Đọc truyện Phương trình anh em – Chương 67
Khuôn mặt nhỏ của Tề Giai Niệm đỏ bừng: “Ai ai ai, ai muốn tắm với anh, anh mau đi ra đi~”
Em gái nhỏ xấu hổ cực kì đáng yêu không thể hiểu được gì, Tề Ngạn Sơ nghĩ như vậy, bước đến phía trước hai bước, kéo trực tiếp thân mình thiếu nữ ướt át trần truồng vào trong lòng ngực mình.
“Ui chaaa~” Tề Giai Niệm hốt hoảng đồng thời giãy giụa theo bản năng vài cái, cuối cùng cũng phải chịu thua dưới sức lực của anh trai, giống như con thú nhỏ bị chế trụ lại: “Anh trai lại bắt nạt người ta…” Cô gái nhỏ dẩu môi oán giận.
“Vậy anh để Niệm Niệm bắt nạt lại anh có được không?” Tề Ngạn Sơ cười rộ lên, thân thể thiếu nữ ấm áp lại mềm mại ở trong ngực, lúc bế lên cực kì thoải mái, anh làm sao có thể buông tay?
“…” Tề Giai Niệm không nói lời nào, không thể trông cậy vào câu chuyện bắt nạt lại anh, nếu cô chiếm được ưu thế ngay từ đầu, vậy có phải Tề Ngạn Sơ sẽ phản công ở phút cuối không?
“Có phải Niệm Niệm không nỡ bắt nạt anh trai không?” Tề Ngạn Sơ hôn lên vành tai ướt át của thiếu nữ, nói ra đề nghị: “Nếu không, anh giúp em tắm rửa được không?”
Không đợi Tề Giai Niệm trả lời, Tề Ngạn Sơ đã lấy vòi hoa sen chĩa trực tiếp lên người em gái.
Cứ như vậy, Tề Ngạn Sơ thật sự tắm rửa cho em gái.
“Được rồi, nhắm mắt lại nào.” Anh cầm vòi sen trong tay, một tay che lại đôi mắt của Tề Giai Niệm, bắt đầu gội đầu cho cô gái nhỏ.
Dầu gội thơm ngát nổi bọt trên đỉnh đầu thiếu nữ, tỏa mùi hương thơm mát mê người.
Tề Giai Niệm nhắm mắt ngồi bên cạnh phòng tắm, không nói một lời, đúng là đang rất hưởng thụ. Chuyện gội đầu đối với con gái có mái tóc dài là một chuyện vô cùng phiền phức, có người tình nguyện giúp đỡ như vậy, đúng là không tệ.
Năng lực tự học của Tề Ngạn Sơ rất tốt, từ lúc bắt đầu có chút không thuần thục nhưng đến gần cuối cũng có thể giúp em gái tắm rửa một cách thuần thục, cẩn thận lau người cô, động tác trên tay càng ngày càng tinh tế, lực đạo cũng gãi đúng chỗ ngứa.
Giờ phút này, Tề Giai Niệm đang ngồi ở ghế nhỏ bên cạnh bồn tắm, một bên chân được anh trai nâng lên, cẩn thận lau rửa.
“Chân Niệm Niệm nhỏ nhỏ, nhìn thật đáng yêu.” Tề Ngạn Sơ xoa nắn ngón chân em gái, một ngón lại một ngón, giống như đùa nghịch tác phẩm nghệ thuật quý giá: “Em gái của anh, chẳng những lớn lên xinh đẹp, ngay cả bàn chân cũng mê người như vậy.”
“Anh anh… quá… quá đáng lắm rồi…” Mặt Tề Giai Niệm lại nóng lên, đầu ngón chân như được khích lệ, cực kì ngại ngùng nhưng cũng có chút mất mặt.
Điều khiến cô không nghĩ đến nhất là chuyện mất mặt hơn vẫn còn ở phía sau, Tề Ngạn Sơ ôm chân em gái, nhìn trái nhìn phải, ánh mắt dần tối đi, cuối cùng há miệng, ngậm lấy ngón chân của cô gái nhỏ.
“?!?!” Tề Giai Niệm không nghĩ đến mình được anh trai hôn lên ngón chân, hơn nữa, loại cảm giác này rất kì quái, ngứa ngứa, khiến cô không nhịn được mà vặn vẹo thân mình.
“Buông ra… Anh… Không cần đâu…” Giọng nói run rẩy.
Đuôi lông mày Tề Ngạn Sơ nhướng lên, chậm rãi nhả ra một ngón chân nhỏ màu hồng nhạt như cánh hoa anh đào, cười nói: “Có phải có cảm giác đúng không?” Nói xong lại cúi đầu mút lấy một ngón chân khác, phát ra tiếng nước chọp chẹp khiến người nghe mặt đỏ tim đập.
Tề Giai Niệm thấy mình muốn điên lên rồi, loại cảm giác lạ thường ở ngón chân bắt đầu lan ra toàn thân, cả người cô nóng lên, đặc biệt anh trai là học bá nam thần lạnh lùng trong mắt người khác còn dùng biểu cảm hưởng thụ này mà mút chân cô, hình ảnh này quá mức chấn động rồi, hơn nữa trong phòng tắm mịt mờ hơi nước này, cô cảm giác mình không cẩn thận sẽ ngất đi.