Bạn đang đọc Phượng Mị: Chương Q.2 – Chương 8: Phong Vân Khởi
Đứng trên trường thành nhìn xuống, Mị khóe môi cong lên rõ nét, phượng mâu lộ rõ hào quang
Xem ra lần này nhật quốc cùng minh quốc chuẩn bị ko ít mà đến, kẻ bày binh bố trận kia thật ko thầm thường, với địa hình Bắc thành này….trận đồ kia thật ko sai, lấy phòng ngự làm chủ, tiến công nhanh cùng chuẩn…tuy nhiên cũng có chút sơ hở, tuy ko lớn nhưng nếu đối thủ là nàng thì sơ hở kia cũng đủ cho hắn một kích trí mạng. Mị cười lạnh
“ Lần này quân sư nhị quốc là ai?” Mị vừa quan sát trận chiến vấn Lôi
“ Là dạ thương……”.Lôi nhíu mày nói
“ Dạ thương?…”..Mị nhẹ nhàng lẫm nhẫm….. “..nàng chính là hơn 10 năm trước được đại lục ca tụng là thiên tài quân sự?” Mị nói
“ Ân! Nghe nói, hắn 12 tuổi tham gia quân đội, 15 tuổi trở thành trẻ tuổi nhất đại thướng quân, hành quân đánh trận hơn 10 năm chưa một lần thua…..nhưng không biết sao 10 năm trước rút lui khỏi chiến trường…..bây giờ lại xuất hiện,” Lôi đáp
“ Ngô! …thú vị nhân vật, thật ko sai!!” Mị cười khẽ, mâu quang lộ rõ hưng phấn nhìn tràn cảnh chiến đấu, cong lên khuynh thành tiếu dung , Mị rút ra địch âm điều khiển La tinh quân
Địch âm truyền lại, La tinh vân kị nhanh chóng thay đổi trận hình…an toàn rút lui….bọn họ sau hơn 1 canh giờ chiến đấu, vũ khí nhuốm ko biết bao nhiêu huyết quân địch….gần trăm người sát cả vạn người lại ko hề suyễn khí, đúng là bất bại tử thần.
La tinh quân vừa rút, hơn 10 vạn diễm nguyệt quân ồ ạc xông ra, nào có bộ dáng mệt mỏi như vài hôm trước, 10 vạn tướng sĩ, ngân giáp sáng loáng…..khí thế bừng bừng tấn công, nhìn đội hình có vẻ ko ra gì nhưng thật ra trong đó ẩn giấu huyền cơ
Dạ Thương nhìn quân lính diễm nguyệt sợ hãi than, người này thật đáng sợ……bố trận tưởng chừng như ko có trật tự lại lộ rõ sát khí, phòng thủ vô cùng vững vàng, thế tiến công vừa hung tàn vừa mạnh mẽ…..ko cho đối thủ cơ hội sống xót, ko hỗ ác danh lan xa đương triều ác ma Đường thừa tướng, tàn khốc lạnh lùng……Dạ Thương cảm khái
Cờ lệnh luân phiên thay đổi
Khí thế càng ngày càng mạnh
Hai bóng dáng xa xa đối diện nhau
Hai kẻ cùng ngồi trên lầu cao nhìn trận chiến rồi ra lệnh
Lấy binh lính làm quân cờ, lấy trận pháp làm nước đi
Hai kẻ kinh thế thiên hạ
Một thiên tài quân sự tuyệt thế, đại lục ca tụng hơn 10 năm
Một kinh diễm thiên hạ Diễm Nguyệt chiến thần
Một kẻ ngạo khí bao trùm cả thiên hạ
Một kẻ tài cao ngút trời
Bọn họ thưởng thức lẫn nhau, tranh giành, giằng co, chiến đấu
Ván cờ định ra, nước cờ thay đổi
Hai bên quân lính thay phiên nhau đánh , chém, chém., giết… giết… tạo nên này trận cuồng thế chi chiến
Đại chiến diễn ra mãnh liệt giằng co trải qua ba ngày……thế cục đã định, một bước sa cơ hủy cá ván cờ cũng hủy cả kiêu ngạo một đời chưa từng bại trận của đối phương
Phượng đế kì chiến có ghi lại rằng: “ Đại lục ca tụng huyền thoại bất khả chiến bại thiên tài quân sự Dạ Thương, trận chi chiến ấy….trận cuồng loạn chi chiến đó sau ba ngày đêm oanh liệt ấy đã bại bởi đế, một nước cờ thua, tử trận ngàn quân cũng hủy đi một đời thanh danh, nhưng tài cao đích Dạ Thương ko hề xấu hổ mà càng vui vẻ, hưng phấn. Tìm được hắn đích kì phùng địch thủ là cả đời hắn ước ao! Cũng sau trận cuồng loạn chi chiến ấy, Dạ Thương cùng Đế trở thành tri kỉ, cũng là kì phùng địch thủ….dù bọn họ chênh lệch nhau đến hơn 15 tuế………”
Trận chiến đó cũng đến hồi kết thúc, cuồng loạn chi chiến- một trong những trận chiến oanh oanh liệt liệt của Đường Vũ Mị. Diễm Nguyệt lấy 30 vạn quân cùng la tinh quân địch gần trăm vạn binh nhị quốc….kết quả chiến thần đích Đường thừa tướng một lần nữa ghi tên vào lịch sử vàng chiến thắng……binh lính hưng phấn hò hét, dân chúng vui mừng nhảy múa
Đường Vũ Mị……thần thủ hộ của diễm nguyệt, tên một lần nữa chấn động đại lục!!
