Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư

Chương 4: Ngoài Ý Muốn Xuyên Qua 4


Đọc truyện Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư – Chương 4: Ngoài Ý Muốn Xuyên Qua 4


Mà lúc này , cái tay trước mặt nàng tuy…bóng loáng, trắng nõn , thoạt nhìn rất đẹp .Nhưng! trên tay không có nhẫn ,cũng không có vết sẹo
Tùy tay lấy qua mái tóc dài,lại không phải màu đen thuần khiết , mà pha lẫn với màu tím , ở dưới ánh mặt trời chiếu vào tỏa ra ánh sáng ôn nhu, bóng loáng
Lại cúi đầu , trên người không phải quần áo màu trắng mà là một cái váy dài màu đỏ, cái màu hết sức kiêu ngạo , cổ áo kín, làn váy tùy ý bay lên , trên làn váy được thêu những hoa văn phiền phức , chứng tỏ đây là một cái váy hết sức xa xỉ ,kiểu váy này tuy rằng rất đẹp nhưng mà nàng chưa thấy bao giờ
Lông mi Phượng khoảng nguyệt hơi nhăn lại ,tuy rằng nàng thích màu đỏ nhưng cũng sẽ không mặc quần áo màu này ,nàng chỉ thích mặc quần áo loại xanh như nước, tĩnh như mây , nói chung chính là quần áo màu xanh ,màu trắng
Hơn nữa , mấu chốt là, cảnh vật nơi này,nàng chưa bao giờ thấy.Nơi này, giống như không phải thế giới mà nàng luôn hiểu biết
Nơi này , là ở đâu vậy?
Nàng, là ai?
Phượng khoảng nguyệt trong đầu có rất nhiều dấu chấm hỏi
Tuy rằng nghi hoặc, nhưng đáy trong lòng lại có một cảm giác,có lẽ là xuyên qua rồi…..

Không chờ Phượng khoảng nguyệt suy nghĩ chuyện này là như thế nào, trên trời đột nhiên rơi xuống một cái vật gì đó ,vừa vặn rơi xuống đầu Phượng khoảng nguyệt ,cái này là một vật làm bằng vải
Tay cầm lấy mảnh vải đó , căn cứ vào hiểu biết, Phượng khoảng nguyệt bình tĩnh đưa ra kết luận, đây là—cái yếm!
Đột nhiên bên tai, truyền đến đọan đối thoại:
“Nhị thiếu gia, đừng mà”
“Tiểu mĩ nhân,đừng sợ, vùng này hoang vu dã ngoại,căn bản là không có ai”
“…..”
“…..”
Nghe đoạn đối thoại này, cho dù là loại người bình tĩnh như Phượng khoảng nguyệt , cũng nhịn không được đỏ mặt lên
Phượng khoảng nguyệt nghĩ, tuy cấu tạo cơ thể con người nàng rõ như lòng bàn tay , nhưng nàng chưa bao giờ xem qua nam nữ hợp thể ,lúc này muốn cho nàng xem hiện trường , cũng quá kinh khủng đi
Phượng khoảng nguyệt rất muốn đứng lên nói một câu “Hai vị, nơi này còn có một người nữa nè”

Nhưng mà, thật sự nàng đứng dậy không nổi, miệng cũng không mở được ,càng không thể nhắc nhở người ta được !
Đây là thời đại gì ??? , sáng sớm dám yêu đương vụng trộm , người qua đường phải trốn đi để cho khỏi xấu hổ sao?
Có chút rối rắm, nàng vỗ mặt , nhưng mà không vỗ thì thôi ,vỗ thì có người gặp chuyện không may
Chỉ nghe,
“NGAO”
Một tiếng kêu kinh thiên địa quỷ thần , theo tay Phượng khoảng nguyệt truyền ra
Không đợi Phượng khoảng nguyệt hiểu tại sao lại như thế này
Đôi dã uyên ương bên trong kia, vừa vặn nghe được tiếng kêu
“Ai?”
Nam nhân bên trong kia nói chuyện ,khi nói chuyện , thuận tiện che khuất một thứ gì đó.Âm thanh này nghe ra vẻ uy nghiêm ,bất quá giọng nói nghe hơi ngọt dịu,làm cho người nghe rất không thoải mái
Còn nữ nhân kia, có chút khẩn trương , trốn ở phía sau nam nhân ,lạnh run .Nam tử thấy thế, an ủi cô gái một chút, sau đó ánh mắt khiêm khắt quét về bôn phía
“Ta”
Phượng khoảng nguyệt mắt thấy không trốn nổi nữa , hơn nữa rõ ràng là bọn hắn trộm-tình,bọn họ phải trốn mới đúng.Vì thế,ngồi ngay ngắn lại, nghiêm túc trả lời lại một câu .Nói xong , Phượng khoảng nguyệt yên lòng , tuy rằng màu tóc hơi cổ quái ,nhưng là tiếng nói , vẫn là tiếng hán, như vậy có thể nói chuyện , có thể trao đổi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.