Bạn đang đọc Phương trình anh em – Chương 47:
Tuần này có ngày nghỉ kép, học sinh lớp 12 cũng có thể được nghỉ hai ngày, sáng sớm ngày thứ bảy, Tề Ngạn Sơ đã ra khỏi cửa, chờ anh trở về, cha mẹ đều đã đi làm. Công việc của cha mẹ nhà họ Tề ai cũng tương đối bận rộn, doanh nghiệp tư nhân, một khi có việc là phải làm liên tục không ngừng suốt ngày đêm, đó cũng không phải là chuyện gì mới mẻ.
Điều này đối với Tề Ngạn Sơ mà nói ngược lại là chuyện tốt, ít nhất, cuối cùng anh cũng có thể ở chung một mình cùng với em gái.
Trong nhà im ắng, anh đem bữa sáng trong tay đặt ở phòng ăn, rón ra rón rén mở cửa phòng em gái.
Có lẽ là đêm qua con bé học quá muộn, đã chín giờ mà vẫn đang nằm ngáy o…o…, Tề Ngạn Sơ ngồi ở bên giường em gái, lẳng lặng nhìn em gái ngủ.
Lúc còn nhỏ, hai anh em bọn họ còn ngủ cùng một phòng, giường trên giường dưới, khi đó ngày nào anh cũng từ trên giường thò đầu ra nhìn khuôn mặt đang ngủ của em gái, bây giờ lại rất ít.
Người con trai hít sâu một hơi, có chút cảm khái, tương lai, bọn họ sẽ như thế nào đây? Anh không tự chủ được đưa tay chạm vào gò má em gái, cô vừa đáng yêu vừa vui tươi, sẽ có rất nhiều người đàn ông rung động vì cô, đến lúc đó, cô sẽ còn nhớ tới anh trai của mình sao? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tại Luvevaland.co. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành nhé.
Tề Giai Niệm ngủ mơ mơ màng màng, vẫn đang mơ ngủ, trong mơ có một con chó nghịch ngợm, trên người có đốm đen trắng, ánh mắt trong suốt nhìn chằm chằm cô, còn không ngừng liếm cô khiến cô cười khanh khách, trên mặt rất ngứa.
Cười cười rồi tỉnh, mở mắt ra, thế nhưng thật sự có một “con chó lớn” đang liếm cô: “Anh trai, rất ngứa nha.”
Nghe thấy giọng nói mềm mại như bánh mật của em gái, Tề Ngạn Sơ nở nụ cười, rốt cục chịu môi cô ra: “Tỉnh rồi?”
Tề Giai Niệm gật đầu, được anh trai kéo lên, sau khi rửa mặt dẫn đến bên bàn để ăn sáng.
“Ồ, thịnh soạn vậy sao.” Cô gái vẫn còn đang ngái ngủ cuối cùng cũng tỉnh táo lại trước đồ ăn ngon trước mặt, ngon miệng ăn xong hết bữa sáng.
Tề Ngạn Sơ cầm một cái hộp nhỏ đi ra, đẩy tới trước mặt em gái.
Tề Giai Niệm nghi hoặc nhìn chữ bên trên: 72 giờ tránh thai khẩn cấp.
“Ngày hôm qua không phải là thời gian an toàn của em.” Ngày thường người con trai vẫn luôn trầm ổn bình tĩnh, lúc này thoạt nhìn có chút không biết làm sao cho phải: “Sau này anh sẽ chú ý, uống loại thuốc này đối với thân thể không tốt, chỉ một lần này thôi.”
Tề Giai Niệm rốt cuộc vẫn mang tính tình trẻ con, không suy nghĩ nhiều, nghe lời uống thuốc xong lại vui vẻ nhảy nhót, Tề Ngạn Sơ nhìn dáng vẻ vô tư của em gái, cũng không biết nên vui hay nên buồn.
Buổi trưa Tề Ngạn Sơ dẫn em gái tới tiệm ăn, ăn ở nhà hàng đang nổi mà gần đây cô bé cả ngày nhắc tới.
Nhà hàng được thiết kế theo trang viên thời Dân Quốc, tường bên trong và bên ngoài nhà đều được sơn màu mô phỏng theo kiểu cũ, những đám dây thường xuân lớn mọc leo che nửa bức tường, trong sân có một cây cổ thụ, cành lá rậm rạp che khuất bầu trời, mang đến cho cả tiệm cơm một loại cảm giác ngăn cách khác lạ với thế giới. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tại Luvevaland.co. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành nhé.
Món ăn cũng là phong cách cổ xưa, hương vị cũng không tệ, hai anh em ăn uống tán gẫu, bầu không khí cũng hòa hợp.
Chỉ là đến lúc đi tính tiền, nhân viên phục vụ lại nói cho bọn họ biết được miễn phí, cả hai anh em có chút sửng sốt, may mắn như vậy sao?
“Là cô chủ của chúng tôi cố ý miễn phí cho hai người.” Nhân viên phục vụ mỉm cười giới thiệu cho bọn họ, đó là một cô gái ngọt ngào xinh đẹp, mắt sáng mày ngài, hai gò má cười rộ lên có lúm đồng tiền thật sâu.
“Xin chào, xin hỏi chúng tôi có trúng thưởng không? Tại sao lại miễn phí cho chúng tôi?” Tề Ngạn Sơ lễ phép hỏi, vô công bất thụ lộc*, vả lại, anh luôn cảm thấy ánh mắt cô gái này nhìn mình lại có chút quái lạ.
*vô công bất thụ lộc: có làm thì mới có ăn, không gì là tự nhiên cả.
Cô gái kia lại nhìn chằm chằm anh một hồi lâu, cuối cùng nhịn không được nở nụ cười: “Ha ha ha, Tề Ngạn Sơ thật sự là một chút anh cũng không thay đổi, vẫn dáng vẻ như ông cụ non vậy, đúng là không có lương tâm chút nào, thực sự không nhận ra em sao?” Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tại Luvevaland.co. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành nhé.
Cô gái kia cười rộ lên mặt mày cong cong, phối hợp với hai lúm đồng tiền kia, thật sự là mê người.
Nhưng mà Tề Giai Niệm càng nhìn lại càng cảm thấy chướng mắt, có ý gì, cô gái này quen biết nhiều với anh trai sao?