Đọc truyện Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu – Chương 2: Cấm kỵ thần thú
Mẫu thân hắn thật là ngốc nghếch mà!
Một đóa liên hoa làm ấn ký ở giữa trán như vậy mà nàng không biết sao?
” Ở trên trán của người đó!”
“Oanh –.”
Phượng Thiên Vũ nhất thời cảm thấy thiên lôi cuồn cuộn, nàng đương nhiên biết kiếp trước trên trán của nàng có ấn kí là một đóa liên hoa, chẳng lẽ khối thân thể này cũng có sao?
Để ly trà xuống, Phượng Thiên Vũ đi tới chậu nước mà Thanh Ngư mang vào, cúi xuống nhìn.
Trong nước là một nữ tử có khuôn mặt nhỏ nhắn, một đôi mắt phượng mênh mông, cái mũi nhỏ nhắn mà xinh xắn, đôi môi anh đào hơi tái nhợt, ngay giữa trán là một đóa liên hoa yêu mị màu đỏ không khác nào là thần lai chi bút(tác phẩm của thần), phác thảo một cách tỉ mỉ, tinh tâm phác họa, hồng quang nhàn nhạt xẹt qua, làm cho dung nhan tuyệt mỹ càng tăng thêm phong thái.
Phượng Thiên Vũ lại một lần nữa giật mình kinh hãi.
Rõ ràng đây là hình dáng kiếp trước của nàng mà!
“Mẫu thân, lần này người đã biết chưa?”
Đang lúc kinh ngạc thì bên tai Phượng Thiên Vũ truyền đến âm thanh nhàn nhạt của Ảnh Nhi
“Tiểu hài tử, nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc là ai?”
Phượng Thiên Vũ nheo mắt, không có lí nào lại trùng hợp như vậy, cả tên, lẫn tướng mạo, còn có cả ấn kí đóa liên hoa kia nữa, hết thảy tất cả phải có cái gì liên hệ.
“Mẫu thân, Ảnh nhi ngủ say trong tam sinh liên của cấm kỵ thần thú, là Phượng Hoàng xà, tên là Tuyết Ảnh”.
Phượng Thiên Vũ nhíu mày, cấm kỵ thần thú sao?
Nàng rốt cuộc dã xuyên đến nơi quỷ quái gì đây?
Không chỉ có việc tu luyện linh lực mà còn có ma thú, tuy trong lòng vô cùng kinh ngạc nhưng trên mặt Phượng Thiên Vũ lại không lộ ra chút cảm xúc nào.
“Kỳ quái?” Tuyết Ảnh nhìn Phượng Thiên Vũ, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc, vì sao linh hồn của mẫu thân và khối thân thể này lại có khe hở như vậy?
“Làm sao vậy?” Phượng Thiên Vũ thấy hắn nghi hoặc, nhíu mày hỏi.
“Mẫu thân, linh hồn của người cùng khối thân thể này sao lại có một khe hở như vậy?”
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, không trả lời mà hỏi lại: “Ý ngươi là linh hồn của ta và thân thể này chưa hoàn toàn dung hợp?”
“Ừ.”
“Có hay không. .”
Không đợi Phượng Thiên Vũ hỏi, chỉ thấy trong lòng bàn tay trắng trẻo của Tuyết Ảnh xuất hiện một đóa hoa màu đỏ tươi.
Khi Phượng Thiên Vũ trông thấy đóa hoa thì lông mày hơi nhíu lại.
Đó là những đóa hoa chỉ nở rộ ở bên đường hoàng tuyền, những bông hoa của sự tử vong -Mạn Châu Sa hoa!
“Mẫu thân, Ảnh nhi giúp ngươi dung hợp.”
Dứt lời, những đóa Mạn Châu Sa hoa nhanh chóng bay về phía Phượng Thiên Vũ, tiến nhập vào thân thể của nàng.
Mạn Châu Sa hoa dừng lại ngay khoảng trống giữa linh hồn và thân thể của nàng, sau đó liền hóa thành một đạo hồng quang, chậm rãi bao phủ toàn bộ những khoảng trống kia, thẳng đến khi nào những đạo hồng quang biến mất, dung hợp thành công.
