Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 66: Âm ngươi một phát (8)


Đọc truyện Phượng Nghịch Thiên Hạ – Chương 66: Âm ngươi một phát (8)

Tiêu Vận đối với vẻ bề ngoài của mình phi thường tự tin. Nàng mới mười sáu tuổi đã là đại mỹ nữ số một số hai ở Lâm Hoài thành, hơn nữa còn có thực lực Tam Tinh Triệu hoán sư, chỉ cần như vậy đã làm không biết bao nhiêu nam nhân khuynh đảo vì nàng rồi.

Tiêu Dao vương thoạt nhìn phong lưu nho nhã, cũng không khó tiếp cận, chỉ có Thái tử Chiến Dã mới thật sự là lãnh khốc, cho tiền nàng cũng không dám lại gần.

Tuyết di nương cùng Tiêu Vận cũng không biết, những lời bọn họ nói đã bị Hoàng Bắc Nguyệt nghe không sót một chữ.

Chỉ cần Băng Vũ ở bên cạnh Tiêu Vận, Băng Linh Huyễn Điểu có thể thông qua linh hồn biết được tất cả mọi việc xảy ra ở phụ cận nàng, đây chính là một trong những năng lực của siêu cấp linh thú – Điểm Hồn Thuật!

Trong Băng Vũ có chứa nguyên khí của hắn, có thể cùng hắn tương thông, tuy nhiên chỉ có hắn nắm giữ tin tức của phân thể (một phần của thân thể), người khác nếu muốn thông qua Băng Vũ quan sát hắn thì chỉ có thể phí công vô ích mà thôi.


Độc nhất phụ nhân tâm (lòng dạ đàn bà là độc ác nhất), tuy chỉ mới tới có vài ngày nhưng Hoàng Bắc Nguyệt đã biết, đáng sợ nhất không phải là Cầm di nương nghĩ gì cũng đều viết lên mặt mà là mụ tiếu diện hổ (hổ mặt cười, ý chỉ loại người mưu mô xảo quyệt) Tuyết di nương.

Nàng tuy rằng tính tình kiêu ngạo lãnh khốc nhưng cũng chưa từng khinh thường kẻ thù của mình. Lật thuyền trong mương, sự tình như vậy nàng nhìn thấy nhiều lắm rồi.

Nữ nhân là sinh vật đáng sợ nhất trên thế giới này, nàng biết chính mình cũng là người đáng sợ, cho nên đối với Tuyết di nương đồng dạng tâm cơ thâm trầm, nàng cũng phải dùng chút thủ đoạn nhỏ mới được.

Một cái Băng Vũ, vừa lấy được 5000 vạn kim tệ, vừa có thể tùy thời giám sát động tĩnh của hai mẹ con này, giao dịch như vậy nàng cảm thấy rất có lời.

” Nha đầu ngu ngốc, muốn lợi dụng ta sao, xem ta chơi chết ngươi!” Hừ lạnh một tiếng, Hoàng Bắc Nguyệt đi tới một cửa hàng quần áo.

Áo khoác đương nhiên là trang bị không thể thiếu, không có áo khoác làm sao giả trang thần bí được? Bởi vậy nàng cố ý chọn hai cái áo bào rộng, có thể đem thân hình hoàn toàn bao phủ.

Lại mua hai bộ trường bào màu đen tuyệt đẹp, tuy nhiên, thẩm mỹ về quần áo ở cái thời đại cũng có chênh lệch nhất định đối với sở thích của nàng, tâm tư vừa động, nàng liền gọi lão bản.

Hiện giờ cả tòa thành này đều biết gần đây xuất hiện một tên Cửu Tinh Triệu hoán sư, cả người mặc hắc sắc đấu bồng, che kín toàn thân.

Từ lúc Hoàng Bắc Nguyệt tiến vào, lão bản cùng tiểu nhị đã bắt đầu thấp thỏm, những khách nhân khác trong cửa hàng cũng hoàn toàn im bặt, không dám thở mạnh, toàn bộ ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào nàng.


Nghe được Hoàng Bắc Nguyệt kêu, lão bản lập tức chạy như bay tới, dè dặt hỏi: ” Đại nhân, ngài có gì phân phó sao?”

” Tiệm của các ngươi có thể may quần áo dựa theo bản vẽ không?”

” Có thể, đương nhiên là có thể!” Cho dù không thể, chỉ cần vị đại nhân này muốn thì hắn cũng phải ráng làm cho được a.

” Tốt lắm, ta vẽ hai mẫu thiết kế, các ngươi xem rồi mau chóng may cho ta.”

Hoàng Bắc Nguyệt đi tới bên quầy, cầm bút chì, soạt soạt vẽ ra hai bản thiết kế trên tờ giấy trắng đưa cho lão bản, thuận tiện đặt một túi tiền vàng ở trên quầy.

Lão bản hai tay nhận lấy bản vẽ, nhìn không chớp mắt, đây là lần đầu tiên hắn trông thấy loại trang phục quái dị này.


” Bao lâu thì hoàn thành?”

” Hai ngày, hai ngày là được rồi.” Bình thường nếu là yêu cầu của vị đại nhân này, hắn sẽ nói là một ngày, tuy nhiên phong cách của hai bản thiết kế này bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua, bởi vậy cần nghiên cứu thêm một ngày.

Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu, hai ngày coi như là tốc độ phi thường nhanh rồi, nàng cũng không gấp lắm.

“Đa tạ.” Hướng lão bản nói cám ơn, Hoàng Bắc Nguyệt cầm quần áo vừa mới mua ly khai.

Sau đó nàng vừa đi đến phường thị Bố Cát Nhĩ mua một cái nạp giới cấp thấp, mặc dù vậy giá cả đã hơn 1000 vạn kim tệ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.