Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Ngoại Truyện (Phần 3)
Đại tiệc cử hành hôn lễ của gia tộc Takashima và Mitsuke được diễn ra tại sảnh chính hoàng thất thuộc cung điện vương quốc pháp thuật. Nơi đây ngoài đám cưới nữ hoàng và người thuộc hoàng tộc nữ hoàng ra, rất hiếm trường hợp đặc cách, có thể nói, vị trí và thế lực của hai gia tộc sắp thành thông gia trên cực kỳ thân thiết và chiếm vai trò quan trọng trong lòng nữ hoàng điện hạ. Người đặc biệt nhất chính là chú rể Tooya Takashima, thủy tước từng có công giúp đỡ nữ hoàng Libra trong công cuộc phục hưng hành tinh phù thủy, và cô dâu Chika Mitsuke, con gái thầy phù thủy luôn sống chết bảo vệ Libra hơn cả sinh mạng mình.
Giờ làm lễ kề cập, toàn dân vương quốc ai ai cũng vui mừng chúc phúc cho đôi vợ chồng son, vương tôn quý giả quần là áo lượt ùn ùn kéo nhau vào đại sảnh chính, rôm rả chuyện trò bàn tán.
Hoàng cung vương quốc pháp thuật như đóa hoa lê trắng nở rộ trên cành, đẹp lộng lẫy, tưng bừng tiếng cười nói đùa giỡn của cả gia nhân lẫn quý tộc xôn xao tò mò nhan sắc chú rể và cô dâu.
Xong xuôi trang phục đầu tóc, Libra chùm áo choàng óng ánh, đầu đội vương miện pha lê diễm lệ, toàn thân lung linh ánh sáng rực rỡ. Khi cánh cửa điện nữ hoàng mở ra, hàng chục con mắt kẻ hầu người hạ trầm trồ, ngưỡng mộ nhìn Libra không ngớt lời khen. Đột ngột từ đâu bỗng chui lên một chàng trai tóc vàng tuấn tú không kém, đứng chặn đứng bước đi của Libra, sắc mặt lộ vẻ lo lắng.
– Tham kiến nữ hoàng. – Giữ lễ, Yuki quỳ gập một gối cúi thấp đầu.
Libra dìu đứa con trai yêu quý dậy, ánh mắt đỏ dịu nhìn cậu thay câu cần hỏi. Không chần chừ, Yuki liền mạn phép thưa.
– Hôm qua mẹ gặp Hana rồi chứ?
– Con bé đến gặp mẹ tầm cuối chiều, một hai tiếng sau thì xin phép về phòng nghỉ ngơi. Có chuyện gì sao?
Im lặng trầm ngâm ngẫm nghĩ, Yuki cau mày lên tiếng, thái độ lạnh lùng vô cảm.
– Hana biến mất rồi.
***
Bật nắm đồng hồ bạch kim như thói quen hằng ngày, Haru lóng ngóng đảo mắt tìm bóng dáng cô gái tóc nâu dịu dàng hôm qua. Trông cậu chẳng thua kém gì các hoàng tử trong chuyện cổ tích, mái tóc óng đỏ nổi bật, hoàng phục tối màu quý phái, vẻ đẹp nam tính của cậu không ngừng thu hút ánh mắt khao khát nơi đám tiểu thư điệu đà quý tộc. Không quan tâm đến hàng trăm con ngươi dán chặt khắp người, Haru lo lắng rời khỏi lễ đường khi hôn lễ chỉ còn cách năm phút nữa. Chân chưa ra đến cửa chính sảnh đường, bờ vai Haru liền bị ai đó giữ lại. Cậu quay đầu, đồng tử le lói tia tức tối.
– Sắp đến giờ rồi, cậu còn muốn đi đâu vậy Haru? – Cô gái xinh đẹp mặc dạ phục lộng lẫy ngơ ngác hỏi Haru.
