Phúc hắc tổng tài, đừng ăn tôi

Chương 2+005+006


Bạn đang đọc Phúc hắc tổng tài, đừng ăn tôi – Chương 2+005+006

Chương 4: Là cậu sao? Edit: Lady
 
Buổi sáng hôm nay căn tin phá lệ ồn ào, nhóm bát quái nữ tập trung đông đủ để nghe tin tức.
” Tin tức mới ! Một tiểu thư của trường học quý tộc sẽ tuyển vệ sĩ trong trường ta a!”
“Có phải thật sự không a!” Một đám nam sinh không từ đâu xông vào, hưng phấn dị thường.
” Đây là tin tức của Lâm gia! Lâm gia hiện tại công khai chiêu mộ vệ sĩ của Tư Tư tiểu thư, ngay tại các trường đại học ở đây, đây là ý của tiểu thư, người nắm trong tay mạch máu kinh tế của Lâm gia – Lâm đại tiểu thư a! Nếu có thể làm vệ sĩ của cô, kia không phải …… Có thể có cơ hội trở thành con rể của Lâm gia sao? Hắc hắc hắc hắc…… Ha ha ha ha……”
Một đám nam sinh kia , nhiệt huyết sôi trào:” Đi! Mọi người đi báo danh thôi !”
Các nữ sinh cười lạnh nói:” Các người thật ngu ngốc, vẫn là từ bỏ ý niệm này trong đầu đi! Lâm gia thông báo tuyển dụng, điều kiện thứ nhất là vệ sĩ phải là nữ!”
” A?” Ảo tưởng của các nam sinh đều bị cho làm tan biến.
” Điều kiện thứ hai, phải ưu tú mọi mặt !”
” Az……” Lại một đám nữ sinh giải tán đi.
“Điều kiện cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, là phải võ!”
Căn tin cả nam lẫn nữ sinh đều giải tán hết, chỉ còn vài người, và còn Tiết San San đang ngồi trong một góc ăn cơm.
” Nha! San San! Trong trường là chỉ có cậu là người hội đủ ba điều kiện đó a! Muốn hay không thử xem thế nào?”
Tiết San San buông bát cơm, hỏi:” Cái công việc vệ sĩ kia…… Tiền lương là bao nhiêu?”
……
” Chúc mừng Tiết San San đã qua vòng thứ nhất!”
……
“Chúc mừng Tiết San San được vào vòng bán kết!”
……
“Chúc mừng Tiết San San được vào vòng chung kết!”
……

