Đọc truyện Phượng Náo Thiên Hạ: Thần Y Vương Phi – Chương 46
Đến trước cửa phòng
vẫn nghe tiếng động dâm đảng có tiết tấu phía trong. Thiên Long Đế giận tái mặt, đúng là bại hoại mà, gân đen trên trán nổi lên từng sợi. Lý
nào lại vậy! Xem đây là nơi nào?
” mở cửa ra cho Trẫm” thị vệ
lập tức đạp cửa xong vào, người trên giường vẫn còn đang vận động kịch
liệt như không hay có người đến. “Lôi xuống ” Thiên Long Đế quát lên.
Thái giám lập tức bước đến bên giường lôi hai người vẫn đang vận động xuống. ” Ukm…..Bảo Nhi muốn, Gia cho Bảo Nhi…….ưuu Ukm….”người trên
giường hoá ra là Bùi Bảo Nhi ah, Bùi Bảo Nhi vẫn còn đang mê loạn không
chịu buông nam nhân kia ra, vì lúc nãy vận động nên tóc nam nhân che lại khuôn mặt, không nhìn ra.
Chiêu phi phía sau lén cười đắc ý. Ha ha để xem lần này ngươi sẽ làm sao?. ” giội nước cho Trẫm” Thiên Long
Đế tức muốn nổ phổi rồi, thật chưa từng thấy người vô sĩ đến như vậy.
Nội thị giám mang nước vừa múc dưới giếng lên hất thẳng vào mặt 2 người
trên giường.
Giội 3 lần như vậy người trên giường mới tỉnh lại. “hử? Chuyện gì? ” nam nhân hết hồn. ” Phụ Hoàng? Có chuyện gì sao? “
ngơ ngác hỏi.
Chiêu phi đang cười đến nở hoa trong bụng nghe âm thanh này thì tá hoả, nhìn về phía người trên giường vì nước làm ướt
tóc với lại vừa được vuốt lên thì muốn ngất xỉu tại chỗ rồi. Thiên Long Đế thì càng tức giận hơn.
” Không ngờ đứa con trai tốt của nàng lại tài giỏi tới mức này, Chiêu phi! ” nhấn mạnh hai chữ chiêu phi sau
đó liếc cũng không liếc người quỳ trên giường phất tay áo xoay người
bước ra khỏi phòng. Cũng không lập tức trở về chính điện mà là di giá
qua phòng kế bên.
Bên phòng này Chiêu phi nổi giận đùng đùng
nhào tới tát tới tấp vào mặt Bùi Bảo Nhi ” tiện nhân, tiện nhân này,
ngươi dám quyến rũ con trai ta, đồ tiện nhân ” Bùi Bảo Nhi nào dám phản
kháng chỉ ôm mặt khóc sướt mướt.
Thôi đánh Bùi Bảo Nhi, ” sao con lại ở đây? ”
” con cũng muốn biết chuyện sau lại như vậy? ”
” trước khoan hãi nói chuyện, chuyện cấp thiết bây giờ là làm phụ Hoàng
con nguôi giận, mau giúp Vương Gia chỉnh chu ” quay sang quát lớn với nô tài đang mặc y phục vào cho Vân Vương. ” mang con tiện nhân này theo
luôn ” chỉ Bùi Bảo Nhi đang khóc lóc trên giường.
” tham kiến
Hoàng Thượng ” ba người qua phòng kế bên lập tức quỳ xuống không đợi
Thiên Long Đế mở lời, chiêu phi mở miệng nói trước
” kính xin
Hoàng Thượng trách phạt, là thần thiếp quản giáo Nhi tử bất lực, để Nhi
tử tuổi nhỏ vô tri bị người quyến rũ mà gây nên chuyện hoang đường này,
xin Hoàng Thượng trị tội” mở miệng là muốn đỗ tội lên đầu người khác xem Trẫm là con nít lên 3 sao? Thiên Long Đế cười lạnh trong lòng
” phải không? Tuổi nhỏ vô tri, bị người quyến rũ? Lý do rất hợp tình
hợp Lý! Ngươi tưởng Trẫm là hôn quân hay trẻ lên 3 mà tin lời nói của
ngươi, Tuổi nhỏ vô tri? Hắn năm nay đã bao nhiêu tuổi? 3 Hay 4
tuổi. Bị người quyến rũ nếu hắn không muốn ai quyến rũ được hắn? Chiêu phi ơi chiêu phi, ngươi ngu ngốc hay là tưởng Trẫm cũng ngu ngốc giống
ngươi? Hử? ” vô cùng tức giận quát lên.
