Bạn đang đọc Phúc hắc tổng tài, đừng ăn tôi – Chương 11+032+033
Chương 31: Lý do ghen Edit: Mèo già Beta: Lady xinh tươi
Giang Hằng Vũ nao nao, cả giận nói:” Nói bậy! Cô không được phép làm nhục cô ấy!”
Lâm tư tư cười lạnh:” Tôi bất quá chỉ nói sự thật mà thôi! Sự thật chính là, cô ta căn bản bản là đứa hư hỏng! Cậu còn xem cô ta làm bảo bối, hiện tại hối hận chưa?”
Hắn nhíu mày nói:” Cô vốn là thiên kim danh môn, thế nhưng nói ra những lời này, thì khác gì những người đàn bà chanh chua khác?”
” Giang Hằng Vũ! Cậu dám mắng tôi?” Lâm Tư Tư giận giữ nói:” Cậu dám vì cô ta mà mắng tôi? Cậu cùng anh cậu đừng nghĩ tới còn có ngày yên bình!”
” Tốt, tôi chờ cô!” Giang Hằng Vũ nói xong liền ôm lấy Tiết San San.
” Cậu…… Buông……” San San bỗng nhiên bỏ ra vòng ôm của hắn:” Tôi không cần cậu lo…… Cậu đi đi!”
Giang Hằng Vũ sửng sốt:” Anh không đi.”
” Cầu cậu, đi nhanh đi!” Cô không muốn liên lụy tới hắn, người của Lâm gia thật sự là đáng sợ.
” Cậu bộ dạng như thế này, tôi làm sao có thể đi được?” Hắn vội la lên:” Cô ta nói những lời này anh căn bản là không tin, San San, em cũng không phải là người như cô ta nói, đúng hay không?”
“Cô ta đương nhiên không phải!” Lâm Tư Tư nghiến răng nghiến lợi nói:” Cô ta so với tôi nói càng hạ lưu gấp trăm gấp ngàn lần!”
” Không phải! Tư Tư tiểu thư, cô không cần nói San San như vậy!” Tiểu Phỉ cố lấy dũng khí từ trong đám người đi ra, cắn răng nói:” San San không phải loại người như vậy……”
” Cô làm sao mà biết? Cô có thể chứng minh sao?”
Lâm Tư Tư hùng hổ quăng lại một câu, Tiểu Phỉ nhất thời cứng họng, ấp a ấp úng nói:” Tôi, tôi……”
” Tiểu Phỉ!” San San bỗng nhiên kêu lên, lắc lắc đầu:” Không cần……”
Nếu Tiểu Phỉ đứng ra làm chứng sẽ nói không được rõ ràng.
” Nhưng là……” Tiểu Phỉ nhìn cô áy náy , thực xin lỗi, San San, mình không giúp được cậu……
” Không có chứng cớ chứng minh cô ấy trong sạch, nhưng cũng không có chứng cớ chứng minh cô ấy là nữ nhân bại hoại.”
Ồn ào, Luật Hạo Thiên tách đám đông đi tới.
” Tư Tư, em đem sự tình làm lớn như vậy, là muốn cho mọi người đều biết sao?” Anh đi đến trước mặt Lâm Tư Tư, trầm giọng nói:” Tiết San San là vệ sĩ đã được chúng ta tuyển chọn kỹ lưỡng, nếu cô ta có vấn đề, đối với chúng ta Lâm gia danh dự gây ra ảnh hưởng rất lớn. Tư Tư, em đừng có mà tùy hứng.”
Lâm Tư Tư cắn chặt răng, u oán nhìn anh.
Này có thể làm khó cô sao? Nếu không phải anh ba ngày hai đêm không thấy người, cô có thể tức giận như vậy sao? Tối hôm qua, cô phái người theo dõi anh mới biết được anh lại lừa gạt mình vụng trộm đi bệnh viện thăm Tiết San San!
Cô chưa bao giờ ghen tị như vậy, cho nên cô muốn trả thù!
Cô vào văn phòng của anh lấy trộm tư liệu về Tiết San San, cô muốn giáo huấn một chút người không biết trời cao đất rộng này!
Dám cùng cô tranh đàn ông! Chính là kết cục này!
Nhưng là ở trước mặt anh, cô muốn làm bộ như vô tội.
