Đọc truyện Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước – Chương 569: Hokage:
Nhìn ánh mắt của Orochimaru lập lòe, Lâm Phàm biết đối phương đã bắt đầu nảy sinh hứng thú với Uchiha Sasuke. Bởi tên này hẳn đã hết hy vọng với Itachi thân thể.
Lâm Phàm không cảm thấy mình làm như vậy có vấn đề. Bởi Orochimaru để mắt đến Sasuke là chuyện không sớm thì muộn sẽ xảy ra.
Thậm chí theo đúng kịch bản, Sasuke còn tình nguyện đi theo đối phương đây.
” Ngươi sẽ cùng ta xâm nhập làng Lá đem em trai của Itachi bắt lại?”
” Không không… ta cũng không phải phản nhẫn, muốn về thì về muốn đi thì đi, cần gì phải xâm nhập. Hơn nữa ta chỉ phụ trách cung cấp thông tin này, còn ngươi muốn làm gì ta đều sẽ không cùng ngươi làm.”
” Như vậy mục đích của ngươi là gì?”
Nghĩ mãi mà không ra mục đích của Lâm Phàm khi làm những chuyện này trong cuộc đàm phán, Orochimaru có chút khó chịu, không kiên nhẫn hỏi.
” Ta muốn một thanh Kusanagi!” Lâm Phàm trả lời dứt khoát.
Orochimaru cũng lập tức gằn giọng phun ra hai chữ “Không được!”
” Đừng vội từ chối! Ta muốn không phải là thanh Kusanagi của ngươi… Ta chỉ muốn ngươi thay ta chế tạo cho hắn một thanh mô phỏng theo Kusanagi. Cũng không cần nó ưu tú như thanh thần kiếm của ngươi, chỉ cần dùng thuận tay là được…”
Nghe Lâm Phàm nói như vậy, Orochimaru tâm tình mới hòa hoãn lại, hỏi.
” Đổi lại ta được chỗ tốt gì?”
” Tin tức vừa xong chẳng lẽ còn không đủ?… Nếu không ngươi cứ coi đó thành quà nhập môn mà sư huynh tặng cho sư đệ như thế nào? Dù sao Jiraiya sư huynh đã cho, ngươi không thể không cho ta đi… Dạng này cũng không được!”
Đương nhiên là không đủ, coi người người đều là kẻ ngốc sao?
” Nếu sư huynh cảm thấy như vậy không đủ, vậy thì chúng ta đổi phương thức giao dịch đi. Tính từ bây giờ, ta bắt đầu đối với căn cứ của ngươi tiến hành phá hư, hủy ngươi phòng nghiên cứu, thậm chí giết ngươi đám tay chân, cản ngươi làm thí nghiệm,…”
” Đến khi nào sư huynh cảm thấy “cái giá” là đủ rồi liền mang một thanh Kusanagi như ta nói đến gặp ta, khi đó ta liền ngừng lại những động tác kể trên.”
” Sư huynh, dạng này ngươi xem…”
Nếu là trước đó, Lâm Phàm sẽ không nói như vậy, nhưng nghĩ kỹ, hắn không bỏ ra được thứ gì cùng đối phương trao đổi, hắn đành phải cải biến từ “hòa bình” sang “bạo lực” phương pháp đàm phán.
Dù sao thì cũng không phải quá phận yêu cầu.
Hơn nữa lấy thực lực và khả năng mà Lâm Phàm biểu hiện ra trước đó, hắn tin tưởng, thông minh và khôn khéo như Orochimaru sẽ lựa chọn thỏa hiệp.
Là ai cũng đều không muốn có dạng này kẻ thù tiến hành quấy rối mình làm việc đi.
Orochimaru lặng yên, nghiêm túc nhìn Lâm Phàm vẻ mặt cùng ánh mặt, đợi xác định chắc chắn Lâm Phàm không phải là nói đùa sau, Orochimaru mới cười tà lên tiếng.
” Sư đệ quả thật là một người thú vị, rất rất thú vị… Được! Ta đáp ứng vì ngươi chế tạo một thanh Kusanagi xem như quà nhập môn sư huynh tặng cho sư đệ ngươi đi. Yêu cầu khác thì không có, nhưng ta muốn biết ngươi chân thật bộ mặt, dạng này không tính là yêu cầu đi.”