” Thần thiếp không
dám, Xin Hoàng Thượng bớt giận, điều do nàng ta quyến rũ Vân Vương, nếu
không sao nàng ta lại ở trong phòng hậu điện? Là nàng ta cố tình xin bệ hạ minh xét ”
Lúc này Lãnh Thế Tuyệt bước vào ” Phụ Hoàng, đây có chuyện gì? ”
Đưa tay chỉ vào chiếc ghế bên cạnh, Lãnh Thế Tuyệt ngồi xuống ông mới mở
lời ” hắn đang làm chuyện bại hoại ngay trong điện, Con nhìn xem xử Lý
Thế nào, ta mệt mỏi ” bàn giao sang Lãnh Thế Tuyệt, ông lại ngồi nhắm
mắt lại không quan tâm giống như đã ngủ.
Chuyện này ông nếu xử
lý nghiêm túc, hiện đang có mặt Phượng Chiếu quốc chủ chiêu phi sẽ đến
khóc lóc kể lễ với hắn ta, làm lớn chuyện chỉ mất mặt Thiên Long quốc,
bọn họ chỉ mong có chuyện để làm mất thể diện Thiên Long quốc, tự nhiên
lại đưa điểm yếu cho người ta bắt lấy sao? nếu không xử Lý mặt mũi Thiên Long quốc để ở đâu? Đường đường là Vương Gia đi giang giếu với khuê nữ gia các, Làm chuyện đồi phong bại tục như vậy.
” Chuyện rất đơn giản, nạp nàng ta làm thiếp là được. ” Lãnh Thế Tuyệt nhướng mày quăng ra một câu rồi im lặng. Thiên Long Đế nhướng mày nhìn Lãnh Thế Tuyệt,
thật ra ông cũng định xử Lý như vậy, chỉ là muốn khảo nghiệm con trai
một chút thôi.
” tốt, ngày mai Vân Vương nạp Bùi Bảo Nhi làm
thiếp, Vân Vương làm chuyện mất mặt mũi Hoàng Thất, thu hồi tả vệ
quân, không được vào ngự Thư Phòng nghị sự. Cắt giảm một năm bổng lộc.
Cấm túc nửa năm. ” ngừng một chút nhìn về phía Chiêu phía
” Chiêu phi dạy con bất nghiêm, không làm được Đức hạnh thay chồng dạy con,
đáng lý phải tước vị thoái cấp. Nhưng niệm tình, chỉ phạt cấm túc nửa
năm chép kinh thư cầu phúc. Cắt bỗng lộc một năm ”
liếc nhìn
phía sau tràn đầy chán ghét. ” Bùi Bảo Nhi không tuân nữ tắt, yểu điệu
lả lơi, quyến rũ dụ người. Không phẩm hạnh, không đoan chính. Cả đời làm tiện thiếp, không Đức hạnh không được phép nuôi con. Từ nay cấm không
cho ra phủ một bước, trái lệnh trảm!” 3 người bên dưới xanh mặt cắt
không còn giọt máu.
” đi thôi, ta với con ra chính điện ” lại quay sang Yêu thương nói với Lãnh Thế Tuyệt,
Bên dưới Vân Vương hận đỏ mắt, vì sao? Chỉ hắn ta phụ Hoàng mới yêu thương như vậy? Còn hắn một cái liếc mắt điều tiếc cho. Ngươi một ngày không
chết sẽ không giải được hận trong lòng ta. Oán độc nhìn bóng lưng Lãnh
Thế Tuyệt đi ra cửa.
Trở lại trong điện
Lãnh Thế Tuyệt
ngồi vào chỗ, nhìn sang dãy ghế ngồi của Đông Lăng quốc, bắt gặp một
gương mặt dễ thương đang nheo mắt với hắn, gật đầu cười nhẹ một cái rồi lại dời tầm mắt đi.
Nhưng Lãnh Thế Tuyệt không biết khi hắn
dời mắt đi trên gương mặt dễ thương đó lại ánh lên tia tính toán và mưu
mô, còn có một chút mê luyến nhưng lại che dấu rất nhanh, trở lại là một đôi mắt long lanh ngây ngô và nụ cười ngọt ngào vô hại.
Nếu Nhược Ly nhìn thấy tất sẽ để tâm, nhưng nàng lại không nhìn thấy được.