Bạn đang đọc Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta – Chương 70: Đại náo thanh lâu 3
Tú bà hoảng loạn khua cánh tay mập mạp, khẩn trương giải thích “Oan uổng a, không phải ta dùng thuốc mê a.., từ lúc Lý Nguyên mang ngươi đến đây, ngươi đã trúng thuốc mê rồi, chuyện này không liên quan đến ta a! Cô nãi nãi, ngươi ngàn vạn đừng oan uổng người khác nha, đòi sai mạng a !”
Lâm Quân Tử giận dữ trừng mắt nhìn tú bà, lạnh lùng quát: “Lý Nguyên ở đâu ? Nói mau, không nói thật, ta lấy mạng ngươi.”
Tú bà không ngừng liên tục chỉ về phía dưới lầu, hỗn loạn nói: “Dưới lầu, hắn đang uống rượu trong phòng của Xuân Hoa ! Phòng đầu tiên bên trái!”
Nhìn bộ dáng nôn nóng kia của tú bà, chỉ thiếu nước muốn dẫn đường cho Lâm Quân Tử mà thôi.
Lâm Quân Tử nhìn mụ ta hừ lạnh một tiếng “Hù, ngươi cũng không phải thứ tốt đẹp gì, bức con gái nhà lành làm kỹ nữ, mua bán trục lợi bằng thân thể người khác, ta muốn ngươi nhớ kỹ bài học ngày hôm này!”
Nói xong, Lâm Quân Tử vung lên một chưởng, hung hăng chém về phía sau gáy tú bà.
“Phịch” một tiếng, tiếng thét của tú bà còn chưa kịp thoát ra, đã bị đánh cho hôn mê bất tỉnh.
Nhìn quanh bốn phía vắng lặng, Lâm Quân Tử thấp giọng nhìn Bạch Lộ cùng với Cửu Nguyệt đang nấp trong chỗ tối nói: “Mau đưa bà béo này đẩy vào trong phòng, nếu bị người ta phát hiện, Lý Nguyên cũng sẽ bị dọa cho chạy mất.”
Bạch Lộ cùng Cửu Nguyệt không chậm trễ chút nào, vội vàng chạy tới hỗ trợ, cố sức kéo lấy thân thể to béo của tú bà, đem mụ ta ném vào trong phòng, còn khóa cửa lại từ bên ngoài.
_______________________________________________________
Trong phòng của Xuân Hoa dưới lầu, ánh đèn chiếu rọi, trên bàn có bốn người hai nam hai nữ.
Hai nữ nhân trên mặt trát đầy son phấn, trát đến mức ra khỏi cửa có thể hù chết quỷ, trang điểm dày đặc, dáng vẻ vũ mị ân cần rót rượu gắp thức ăn cho hai nam nhân.
Một nữ tử mặc đồ trắng diêm dúa lẳng lơ nói với tên nam nhân béo: “Lí đại ca, mấy ngày nay toàn đến chỗ chúng ta hưởng thụ, có phải là phát tài lớn rồi không ?”
Lý Nguyên nở nụ cười dâm đãng sờ soạng cái mông của nữ tử áo trắng, phát một cái ha ha nói: “Xuân Hoa nói không sai, tài là phát, tuy nhiên không phải lớn, nhưng mà cũng đủ để ta ở chỗ các ngươi tiêu sái vài ngày.”
Tên nam nhân gầy ngồi bên cạnh nghe thấy hai chữ phát tài, trong con mắt dài hẹp lập tức bắn ra tinh quang.