Cũng không phải là chưa từng lộ mặt, Lâm Phàm thoải mái gỡ xuống mặt nạ vong hồn, cùng đối phương chạm mặt. Sau đó lại đeo lên.
” Sư huynh, mất bao lâu thì ta có thể đem quà của ngươi cầm tới tay?”
” Đại khái cần nửa năm đi…”
” Được, vậy nửa năm sau ta quay lại tìm sư huynh… bái bai…” Nói Lâm Phàm lập tức quay người, thong thả rời đi.
Nhưng đi được một đoạn, Lâm Phàm không thấy đằng sau có động tĩnh liền quay lại hỏi.
” Sư huynh, ngươi không có ý định mời ta ở lại thăm quan căn cứ của ngươi một chút sao? Hay ít nhất là mời ta ở lại “trao đổi” nhẫn thuật kinh nghiệm… “
Thấy Orochimaru khóe miệng co giật khi nghe những lời này, Lâm Phàm liền biết đối phương không có “ý tốt” đến mức mời hắn ở lại chơi. Cho nên lần này hắn đành mang theo vẻ mặt tiếc nuối và thật sự rời đi rồi!
Nhìn người sư đệ này rời đi, mắt rắn của Orochimaru hiện lên nồng đậm tò mò.
Nhưng nghĩ đến đối phương thực lực, Orochimaru lại sinh ra chán ghét cảm xúc.
” Lại là một tên giống Itachi! Hơn nữa còn có Shisui tên kia… Bọn chúng đều mạnh đến khiến người ta chán ghét tình trạng mà… Còn về phần Kusanagi thần kiếm.. hừ hừ…tìm được ta rồi nói đi…”
…
” Tại sao ngươi đem Sasuke tin tức tiết lộ cho Orochimaru loại người này.”
” Ta không tiết lộ hắn cũng sẽ biết, không sớm thì muộn. Bởi trong làng còn có tay sai của hắn. Với việc quá khao khát Sharingan sức mạnh, không thành công chiếm được Itachi thân thể, mục tiêu chắc chắn sẽ chuyển thành Sasuke.”
” Lại là Danzo lão già sao!” Nói đến Danzo, Shisui cũng ít nhiều không giữ được bình tĩnh.
Mặc dù đây không phải là đáp án, nhưng Lâm Phàm cũng không đi giải thích quá nhiều cho Shisui, bởi không cần thiết.
Hơn nữa loại này vi diệu hiểu nhầm mới khiến cho Shisui càng có động lực, không phải sao?
” Tiếp theo chúng ta đi đâu?”
” Đâu cũng không đi, chúng ta liền tìm một chỗ bí mật gần ngôi làng này và ở lại. Dù sao ta cũng cần giám sát một chút sư huynh ta, tránh hắn bỏ trốn hoặc không cho ta tạo kiếm.”
” Hơn nữa Kimimaro vừa bị đối phương đem chú ấn trồng vào người, cũng không biết là tốt hay là xấu. Do đó ta cần ở gần sư huynh ta một chút, để không may có bất chắc xảy ra còn kịp thời mời hắn đến giải quyết vấn đề.”
” Đúng rồi Kimimaro, ngươi cảm thấy trong người thế nào rồi?”
” Ta cảm thấy ổn hơn nhiều rồi ca. Chỉ là ta cảm nhận được trong người ta nhiều thêm một nguồn sức mạnh to lớn. Có điều ta chưa điều khiển được nó mà thôi.”
Dù đến bây giờ mới được Lâm Phàm “quan tâm” và hỏi tới, nhưng đối với Kimimaro, như vậy hắn liền thỏa mãn.
” Rất tốt! Đã như vậy liền tìm chỗ ở lại một đoạn thời gian. Để giúp ngươi chưởng khống nguồn sức mạnh mới này, đồng thời tu luyện thêm đi. Như vậy sử dụng huyết kế giới hạn mới không để lại hậu hoạn gì.”
