Đọc truyện Phượng Hí Cửu Thiên – Chương 131: Ngụy Thư Diệp điên cuồng
– Thuận thiên thừa vận, ma đế chiếu viết…
Trần Ngọc Kỳ cầm chiếu chỉ lên, vừa mới đọc được câu đầu cổ họng đã nghẹn lại. Lời dụ dỗ của Thái tử có ma lực rất lớn. Dù phụ hoàng nàng có chiến thắng đi nữa thì nàng vẫn có thể biện minh rằng bản thân bị ép. Nhưng lương tâm vẫn sẽ là một tòa án phán xét nàng cả đời. Còn nếu bỏ qua cơ hội này, e rằng Phượng Minh vĩnh viễn sẽ không thể chữa được vết thương linh hồn.
Thái tử đứng đằng xa nhắc nhở:
– Thất muội, làm gì cũng đừng để bản thân phải hối tiếc… Hãy đọc to rõ ràng chiếu chỉ của phụ hoàng lên cho văn võ bá quan cùng nghe…
Trần Ngọc Kỳ hít sâu vào một hơi, đưa ra quyết định.
Đúng lúc này Phượng Minh và Diệp Băng Băng vừa từ truyền tống trận ở một góc khuất bên ngoài Chân Ma điện trở về.
Hai người tức tốc chạy tới Chân Ma điện. Rất may vì tu vi cả hai quá yếu ớt nên không mấy ai làm khó dễ.
Nhìn gương mặt quen thuộc của Trần Ngọc Kỳ đứng ở phía xa, Phượng Minh thầm thở phào nhẹ nhõm. Kế đến hắn nghe Trần Ngọc Kỳ đọc lên:
– Thái tử Trần Liễm mặc dù được hưởng trọn hoàng ân nhưng không biết thỏa mãn, âm thầm mưu hại phụ thân. Thêm vào đó còn cấu kết với tu chân giả bên ngoài, ý đồ xóa bỏ huyết mạch Hoang Thần. Ta, thân là Vô Nhật đế không biết dạy con, nay tuyên phế bỏ Trần Liễm, lập Trần Tung, tức Tam hoàng tử làm Thái tử. Khâm thử!
Trần Ngọc Kỳ đọc nhanh một mạch, sau đó thở hắt ra vài hơi.
Thái Tử vì quá kinh ngạc không nghĩ Trần Ngọc Kỳ dám làm điều đó trước mặt mình nên không kịp bịt miệng nàng.
– Người đâu, thất công chúa giả truyền thánh chỉ, bắt nàng ta lại!
Đám Hắc Vệ từ bên ngoài tràn vào xông tới thất công chúa. Nhưng đúng lúc này Ngụy Thư Diệp lại ngẩng đầu lên trời cười điên cuồng:
– Thái tử, ngươi đã hứa không tổn thương thất công chúa. Nếu ngươi dám tổn thương đến một cọng tóc thất công chúa, ta sẽ giết mười đời tổ tông nhà ngươi…
Câu nói của y hoàn toàn giống với câu mà Vô Nhật đế đã nói, Phượng Minh cũng cảm thấy thời khắc này thần thái hai người giống nhau lạ thường.
Thái tử giận tím mặt:
– Hỗn xược, Hồng Tiểu Y, đây là cách Thất Sát tông thể hiện lòng trung sao?
Hồng Tiểu Y do dự đôi chút rồi cắn môi lao về phía Ngụy Thư Diệp.
Tô Hà không đứng yên, vì đã thể hiện thái độ với Thái tử, hôm nay đâm lao nhất định phải theo lao, bèn hợp sức Hồng Tiểu Y tấn công Ngụy Thư Diệp.
– Chúng đệ tử Nhất Niệm tông, thể hiện lòng trung thành với Thái tử đi!
Tô Hà hét lớn, đám đệ tử phía sau đành tiến lên tấn công phe Tam hoàng tử, trừ ba ma tử Âu Dương Hoa, Mã Tư Thuần và Điệu Vong Vô Nguyệt, họ vẫn còn băn khoăn về lời căn dặn của các ma tôn trước khi đến đây.
Mặt Tam hoàng tử đỏ gay gắt, máu nóng dâng trào:
– Giết! Thái tử mưu phản, kẻ nào lấy đầu Thái tử, thưởng mười ngàn vạn linh thạch!
– Giết! Thề trung với Thái tử!
– Tam hoàng tử thiên tuế!
– Thái tử thiên tuế!
Chân Ma điện ngay lập tức biến thành một chiến trường quy mô lớn có sự tham gia của cả ngàn người. Ai nấy đều là tinh anh của các thế lực nên quá trình chém giết diễn ra vô cùng căng thẳng, giằng co qua lại, không có chuyện trong cùng cảnh giới một đao đoạt mạng được ngay.