Còn chưa kịp đáp trả lý do với cô bạn thân, cổ họng Haru như nghẹn ứ lời không thể thốt, đáy mắt in nhạt thân ảnh Yuki đứng đối diện. Không buồn chào hỏi, Yuki lãnh đạm đi lướt qua hai người trước mặt. Bất chợt, Haru vô cảm thả giọng, âm bậc cực kỳ băng giá.
– Hana Miyano …Lời còn chưa hết, sắc mặt Yuki đã khẽ dao động. Không để Haru nói nốt câu sau, Yuki liền quay lại nhìn Haru một cách rợn gáy. Haru chẳng kiêng nể nhếch cao cằm, bàn tay lạnh toát rừng rực hơi nóng.
Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Rika ngơ ngẩn cười xòa làm nguội bớt không khí. Bỗng nhiên linh khí thanh toát thơm dịu ở đâu ập đến bất ngờ, Rika giật mình nhìn thân ảnh người phụ nữ tỏa ánh hào quang vừa bước vô, toàn thân hừng hựng tư chất cao sang quyền quý, phía sau bà là hai hàng ngự lâm quân mặc giáp phục nâu sẫm, tay dắt chuôi gươm nghiêm nghị.
Haru, Yuki và Rika đồng loạt im lặng, khom lưng cúi mình. Libra ra lệnh cho tất cả đứng lên rồi hỏi tình hình tìm kiếm cô gái đang mất tích. Rika ngơ ngác không hiểu đầu cua tai nheo, mãi tới khi nữ hoàng thuận lại mọi chuyện, cô nàng mới à ờ giúp Haru và Yuki kiếm người.
Trước lúc cùng nữ hoàng quay lại đại sảnh chính dự hôn lễ Chika, Rika hơi nhíu mày nhấn mạnh lời nói.
– Hai người chắc chắn cô gái đó giống hệt Zina chứ?
– Đúng vậy. – Không hẹn mà trùng, Haru và Yuki nhất loạt lên tiếng.
Khóe môi Rika khẽ bặm sâu hơn, cái nhìn dành cho nữ hoàng có phần thắc mắc.
Chuông thánh đường đổ tràn thành phố, âm thanh kèn nhạc rộn rã vang to. Giờ hành lễ đã đến, Libra mau chóng kéo tất cả vào kịp dự đám cưới.
***
Trong khi đó, tại nơi tăm tối và mịt mù nhất hành tinh phù thủy, Hana chập chờn nâng mí mắt nặng trịch, xương cốt da thịt tê tái đau rát, cánh tay cô bị xích chặt bằng một sợi gông lớn gỉ sét, đôi chân mắc kẹt trong hai chiếc còng sắt lạnh lẽo. Đầu nhức buốt, ý thức mơ hồ, các mảnh ghép lộn xộn trong quá khứ dần dần hiện rõ, Hana mệt mỏi vươn bàn tay giữa không gian bát ngát màu cỏ dại, cô chới với, chới với rồi hụt chân ngã khụy. Đầu gối chợt rướm máu đỏ thẩm, lấp lánh chảy ròng ròng, Hana mím môi bất lực.
Và một bàn tay lớn của ai đó hướng về phía cô, như khắc khoải, như chờ đợi. Hana ngẩng ặt, đồng tử đen láy bắt đầu nhìn rõ chủ nhân bàn tay ấy.
RÀÀÀOOOOO ….
Nhận nguyên chậu nước lạnh như đá đổ ập vào người, Hana hoảng hốt mở rộng hai mắt, môi trắng bệch, từ đầu đến chân ướt như con chuột chũi dầm mưa dầm gió. Chưa kịp định thần sau xô nước siêu buốt, má bên phải Hana khẽ nhói lên cảm giác tê dại, một cây roi thô bạo quất xuống, chạm trúng vết thương còn rỉ máu âm ỉ, rát bỏng tới điếng người.
