Đọc truyện Phượng Náo Thiên Hạ: Thần Y Vương Phi – Chương 19
Bước vào hang động tìm kiếm vẫn không thấy đâu. Lúc nàng định rời đi thì nghe được âm thanh quen thuộc..
Chi chi chi chi nhưng lần này không phải tiếng kêu vui mừng mà là đang rít lên từng tiếng. Dáo dác nhìn chung quanh.
Vẫn không thấy bóng dáng Tiểu Hoa.
Nàng tưởng mình nghe lầm đúng lúc này phía sau vách động lại vọng ra một
tràng tiếng rít Chi chi chi chi, bước gần lại Đưa tay sờ lên vách đá
thử gõ gõ vào, quả nhiên đây chỉ là một miếng đá chắn ngang mà thôi
không phải vách động thật sự.
Nàng vạn phần cảm khái ah. Ai có
thể tạo ra vách động giống y như thật nếu không phải Tiểu Hoa lên tiếng
nàng cũng chưa từng nghĩ sẽ dò xét vách hang động ah.
Nhưng sao Tiểu Hoa vào trong được? Hẳn là có kẻ hở.
Nàng kiểm tra thật kỹ mới phát hiện dưới chân có một cái lỗ nhỏ chỉ cỡ rộng nhỏ hơn cái chén nữa ah.
Cuối đầu nghiên mắt nhìn vào lỗ nhỏ nàng thấy bên trong rất rộng. Còn thấy tiểu Hoa đang chỉ chỉ cái gì đó miệng thì rít lên.
Nếu rộng như vậy phá hủy bức tường đá này cũng không lo đè chết tiểu Hoa rồi.
Rút nhuyễn kiếm bên hông ra vận nội lực vào bắt đầu cắt một đường từ lỗ hỏng nhỏ lên trên sau đó cắt thành một cách của ah.
Thu hồi kiếm vận nội lực vào tay sau đó ra một chưởng chỉ nghe tiếng rắc
rắc sau đó ầm một tiến tấm đá bị nàng đẩy về phía ngã.
Đợi bụi tán đi một bóng trắng xẹt qua dừng lại trên vai nàng âm thanh chi chi chi vang loạn lên.
Dùng tiểu móng vuốt cào cào cổ nàng rồi lại chỉ chỉ phía trước. Lập lại 3
lần nàng mới hiểu Thì ra nó kêu nàng nhìn về phía giữa động.
Nàng không ngờ ah. Ở giữa động lại có một hồ nước nhỏ,chỉ như một cái bàn tròn mà thôi.
Điều ngạc nhiên hơn là trong hồ nước có 9 đóa liên hoa.
Cửu Xích liên Hoa.
Trời ah! Đây là thứ Trong Dược Thiên Kinh đã nhắc đến, Cửu Xích liên Hoa chỉ mọc trong Thanh Trì. Nước Thành Trì cực kì quý trọng.
Người bệnh nặng sắp chết nếu uống nước Thanh Trì có thể khỏe mạnh sống thêm vài năm.
Là Thánh Dược trị bách Bệnh ah. Còn Cửu Xích liên Hoa càng trân quý hơn.
Cánh hoa, hay rễ thân đều là Dược có thể làm thuốc dẫn trị bệnh hay giải độc. Đừng nghĩ chỉ là thuốc dẫn mà thôi, nhưng rất nhiều loại thuốc
hay thuốc giải độc đều tìm thấy nhưng dược dẫn lại không tìm được, nếu
không có Dược dẫn phương thuốc đó chỉ còn không đến một nửa công hiệu.
Hoặc có những loại đặc biệt không tìm được dược dẫn sẽ không thể dùng.
Nhưng quý nhất chính là hạt sen. Một hạt có thể gia tăng 10 năm công lực còn không có tác dụng phụ.
Nhưng rất khó hái được. Phải đợi đến khi Cửu Xích liên Hoa hoàn toàn thành thục.
Cả cánh hoa và hạt sen đều chuyển sang đỏ mới được hái còn nếu chưa thành thục chỉ cần vừa chạm vào lập tức héo úng.