Trong đám đông hỗn loạn, Tam Tần lạnh lùng ra tay đoạt mạng những kẻ cản đường mình, tiến dần đến chỗ Ngũ Âm. Ở phía xa, Ngũ Âm cảm nhận được ánh mắt đầy thù hận của y liền cười thống khoái, cũng từ từ mở đường máu tiến lại gần.
Lăng Vân đảo mắt tìm mồi ngon một lúc thì nhắm đến Tam Tần và Ngũ Âm, định bụng chờ hai kẻ này lưỡng bại câu thương sẽ đoạt mạng cả hai. Nhưng đúng lúc này một thân hình cao lớn khôi vĩ xuất hiện trước mặt gã.
– U Lam thành chủ, Minh Quá Long? Ngươi là thuộc hạ của ta, mau đi giết Tam Tần cho ta!
Lăng Vân ra lệnh, vốn tưởng rằng Minh Quá Long sẽ nghe theo, nào ngờ y chỉ lắc đầu:
– Hôm nay ta đến là muốn bẻ gãy cổ ngươi thay cho Phượng Minh!
Nghe Minh Quá Long nhắc đến người mà mình ghét cay ghét đắng, Lăng Vân hiểu ra mọi chuyện, cười lạnh:
– Được, vậy ta sẽ dạy cho đám Phàm cảnh ngươi biết thế nào cường giả chân chính!
Cả hai lao vào nhau dùng đủ mọi chiêu thức hiểm độc. Lăng Vân cảnh giới Vô Nhai sơ kỳ đỉnh phong, còn Minh Quá Long là võ giả tứ cấp sơ kỳ, lực lượng tương đồng nhau nhưng Minh Quá Long mới vừa đột phá không lâu. Tuy nhiên càng giao thủ Lăng Vân lại càng bị Minh Quá Long lấn áp đến không thở nổi, phải gọi Tống Thanh Loan đến trợ chiến.
– Hay lắm, càng nhiều càng tốt, hôm nay ta mượn các ngươi đột phá cực hạn võ đạo! Dương Long Uy!
Minh Quá Long vươn tay ra hai bên thét lớn, một luồng uy áp khủng khiếp từ trong huyết mạch bung phát đàn áp toàn bộ những người xuất hiện ở đây, khiến linh hồn họ không kiềm chế được phải run lên vì sợ hãi.
– Đây là công pháp gì?
Càng là người có huyết mạch Hoang Thần mờ nhạt thì càng cảm nhận uy áp mạnh hơn. Minh Quá Long như biến thành chiến thần vô địch một mình cho đánh hai người Lăng Vân và Tống Thanh Loan không ngừng thối lui. Rốt cuộc phải thêm hai ma tử của Thất Sát tông từng thất bại dưới tay y tham chiến mới cân bằng được thế trận.
Vì tu vi quá thấp nên Phượng Minh chỉ đành đứng ở phía xa quan sát tình hình, Diêu Quang Bảo Hạp trong tay áo sẵn sàng chờ đợi con mồi là Thái tử lộ ra sơ hở. Bản thân Thái tử là cường giả Sinh Tử cảnh sơ kỳ, lại thêm xung quanh không thiếu thị vệ tu vi cao bảo vệ, dù là Sinh Tử cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc tiếp cận nhanh được chứ đừng nói là Phượng Minh.
– Khặc khặc, tu vi ngươi tuy yếu nhưng lại là thiên tài tiềm năng hơn cả Tô Hà, giết ngươi, ta sẽ lập được đại công cho Thất Sát tông…
Một tinh anh đệ tử cảnh giới Hóa Hình hậu kỳ nhắm đến Phượng Minh, nhanh chóng tiến lại chỗ hắn.
Không chỉ người này, ở bốn hướng khác cũng đồng thời có bốn người tu vi Ngưng Thần sơ kỳ có cùng suy nghĩ, coi Phượng Minh là cách lập chiến công dễ dàng nhất.
Sắc mặt Phượng Minh tái đi, một người hắn còn đánh được, nhưng tận năm người cảnh giới cao hơn quá nhiều thì chỉ có đường chết. Cũng may Trương Cuồng xuất hiện đúng lúc để chia sẻ gánh nặng này.
– Phượng Minh, ngươi ở yểm trợ cho ta! Cuồng Kiếm đạo! Người cuồng kiếm cuồng!
