Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư

Chương 7: Lười Đến Tận Cùng 1


Đọc truyện Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư – Chương 7: Lười Đến Tận Cùng 1


PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT không thể không thừa nhận không chỉ có những câu đồng thoại , mà những câu chuyện xưa, tất cả đều gạt người
Mang theo tâm trạng chán nản PKN tùy ý nhìn xung quanh , thấy giữa bụi cỏ màu đỏ, có cái gì đó màu trắng
Đứng lên , vỗ vỗ đất trên người, PKN bước đi qua, nhặt lên cái đó , mới phát hiện cái đó kích thước chỉ khoảng 3 li,hình dạng giọt nước , trên giọt nước có một cái lỗ nhỏ , sợi dây màu đỏ được xỏ qua cái lỗ đó, không rõ vật này được làm bằng chất liệu gì
Nói là ngọc cũng không phải ngọc, toàn thân vật thể màu trắng như tuyết,trên đó có hoa văn như ẩn như hiện , giống như là một cây hoa, nhưng nếu nhìn lại thì không thấy cái gì
Nhưng là, để vào tay lại cảm thấy rất ôn nhuận, rất thoải mái, không hiểu sao làm cho PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT có cảm giác rất thân thiết

Cầm trong tay thưởng thức một chút , rồi lấy đeo lên cổ, trong nháy mắt cảm giác được thế giới này thân thiết hơn , cây kia, cỏ kia, bầu trời trên kia, và những đám mây kia đều có chút ít thay đổi.Nhưng mà, PKN cũng không có quá mức để ý
Bởi vì hai người trần truồng kia chạy, nên tại chỗ này vẫn còn lại một ít đồ .Tuy rằng tiền tài là bất nghĩa, lấy cũng không tốt.Nhưng mà, đối với PKN mà nói thì ,mới đến nơi đây, không có tiền thì nửa bước cũng rất khó đi
Sửa sang lại vài thứ một chút ,trừ bỏ cái có hình dáng giọt nước kì quái lúc trước , thì còn có quần áo lộn xộn của hai người kia để lại ,còn có một quyển sách,một cây kiếm,hai cái tiểu hà bao , cùng với một phong thơ
Mà trên người PKN, trừ bỏ bộ váy màu đỏ đang mặc trên người , thì cái gì cũng không có
Bên trong hai cái tiểu hà bao,có một số thứ, có tiền xu quái lạ,còn có giấy phiếu cổ quái,PKN xem mà không hiểu là cái gì,Nhưng nàng có thể chắc chắn xác định đây là tiền.Tiền , không ai mà lại không biết.

Còn bên trong lá thư,chỉ có vài từ,khi mặt trời lặn xuống núi, nhân lúc hoàng hôn,Chắc là thư hai người hẹn hò, PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT ném cái thư này đi,nhưng cuối cùng ma xui quỷ khiến lại kiếm trở về
Về phần thanh kiếm kia, cầm trên tay có chút nặng,vỏ kiếm được làm bằng thiết màu xanh, tay kiếm thì màu lam.Rút ra, sẽ cảm thấy tia lạnh lẽo sắc bén
Nhìn bộ dáng nhu nhược của cô gái kia lúc trước , thì thanh kiếm này hẳn là của nam nhân kia
Mà quyển sách kia , đúng là gợi lên hứng thú của PKN. Nếu là một quyển sách giảng giải về thế giới này , thì PKN cảm giác cũng không sai,miễn cho nàng giống như con mèo mù, cái gì cũng không biết
Chỉ tiếc, làm PKN thấy được tên sách thì nhịn không được thở dài .Tên sách là [thủy hệ sơ giai nhập môn ].Dù vậy, có còn đỡ hơn không ,nàng mở quyển sách này ra, vừa đi, vừa xem.Bất tri bất giác đi được rất xa mà còn không biết được
Đại lục THIÊN LAN, cường giả vi tôn.Thế nhân đều nói là kiếm sĩ cường đại , mà không biết được ma pháp sư cường đại hơn.Một kiếm sĩ có thể giết được ngàn người ,nhưng ma pháp sư có thể giết vạn thậm chí vạn vạn vạn… người
PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT đã hiểu được một ít.Căn cứ vào mấy câu nói kia liền biết,đây là một thế giới có kiếm thuật và ma pháp, là nơi cường giả vi tôn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.