Bạn đang đọc Phúc hắc tổng tài, đừng ăn tôi – Chương 19+056+057
Chương 55: Yêu đương vụng trộm? Nghe lén? Edit: Lady
Đáng giận!
Ác ma này!
San San theo bản năng từ chối mấy lần, nhưng rất nhanh lại bỏ quên. Cô biết, cô cho dù dùng hết toàn lực cũng đánh thắng được anh, thực lực của bọn họ quá lớn.
Có đôi khi cô thực hoài nghi anh không phải thương nhân, mà là sát thủ, bởi vì động tác của anh tựa như sát thủ sắc bén, giống sát thủ lãnh khốc.
Buông tha cho giãy dụa cũng không tỏ vẻ thỏa hiệp của cô, khi anh cảm giác được thân thể của cô nhuyễn xuống dưới, buông ra môi của cô, cô liền hô to:” Cứu mạng! Cứu……”
Luật Hạo Thiên, ác ma này lại một lần nữa che lại môi của cô, sau đó lại buông ra, sâu thẳm trong mắt mang theo trào phúng.
” Biết không? NHà thủy tinh tròng hoa này thật đặc sắc, không chỉ có cách âm hiệu quả tốt, hơn nữa ở bên ngoài nhìn không thấy bên trong, nhưng ở bên trong, lại có thể nhìn rõ bên ngoài.”
Thanh âm của anh tựa như ma quỷ, làm cho cô chỉ một thoáng cả người run lên.
Chung quanh tất cả đều là hoa tươi, nhà kình trồng hoa, nhà kính còn trồng các loại hoa khác, cô giống như đặt mình trong một vườn hoa rộn lớn, mà nhà kính trồng hoa trên không treo đèn huỳnh quang, chói lọi chiếu vào trên người của anh, nhìn hết thảy đều rất quỷ dị.
” Anh…… Anh biến thái! Buông!” Cô cả giận nói:” Anh rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng buông tha tôi?”
Anh không trả lời, ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm cô nói:” Vừa mới rồi hắn cũng hôn em, điều này làm cho tâm tình của anh rất tệ.”
San San nở nụ cười:” Anh tâm tình như thế nào không liên quan đến tôi? Nói cho anh biết, anh tâm tình càng là không tốt tôi lại càng cao hứng!”
Anh như trước kia ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm cô:” Nói cho anh biết, em cùng hắn không phải loại quan hệ này.”
Cô sửng sốt, lúc sau mới hiểu được ý tứ của anh, cười lạnh nói:” Phải làm anh thất vọng rồi, tôi cùng hắn chính là loại quan hệ này!”
Anh cầm lấy hai tay cô, càng ngày càng gấp, cô đau đến cắn răng, lại vẫn không chịu thua nhìn lại ánh mắt hung ác của anh.
“Em cho là em gạt được anh sao? Các người căn bản là không phải tình nhân, hắn nói những lời này, bất quá là chọc giận anh. Trừ lần đó ra, hắn cần phải có một người bạn gái, lấy cớ này đến từ chối ý tốt của lão gia tử!”
San San kinh ngạc, anh làm sao lại đoán đúng như vậy! Chính là vì ý tốt của lão già kia, cô không hiểu.
Anh đoán chính là đúng, nhưng ánh mắt của anh lại mang theo không chút tự tin, tựa hồ muốn từ trong miệng của cô khẳng định.
Có thể nào làm cho anh thực hiện được?
” Luật tiên sinh sức tưởng tượng thật đúng là phong phú! Chỉ là đáng tiếc, anh đoán sai rồi! Tôi bạn gái anh ấy!”
Ánh mắt của cô càng kiên định, anh lại càng là chột dạ.
Sau một lúc lâu, anh cắn răng nói:” Anh thực hối hận cho em tiền đi gặp luật sư, anh không nghĩ tới anh ta sẽ giúp em! Bởi vì hắn có thể giúp em lật lại bản án, cho nên em liền lấy thân báo đáp sao? Cũng là em lấy thân báo đáp, hắn mới bằng lòng giúp em lật lại bản án?”
“Anh nói bậy bạ gì đó?”