Khi mà linh hồn của nàng cùng với khối thân thể sáp nhập làm một thì một cỗ kí ức không quen thuộc hung hăng hiện tiến vào trong đầu nàng.
Một màn ký ức như tranh vẽ thay nhau xuất hiện, xoay quanh trong đầu của Phượng Thiên Vũ
Phượng Thiên Vũ xắp xếp lại tất cả những kí ức của khối thân thể này, cùng với lời Thanh Ngư nói, nàng đã hiểu đây là một thế giới như thế nào!
Thứ nhất, đây là Thương Lan đại lục, lấy linh lực làm đầu, mọi người lấy việc tu luyện làm chủ.
Linh lực đẳng cấp được chia làm chín giai đoạn lần lượt là: linh sĩ, linh sư, linh tướng, linh tôn, linh tông, linh vương, linh thánh, linh huyền, linh thần.. Từng giai đoạn lại chia thành ba cấp khác nhau: cấp thấp, cấp trung và cấp cao.
Mỗi người có thể khế ước với ma thú mà mình thích, điều kiện tiên quyết là người đó phải chế phục được nó, trừ phi nó tự nguyện và ngươi khế ước.
Ma thú đẳng cấp chia làm tám tầng: Linh thú, thánh thú, đế vương thú, huyền thú, thần thú, Siêu thần thú, cùng với viễn cổ trong truyền thuyết thượng cổ thần thú và cấm kỵ thần thú, linh thú muốn tăng cấp vào thánh thú thì phải tu luyện để tăng cấp, từng tầng đều chia thành mười giai nhưng tối đa chỉ có thể tăng đến Siêu thần thú mà thôi nhưng không thể trở thành viễn cổ trong truyền thuyết cấm kỵ thần thú và thượng cổ thần thú.
Thứ hai đó là luyện dược sư là một nghề nghiệp được mọi người trong Thương Lan đại lục rất ngưỡng mộ, bởi vì luyện dược sư cần nhất đó là một tinh thần lực mạnh mẽ, vì thế việc trở thành một luyện dược sư lại càng ít, luyện dược sư được chia làm năm giai đoạn là: Dược sư, dược chủ, dược tôn, dược thánh, dược thần, từng giai đoạn lại có sự phân chia thành ba cấp đó là thấp, trung, cao. Nghe đồn Thương Lan đại lục trăm ngàn năm qua cũng chỉ xuất hiện một vị cao cấp Dược thánh mà thôi.
Thương Lan đại lục gồm ba quốc gia: Nhật Viêm quốc, Vân Thương quốc cùng với Đông Dạ quốc là nơi Phượng Thiên Vũ ở.
Gia tộc Phượng gia là một trong tứ đại gia tộc của Đông Dạ quốc, Phượng Tiêu là thừa tướng, quyền khuynh triều chính, có ba nữ nhi và một đứa con trai, theo thứ tự là Phượng Thủy Tuyết, Phượng Thủy Linh, Phượng Thanh Dương, Phượng Thủy Tuyết cùng Phượng Thanh Dương là con của đại phu nhân Đỗ Yến, hai người một là cao cấp linh sư, một là linh tướng. Phượng Thủy Linh chính là con của Nhị phu nhân Mạc Tuyết, là một cấp thấp linh sư, mà nàng Phượng Thiên Vũ là một kẻ bị hủy hết linh căn, một phế vật ngu si luôn bị Phượng Thủy Linh và Phượng Thủy Tuyết lấy khi dễ nàng làm niềm vui, về phần Phượng Thanh Dương nghe nói nàng chẳng đáng để hắn khi dễ.
Mắt hiện lên sát ý, phế vật phải không?
Ở thế kỉ 21 nàng được công nhận là thiên tài, chỉ số thông minh của nàng nằm trong top những người cao nhất thế giới.
Nàng muốn nhìn xem, đến tột cùng ai mới là phế vật!
Thu lại tâm tư, Phượng Thiên Vũ quay đầu nhìn về phía Tuyết Ảnh, con ngươi đen láy hiện lên một ý cười.
“Ảnh nhi, không nhìn ra, ngươi là viễn cổ tồn tại trong truyền thuyết nha?”
Phượng Thiên Vũ tấm tắc tươi cười, chà chà…. Cấm kỵ thần thú đó nha!
Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Tuyết Ảnh hiện lên một nụ cười, hồng mâu nhẹ nhàng nháy:”Mẫu thân, người cũng không khác nha!”
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, cau mày hỏi:”Là ý gì?”
“Mẫu thân là cao cấp linh tôn, nắm trong tay tinh thần lực cực mạnh, cùng với sinh mệnh chi linh.”
Tuyết Ảnh nói xong, nhìn Phượng Thiên Vũ, không khỏi cảm khái, mẫu thân hắn thật cường hãn!
“Theo nha hoàn của ta nói, linh căn của ta đã bị hủy, không có khả năng tu luyện linh lực”. Phượng Thiên Vũ phất ống tay áo, trong mắt hiện lên một tia u ám.
Tuyết Ảnh nhíu mày:”Mẫu thân, Ảnh nhi không biết chuyện lúc trước, nhưng mà từ lúc linh hồn của mẫu thân cùng thân thể tách ra, linh lực của mẫu thân cũng vì vậy mà ly khai khỏi thân thể”. Tuyết ảnh nói xong, hồng mâu khẽ chớp:”Mẫu thân, người vì sao không thử một chút đi?”.
“Ảnh nhi, ngươi nói linh căn của ta chỉ là bị phong ấn, không phải bị phế bỏ?”
Phượng Thiên Vũ nhìn Tuyết Ảnh, nàng biết, tại đại lục này, không thể tu luyện linh lực thì vẫn có thể trở thành võ giả nhưng căn bản không thể nào so sánh được với việc có được linh lực.
Tuyết Ảnh hất đầu, tóc bạc tung bay, từ trong lỗ mũi hừ ra một âm thanh:” Bọn người kia làm sao có thể nhìn ra được linh căn của mẫu thân bị phong ấn, chỉ khi nào linh hồn của mẫu thân trở về với bản thể, thì phong ấn sẽ tự động phá bỏ”.
“Mẫu thân, linh hồn của ngươi đã trở về, hiện tại có thể tu luyện được.”
“Ừ.”
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, môi đỏ mọng khẽ cười, ngồi xếp bằng, đem linh khí trong thân thể ngưng tụ cùng đan điền, trong nháy mắt xunh quanh nàng liền xuất hiện một cỗ khí cường đại, cỗ khí cường đại vây quanh thân thể Phượng Thiên Vũ, cỗ khí dần dần bay lên, quần áo bào trắng tung bay phất phới trong gió, trong cỗ không khí xuất hiện những điểm lục quang, ở trung tâm của cỗ không khí phiêu tán, như là mộng ảo không gì sánh được.
Phượng Thiên Vũ nhìn những điểm lục quang này, ngạc nhiên nói: “Đây là?”
“Mẫu thân, như Ảnh nhi nói đây chính là sinh mệnh chi linh.” Khuôn mặt tinh xảo của Tuyết ảnh ngập tràn ý cười.
Phượng Thiên Vũ thu hồi linh lực, ánh sáng màu lục cùng với cỗ khí biến mất, nàng đứng dậy, đi tới trước mặt Tuyết Ảnh, cánh tay nhỏ nhắn sờ sờ đầu Tuyết Ảnh: “Ảnh nhi, sinh mệnh chi linh có tác dụng gì?”
Phượng Thiên Vũ khiêm tốn thỉnh giáo, không thể trách nàng nha, nàng mới kế thừa kí ức của khối thân thể này, mà trong kí ức của thân thể này lại không có thông tin về nó, vì thế, không thể trách nàng!
” Sinh mệnh chi linh vốn là một loại linh lực rất đặc biệt, khác với các loại linh lực khác, nó không có cấp bậc tu luyện, chỉ cần mẫu thân vận dụng linh không cùng linh sống để khống chế sức mạnh của nó”. Tuyết Ảnh nói xong, lông mày nhíu lại.
“Mẫu thân, còn có hắc ám chi linh!”
“Nga? Ảnh nhi, hắc ám chi linh cùng sinh mệnh chi linh là linh lực mạnh nhất sao?”
Tuyết Ảnh gật đầu, “Ừ, mẫu thân, nếu hai linh lực này sát nhập với nhau, là có thể phá hủy toàn bộ tất cả các lực lượng linh lực khác.”