Thời gian thành thục cũng chỉ kéo dài trong 1 tháng. Là linh Dược trên thế gian.
Chi chi chi chi . tiểu móng vuốt lại cào tóc nàng, Hi hi đang bất mãn đây mà, Đưa tay vuốt đầu nó
Tiểu Hoa thật giỏi. Sau đó lại hôn Chụt một cái trên trán nó, như vậy mới chịu yên ah.
Nàng rất cao hứng ah. Không ngờ lại gặp được mai mắn như vậy.
Nhìn liên Hoa trong hồ nhỏ đã chuyển sang đỏ hoàn toàn rồi.
Nàng vừa định bước lên thì có một sợi dây đỏ quấn lên cổ tay nàng.
Tiểu Hoa phản ứng trước tiên. Nó rít lên chói tai chaiii chi chi chân chỉ vào sợi màu đỏ rít lên nhìn như rất giận.
Lúc này sợi dây màu đỏ ah không là một con rắn nhỏ màu đỏ ngẩn cái đầu có
cái sừng nhỏ lên rất kinh thường liếc nhìn Tiểu Hoa một cái.
Sau đó thay đổi Thái độ dùng đầu nhỏ cọ cọ vào tay nàng trông rất đáng yêu.
Ngươi đang muốn lấy lòng ta sao? Nàng buồn cười hỏi.
Gật Gật đầu nhỏ, con rắn này rất có linh tính nha.
Được rồi. Ngươi gọi là tiểu Xích đi. Toàn thân nó điều đỏ nên gọi là Tiểu Xích.
Hí mắt chọc tức về phía tiểu Hoa rước lấy một trận rít dài. Sau khi thu
thập xong Cửu Xích liên Hoa Và một ít Nước Thanh Trì xong. Trời cũng đã
trưa rồi, nên về nhà thôi.
Trước khi đi không quên dùng tảng đá chặn lại lỗ hỏng lúc nảy nàng đã phá ra. Hơi ngạc nhiên, cơm trưa đã nấu xong rồi.
Ha ha không ngờ, 2 người này nhìn không giống người biết xuống bếp nha.
Nhược Ly cô nương người mau ăn đi.
Ah. Cũng rất ngon, cám ơn! Lâu rồi mới ăn cơm người khác nấu thấy hơi lạ.
Sau khi dùng cơm xong nàng đến phòng sư phụ tìm vài quyển sách đem đến
phòng Lãnh Thế Tuyệt,
Ngươi cảm thấy trong người thế nào, Nhược
Ly dịu dàng hỏi hôm nay nàng mới nhìn kỹ thật ra Người này cũng rất soái ah. Đôi mày kiếm hiên ngang mắt Phượng hẹp dài nhìn rất có thần, mũi
cao, đôi môi mỏng hơi nhếch lên gương mặt cương nghị nhìn rất anh tuấn
ah. Nhìn nàng nhìn mình sau đó lại gật Gật đầu.. Ha ha đáng yêu hết sức
ah.
Nhìn đẹp sao?? Hắn ôn nhu hỏi?
Ân, Đẹp! Nàng vô thức trả lời, nhìn lại mới thấy hắn đang mỉm cười ôn nhu nhìn nàng. Nàng vừa bị trêu ghẹo.
Ah vậy ta nhìn có đẹp không? Vừa nói vừa cười thật tươi ánh mắt quyến rũ
nháy một cái làm tim hắn đập nhanh thình thịch, thấy hắn thất thần nàng
liền vui vẻ Ha ha ha. Dám chọc ghẹo Nhược Ly nàng sao?? Không tự nhìn
xem nàng là ai ah.
Lấy tay nâng cầm hắn lên nàng khiêu mi, tiểu Mỹ nhân cười một cái cho ta xem nào!! Hắn ngây ngốc nở nụ cười.
Ha ha ha để xem sau này còn dám trêu ghẹo nàng nữa không. Buông tay xoay
người đi ra ngoài còn vọng lại tiếng cười như nhạc du dương.
