Bạn đang đọc Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta – Chương 87: Đến tột cùng là ai cứu ai
Đến tột cùng là ai cứu ai
Nhìn qua sắc mặt đã trở nên đen sạm của nàng, thanh âm kiên nghị nhẹ nhàng nói ra: “Nếu không cứu sống được ngươi, ta sẽ theo ngươi đi !”
Bạch Lộ nhanh chóng vượn tay, từ bên hông lấy ra một chiếc bình hồ lô bằng ngọc thạch cực kỳ xinh xắn, từ trong hồ lô dốc ra một viên thuốc, nắm lấy cằm Lâm Quân Tử, làm cho nàng nuốt xuống.
Sau đó, Bạch Lộ nhanh chóng mở ra lớp áo trước ngực Lâm Quân Tử, bắt đầu hút nọc động của nhện qua miệng vết thương.
Miệng vết thương ở ngay giữa ngực Lâm Quân Tử, giữa song nhũ.
Bạch Lộ đã được trải qua rất nhiều cổ huấn luân lý về nam nữ hữu biệt, thụ thụ bất thân.
Nhưng là tâm vô tà niệm, hết sức chăm chú, hút máu độc từ trong vết thương ra.
Trên đám có bên cạnh Lâm Quân Tử, tất cả đều là máu đen Bạch Lộ hút ra.
Không biết đã hút bao nhiêu miệng máu độc.Bạch Lộ cảm thấy môi mình cũng tê dại rồi, cho đến khi màu máu dần dần biến thành sắc hồng, hắn mới thở phào ngừng lại.
Sắc mặt Lâm Quân Tử không còn đen sạm nữa mà chuyển thành tái nhợt, mạnh đập cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Điều này làm cho Bạch Lộ đang khẩn trượng chậm rãi yên lòng, hắn ôm Lâm Quân Tử đến bên cạnh đống lửa, cởi áo ngoài của mình, khoác lên người nàng.
Sau đó ôm chặt lấy nàng, bàn tay đặt vào giữa lưng Lâm Quân Tử, nội lực cuồn cuộn không ngừng đưa vào trong cơ thể Lâm Quân Tử.
Thân thể phảng phất như rơi vào vực thẳm đen ngòm, bốn phía đều tối tăm chẳng nhìn thấy cái gì.
Hơn nữa, trong hỗn loạn, lạnh lẽo bao vây lấy Lâm Quân Tử.
Hàn ý thấu xương từ trước ngực xâm nhập vào thân thể nàng, sau đó phát tán đến khắp kinh mạch huyết nhục trên thân thế, phảng phất cho đến khi nàng đông cứng.
Lâm Quân Tử lạnh đến mức toàn thân run lên, hàm răng va đập tạo nên tiếng lập cập vang lên.
Một vật gì đó đắng ngắt từ trong yết hầu trượt xuống bụng, sau đó, một ngọn lửa yếu ớt trong cơ thể dần dần được thắp lên.
Lâm Quân Tử cảm thấy trong bụng không còn rét lạnh nữa,nhưng hàn ý trước ngực vẫn đang xâm nhập.
Bỗng dưng, sau lưng truyền đến một luồng ấm áp, cuồn cuồn không ngừng mà đối kháng với hàn ý trước ngực.
Rét lạnh thấu xương cùng với nhiệt lượng nóng bỏng ở trong cơ thể Lâm Quân Tử giằng xé, lúc lạnh lúc nóng như tra tấn, Lâm Quân Tử phát ra một tiếng “Ưm” khổ sở.
Bạch Lộ ôm chặt lấy Lâm Quân Tử trong lòng, bàn tay đặt sau lưng nàng cũng trở nên run rẩy/