Phúc Hắc Đích Nữ

Chương 74: Là phúc là họa 2


Bạn đang đọc Phúc Hắc Đích Nữ: Chương 74: Là phúc là họa 2

Nguyên bản Hạ Phù Dung vừa tỉnh dậy biết được cánh tay của mình có khả năng sẽ bị phế đi như vậy, suýt nữa thì đi tìm chết.
Chỉ là, sau khi Hạ Tử Hiên khuyên Hạ Phù Dung vài câu, Hạ Phù Dung thay đổi trạng thái chán chường trước đó, đối với chuyện cánh tay bị phế, không có bất mãn giống như vậy nữa.
Hạ Tử Hiên an ủi Hạ Phù Dung, “Đại tỷ chớ lo lắng, họa phúc thường đi cùng nhau, ngay cả khi tay của người không phục hồi lại được, tính toán lần này cũng coi như không phí công rồi.”
Hạ Tử Hiên đem kế hoạch của mình nói cho Hạ Phù Dung, Hạ Phù Dung nghe xong, biết Hạ Tử Hiên chuẩn bị đối phó Hạ Trì Uyển, hai mắt cũng sáng lên.
“Kế này thật sự có thể thực hiện?”
Hạ Phù Dung gật đầu, trong lòng kích động, cảm thấy tính khả thi vẫn tương đối cao đấy.

Vô luận Hạ Trì Uyển náo hay không náo, về sau tướng phủ đều không có nơi để cho Hạ Trì Uyển sống yên ổn.
“Đại tỷ yên tâm, Nhị tỷ ngày sau tất nhiên không lấy được chỗ tốt. Chỉ cần dịch đậu mùa lần này được xử lý tốt, công lao của chúng ta tất nhiên là không thể thiếu. Đến lúc đó, cha lại báo cáo với hoàng thượng, tay của tỷ chính là vì cứu cha mà bị gãy, đúng là đại hiếu thuận, đại tỷ tất nhiên sẽ trở thành đối tượng để cho đám khuê tú nước Đại Chu học tập.”
“Đến lúc đó, công tử nhà ai dám bởi vì tay đại tỷ bị gãy mà khinh thị đại tỷ .”
Kể từ đó, cái tay bị phế của đại tỷ, không phải đại biểu cho sự sỉ nhục, mà là biểu tượng của người tài đức!
Hạ Phù Dung nghĩ đến trước đây Hạ Trì Uyển suốt đêm tiến cung mời ngự y chữa bệnh cho Hạ Bá Nhiên, được người dân trong kinh thành lưu truyền rộng rãi, coi là nữ tử điển hình.
Chút tâm tư oán hận Hạ Tử Hiên của Hạ Phù Dung trước đó cũng phai nhạt đi không ít.
“Ta chỉ hỏi, liệu có thể lấn át được danh tiếng của Hạ Trì Uyển trước đây hay không!”
Hạ Phù Dung hai mắt lóe lên, tức giận bất bình hỏi ra.
“Đại tỷ cứ yên tâm đi, Nhị tỷ tuy đã sinh bệnh một hồi, nhưng hiện tại cũng đã khỏe lại rồi. Nhưng mà đại tỷ thì khác, cánh tay này rất có thể trị không hết, tăng thêm chuyện bệnh đậu mùa, danh tiếng của đại tỷ tất nhiên là lớn hơn so với Nhị tỷ rồi!”
Hạ Tử Hiên vì giúp Hạ Phù Dung, nhưng là động không ít tâm tư, làm hết khả năng để giúp Hạ Phù Dung buôn bán thêm chút danh khí.
“Đệ đệ tốt của ta, lần này di nương và tỷ tỷ, toàn bộ đều nhờ vào đệ đó!”

Trong lòng Hạ Phù Dung đắc ý một hồi, động tác hơi lớn, đụng đến cánh tay bị thương, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức nhăn nhúm như mặt bà lão.
Sử dụng rượu mạnh để hạ nhiệt độ, quả nhiên, không ít khu vực phát sinh dịch đậu mùa, không còn xuất hiện hiện tượng hài tử bởi vì sốt cao không lùi mà chết nữa.
Tuy trong nhà có rượu mạnh, nhưng những gia đình kia cũng chưa từng dùng nó để hạ nhiệt độ.
Vì thế, Hạ Tử Hiên cung cấp hai biện pháp, coi như là tạo ra một mảnh tốt lành.
Dương dương tự đắc, cảm thấy kế hoạch của mình không chê vào đâu được, Hạ Tử Hiên thậm chí đã bắt đầu giao hảo với người bên cạnh.
Những đối tượng trọng điểm mà Hạ Tử Hiên giao hữu, là những tài tử lần này vào kinh đi thi và mấy hoàng tử.
“Thì ra tiểu thư là thiên kim của tướng phủ.” Đang ngồi im thư giãn trong hoa viên, Hạ Trì Uyển đột nhiên nghe thấy một thanh âm quen thuộc mà lạ lẫm.

Hàng mi dài run rẩy, giống như cánh bướm khẽ vỗ, Hạ Trì Uyển hơi nâng mắt, nhìn về phía Bộ Chiêm Phong.
Một thân áo dài màu thiên thanh làm nổi bật lên vẻ phiên nhã của Bộ Chiêm Phong, từng đợt gió nhẹ, nhẹ nhàng thổi bay góc áo của Bộ Chiêm Phong, khiến cho Bộ Chiêm Phong ngoại trừ có được vẻ ngoài thư sinh tuấn nhã, lại càng thêm một phần phiêu dật.
Bộ Chiêm Phong văn võ song toàn, mọi thứ đều tinh thông, tướng mạo cũng coi như là xuất chúng.
Đối với nữ tử khuê phòng, nam nhân tài hoa như Bộ Chiêm Phong, hoàn toàn có thể xem như là chàng rể tốt, phu quân khó gặp.
Hạ Trì Uyển lạnh lùng cười cười, nhưng mà nàng biết rõ, thật ra Bộ Chiêm Phong chỉ có vẻ bề ngoài tưởng như vô hại mà thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.