Hắn lắc đầu ah. Tiểu nha đầu không dễ chọc ah..
CHƯƠNG BỔ SUNG (TIỂU HOA)
Ta là một con HOẢ THIÊN HỒ nhưng lại không có được màu lông đỏ của HOẢ
THIÊN HỒ mà toàn thân màu trắng, chỉ có trên trán HOẢ ấn ký hình ngọn
lửa mà thôi.
Cha mẹ sinh ra ta rất thất vọng. Đồng loại thì xa lánh ta. Một hôm ta vô tình nghe được phụ thân nói với mẫu thân.
Ta là tai hoạ của dòng tộc Thiên HỒ. Nên đồng tộc muốn giết chết ta.
Ta thật sợ hãi. Nhưng sau đó ta nghe mẫu thân nói rằng không nỡ nhìn ta
chết nên muốn phụ thân dẫn ta đi. Cho ta tự sinh tự diệt.
Hôm
sau phụ thân nói dẫn ta đến một nơi rất đẹp muốn dẫn ta đi chơi. Ta biết người muốn bỏ ta. Nhưng ta vẫn phải đi còn vui vẻ từ biệt mẫu thân.
Sau đó đi theo phụ thân . Đi được 3 ngày thì tới một sơn cốc . Người kêu ta ở lại chờ người tìm đồ ăn cho ta.
Ta biết người tìm cớ đi mà thôi. Nên ta lại vui vẻ tiễn người. Dù đã biết
người đi sẽ không về nữa nhưng ta vẫn rất buồn rất khổ sở …
Rồi thời gian trôi qua ta lang thang tới nơi này. ta thấy một ngôi nhà trong đó có 3 con người.
Họ thật vui vẻ. Lúc nào cũng cười đùa thật hạnh phúc biết bao.
Nhưng rồi một ngày một người ta biết tên hắn là Bách Lý Mạch rời đi. Ta thấy cô bé đó thật buồn nên ta luôn đi theo nàng, lúc nàng lên núi hái
thuốc ta thường xuất hiện lấy đồ ăn của nàng dần dần ta phát hiện nàng
rất thiện lương cũng không ghét ta,mà hình như lại thích ta.
Biết ta sẽ xuất hiện nên lúc nào cũng làm nhiều đồ ăn mang theo.
Đến một ngày nàng cao hứng đặt tên cho ta.
Nàng không biết từ một khắc nàng gọi tên ta, ta đã nói sẽ đi theo nàng suốt đời này.
Nàng muốn thảo dược ta cũng tìm được thảo dược.
Mỗi lần ta mang về thảo dược nàng điều rất vui vẻ. Cứ vậy đến một hôm ta vô tình ngửi được một mùi thảo dược rất thơm.
Ta quyết định hái về Cho Nhược Ly.
Nhưng trong đó có một con rắn đáng ghét cứ không cho ta hái. Nó cũng không sợ ta.
Đánh thì không thắng được nó. Ai tức chết ta .
Ta sợ sau khi đi nó sẽ ăn hết nên cứ ở lại mà đánh lộn với nó ah. Nhưng nó thật cứng a. Cắn nó chả xi nhê gì? Thật đáng ghét.
Đến lúc Nhược Ly tới tìm ta chưa kịp bảo nàng cẩn thận nó đã bò lên tay Nhược Ly rồi.
Tim ta muốn rơi rồi. Thật sợ nó cắn Nhược Ly.
Nhưng mà mặt nó thật dày ah. Lại lấy lòng Nhược Ly, đúng là đồ xú
rắn. (Nhược Ly thường gọi nó là xú hồ Ly, ka ka ka bắt chước nữa dễ
thương quá)
Nhưng thật chết hồ Ly mà. Nhược Ly lại nhận nuôi nó. Còn đặt tên cho nó nữa. Lúc trước rất lâu mới đặt tên cho ta( ghen tị
Hi hi)
Đồ xú rắn chết tiệt hừ hừ từ từ ta chỉnh chết ngươi đồ xú rắn….