Trương Cuồng thét lớn, bổ thẳng về tên Hóa Hình hậu kỳ một kiếm. Phượng Minh cũng rất linh hoạt phối hợp đánh lén dưới chân y. Tên này đang chú tâm để đỡ phía trên thì cảm thấy chân mình tê dại khụy xuống. Tất nhiên cự kiếm của Trương Cuồng nếu không dồn toàn lực để chống đỡ thì chỉ có nước biến thành một đống thịt vụn.
– Tới tiếp! Ta đánh, ta đập, ta băm các ngươi!
Máu tươi bắn lên đầy mặt Trương Cuồng, kích thích gã nổi điên. Bây giờ không cần chờ những kẻ kia tiến lại, tự Trương Cuồng đi săn chúng. Phượng Minh ở sau lưng bọc lót như hình với bóng, dùng sự linh hoạt của mình để tìm ra sơ hở đánh lén.
– Di chuyển tới khu vực Nhất Niệm tông, ta sẽ thuyết phục đám Điệu Vong Vô Nguyệt tham chiến ủng hộ Tam hoàng tử!
Trương Cuồng gật đầu, cự kiếm lại vung lên đập nát một tên.
——————————————————————
Về phần Tô Hà đang liên thủ Hồng Tiểu Y đánh nhau với Ngụy Thư Diệp.
Mặc dù càng lúc càng rơi vào thế hạ phong nhưng Ngụy Thư Diệp vẫn biết cách khiến hai kẻ kia chịu không ít thiệt thòi.
Tô Hà đứng giữa không trung, tay phải điểm về phía trước:
– Nhất niệm trường hà…
Một dòng sông hư ảo hiện ra bao bọc lấy Ngụy Thư Diệp, cắt đứt liên hệ của hắn với linh khí trong trời đất.
Cùng lúc đó Hồng Tiểu Y lướt đến, vạt áo đỏ của nàng ta dài ra hàng chục trượng trông như một xúc tu khổng lồ quấn chặt lấy cổ Ngụy Thư Diệp, muốn siết chết hắn.
Mái tóc Ngụy Thư Diệp bay phất phơ trong gió, đôi mắt tuy mù lòa nhưng tỏa ra mị lực khó tả. Hắn cười vang, dùng đôi tay trần trụi đưa lên cổ xé nát vạt áo của Hồng Tiểu Y, sau đó nói ra bốn chữ:
– Phô Thiên Cái Địa!
Linh thể ma vương của hắn xuất hiện, sau đó biến lớn vô số lần. Dòng sông hư ảo của Tô Hà như không chứa nổi sự vĩ ngạn của ma vương cái thế này mà vỡ tan thành từng mảnh. Kế đến, Ngụy Thư Diệp đưa tay chộp về phía Tô Hà:
– U Hồn Lợi Trảo!
Ma vương sau lưng Ngụy Thư Diệp cũng làm theo động tác này, khoảnh khắc vồ xuống Tô Hà chỉ biết không ngừng né tránh. Dưới cú vồ của Ngụy Thư Diệp, có ít nhất ba mươi người cả địch lẫn ta phải bỏ mạng. Nhưng hắn không quan tâm, với hắn kẻ nào cản đường đến chỗ thất công chúa đều đáng chết!
Hồng Tiểu Y quát:
– Ngụy Thư Diệp, ngươi nên nhớ mình là Sát chủ của Thất Sát tông, mọi hành vi đều phải đặt tông môn lên làm đầu!
– Ta chẳng quan tâm tông môn cái chó má gì, tông môn bảo vệ thất công chúa, ta bảo vệ tông môn. Tông môn muốn làm hại thất công chúa, vậy thì ta sẽ huyết tẩy cả tông môn! Là các ngươi thất hứa với ta trước, nói sẽ không tổn thương thất công chúa!
Ngụy Thư Diệp gào lên, sát khí và ma khí trên người càng đậm.
Ở chỗ bệ đá đặt Ma Thủ, trông thấy Thái tử đang áp sát mình, thất công chúa vội lấy ra hai bộ Thiên Thi Sinh Tử cảnh được mật thám lén đưa vào. Hai bộ Thiên Thi này vừa xuất hiện liền cầm chân Thái tử, đồng thời bảo vệ nàng khỏi những thị vệ đang lao tới đông như kiến.
– Không ngờ muội lại có Thiên Thi của Nhất Niệm tông, nhưng nó không kéo dài thời gian của muội được bao lâu đâu. Đi đoàn tụ với ngũ muội và lục đệ đi!
Thái tử cười gằn. Hai cường giả Sinh Tử cảnh sơ kỳ khác thay y khống chế hai bộ Thiên Thi.
Đột nhiên y cau mày nhìn lên trên đầu, dường như ngoài bầu trời hoàng cung vừa xuất hiện rất nhiều khí tức cường đại.