Bởi hắn thấy rõ ràng, thông linh quyển trục của Jiraiya sư huynh cũng là được một con cóc mang theo như vậy đấy.
Đúng lúc này, cái bóng dưới chân của Grumpig đột nhiên động, mở ra miệng cười đầy răng nanh dữ tợn, sau đó vụt ra thoát khỏi Grumpig.
Nhìn thấy như vậy một màn, Lâm Phàm cũng không kinh ngạc, bởi hắn nhận ra chủ nhân của khuôn mặt kia.
Là con Shiny Haunter của hắn!
Nó vậy mà có thể bám vào Grumpig, cùng nhau thông linh. Có điều khi nghĩ đến tên này đối với đi lại giữa hai thế giới kinh nghiệm, hắn liền không kỳ quái.
Bởi Shiny Haunter cũng là bị hắn bắt được khi đi từ thế giới khác đến thế giới pokemon!
Gặp lại Lâm Phàm vị này chủ nhân, Shiny Haunter là thật vui vẻ. Mang theo tâm tình đó nó quay quanh Lâm Phàm bay lượn vài vòng, đến mức làm cho không khí xung quanh Lâm Phàm đều biến lạnh lẽo.
Vui vẻ qua đi, nhớ đến việc chính, Shiny Haunter lập tức thò tay vào họng móc ra một chiếc hòm, hiến vật quý như thế, hai tay dâng cho Lâm Phàm, chờ khen thưởng.
Lúc này Lâm Phàm mới nhớ tới, Haunter loại Pokemon này có một chiếc bụng được ví như không đáy. Cũng chỉ có nó mới chứa được chiếc hòm to như vậy, để Grumpig tọng vào họng thứ này, quả thật là làm khó nó.
Cũng may Grumpig thông minh, biết tìm Shiny Haunter hỗ trợ. ” Là ta suy nghĩ không chu toàn rồi.”
Tiếp nhận chiếc hòm lạnh, Lâm Phàm lập tức vui vẻ!