” Các người lên giường rồi sao? Làm mấy lần? Nhìn hắn đối với em bộ dáng mê luyến kia, hẳn là không phải ít? Em thật đúng là lợi hại, vì muốn đạt mục đích gì đều có thể làm, tùy tiện người nào cũng có thể trên giường!”
Câu nói của anh làm cho cô ngây dại, lập tức phẫn nộ, một cái tát đánh vào trên mặt của anh, thanh âm thanh thúy vang dội.
Rất kỳ quái ánh mắt của cô thế nhưng đã ươn ướt, cô vì sao lại để ý lời nói của tên hỗn đản này!
Anh một bên mặt sung phù, rất đau, nhưng tâm tình lại mạc danh kỳ diệu rất nhiều. (tâm tình rất tốt)
” Trở lại bên người anh đi, chuyện em cùng Giang Trục Thủy anh cũng sẽ bỏ qua.” Thanh âm của anh thoáng nhu hòa chút.
Cô cả giận nói:” Tại sao tôi phải trở lại bên cạnh anh? Tôi cho tới bây giờ cũng không thuộc thế giới của anh, trước kia không phải, hiện tại cũng không phải, về sau lại càng không! Anh biến thái! Mặt người dạ thú! Anh vì sao không chết đi! Vì sao muốn tra tấn tôi!”
Sắc mặt của anh dần dần trầm xuống, buồn bã nói:” Hiện tại đúng rồi, rất nhanh là được.”
Taylạnh lẽo theo đôi chân trắng mịn trượt lên, lễ phục dạ hội bị vén đến thắt lưng. Cô hoảng sợ nói:” Anh…… Anh điên rồi! Anh đừng chạm vào tôi!”
Hay tay đều bị anh nắm chặt lên đỉnh đầu, cô chỉ có thể lấy chân đá anh, anh lại thuận thế nâng chân cô lên, giắt qua bên hông anh.
Hỗn đản…… Loại nàytư thê ngượng ngùng này……
Mặt cô đỏ lên, nhưng cô không dám giãy giụa mạnh, bởi vì thân thể của cô chưa hồi phục như cũ, dùng một chút lực liền đau, cô sợ vết thương càng nặng, có thể cả đời đều chữa không được. Đối với cô mà nói, không có gì so với còn sống quan trọng hơn.
Chỉ có thể ăn nói khép nép cầu anh :” Van cầu anh, buông tha tôi được không? Tôi thật vất vả mới thoát khỏi bóng ma của anh, tôi chỉ còn bàn tay trắng, tôi chỉ muốn thay cha rửa sạch tội danh, sau đó người một nhà sống tốt, vì sao anh không chịu buông tha tôi? Van cầu anh, hãy làm việc tốt đi……”
Cô nhất định là điên rồi, bằng không vì sao muốn khẩn cầu một ác ma thiện tâm ( lương thiện, để vậy hay hơn)?
Quả nhiên, chữ thiện tâm này ở trên ngườiác ma là không tồn tại, anh mặt căng cứng, không chút do dự động thân mà vào.
Cô cảm giác cả người bị xé ra, xé rách đau đớn.
Nước mắt mơ hồ tràn tầm mắt, cô vẫn dùng ánh mắt oán độc nhìn anh.
Anh nhíu nhíu mày, đưa tay che mắt của côt……
Thật lâu sau, cô bỗng nhiên nghe được bên ngoài có tiếng nói chuyện, không khỏi thân mình khẽ run lên, anh không phải nói này phòng này cách âm sao?
” Anh nói cái gì, em sẽ tin sao, em suy nghĩ nông cạn như vậy, còn muốn vì cha lật lại bản án?”
Anh ở bên tai cô thấp giọng nói, dưới thân hơi dùng một chút lực, cô cơ hồ sẽ rên rỉ ra tiếng, lại mạnh mẽ nhịn xuống. Trong lòng càng hận, anh quá vô sỉ, rất hèn hạ……
Cô há miệng thở dốc, muốn kêu cứu, nhưng mà anh lại thấp giọng nói:” Kêu đi, gọi vào cho mọi người đều nghe thấy, đến lúc đó tất cả mọi người biết, nữ nhân của Giang Trục Thủy cùng nam nhân khác yêu đương vụng trộm.”