Khóe mắt chan chứa lệ, trên mặt dần dần hiện lên vẻ đau thương:” Anh Hạo Thiên, em nhất thời tức giận, em đem cô ấy làm bạn bè tốt, nhưng là cô ấy lại lừa gạt em.”
Luật Hạo Thiên vỗ nhẹ lên bả vai của Tư Tư:” Anh biết, đừng thương tâm, giao cho anh xử lý chẳng tốt sao?”
“Vâng.” Cô nhu thuận gật đầu.
Anh xoay người, nhìn Tiết San San rúc vào trong lòng Giang Hằng Vũ, hàn quang trong mắt hắn chợt lóe lên rồi nhanh chóng biến mất.
” Các bạn, vừa rồi chính là một sự hiểu lầm nho nhỏ, bởi vì Tư Tư tiểu thư nghe được một vài lời đồn đãi cho nên nhất thời tức giận, mới có thể không phân biệt tốt xấu trước mặt mọi người mắng Tiết San San. Nhưng là, bạn học Tiết San San là trong sạch, điểm này không thể nghi ngờ, Lâm gia chúng tôi lúc tuyển vệ sĩ đã sớm điều tra qua. Cho nên mong mọi người quên chuyện vừa rồi, tản ra hết đi!”
Mọi người lập tức giải tán, Luật Hạo Thiên kéo tay Tư Tư:”Em mệt mỏi rồi? Để anh đưa em về.”
” Vâng.”
Hai người nắm tay nhau đi qua bên cạnh Tiết San San, Lâm Tư Tư hướng một ánh mắt tràn ngập hận ý tới cô.
Kia ánh mắt giống như nói, Tiết San San, cô chờ mà xem, tôi đối với cô dạy dỗ còn chưa chấm dứt đâu!
Mèo: cô lady hâm. Làm hại tôi. Mệt phờ người.
Lady: ráng lên kưng, tôi sẽ mua đồ tẩm bổ cho cô.
Chương 32: Nữ sinh ký túc xá Edit: Lady
Giang Hằng Vũ ôm lấy San San:”Em có khỏe không? Có cần đi bệnh viện không?”
San San lắc lắc đầu, suy yếu nói:” Tôi không sao.”
“Anh đưa em về ký túc xá.”
Cô gật gật đầu, mắt nhìn Tiểu Phỉ bên cạnh vẫn khóc:” Tiểu Phỉ, cậu trở về đi, không cần phải xen vào chuyện của mình, không cần bởi vì mình…… mà đắc tội Lâm Tư Tư, như vậy cậu sẽ không thể tiếp tục học ở trường này.”
Tiểu Phỉ lau nước mắt gật đầu, nhìn theo hai người bọn họ đã đi xa……
” Để cho anh xem, bị thương chỗ nào?”
Giang Hằng Vũ đặt San San ở trên giường, kiểm tra.
” Không sao, chỉ là hơi bẩn thôi, tôi đi tắm rửa là được.”
” Còn nói không sao?” Hắn chỉ vào cánh tay bị sưng lên của cô, không biết là cái gì làm ra.
” Không có việc gì, chỉ là vết thương nhỏ.” Cô cúi đầu, cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.
Giang Hằng V ũ nghe bên trong có tiếng nước chảy, một trận hoảng hốt.
Hắn nhớ tới chính mình lúc ban đầu chú ý cô là vì cái gì……
Lúc ấy hắn là thật sự nhàm chán, các tiểu thư ở Tây Nhã hắn sớm đã chán ghét, khi hắn nhìn San San trước mặt mọi người đùa giỡn triệt quyền đạo, còn có khuôn mặt ôn nhu có vài phần cương nghị, giống như một gió đánh vào mặt, làm cho hắn bỗng nhiên tinh thần hưng phấn gấp trăm lần.
Lúc ban đầu theo đuổi cô, chính là xuất phát từ tò mò, chính là muốn tìm chút việc mà làm. Hắn mang thái độ bình thản, lại không nghĩ rằng mình lại có cảm tình với cô. Hắn càng lún càng sâu, cuối cùng phát hiện, chính mình giống như thật sự thích người con gái mạnh mẽ này.
Lúc cô tức giận, hắn cũng khẩn trương, cô cự tuyệt hắn, hắn hiểu ý của cô, cô bị thương, hắn liền rất đau……
Hắn hoảng hốt ngồi, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, hắn cả kinh đứng lên, chỉ thấy Luật Hạo Thiên đẩy cửa đi vào.