– Chịu tỉnh rồi sao đồ ngu dốt. Mày đúng là thứ không đáng tồn tại trên thế giới này mà.
Đứng trước mặt Hana là một cô gái trẻ tóc đen, biểu lộ tức tối, khuôn miệng không ngừng la mắng chửi rủa Hana, cô ta khoác áo choàng đen không mũ, tay cầm roi dây bóng như cước. Đá cái chậu ngáng đường, cô gái lạ lầm bầm vẻ điên máu, bất thình lình, cô ta bóp chặt cổ Hana gào thét, hàm răng nghiến ken két phẫn nộ tột cùng.
Hana vùng vẫy nhưng không lại sức, khắp người cô hoen rỉ máu bầm, đầu tóc tơi tả, cơ thịt đau đớn.
– Cô là ai? Chúng ta không thù không oán, sao lại bắt trói tôi? – Dồn trút hơi thở khó nhọc, Hana hổn hển nói.
Cô gái trẻ phá lên cười khằng khặc, chiếc roi mây trong điệu đà nhảy múa trên da thịt Hana, cứa vào tận tế bào mạch máu đỏ rực. Xả xong cơn điên bùng nén, cô ta nhẹ nhàng cúi sát mặt Hana, bàn tay mềm mại khiêu khích vuốt ve khuôn mặt bé nhỏ nơi cô gái tội nghiệp.
– Zina Miyano, mày không nhận ra tao sao? Người vì mày mà hồn siêu phách tán, vì mày mà tao chết không đất chôn. Mày đã hủy hoại mọi thứ tao có, hủy hoại con đường khôi phục hành tinh bóng đêm của tao.
Thủ thỉ từng giọt chữ cay nghiệt rót vào tai Hana, con quỷ đội lốt người tàn bạo nắm tóc Hana kéo mạnh ra sau, ép đôi đồng tử đen mị hoặc đáng ghét kia phải nhìn vào mắt mình.
Hana mím môi chịu đau khổ, da đầu như muốn bung khỏi tóc. Lời cô ả vừa dứt, Hana càng kinh ngạc trợn to mắt hơn. Lại là cái tên đó.
Zina Miyano. Rốt cuộc cô gái ấy là ai, tại sao cô ta cứ vô hình khuấy đảo cuộc sống yên bình của Hana cô như vậy?
– Tôi không phải Zina Miyano. Tôi là Hana. – Bực mình thét lớn về phía con người đang dợm bỏ đi, Hana khum lông mày tỏ thái độ không cam chịu.
Con quỷ trong hình hài cô gái nhướn khóe mắt mê hồn liếc Hana, không gian tối tĩnh lặng nay càng cô tịch gấp đôi. Gió quỷ mang theo mùi hắc khí tràn ngập khắp căn phòng, Hana vốn đã khó khăn thở, giờ thêm phần chật vật hơn. Không nói không rằng, cô ả độc ác rời khỏi phòng ếm bùa phong tỏa, bao nhiêu gió độc chỉ có thể lọt vào phòng mà không thể thoát ra.
Trong vòng sáu tiếng đồng hồ tới, nếu Hana không ra khỏi phòng, cô sẽ bị gió đầu độc khoang phổi cho tới chết.
Hana Miyano, dĩ nhiên là cô ả kia biết, Zina đang mất trí nhớ. Sức mạnh và ký ức con bé ấy đã nằm trong tay nữ hoàng. Chỉ cần con bé ấy chết đi, gia tộc ánh sáng quyền lực nhất vương quốc pháp thuật sẽ phẫn nộ, nội chiến sẽ xảy ra, nữ hoàng sẽ đau khổ vì không thể bảo vệ con dân mình. Và nhân cơ hội đó, ả sẽ lập đàn tế thần bóng tối, phục hồi linh hồn cho chủ nhân ả, pháp sư Suria Demon The Fence, từ thứ sót lại duy nhất của chủ nhân trước lúc tan biến, đó chính là ả, cái bóng của Suria.