” Là anh bắt buộc tôi!” Cô phẫn nộ nói.
” Anh bắt buộc em? Có ai thấy đâu? Em không ngại thử xem xem, mọi người tin tưởng anh bắt buộc em, hay là em câu dẫn tôi?”
“Anh…… Khốn khiếp!”
Giờ này khắc này, khuất nhục nước mắt hóa thành dòng suối nhỏ, ở trên khuôn mặt tinh xảo của cô chảy xuống.
Anh vươn tay thay cô lau nước mắt, cô nghiêng đầu đi.
Bỗng nhiên nghĩ đến, anh nói này phòng này cách âm là giả, vậy anh nói ở bên ngoài nhìn không tới bên trong cũng là giả sao? Nghĩ đến đây cô lại cả người run run, anh tựa hồ cảm giác được cô sợ hãi, cố ý ôm lấy than thể cô, làm cho cô đối mặt với tấm kính thủy tinh kia.
Chỉ một thoáng cô hận không thể tìm cái lỗ chui xuống, ngoài cửa sổ, cô tinh tường nhìn đến ba tiểu thư cách phòng thủy tinh này không xa.
Cô trong lòng cầu nguyện, không cần lại đây, trăm ngàn không nên nhìn bên này……
Nhưng cầu nguyện vẫn là vô dụng, một tiểu thư trong đó bỗng nhiên quay đầu nhìn bên này.
Cô cảm giác được thế giới đang hủy diệt, thế giới của cô, bị anh hủy hoại……
Một lát sau, cô phát hiện tiểu thư kia rõ ràng đang nhìn nhà kính bên này, nhưng không có phản ứng gì, chẳng lẽ cô ấy thật sự nhìn không thấy bên trong?
Thoáng yên tâm một ít, nhưng cô hiện tại bộ dáng thật sự xấu hổ. Dù sao phương diện này là có thể nhìn đến bên ngoài, điều này làm cho cô cảm giác giống như rất nhiều người nhìn bọn họ làm, rất xấu hổ……
Cô nghiêng đầu sang chỗ khác, lại bỗng nhiên nghe được vài tiểu thư nhắc đến Luật Hạo Thiên
Cô hơi ngẩn ra, lắng tai nghe.
Chỉ nghe một tiểu thư nói:” Ai, hôm nay yến hội thật sự làm cho tôi rất đau lòng a, Luật thiếu gia bị chỉ hôn, về sau chúng ta hết hi vọng rồi……”
Thân thể của cô căng thẳng, anh bị chỉ hôn? Có ý tứ gì?
Không nghĩ tới chỉ một thoáng khiếp sợ làm cho cô nhưng lại lại bị động tác của anh làm cho cảm giác, khoái cảm ập đến, cô một trận run run, lâm vào tuyệt mệnh cao trào.
Trong đầu một mảnh trắng xóa, cô duy nhất có thể làm chính là gắt gao ngậm chặt miệng, không cho chính mình phát ra một chút thanh âm.
Tiểu thư kia còn đang tức giận bất bình:” Thực đáng giận, cái người Nghiêm Thanh Du có cái gì tốt, lại chất phác lại không hiểu chuyện, Luật thiếu gia vì sao muốn cùng co ấy đính hôn ! Cho dù là con nuoi Lâm gia cũng không thể cái gì đều nghe bọn Lâm gia được!”
” Luật thiếu gia cũng quá hiền lành rồi!” Một tiểu thư khác tức giận bất bình nói.
San San từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, nghe thế, lại khiếp sợ.
Nghiêm Thanh Du cùng Luật Hạo Thiên đính hôn?
Chuyện khi nào? Chẳng lẽ ngay lúc cô một mình ngồi ở hoa viên, lại xảy ra chuyện lớn như vậy?
Xoay quá , nhìn đến khuôn mặt tuấn mỹ kia làm cho người ta hít thở không thông, mồ hôi tích lại trên long mi kia, làm cho kia đôi mắt thâm thúy tối đen càng thêm khó bề phân biệt, thâm thúy như tối đêm đen.