Với cong phu của mình, Tiết San San cùng với nhóm bạn bè, nghênh ngang đi vào học viện quý tộc cao quý.
” Oa! Đẹp quá a…… Nơi này rốt cuộc là trường học hay là nơi du lịch a?”
Nhóm nữ sinh không kiềm chế cùng cùng kích động, chung quanh đi thăm phong cảnh.
Tiết San San nhín đám người họ, trong lòng không có một tia khẩn trương, trong mắt của cô chỉ có thắng lợi, cô nhất định phải thắng! Bởi vì thắng trận trận đấu này, có thể nhận được tiền thưởng là mười vạn, sau đó cô làm việc một tháng, là có thể nhận tiếp mười vạn! Như vậy cô chỉ cần làm đủ hai tháng, là có thể thu được ba mươi vạn!
Cô ý chí chiến đấu tràn đầy, nhiệt huyết mênh mông, chợt nghe trong  phòng một mảnh sôi trào, theo ánh mắt của mọi người thấy, chỉ thấy hai người tuấn mĩ đang mở bước vào cùng vô số vệ sĩ khác, ngồi vào vị trí giám khảo.
Người con gái kia dáng người cao gầy, làn da tuyết trắng, toàn thân đều toát ra khí chất của quý tộc ung dung tao nhã. Cô ta chắc là Lâm Tư Tư – Lâm đại tiểu thư ?
Cô lại nhìn nam nhân bên cạnh, Tiết San San không khỏi sửng sốt, người kia……
Tây trang màu xám, được cắt vô cùng nhuần nhuyễn, dáng người hoàn mĩ tao nhã hội tụ khí chất đầy đủ. Anhn tựa như mĩ nam của thần thoại Hy Lạp, hình dáng khắc sâu lại đường cong nho nhã, cái mũi cao gầy, bạc môi lãnh khốc lại mang theo nét cười, đôi mắt thâm thúy phảng phất sâu thẳm, người khác không thể nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh, chỉ thấy bên ngoài lạnh như băng.
Đây là con nuôi của Lâm gia – Lâm Hạo Thiên?
Tuy rằng cô chỉ thấy trong tivi có một lần, nhưng là cô nhớ rõ rất rõ ràng, bởi vì anh ta thật sự rất giống một người, nhất là trên mu bàn tay kia có một viết sẹo.
Tuy rằng đã qua mười năm, tuy rằng bọn họ đều nói cậu bé đã chết, nhưng trong lòng cô vẫn mong cậu còn sống……
Cảm giác có người nhìn mình chăm chú, anh bỗng nhiên quay đầu đến, ánh mắt sắc bén lướt qua đám người, nhìn vào cô không hề phòng bị.
Trong nháy mắt, tựa như chim ưng trên bầu trời bay quanh phát hiejn con mồi, đôi mắt thâm thúy như có một luồng sáng chiếu qua.
Tiết San San vội vàng cúi đầu, không, ánh mắt đấy, không giống với cậu ấy!
Trong trí nhớ cậu là một thiếu niên lãnh khốc, nhưng trong mắt cậu ta lại có lửa nóng. Bởi vì vậy mà cô thống khổ tìm cậu mười năm, và cũng đợi cậu mười năm.
Kỳ thật năm đó cô mới mười tuổi căn bản không hiểu cái gì gọi là tình yêu, cô chính là không quên được cậu bé năm đó một thân áo trắng đứng mặt cô, cô chính là quên không được cậu đem phần bánh khó khăn kiếm được đặt vào tay cô, cô chính là quên không được……
Sau trận đại hỏa năm đó, cô không còn có gặp qua cậu ta, rất nhiều người đều nói cậu đã chết, nhưng là cô lại cảm thấy cậu còn sống.
Lâm Hạo Thiên, anh ta thật sự không phải sao?Chương 5 : Không thể dừng lại ! Edit: Lady  
“Bốn thí sinh đầu tiên, ra thi đấu!”
Người chủ trì cầm tạp phiến cao giọng hô to, ngay cả nói lại lần hai cũng không thèm.
Tiết San San bỗng nhiên cảm thấy vài người ở sau nhắc cô:” Uy! Tới lướt cô kìa? Cô mau ra đi !”
Cô cả kinh, cúi đầu nhìn vào dãy số trước ngược, mới giật mình, nguyên lai cô đứng thứ tư! Ách…… Cô như thế nào đấu đầu tiên, như vậy là điềm xấu a?

Mặc kệ như thế nào, cô vẫn quyết tâm, giành chiến thắng.
” Chào hai vị giám khảo, tôi là thí sinh thứ tư Tiết San San……”
Ngồi trên vị trí giám khảo, Lâm Hạo Thiên đột nhiên ngẩng đầu, nhìn trên đài một người con gái cột đuôi ngựa, ánh mắt của anh dần dần trở nên sâu xa.
Trận đấu này, chính là tuyển thủ đứng ở trên đài, một bên trả lời người chủ trì vấn đề, còn bên kia phòng bị tùy thời sẽ có người đánh lén mình. Không biết người nào biến thái nào ra đề như vậy, cơ hồ đem các thí sinh làm khó, San San đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Rốt cục hạ gục tất cả, San San thở hỗn hển đứng ở trên đài, trên trán đầy mồ hôi, không biết thành tích như thế nào, nhưng cô đã dùng hết lực của mình.
Hạng mục cuối cùng là chạy vượt qua các chướng ngại vật, trường đại học này rất lớn, phải vượt qua các chương ngại, cái gì cũng có, và chạy một ngàn mét.
Tám thí sinh nay chỉ còn bốn, bốn người còn lại đều đứng phía trước, trọng tài phát tiếng súng, tất cả đều vội chạy.
San San chạy đầu tiên, nhưng rất nhanh có một nữ sinh đuổi theo, cô không cam lòng yếu thế, tăng tốc độ. Lúc vượt qua chướng ngại đầu tiên, nữ sinh kia nhân lúc cô đang vướt qua, bỗng nhiên hướng cô hung hăng đá một cước.
Lần này bất ngờ không kịp phòng bị, cô lập tức bị ngã.
Lâm Hạo Thiên khẽ nhíu mày, vừa định nhấc tay đỡ cô, đã thấy thân ảnh kia cư nhiên đứng dậy, trên đầu gối cũng cánh tay đã bị chảy máu, nhưng lại cô cắn răng chịu đựng chạy tiếp……
Không được! Không thể dừng lại, vì cha, cô nhất định phải kiên trì !
Mà lúc này cô được một người đỡ.
Vì sao? Vì sao lại đỡ cô ? Rõ ràng đã không còn hi vọng, lại vẫn cố gắng không buông tay?
Hại tròng mắt anh trở nên thâm thúy, lại có hào quang lóe ra, Tiết San, Tiết San San……
“Hạo Thiên, anh làm sao vậy?” Lâm Tư Tư thấy anh lấy tay chống đỡ người đó, bộ dáng khẩn trương, lo lắng vỗ vỗ cánh tay anh.
” Nga…… Không có việc gì.” Anh ngẩng đầu, cấp cô một nụ cười ấm áp:” Vừa rồi bỗng nhiên có chút đau đầu, hiện tại đã không sao.”
“Anh làm sao lại đau đầu? Cần gọi bác sĩ xem cho anh không?”
” Không cần đâu, anh tự biết bản thân như thế nào.” Anh cười cười, sờ sờ đầu cô, ánh mắt không tự chủ được lại nhìn lên sàn đấu.
Lúc này San San, đã không nhìn thấy phía trước, đau đớn cùng cùng dùng sức quá nhiều, làm cho mồ hôi của chảy xuống thật nhiều, nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì.
Từ nhỏ đến lớn, cô tựa hồ không có duyên với hạnh phúc, mỗi lần đều được như vậy, nhưng đều rất nhanh biến mất.
Cho nên cô luôn cố gắng, thực cố gắng muốn mình có được hết thảy, cô liều mạng học tập, liều mạng kiếm tiền, liều mạng đi làm mọi việc.