Kimimaro chung quy lại vẫn là chakra năng lượng dùng để thôi thúc huyết kế giới hạn quá ít, cho nên chiến đấu còn chưa phát huy được sức mạnh chân chính của loại huyết kế giới hạn này.
Đồng thời hắn cũng muốn hướng dẫn Kimimaro vài chiêu, để hoàn thiện kỹ năng của hắn. Tỷ như kiếm thuật loại hình…
Tìm kiếm xong ẩn nấp chỗ ở!
Chưa đầy một tuần sau, Orochimaru vừa chuyển đến căn cứ mới được một ngày, Lâm Phàm đã xuất hiện tại cửa động.
” Sư huynh! Có ở trong sao? Ta thấy ngươi chuyển đến nơi ở mới, sợ ngươi quên chúng ta chuyện cũ, nên tiện đường đến nhắc nhở ngươi một chút về Kusanagi sự tình. Không quấy rầy ngươi rèn kiếm.Ta đi rồi!”
Đang định quay người rời đi, Lâm Phàm đột nhiên như nhớ ra gì đó, quay lại hô to.
” À đúng! Quanh chỗ ở của ta mấy ngày trước xuất hiện kẻ muốn học trộm nhẫn thuật của ta lúc ta tập luyện, trên trán bọn họ đều đeo băng bảo vệ có tiêu chí của làng âm thanh, bị ta lỡ tay diệt sát, hi vọng sư huynh không trách ta đi.”
” Còn nữa! Trong rừng rắn rết thật nhiều, ta lỡ tay diệt sát một số, biết sư huynh thích rắn nhưng ta hy vọng sư huynh bỏ qua yêu thích và cũng sẽ không vì việc này mà trách ta, không cho ta tạo kiếm!”
” Còn nữa còn nữa! Mới vừa rồi ta tìm được một chi tiểu đội ninja, đang rình xem đệ tự ta, dưới cơn nóng giận, ta đem bọn họ đoàn diệt, sư huynh cũng không nên vì thế mà nóng giận, không tạo kiếm cho ta! Bởi là bọn họ gây sự trước đấy.”
” Còn nữa x3! Mấy ngày này đi lang thang trong rừng, ta phát hiện một nhóm người bị nuôi nhốt trong một phòng thí nghiệm, đều là nửa người nửa thú người quái dị, vì sợ bọn họ xổng ra làm hại người,… ta liền đem nơi đó đập tan. Hy vọng sư huynh…”
” Còn nữa…”
Còn rất nhiều!
Mỗi lần Orochimaru “chuyển tổ” trốn việc, sự tình này đều sẽ xảy ra.
Orochimaru là trốn được, nhưng đám thuộc hạ của hắn thủ đoạn lại không có cao minh như hắn vậy. Cho nên chịu tội chính là bọn chúng, dắt Lâm Phàm đến chỗ Orochimaru cũng là bọn chúng.
Với tinh thần lực dò xét, bán kính đã đạt đến gần nửa cây số độ xa, trên trời dưới đất chỉ cần có chỗ hổng đều có thể chui vào, làm được việc này thật không có gì khó với hắn.
Từ đó, Lâm Phàm dùng một tháng thời gian nói cho Orochimaru biết, trừ khi rời bỏ căn cứ, bỏ nhà đi bụi, nếu không hắn là trốn không thoát.
Hơn nữa còn dùng hành động chứng minh cho hắn biết, những lời trước đó hắn nói ra, đều là nói được thì làm được sự tình.
Quan trọng tất cả được xây dựng trên điều kiện là Orochimaru không làm cách nào bắt được một điểm yếu nào của Lâm Phàm.
Khi Lâm Phàm so với hắn còn “trơn trượt” và khôn khéo.
Theo dõi đều không thể theo dõi chứ đừng nói là tiếp cận và bắt lấy đám người Lâm Phàm.
Cuối cùng, không thể chuyên tâm nghiên cứu; tay sai, vật thí nghiệm đều bị giết một đống lớn; phòng thí nghiệm đều hỏng vài chỗ sau. Orochimaru rốt cuộc chịu thỏa hiệp.
“Ngoan ngoãn” ở yên một chỗ, mau chóng chế tạo Kusanagi, để sớm ngày đuổi đi “con ghẻ” Lâm Phàm!