Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Ngoại Truyện (Phần 1)
“Em sẽ trở lại vào ngày gió dừng chân. Đừng đau lòng vì em, Yuki ạ. Hãy trở thành một vị vua tốt nhé, tình yêu của em.”
Nếu em là cô gái ấy, làm ơn đừng rời bỏ anh.
Hana Miyano. Who are you?
***
Mira nhoẻn miệng cười nhẹ nhàng, bàn tay khẽ vuốt ve mái tóc nâu mượt óng ả của cô gái trong gương. Giúp cô búi mớ tóc cao thành một cục tròn, bà chạm tay lên đôi vai gầy mảnh khảnh nơi cô, thủ thỉ dịu dàng.
– Tóc cháu đẹp thật đó, Hana.
Theo bản năng, cô gái trẻ quay người lại, mỉm cười duyên dáng với người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, đáy mắt đen láy ánh lên tia bình yên lặng trầm.
– Con giúp cô gánh nước nhé?
Mira gật đầu, tiễn cô ra tận cổng. Hana mặc một chiếc váy xuông caramel ngọt ngào, khoác sơ bên ngoài là áo choàng da mỏng nâu nhạt. Lễ phép chào bác bảo vệ trông coi kho củi, cô lách mình qua hàng chục bao ngũ cốc xếp chồng chất lên nhau, vươn tay lấy ra hai cái xô đồng sáng bạc, đủng đỉnh chào mọi người, song hướng lối lên con suối phía trên đồi xanh đi thẳng.
Vẫn như công việc thể lực mọi ngày, Hana luôn mang xô xách nước tưới cho vườn rau tự nhiên do chính tay cô Mira gieo trồng và chăm sóc. Con suối cô lấy nước có thượng nguồn trên đỉnh ngọn đồi xanh, nhưng vì khoảng cách từ làng cô tới đó xa lắc nên Hana chỉ kéo nước ở giữa đồi.
Hơn nửa năm trước, cô từng gặp một chàng trai rất kỳ lạ ngay nơi đó. Anh ta vô cùng tuấn tú, gương mặt sáng lạng, mái tóc vàng nổi bật bay bay trong gió, từ cách ăn mặc lẫn phong thái quý tộc, trông anh ta cực kỳ tao nhã, thế nhưng khí chất và giọng nói lại có phần lạnh lùng. Chàng trai đó tên là Yuki Shinatawa, một cái tên rất quen thuộc trong tiềm thức Hana, ấy vậy mà cô không thể nhớ rằng mình đã nghe cái tên này ở đâu. Đúng là Yuki cư xử có chút lãnh đạm, nhưng thái độ và sự quan tâm anh dành cho cô vô cùng ấm áp. Hana không biết nên gọi cảm xúc của mình khi bên cạnh anh là gì, chỉ là, cô thấy thoải mái lắm, trái tim đập nhẹ đi rất nhiều, bao nhiêu lo âu và muộn phiền trong đầu cũng theo đấy mà giải tỏa.
Sáng nay Yuki đến bờ suối sớm hơn Hana nửa tiếng, anh giết thời gian bằng cách nhàn hạ nhắm hờ hai mắt, ngửa mặt lên trời hít hà không khí trong lành của cây cỏ mang đến, việc này thực sự rất dễ chịu, lại bổ sung cho tinh thần cái khoan khoái nhẹ nhõm. Đến lúc những bước chân đầu tiên của Hana dẫm cỏ tới gần, ngay lập tức Yuki liền mở mắt, xoay người tặng cô một nụ cười dịu dàng, tựa hồ món quà đặc biệt mà không cô gái nào có thể nhìn thấy trên khuôn mặt lạnh lùng nơi Yuki, nhưng riêng với Hana, cô là trường hợp hy hữu hiếm có.
Nhanh chóng giành hai chiếc xô bạc quen thuộc mỗi sớm, Yuki xăn tay áo múc từng xô nước đầy, chuyển qua cho Hana đứng bên cạnh. Hôm nay cô trông rất xinh xắn, dáng người thon gọn kết hợp với màu cà phê sữa ấm cúng, tôn lên làn da trắng hồng đẹp rạng ngời. Bất chợt, Yuki hất sợi tóc vàng rực trước chán qua một bên, nghiêng đầu vu vơ hỏi Hana đang thẫn thờ nhìn anh lấy nước.
– Cuối tuần em rảnh không?
– Dạ? – Hana ngẩn ra một lát, sau đó gật gù như gà mổ thóc.