Không biết vì sao, cô cảm thấy không hận anh thấu xương như vậy, anh tựa hồ so với cô càng đáng thương hơn, ngay cả kết hôn cũng không do mình làm chủ.
Chương 56: Bí mật Edit: Lady
Đọc chương này thấy mắc cười quá đi mất.
Cô bỗng nhiên cảm thấy anh tựa hồ so với chính mình càng đáng thương hơn, ngay cả kết hôn cũng không do mình làm chủ.
Anh giống như nhìn thấy trong mắt cô chợt lóe ánh mắt đồng tình, mặt lạnh lùng, lại càng giận hơn, phảng phất như cùng ai đấu khí ( tức giận). Cô có chút ăn không tiêu, trong lòng oán hận, sẽ không nên đồng tình với anh!
Bên ngoài kia vài tiểu thư còn đang tiếp tục nói chuyện, một vị tiểu thư bỗng nhiên mở miệng nói:” Quên đi, kỳ thật căn bản không có gì đáng tiếc, các người đừng nữa vì Luật Hạo Thiên mà thương tâm.”
San San nghĩ rằng, rốt cục cũng có một người nhận rõ bộ mặt của ác ma này.
Hai người còn lại kinh ngạc nói:” Ai? Cô không phải thích anh ta nhất sao? Cô còn thề nhất định phải gả cho anh ta, như thế nào lại đột nhiên vô tình như vậy?”
” Tôi thực may mắn không lien quan đến anh ta, nói cho các người biết, kỳ thật anh ta chính là …!”
San San nghe vậy kinh ngạc cực kỳ, kinh ngạc cười khổ.
Luật Hạo Thiên này không có năng lực, vậy bây giờ hành hạ người nam nhân này là ai?
Anh hành hạ không biết bao lâu, giống như không có ý lui, lại càng đánh càng hăng.
Bên ngoài kia hai tiểu thư càng kinh ngạc:” Làm sao có thể? Cô làm sao mà biết được?”
Tiểu thư kia một bộ ảo não ngữ khí nói:” Thôi, nói thật với các người, tháng trước là sinh nhật của tôi? Sau đó tôi thành công mới anh ta đến, lúc ăn cơm, tôi bỏ vào trong rượu của anh ta loại xuân dược dành cho nam nhân, đây là tôi vất vả lấy được, rất mãnh liệt!”
” A? Cuối cùng thế nào?”
” Các người hãy nghe tôi nói, đây là địa phương bất khả tư nghị!” Vị tiểu thư kia hiển nhiên kích động:” Anh ta uống rượu không phải ít, lại một chút phản ứng đều không có! Cái kia là thuốc tráng dương a! Anh ta cư nhiên một chút phản ứng đều không có, cuối cùng còn đưa tôi về nhà, lái xe vẫn bình thường, mãi cho đến cửa nhà của tôi anh ta cũng không có nửa điểm phản ứng!”
” A…… Thật vậy chăng? Rất bất khả tư nghị, tại sao có thể như vậy?”
” Hừ! Nếu anh không phải vô lực, làm sao có thể khống chế tốt như vậy? Nói anh ta vô lực là nói nhẹ, tôi cảm thấy anh ta thực ra là thái dám!”
Ba vị tiểu thư sôi trào đứng lên, hưng phấn mà thảo luận vấn đề Luật Hạo Thiên có phải là thái giám hay không.
San San khiếp sợ xuân dược này là ở cổ đại, trời ạ đây là thật vậy chăng? Đây là nhân vật quý tộc nổi tiếng a, cư nhiên là nam nhân bị hạ xuân dược vẫn không có cảm giác, như thế nào lại không rụt rè như vậy?
Bỗng nhiên, cô giống như nhớ tới cái gì, tháng trước…… Không phải là ngày đó sao?
Cô giống nhau bị cái gì đánh trúng, cả người chấn động.