Cô cảm thấy rất mệt, nhưng cô biết, cô không thể dừng lại!
Tiết San San kiên trì chạy tiếp, ở phần chạy trước mắt, cô lại ngất đi.
Lâm Hạo Thiên bỗng nhiên đứng lên, lại bị một cánh tay ngăn cản.
Cúi đầu nhìn thấy, Tư Tư cười hồn nhiên nhìn anh:”Hạo thiên, anh yên tâm đi, đã có người lo!”
Dứt lời cô chỉ vào trên sàn, quả nhiên có người mang Tiết San San lên phòng y tế.
Anh sửng sốt một chút, trở lại ngồi vào vị trí của mình.
“Hạo Thiên, anh thực quan tâm người con gái kia a? Anh quen biết cô ta sao?”Chương 6: Cô là quán quân ! Edit: Lady
 
“Anh quen cô ta sao ?”
Lâm Tư Tư hỏi anh.
Lâm Hạo Thiên trầm mặc trong chốc lát, thản nhiên nói:” Không quen.”
Sau đó giám khảo chấm điểm, giám khảo chấm điểm hơn nữa thí sinh đạt được, chính là thành tích cuối cùng của thí sinh, từng cái giám khảo đều có phần của mình, xem cá biểu hiện của thí sinh trong suốt quá trình thi đấu.
Các giám khảo đều đã chấm xong, cuối cùng đến phiên Lâm Hạo Thiên, anh mỉm cười nói:” Trong tay tôi có một trăm điểm, tôi lấy hết số điểm này cấp cho một thí sinh.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, cũng rất ngạc nhiên anh đến tột cùng muốn đem một trăm điểm này cho ai.
Chỉ thấy ánh mắt của anh đảo qua ba thí nsinh trên đài, thản nhiên nói:”Thí sinh đó, không ở nơi này, cô ta đang ở phòng y tế. Cô ta chính là Tiết San San !”
Mọi người đều sợ ngây người.
” Như vậy không hợp quy chế?” Một giám khảo nói.
” Tôi lại không cảm thấy không hợp.” Lâm Hạo Thiên thu lại nét cười, vẻ mặt nghiêm túc.
” Tôi cũng đã nói rõ ràng ở thông báo tuyển dụng điều thứ hai, Muốn một người giỏi nhiều mặt, đặc biệt là phẩm chất đạo đức. Vừa rồi tôi xem toàn bộ cuộc thi, thí sinh Tiết San San ở trận đấu thứ hai đã biểu hiện  dũng khí bền vững cùng ý chí của mình, đây người chúng tôi cần!”
Câu nói của anh đã làm toàn trường chấn động, Tư Tư cũng cười nói:”Anh nói rất đúng, tôi cũng cho rằng Tiết San San là người tốt nhất! Tôi quyết định, Tiết San San sẽ làm vệ sĩ cho tôi!”
Lúc San San tỉnh dậy, mình đang nằm ở phòng y tế, nhân viên y tá bước lên giúp cô băng bó, mà cô lại yên lặng rơi lệ.
Cô biết mình đã thua, cô biết, số tiền thưởng mười vạn, đã không còn hi vọng……
“Cám ơn.” Cô đối chị ya tá nói lời cảm tạ, muốn xuống giường.
“Đợi chút, cô gái, cô không thể đứng lên, cô cần phải nghỉ ngơi.” Y tá ngăn cô lại.
Cô lắc đầu:” Cuộc thi đã kết thúc, tôi còn ở chỗ này làm gì?”