” Là anh?” Hắn nhíu mày.
” Cậu làm sao lại ở trong này?” Luật Hạo Thiên ngữ khí tuy rằng thản nhiên, nhưng rõ ràng mang theo địch ý.
” Tôi vì sao không thể ở trong này?” Giang Hằng Vũ cũng rõ ràng mang theo ngữ khí khiêu khích nói:” Anh có thể đưa Lâm đại tiểu thư về nhà, tôi cũng không thể đưa bạn gái của tôi về ký túc xá sao?”
” Có thể.” Luật Hạo Thiên thản nhiên nói:” Nhưng cô ấy không phải bạn gái cậu.”
Giang Hằng Vũ nắm chặt quyền:” Mặc kệ như thế nào, cũng hơn so người lãnh huyết như anh? Nếu không phải bởi vì anh, San San cũng sẽ không bị đại tiểu thư điêu ngoa kia khi dễ!”
” Đây là chuyện của chúng tôi, không cần cậu quan tâm. Cậu có thể đi rồi.”
” Tôi không đi!” Hắn lần đầu tiên có ý muốn bảo hộ một người con gái, hắn muốn làm một người đàn ông có thể che chở cho người phụ nữ của mình!
” Giang Hằng Vũ……”
San San không biết khi nào đã đổi áo ngủ đi ra phòng tắm, nhìn hắn nói:” Cám ơn cậu đưa tôi trở về, cám ơn cậu đã tin tưởng tôi, cũng cám ơn cậu đã bảo hộ tôi. Nhưng, đành mời anh rời khỏi! Tôi muốn tự mình yên lặng một chút.”
” San San……”
” Luật tiên sinh, anh cũng rời đi, nơi này là kí túc xá của nữ sinh, anh không nên tiến vào.”
Luật Hạo Thiên nhíu nhíu mày, xoay người đi ra ngoài, đứng ở ngoài cửa nói với Giang Hằng Vũ:” Cậu như thế nào còn không ra?”
Giang Hằng Vũ nhìn San San:” Em thật sự không có việc gì sao?”
Cô gật gật đầu, nhìn hắn ra cửa.
Lúc đóng cửa, thấy hắn nói:” Nếu có chuyện gì, hãy gọi điện cho anh!”
Quay người lại, nhìn thấy Luật Hạo Thiên ngồi ở trên lầu yên lặng hút thuốc.
Trong mắt người khác, Luật Hạo Thiên là người không hút thuốc lá, ở trước mặt mọi người, hình tượng của anh đều hoàn mỹ, khỏe mạnh hướng về phía trước, chưa bao giờ làm qua chuyện xấu, không có gì bất lương, càng không có cử chỉ bất nhã.
Anh giống như là một người hoàn mỹ được điêu khắc, người được triễn lãm, các mặt vĩnh viễn đều hoàn hảo. Nhưng mà không có ai là hoàn mỹ, anh không phải thần thánh, anh chính là con người.
Giang hằng Vũ đi qua:” Chú à, hút thuốc có hại cho sức khỏe.”
Luật Hạo Thiên cũng không tức giận, lại nhìn hắn một cái:” Có muốn không?”
Chương 33. Chán ghét ánh mắt của em. Edit: Mèo Beta: Lady
” Cảm ơn, tôi không cần.”
Giang Hằng Vũ đáp, bỗng nhiên điện thoại ở đâu vang lên. Hắn liền đứng lên:” Alô? Anh…… Được, em sẽ qua ngay.”
Chấm dứt cuộc điện thoại, hắn nói:” Chú à, chú tính ngồi luôn nơi này như vậy sao? Chú cho dù ngồi đến sáng mai cô ấy cũng sẽ không cho chú đi vào đâu.”
Luật Hạo Thiên không nói gì, chỉ yên lặng ngồi hút thuốc.
Giang Hằng Vũ nhìn anh thật sâu, nói:” Chú cũng thích cô ấy đúng không? Chỉ tiếc rằng ở trong mắt cô ấy chú chả là gì quan trọng cả. Cho nên mời chú cách xa cô ấy một chút, chú sẽ chỉ làm cho cô ấy bị càng nhiều thương tổn!”
Hắn nói xong nhanh chóng rời đi, Luật Hạo Thiên nhìn bóng dáng hắn, nhẹ giọng lẩm bẩm nói:” Người vốn là cho nhau thương tổn không phải sao?”