Chẳng lẽ nói, ngày đó anh chính là bởi ăn cái loại dược này, cho nên mới……
Chẳng lẽ anh không phải thường xuyên tìm nữ nhân phát tiết……
Chẳng lẽ…… Là cái kia chết tiệt ở người khác đồ ăn lý loạn kê đơn nữ sinh làm hại nàng?
Nhưng là…… Theo liên hệ của bà chủ quán bar, đến phái người tiếp cô, thời gian như vậy, cho dù là uống thuốc rồi cũng sớm nên lạnh đi? Cho dù không lạnh, anh có thể chịu đựng như vậy?
Ách……Cô ở miên man suy nghĩ cái gì a! Cho dù anh không phải biến thái đùa bỡn xử nữ, cũng cũng không phải cái thứ tốt? Hơn nữa lúc này đây, anh đã khi dễn cô ba lần, cho dù anh ta bị bắt buộc, tâm tình không tốt, cũng không thể lấy cô ra mà phát tiết a!
Tóm lại anh chính là ác ma, sẽ không bởi bất cứ chuyện gì mà thay đổi!
Mây tiểu thư kia một bên thảo luận, rời khỏi hoa viên.
San San vừa nhẹ nhàng thở ra, bỗng nhiên thượng túi xách rung lên, cô cả kinh, biết đó là điện thoại của cô, lúc này gọi cho cô, nhất định là Giang Trục Thủy.
Nhìn đến cô dáng vẻ lo lắng, anh ôm cô ngồi xuống. Cầm lấy túi cô, lấy cái di động kiểu cũ.
Di động còn đang rung, Giang Trục Thủy tìm không thấy cô, hẳn là rất vội.
Cô cũng rất vội, cô hiện tại trong trạng thái này, như thế nào có thể nghe điện thoại? Nhưng cô vẫn phải nghe……
Đang mâu thuẫn, Luật Hạo Thiên lại ấn mạnh điện thoại.
Cô sợ hãi, anh đưa điện thoại tới tai cô.
Thanh âm Giang Trục Thủy truyền đến:” San San, em đang ở đâu?”
” Tôi…… Tôi ở toilet.”
” Đi toilet? Như thế nào lâu như vậy?”
Cô đang kiếm lý do , bỗng nhiên tay anh kéo váy cô lên, đụng vào chỗ mẫn cảm của cô……
” A……” Cô một tiếng rên rỉ tràn ra khóe môi.
Giang Trục Thủy sửng sốt một chút, hỏi:” Làm sao vậy? Không thoải mái sao?”
” Không có gì.” Cô chỉ một thoáng hoảng thần, phẫn nộ nhìn Luật Hạo Thiên.
Anh ta là cố ý! Anh cố ý muốn cho Giang Trục Thủy nghe được!
Đáng giận…… Giang Trục Thủy tuy rằng không phải thật sự là bạn trai của cô, nhưng bọn họ là bạn bè, hắn vẫn là anh của Giang Hằng Vũ! Cô làm sao có thể làm cho hắn không thấy cô được!
” Tôi…… Tôi là không thoải mái.” Cô bắt đầu nói dối:” Tôi không biết ăn cái gì, tiêu chảy, oôi quá lập tức trở về.”
” Có muốn gặp bác sĩ hay không?”
” Không…… Không cần! Tôi xong ngay, tôi lập tức trở lại!”
Nói xong cô nhanh chóng tắt điện thoại di động.
” Sợ anhy ta biết như vậy?” Anh lạnh lùng nói:” Em thích anh ta?”
San San không thể nhịn được nữa:”Anh đừng hỏi lại loại vấn đề ngây thơ này được không? Luật tiên sinh, anh đã đính hôn rồi!”
Anh lại đếngiận tái mặt, nhếch bạc môi, ôm chặt cô.
Một trận điên cuồng qua đi, anh ở trong cơ thể cô phóng ra, nghe anh thở dốc, cô lại không tự chủ được lại bị cuồng hoan tràn ngập đầu óc, suy nghĩ phiêu tán……
” Tiết San San.”Anh bỗng nhiên kêu tên của cô.
Cô vô lực mở mắt, nhìn đến anh đôi mắt tối đen.