“Cô ở lại lĩnh thưởng a! Mười vạn tiền thưởng a, chẳng lẽ cô không cần?”
Lời nói của chị y tá làm San San cả kinh:”…… Mười vạn tiền thưởng thì có liên quan gì đến tôi?”
” Bởi vì cô đạt được quán quân a!”
” A?”
Tiết San San lập tức tỉnh mộng, cô rõ ràng đã thua cuộc, làm sao có thể là quán quân?
“Chị nhận nhầm người rồi? Tôi làm sao có thể là quán quân?”
” Làm sao có thể nhầm? Cô không phải là Tiết San San sao?”
” Tôi là Tiết lấy san, nhưng là……”
Cô cảm thấy rối rắm, bỗng nhiên một thanh âm truyền đến:” Không cần hoài nghi, cô chính là quán quân!”
Ngẩng đầu vừa thấy, Lâm đại tiểu thư – Lâm Tư Tư cùng Lâm Hạo thiên đến. Mà người nói chuyện, là Lâm Hạo Thiên.
” Có lẽ cô xem này mới có thể tin được.” Anh nói xong đem một tờ giấy cùng số tiền mười vạn đặt lên giường chỗ cô đang ngồi.
San San ngây ra như phỗng, sau một lúc lâu kích động chảy nước mắt, cô rốt cục đã thắng! Cuối cùng cô cũng có mười vạn tiền thưởng! Nhìn vào tờ giấy trước mặt, đương nhiên là quan trọng nhất vẫn là tờ giấy kia.
” Cái này thật sự là mười vạn sao?”
Lâm Tư tư bật cười:” Đương nhiên, Lâm gia cúng ta chẳng lẽ lừa gạt cô ?”
” Thực xin lỗi…… Tôi không phải có ý này.” Tiết San San vội xin lỗi :” Cám ơn đại tiểu thư đã cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thành công việc !”
” Không cần cảm ơn tôi, người cô nên cảm ơn chính là Hạo Thiên, anh ấy đã đem toàn bộ số điểm cho cô nha ! Bằng không cô sao lại dễ dàng trở thành quán quân?”
San San nhìn về phí Lâm Hạo Thiên, có chút kinh ngạc, người này không hề quen biết nhưng lại giúp  mình.
” Cám ơn anh, Lâm tiên sinh.”
” Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi, là do cô đã cố gắng hết mình. Nếu nhất định phải cảm tạ, về sau hãy vì tiểu thư phục vụ đi.” Anh ôn hòa nói:” Tốt lắm, cô hảo hảo nghỉ ngơi, chúng tôi đi trước, nếu cô hồi phục thì hãy nhận công việc.”
Cô vội đáp:” Không cần, tôi hiện tại có thể nhận công việc!”
Anh nở nụ cười:” Cho dù cô là người máy, Lâm gia chúng tôi cũng không ngược đãi người.”
Nhìn bóng hai người cùng ra ngoài, Tiết San San cảm thán, trên đời vẫn còn nhiều người tốt a, không nghĩ tới Lâm tiên sinh là người hòa ái như vậy, còn có Lâm đại tiểu thư, cũng thực có tri thức hiểu lễ nghĩa……
Nghĩ đến về sau có thể ở bên Lâm đại tiểu thư làm công việc, còn có thể thường xuyên nhìn thấy Lâm tiên sinh, tâm tình không khỏi cảm thấy vui vẻ lên.
Lâm tiên sinh…… Vết sẹo trên mu bàn tay cô còn chưa nhìn kĩ, không quan hệ, về sau có cơ hội là được.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.