Bạn đang đọc Pisces, làm vợ Leo nha! – Chương 2
Trong giờ học, nó và hắn thì cứ chí choé với nhau như chó mèo (theo nó cho biết thì trong trường hợp này nó là mèo còn hắn là chó hihi ^^). Chi thì ngủ còn Tuấn thì vừa nghe nhạc vừa ngắm Chi ngủ. (Yêu rồi, yêu rồi đây!)
.
..Reng…reng…
Chuông báo ra chơi vang lên, học sinh chạy ùa ra khỏi lớp. Nó và Chi đi xuống cantin kiếm thứ bỏ vào mồm. Cantin trường cũng cực rộng và sang trọng nữa, y như nhà hàng 5 sao ấy.
– Cho em một suất cơm bò lúc lắc, – Nó nói, quay sang hỏi Chi ăn gì rồi quay ra nói với chị bán hàng tiếp – và một suất cơm đùi gà chiên nước mắm. – Tay nó chỉ vào menu.
– Ừm, 5 phút nữa em ra lấy đồ nhé!
– Vâng, cám ơn chị.
2 đứa đi ra một cái bàn để ngồi chờ.
– Mày ngồi với cái thằng Tú hay Tiến gì gì đấy thấy thế nào? – Nó
– Là Tuấn chứ ko phải Tú hay Tiến. Hầu hết là tao ngủ, nhưng lúc thức thì thấy hắn cũng tốt, ko đến nỗi nào. Thế mày với thằng kia thì sao? – Chi
– Tao ghét thằng ấy lắm. – Nó nhăn mặt – Ngồi đấy lâu chắc tao điên mất thôi. Hắn đúng là thằng đàn bà lắm mồm!
– Hahaha!! Hắn mà nghe thấy thì mày chết! – Chi cười.
– Tôi nghe thấy rồi bé An đàn ông ạ! – Một giọng nói “dịu dàng” vang lên.
– Hả? Anh nói ai là bé cơ? Lại còn đàn ông nữa! Tôi là thục nữ trăm phần trăm đấy – Nó bĩu môi.
– Thục nữ cái gì! Dữ thế mà dám đòi làm thục nữ! – Hắn gắt.
– Xuỳ xuỳ, đi đi, lắm mồm quá! Đúng là đàn bà! – Nó
– Ơ cái … Con trai hẳn hoi, đẹp zai thế này mà cô bảo là đàn bà ý hả? Mắt cô đui à? – Hắn
– Có anh đui ý. Anh là nữ thì tôi mới bảo là đàn bà chứ! Thôi nhận đúng giới tính đi! Chẳng lẽ anh bị les à? OMG!! – Nó
– Cô… – Hắn ko nói được gì đành phải bỏ đi trong cơn tức. Nó thì đi lấy đồ ăn ngon lành, vừa ăn vừa cười ha hả.
*Nó thắng 3 trận đấu võ mồm rồi, hắn kém quá, chẹp chẹp…*
.
Buổi chiều học xong, nó với anh nó lê xác về nhà. (Nói là lê chứ thực ra đi mui trần về). Vừa bước vào nhà thì…:
– Ngày đầu học trường mới thế nào con gái? – Bố nó hỏi
– Dạ cũng tốt ạ. Nhưng con gặp phải một thằng trẻ trâ… – Nó giật mình bịt miệng trước ghi nói hớ.
– Trẻ gì con?
– Ko có gì bố ạ, con nói nhầm ấy mà.
– Ừ. Thế con lên tắm rửa đi rồi xuống đây bố con mình nói chuyện.
“Có chuyện gì nhỉ? Mình có làm gì sai đâu ta? Thôi kệ chắc ko sao đâu.” Nó nghĩ bụng rồi lên gác.
Đợi nó đi khuất, anh Phong quay ra hỏi bố nó:
– Có gì vậy bố?
– À – Bố nó tủm tỉm – Con đợi một chút khắc biết.
– Ầy… Bố nói luôn đi ạ! Con tò mò!
– Bố bảo đợi là đợi. Con nghe bây giờ mà ngất ra đấy thì làm sao?
– Chuyện sốc ạ? Vâng, con đợi. À mà có liên quan đến con ko ạ?
– Liên quan đến em gái con thôi.
– Thôi con ko đợi được đâu. Bố nói đi ạ. Có sao đâu! – Anh nó. Bố nó ngập ngừng một chút rồi thì thầm vào tai anh nó kiến Phong mắt chữ O mồm chữ A, á khẩu luôn.
.
Một lúc sau nó đi xuống nhà.
– Có chuyện gì vậy bố? – Nó
– Con ngồi xuống đi – Bố nó nói. Nó ngồi. – Bố nói chuyện này con đừng “giết” bố nhé. Cũng ko được làm gì ảnh hưởng đến tính mạng của bố, mẹ và anh nhé. Con hứa đi rồi bố nói.
– Dạ vâng, con hứa. Nghe ghê quá. Có chuyện gì ạ? – Nó nhíu mày khó hiểu.
– Được rồi. Chuyện là thế này… Thực ra là… Con… Có…
– Có gì ạ? – Nó sốt ruột khi bố nó cứ kéo dài thời gian. – Có gì vậy mẹ?
– Con… Có… – Lại đến mẹ nó lằng nhằng
– Có hôn ước với gia đình nhà họ Hoàng. – Anh nó nói một lèo.
– Hảảảảảảảảảảảảảả?????? Hôn ước ư???????? Giờ đã là thế kỉ 21 rồi mà!!!!! Mà sao trước đây con không nghe nói gì??? Chuyện là sao vậy bố??
– Là thế này: Bố với bác Hoàng Quý là bạn thân cực thân từ hồi còn nhỏ cơ và đến giờ vẫn thân. 17 năm trước mẹ và vợ bác Quý cùng mang thai. Mẹ mang thai con còn vợ bác ấy mang thai một thằng con trai nên bác và bố rất muốn sau này hai đứa lấy nhau.
– Ầy, bố này!!! Sao lại thế chứ! Nhỡ chồng tương lai của con xấu hay ko đối xử tốt với con gái bố thì sao?
– Bố thấy con trai bác Quý rồi. Đẹp trai lắm. Lại rất lễ phép và tốt nữa.
– Xììì… Nhưng con vẫn không thích. – Nó phụng phịu.
– Ở với nhau lâu sẽ quen thôi mà. – Bố nó buông một câu.
– Hả??? Lại còn ở với nhau ý ạ?? Thế thì con ko được gặp bố mẹ nữa sao??
– Hai gia đình sẽ sống chung trong một ngôi biệt thự cực lớn. Bố và bác đã mua rồi. Thôi có gì thì mai 2 nhà sẽ gặp và bàn bạc cụ thể sau. Giờ bố chỉ biết vậy thôi. Trưa mai nhà mình sẽ đến nhà hàng 5 sao Vitylora (tg bịa) để ăn trưa và nói chuyện. Bây giờ phải vào ăn tối đã. Bố đói rồi.
– Vâng. – Nó