Anh thấp giọng nói:” Thực xin lỗi.”
Cô cho tới bây giờ không nghĩ tới từ này sẽ trong miệng anh nói ra, trong lúc nhất thời nhưng lại ngây ngẩn cả người.Chương 57: Trí nhớ của Đằng Hải Edit: Lady
Cô cho tới bây giờ không nghĩ tới từ này sẽ trong miệng anh nói ra, trong lúc nhất thời nhưng lại ngây ngẩn cả người.
Nhưng anh còn nói thêm:” Anh vừa rồi có chút vội vàng, có làm em đau không?”
Cầm thú! Nguyên lai anh vì cái này xin lỗi! Căn bản chính là chết cũng không hối cải!
Cô lạnh lùng nói:” Anh sẽ quan tâm cái này sao? Anh không phải là muốn làm tôi đau anh mới có thể vui vẻ sao?”
Anh không nói gì, đặt cô lên mặt đất, sửa sang lại một chút quần áo của mình.
Cô nghĩ anh kế tiếp muốn vỗ vỗ mông chạy lấy người, không nghĩ tới anh thế nhưng lại lấy giấy lau cho cô. Lau nước mắt trên mặt, lại lau tóc cùng mồ hôi trên người, cuối cùng giúp cô sửa sang lại quần áo cùng vài ngọn tóc tán loạn.
Động tác của anh bất khả tư nghị ôn nhu, cùng vừa mới vừa rồi khi dễ cô hung mãnh như hai người khác nhau.
Đầu ngón tay ôn nhu chạn nhẹ mi của cô, hai má, làm cho cô trong nháy mắt vẻ mặt hoảng hốt, quên mất người trước mặt này là ác ma.
Anh ngồi xổm xuống thân giúp cô mang giày , nắm lấy chân tuyết trắng trắng mịn của cô, bỗng nhiên thấp giọng nói:” Với ai chung một chỗ đều được, nhưng đừng ở với hắn.”
Cô sửng sốt một chút:” Anh nói cái gì?” Lập tức hiểu được anh ám chỉ Giang Trục Thủy.
” Tôi dựa vào cái gì nghe lời anh!”
Anh phảng phất như không nghe thấy, vừa phối hợp nói:” Kỳ thật anh đã sớm biết này cuộc hôn sự này, nhưng anh vẫn làm bộ như không biết, anh giấu diếm mọi người, đem cảm xúc chính mình che giấu cẩn thận. Chỉ khi ở trước mặt em, anh mới không khống chế được. Bởi vì em là người duy nhất hiểu anh, chỉ lúc ở trong than thể em, anh mới có thể hoàn toàn trầm tĩnh lại.”
San San nghe được liền ngây dại, cô biết anh là cao thủ nói dối, những lời này, trực giác nói cho cô biết, đây là lời nói thật lòng của anh.
Đúng vậy, tuy rằng cô hận anh, chán ghét anh, nhưng cô không thể không thừa nhận, cô đối với anh có cảm giác đặc biệt, giống như đã quen biết rất nhiều năm.
Ánh mắt của cô không tự chủ được dừng vết thương hình chữ thập trên mu bàn tay anh, thật lâu sau, cô rốt cục cũng hỏi vấn đề mà cô mong mỏi.
” Vết sẹo trên mu bàn tay anh , tại sao lại có?”
Trầm mặc, giống như trầm mặc chỉ xuất hiện trong giây lát, anh ngẩng đầu, đôi mắt lạnh như băng lại hơi hơi chớp động làm cho cô bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.
” Anh không cần nói , tôi không muốn biết!” Cô đẩy mạnh anh ra, mở cửa liền xông ra ngoài.
Cô không muốn nghe, bởi vì cô sợ kí ức mười trước lại xuất hiện.
Một đứa bé mười ba tuổi biến mất trong trận đại hỏa năm đó, một cậu bé bước vào Lâm gia, còn vết sẹo giống như đúc kia, hết thảy, đều phù hợp , nhưng cô vẫn làm như không thấy, bởi vì cô sợ hãi!