Yuki hài lòng xách nốt xô đầy nước cuối cùng lên bờ, rút trong túi áo choàng đen vắt trên mỏm đá một tấm thiệp mời đỏ chói, thơm phức.
– Là đám cưới một người bạn vô cùng thân thiết của anh. Em đi cùng anh chứ?
Hana ngạc nhiên đứng bất động, đồng tử đen láy dán chặt lên tấm thiệp hồng Yuki cầm trong tay. Ấp úng không biết nên nhận lời hay từ chối, cô gái nhỏ đành lấy lý do về hỏi ý kiến cô chú ở nhà trước. Yuki cười nhẹ bảo không sao, nếu cô không thích đi anh cũng không ép.
Sự ra đi của Zina và sự xuất hiện của Hana gần như khiến Yuki nghi ngờ tuyệt đối, thời điểm Zina tan biến, là lúc làng Waldze đón thêm một thành viên lạ, thà Hana chỉ là con cháu họ hàng nhà Miyano đi đã đành, đây cô lại giống y đúc Zina Miyano quá cố. Mờ ám hơn là ngài Kaito không hề báo cho nữ hoàng và nhà vua về việc họ có cô cháu gái giống hệt đứa con gái vừa mất của họ. Điều này chẳng khác gì gia tộc Miyano đang che giấu bí mật nào đấy.
Từ lúc quen thân Hana đến giờ đã hơn nửa năm, bên cạnh cô Yuki lại nhìn thấy nụ cười và đôi mắt ấm áp của Zina ngày trước, anh không rõ tình cảm mình dành cho Hana là yêu hay chỉ là sự lầm tưởng nhất thời, nhưng có một điều mà Yuki đoán chắc, Hana cũng đang dần nhìn anh bằng đôi mắt yêu thương của Zina xưa kia, rất giống cô gái mạnh mẽ năm ấy, như một bản sao nhân ảnh hoàn hảo, Yuki đã từng nhầm lẫn Zina và Hana.
Trái tim anh, cứ lung lạc vô hướng. Ngỡ Zina rồi hóa ra lại là Hana.
Hana Miyano, rốt cuộc em là ai? Là Zina của quá khứ, hay “Zina” của hiện tại?
***
Nửa đêm chuông tắt đèn, Kaito mệt mỏi hạ cuốn sách, tháo gọng kính vàng, day day hai thái dương nhức nhối. Thư phòng tối om như chiếc lọ đựng đom đóm, chỉ còn ánh đèn đọc sách leo lắt tỏa ra từ bàn làm việc của ngài tộc trưởng gia tộc ánh sáng.
Cửa phòng chợt mở. Mira bâng tách trà an thần đặt vào tay Kaito, chân vòng ra phía sau chồng, ngón tay linh hoạt xoa bóp đều mạch tạng mỏi nhức của ông xã. Thoáng khựng, Mira thở dài kéo ghế ngồi xuống cạnh ông, bàn tay nhàn rỗi vừa xếp lại giấy sách, vừa nhìn Kaito dè dặt.
– Đã đến lúc chúng ta nên cho con bé biết sự thật.
Kaito ngừng động tác thổi trà, sầu muộn đặt chiếc tách lên bàn đánh cạnh. Sự im lặng như thể hòa tan hai con người ở trong bóng tối. Một hồi lâu, Kaito lại nhấc tách trà nhấp một ngụm, ngâm ngê hướng mắt nhìn vào khoảng không đen ngòm trước mặt, gượng gạo gật đầu như sự đồng ý với ý kiến của vợ.
***
Một tuần sau, chiếc thảm bay quý tộc của Yuki dừng lại tại đại sảnh chính gia tộc ánh sáng Miyano. Khác với cách ăn mặc sang trọng đi cùng ánh mắt lạnh lẽo xưa kia, Yuki chỉ bận một chiếc áo choàng phù thủy đen tầm thường, lễ phép cúi chào ông bà Miyano đã đợi mình từ sớm. Ngài Kaito điềm tĩnh, khom người hành lễ đúng cung quy, phu nhân Mira phía sau cũng mỉm cười làm theo chồng.
Đợi gia nhân trong phòng lui ra ngoài hết, ngài Kaito mới lấy trong túi áo choàng hoàng tộc ra một sợi dây chuyền gắn chiếc lọ thủy tinh nhỏ, lấp lánh tựa vì tinh tú bị nhốt lại dưới nhân gian, trao tận tay Yuki, dặn dò.