*************************************************
“ Ngươi chính là Đường Vũ Mị?” Dạ Thương kinh ngạc nhìn xinh đẹp nữ nhân trước mặt. Đã từng nghe nói về nàng rất nhiều, cũng tưởng tượng ra nhiều hình dáng về nàng nhưng hắn cho dù nằm mơ cũng ko nghĩ rằng trên đời lại có nữ nhân so với nam nhân càng thêm xinh đẹp, nhìn có vẻ nhỏ bé nhưng lại tài khuynh thiên hạ Đường thừa tướng! đúng là ko thể coi người bề ngoài!! Chậc…cổ nhân dạy ko sai…
“ Ân….ngươi là Dạ Thương” , Mị nhàn nhạt nói
“ Đúng vậy!” Dạ Thương nhanh chóng thừa nhận, như thể việc để đối phương bắt được hắn khi hắn lén vào trại quân địch là vô cùng vinh quang vậy!
“ Ngươi đến đây làm gì?” Mị thú vị nhìn về nữ nhân trước mặt, nhìn hắn như 24, 25 tuế mà thật ra hơn 30, nhìn búp bê mặt Mị có chút buồn cười! ko biết khi xưa với này khuôn mặt hắn có thể làm sao mà điều binh khiển tướng nha!! ( Thương: ô..ô.. ngươi động đến nỗi đau của ta)
“ Nha! Ta muốn xem đối thủ có thể khiến ta cam bái hạ phong như thế nào thôi!” Dạ Thương nhàn nhã ngồi xuống tự rót ình ngụm trà, bộ dáng thập phần tự nhiên
“ Nga…..ngươi khả hài lòng…”..Mị nhàn nhạt nói, phượng mâu khẽ híp lại..
“ Ân…ân…rất hài lòng” , Dạ Thương nhanh chóng gật đầu…..cộng thêm oa nhi búp bê mặt làm cho bộ dáng của hắn thập phần…ách…khả ái!!
Nhìn bộ dáng cún con của hắn mà Mị buồn cười kinh khủng, hắn là đại lục ca tụng hơn 10 niên uy nghiêm đích thiên tài quân sự sao, trông hắn bây giờ giống tiểu cẩu hơn…..ách thật giống…nàng….Mị phượng mâu nhẹ nhàng giãn ra, có chút thất thần….nhãn thần nhàn nhạt tưởng niệm, ko biết nàng ở đó thế giới có tốt ko?
“ Uy!!…ngươi sao vậy…” .Dạ Thương quơ tay nhìn Mị, tự dưng thất thần, người này thật ngộ!!
“ Ko có gì, chỉ là có chút tưởng niệm một cố nhân thôi, ngươi thật giống nàng,….” .Mị cười khẽ nhìn Dạ Thương
“ Nga…”…Dạ Thương ko nói, phiết miệng….
Ngay cả cái cách phiết miệng, thói quen cũng giống…Mị than nhẹ!!…chung quy cũng ko phải nàng…..
“ Đúng rồi, ta muốn hỏi ngươi! Kế sách ta bày ra tự nhận ko sơ xót sao ngươi biết mà tương kế tựu kế đánh ngược lại” , Dạ Thương nghiêng đầu hỏi
“ Ngươi muốn biết?..”..Mị nheo mắt
“ Ân…dĩ nhiên…” Dạ Thương gật đầu
“ Ta ko nói cho ngươi…”…Mị cong khóe môi cười rộ lên, xinh đẹp dung nhan càng thêm chói lòi…..khiến cho Dạ Thương có chút si ngốc
“ Ngươi…..ngươi…ko thèm nói với ngươi nữa! tái kiến,” Dạ Thương hờn giận bước đi. Hừ! gì là lạnh lùng tàn khốc, gì là tài khuynh hoàn vũ, gì là tuyệt thế vô song Đường thừa tướng……hắn giống một con phúc hắc miêu hơn, giám đùa giỡn hắn, Đường Vũ Mị, ngươi chờ coi….ta….ta..hừ, hừ!!!…
“ A ..a.a….aaa….”. , thật đáng yêu, càng ngày càng giống nàng….Mị khoái trá cười lớn
“ Tướng gia, hắn là dạ thương, đại lục ca tụng hơn 10 niên đích dạ thương?” Bắc Li Mộ Hiên kì lạ hỏi, xem một phần tính cách của Dạ Thương, Bắc Li Mộ Hiên có chút giật mình…nhìn hắn thật trẻ tuổi, lại thêm búp bê mặt làm cho nàng ko thể ngờ được kinh thế hơn 10 năm đích hắn lại như vậy hài đồng tính cách, xem ra nàng cùng tướng gia có vẻ rất hợp nhau a
Nói đến tướng gia, hắn càng ngày càng bội phục này nhân, hôm đó mở cuộc họp tác chiến, kế sách của Dạ Thương ko ngờ tướng gia lại nắm bắt chặt chẽ như vậy, cũng vì vậy mà bọn họ tương kế tựu kế, tỏ vẻ uể oải nhằm dẫn dụ địch….cũng giảm bớt lực sát thương cho quân ta. Trận chiến này thật sự đẹp nha!!! Làm cho hắn máu huyết càng sôi trào, hắn cảm thấy có thể cùng tướng gia đánh trận là như thế nào hưng phấn, phấn khích…..
Bắc Li Mộ Hiên, một trong 7 khai quốc công thần Phượng quốc, chiến công hiển hách, người đời ca tụng. Niềm vui lớn nhất trong cuộc đời của hắn là có thể cùng sóng vai Phượng đế chiến đấu, những khoảnh khắc tươi đẹp đó….hắn mãi cho đến khi đầu bạc vẫn ko quên. Đến khi có con cái, có cháu chắt…..hắn luôn luôn kể về những trận chiến oanh liệt ấy, mâu quang hưng phấn, nhãn thần sáng rọi, lúc ấy hắn như trẻ lại 10 tuế!!