Nếu Luật Hạo Thiên chính là Đằng Hải, nếu Đằng Hải thật sự biến thành Luật Hạo Thiên, cô không thê chấp nhận chuyện như vậy! Cô hy vọng thiếu niên lãnh khốc thuần khiết kia, vĩnh viễn đều là bộ dáng năm đó, cậu không có đối với cô……
Ngực đột nhiên một trận đau, cô dựa vào gốc cây, khó chịu thở hổn hển. Vết thương của cô hình như lại tái phát……
Anh theo ra ngoài, nhìn thấy cô:” Là anh làm em bị thương?”
Cô cắn răng, ngẩng đầu căm tức nhìn anh:” Đúng vậy, chính là anh làm thương tôi! Anh tên hỗn đản này! Ác ma! Tôi vĩnh viễn đều không muốn gặp lại anh! Tôi hận anh!”
Nói xong quay đầu bước đi, anh bước theo sau, cô cả giận nói:” Anh đừng đi theo tôi! Tôi cảnh cáo anh, không nên gần tôi!”
Cho nên anh liền đứng lại, mâu sắc ảm đạm.
Cô trong lòng trào ra khoái cảm trả thù, xoay người, nghiêng ngả lảo đảo bước ra hoa viên……
Anh vẫn đứng nơi đó, hai tay nắm chặt thành quyền.
Nhìn vết sẹo trên mu bàn tay, trí nhớ mười năm trước, một lần nữa thống khổ hiện ra……
Đêm đó, trong cô nhi viện ánh lửa ngất trời.
” Không tốt, phòng tạm giam cháy!”
” San San còn ở bên trong!” Có người hô lớn.
Cơ hồ không do dự gì, Đằng Hải mười ba tuổi phi thân vọt vào biển lửa, đương nhiên cậu không thấy vài đứa nhỏ kia trên mặt cười lạnh.
Cậu bị chán ghét, bởi vì cậu luôn lạnh như vậy.
Cậu đối với ai cũng đều lạnh như băng, trừ bỏ San San, cô bé mặc áo vải bong trắng kia.
Cậu bảo hộ cô bé, không tiếc dùng sinh mệnh bảo hộ cô, bởi vì từ nhỏ đến lớn, cũng chỉ có cô cười với cậu.
Nhưng cậu vọt vào biển lửa lại như thế nào cũng tìm không thấy người, cậu bị khói đặc làm cho nghẹn không ngừng ho khan, lông mi, tóc, đều bị thiêu, nhưng cậu vẫn càng không ngừng hô tên của cô bé.
San San! San San!
Mùa hè mười ba tuổi năm ấy, tên này vĩnh viễn trở thành ác mộng của cậu.
Cậu không tìm được San San, lại ngã sụp xuống gạch ngói vụn.
Nhưng cậu không chết, có lẽ mệnh của cậu lớn, cho nên ông trời cũng không thu cậu. Cậu leo ra đống gạnh vụn, kỳ tích vẫn còn sống.
Sau này cậu biết, ngày đó San San căn bản không ở phòng tạm giam.
Cậu vụng trộm chạy về vài lần, nhìn đến cô bé mặc váy bông cũ kia, cô lẻ loi tìm kiếm than ảnh của cậu.
Nhưng cậu lại không bước ra gặp cô bé.
Cậu còn sống, lại từ nay về sau thay đổi tất cả. Cậu học cách cười với người khác, học cách nói dối, học hết thảy mọi việc để cậu có thể sinh tồn với cái thế giới này.
Đàn bà là họa thủy, cô cũng không ngoại lệ, cho nên lúc nhìn thấy cô, cậu bảo trì trầm mặc.
Tâm của cậu, không bao giờ sẽ vì đàn bà mà nhấc lên gợn sóng. Đằng Hải, quên nàng, quên nàng!
……
San San không biết chính mình đi như thế nào trở lại đại sảnh, cô cả người đau nhức, hai đùi mỗi bước đều đau, mà vết thương cũ tái phát làm cho than thể cô rất khó chịu.
Giang Trục Thủy liền đi tới đỡ lấy cô, nhìn đến cô bộ dáng này, không khỏi cau mày:” Không thoải mái sao? Đi thôi, anh đưa em đi bệnh viện.”