Đôi mắt anh dần dần âm u, giống như chất chứa điều gì đó.
Được một giờ, anh đứng lên đi trở về phòng Tiết San San.
Vươn tay ra rồi lại dừng lại. Anh nhắm lại hai mắt, mười năm trước kia hồi tưởng ở trong đầu một vụ cháy lớn…… Một hồi sống chết kia dường như thay đổi cuộc đời, hủy diệt sinh mệnh của anh, cũng hủy diệt một mảnh thuần khiết cuối cùng còn sót lại trong anh.
Cái gì là thật tình? Chẳng qua chỉ là tình cảm rẻ tiền của đứa ngốc thôi, anh không bao giờ bị loại tình cảm ngu xuẩn này ràng buộc mình nữa! Anh muốn tiến lên, tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào làm trở ngại đường đi của anh!
” Phanh!”
Khóa cửa bị một cước đá văng ra, San San trốn ở trong chăn, nghe thấy thanh âm, liền bật dậy, ngơ ngác nhìn…… Đứng ở cửa là người đàn ông ác quỷ kia.
” Ai cho anh vào đây? Đi ra ngoài!” Cô tức giận quát lớn.
Anh giống như không nghe thấy gì, đi từng bước một hướng tới cô, ánh mắt lạnh lùng.
Ác ma đi rồi quay lại, anh hiện tại, ác ma đã bỏ đi bề ngoài nhã nhặn.
Cô cảm thấy nguy hiểm, cầm lấy gối đầu hướng anh ném tới, sau đó liền nhảy xuống giường hướng cửa chạy.
Anh giữ chặt cánh tay của cô, cô cắn răng, nhấc chân quay về đá anh một cái, nhưng mà chân phải bị thương còn chưa hoàn toàn hồi phục, vừa dùng một chút lực liền cảm thấy đau đớn đến tận xương tủy.
Anh thuận thế ôm lấy cô, đem cô ném lên giường.
” Đau……” Mày nhíu lại, ánh mắt có lệ quang nhưng lại gắt gao cắn môi. Quật cường nhìn anh, cô tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước mặt người đàn ông này!
Anh áp chặt cô, hai tay chống giường, hai mắt chăm chú nhìn trên mặt cô.
” Tôi đặc biệt chán ghét, em xem tôi lúc vừa rồi, cái loại ánh mắt kiêu ngạo này. Tôi từng thề, muốn làm cho tất cả mọi người phủ phục ở dưới chân tôi, thuộc quyền sở hữu của tôi. Em, tuyệt đối sẽ không là ngoại lệ.”
San San kinh ngạc nhìn anh, lời nói lạnh lùng của anh so với ánh mắt hắn lạnh lùng càng làm cô kinh sợ hơn.
” Anh…… là người điên.”
” Đúng vậy, tôi chính là người điên. Mà em, nhất định thần phục ở dưới chân người điên là tôi!”
Đang nói chưa hết, San San liền nghe được một tiếng động nhỏ, thế nhưng anh lại vạch áo ngủ áo ngủ của cô ra!
” Không cần!” Cô hoảng sợ hô:” Đừng chạm vào tôi…… Anh! Tôi sẽ kiện! Tôi nhất định sẽ kiện anh……”
Tiết San San luôn kiên cường, sẽ không dễ dàng chịu thua cái gì, nhưng trước mặt ác ma này, cô không thể không thừa nhận, cô dùng hết tất cả chiêu thức trên người cũng chỉ uổng công.
Da thịt như ngọc một mảnh lõa lồ hiện ra, dần dần, thân thể mềm mại của cô hiện ra trước mắt anh.
Vì thế ánh mắt lạnh lùng kia tăng thêm vài phần.
Nhưng mà, anh bỗng nhiên ngẩn ra, nhìn trên thân thể mềm mại của cô xuất hiện một vết hồng hồng.
Taynhẹ nhàng vuốt ve, cô một trận sợ run, mạnh mẽ đẩy anh ra.
” Bị bỏng?” Anh hỏi.
” Không phải chuyện của anh, mời anh đi ra ngoài!”
Anh sửng sốt mất vài giây, bỗng nhiên lấy chăn đem cả người cô bao lấy, sau đó ôm lấy cô, chạy ra ngoài cửa.
———-