Cô lắc lắc đầu, cắn răng nói:” Không, anh không phải nói, còn muốn tôi giúp anh hỗ trợ sao?”
” Hỗ trợ là việc nhỏ, thân thể mới là đại sự, đừng cậy mạnh, đi thôi.”
Hắn một tay nắm tay cô, một tay ôm thắt lưng của cô, đang chuẩn bị đi, Lâm Tường đỡ cha đi tới.
” Lão gia, đại thiếu gia.” Giang Trục Thủy cung kính nói:” Xin hỏi có gì phân phó sao?”
San San thấy người quen, có chút khẩn trương cúi thấp đầu.
” Ha ha, nhìn cậu nói, ta nào dám phân phó Giang luật sư! Ta chỉ là lại đây hỏi một chút, cậu có thấy nha đầu Tư Tư kia không? Vừa rồi ta tuyên bố Hạo Thiên cùng Nghiêm gia bàn hôn sự, nó không biết chạy đi đâu.”
Giang Trục Thủy cười cười:” Tôi nghĩ Tư Tư nhất định là nghe được anh trai yêu nhất cưới vợ, cho nên nhất thời không tiếp nhận được?”
” Ai, đứa nhỏ này, rất tùy hứng, Trục Thủy cậu có rảnh giúp ta khuyên nó dùm.”
“Nếu co cơ hội tôi nhất định sẽ làm.”
” Ha ha, kia không nên làm đâu?” Lão gia tử cười nói:” Trục Thủy a, cậu hẳn là hiểu được ý tứ của ta, ta tin tưởng bằng bản lĩnh của cậu, thu phục nó là không phải việc khó.”
Giang Trục Thủy mỉm cười nói:” Thực thật có lỗi, lão gia, ngài giao chuyện tình cho tôi, tôi đều đã hết sức, nhưng cái này không được.”
Hắn nói xong nhìn San San:” Tôi đã có bạn gái, tôi không muốn làm người thay lòng đổi dạ.”
Lão gia tử sửng sốt, nhìn Tiết San San từ trên xuống dưới, Lâm Tường cũng theo anh smắt của cha nhìn cô, bỗng nhiên kinh hô:” A……”
” Làm sao vậy?” Lão gia tử hỏi.
” Ách…… Không có gì.” Hắn nhìn Tiết San San, trên mặt hiện ra thần sắc nghi hoặc.
Lão gia tử thở dài:” Cậu đã có người trong lòng, ta đây lão nhân cũng không ép buộc cậu, bất quá ta còn là mời cậu lo lắng cho nó, ta không nóng nảy, dù sao Tư Tư tuổi còn nhỏ.”
Lão gia tử dứt lời bước đi, Lâm Tường lại nhìn San San vài lần, mang theo nghi hoặc.
San San nhẹ nhàng thở ra, hỏi:” Giải quyết xong rồi chứ?”
” Ừ.” Hắn gật gật đầu, cười nói:” Em thấy thế nào so với anh còn khẩn trương hơn?”
” Nào có……”
” Lâm đại thiếu gia giống như quen biết em!”
“…… Anh ấy lúc tôi chật vật đã cứu tôi.”
……
Theo bệnh viện trở về, San San uống thuốc, hỗn loạn nằm ở trên giường ngủ.
Giang Trục Thủy ngồi ở đầu giường nhìn cô, nhìn người má tái nhợt ngủ say mà thản nhiên đỏ ửng. Hắn nghĩ rằng, có lẽ chỉ có lúc ngủ say, cô mới có biểu tình thả lỏng? Bình thường cô luôn nghiêm mặt, giống như tùy thời luôn đối mặt với kẻ thù.
Trên mặt không khỏi nở nụ cười, cũng bỗng nhiên cả kinh, chẳng lẽ hắn đối với cô đã không còn là đóng kịch sao? Nhớ tới ở bữa tiệc nhắn hôn cô……
Lắc lắc đầu, hắn chỉ là đáp A Vũ muốn chiếu cố cô, hắn chỉ là anh trai chiếu cố cô thôi……