– Con bé vẫn chưa biết mọi chuyện đã xảy ra với nó. Xin hoàng tử hãy giúp chúng tôi bảo vệ Hana, nó là đứa con gái chúng tôi yêu thương nhất. Giúp tôi trao vật này cho con bé, đấy là toàn bộ ký ức và sức mạnh của Zina trước khi bị năng lượng nữ hoàng giam giữ. Nếu nữ hoàng không liều mạng thả linh khí của mình để bắt linh hồn Zina hôm ấy lại, có lẽ sẽ chẳng có Hana ngày hôm nay. Chúng tôi biết cậu yêu Zina rất nhiều, hộ pháp ánh sáng này, nên thuộc về nơi con bé cần đến. Tôi xin trao lại Hana cho cậu, hoàng tử à.
Mọi việc trong điện linh lung của nữ hoàng hơn một năm trước, cái ngày bóng tối bị xua tan hoàn toàn trên mảnh đất pháp thuật, Zina đã đem tất cả sinh khí và pháp lực thanh tẩy đi toàn bộ độc tố trong khắp cơ thể nữ hoàng, vì cô đã gắng chạm đến cực điểm của thần chú cấm để mang mạng sống Libra trở lại, nên não bộ và sức mạnh của cô gần như bị ma sát và trấn thương nặng. Trước khi cấm thuật đó ảnh hưởng đến tính mạng Zina, nữ hoàng pháp thuật âm thầm thả linh khí hoàng tộc huyền thoại giam cầm linh hồn Zina lại phòng ngự nó tiêu tan, biến mất. Tuy nhiên, việc thả linh khí là điều vô cùng nguy hiểm, nó có thể gây chết người hoặc mất đi năng lực phù thủy, và thật may mắn là nữ hoàng đã thành công. Ánh sáng tỏa ra trong điện Libra ngày ấy, chính là ma pháp giam giữ của nữ hoàng tạo thành.
Cho đến lúc trả lại thân xác và linh hồn Zina cho gia tộc cô bé, nữ hoàng đã phù phép ký ức và sức mạnh hộ pháp của cô trong lọ thủy tinh nhỏ, trao lại gia đình cô. Ông bà Miyano bởi thương con gái, không muốn cô bé nhớ lại những ngày tháng điêu tàn quá khứ nên đành im lặng trôn chặt bí mật ngày này qua ngày khác. Điều gia tộc Miyano không ngờ tới là sự phát hiện của hoàng tử Yuki trong suốt nửa năm qua, bà Mira hiểu rõ trái tim Hana lại một lần nữa ngã ngũ trước chàng trai tài giỏi của hoàng tộc Angela The Fence. Ngay từ lúc chào đời, số phận con gái bà đã được ông trời định sẵn phải ở bên chàng trai ấy, dù Zina hay Hana, cô bé vẫn không thể kiểm soát tình cảm con tim nhắm đến.
Yuki tới tận gia tộc Miyano là lời đề nghị của ngài tộc trưởng, cậu biết đã đến lúc nhà Miyano chấp thuận để con gái họ trở về với thân phận và vị trí chính chủ. Và dĩ nhiên Yuki cậu sẽ không buông cô thêm bất cứ giây phút nào.
Zina Miyano, Hana Miyano. Không quan tâm em là ai, chỉ cần em là cô gái anh mãi yêu suốt cuộc đời này, chỉ cần em là của anh. Mãi mãi.
***
Từ biệt cô chú để đến cung điện hoàng gia theo lời mời của nữ hoàng, Hana lo lắng đan tay với nhau, nhìn cô Mira xinh đẹp bằng ánh mắt bồn chồn.
Kaito vỗ nhẹ lên vai vợ an ủi, hướng mắt ra hiệu bà nên chào tạm biệt con gái lần cuối.
Mira cụp mắt, mái tóc nâu nhạt phất phơ trong gió phả nhẹ lên gương mặt sầu muộn, tô đậm thêm vẻ buồn bã của người mẹ xa con. Hít một hơi thật sâu, Mira lấy hết dũng khí đến bên con gái, nắm chặt tay cô trấn an dịu dàng.
– Nữ hoàng sẽ giúp con trở thành một cô gái tốt. Trong cung điện có rất nhiều người quan tâm con, hãy trân trọng cuộc sống của mình, rồi sẽ có chàng trai sẵn sàng bảo vệ con, yêu con bằng cả mạng sống. Đừng buồn, con gái yêu quý của mẹ.
Nói đoạn, Mira không kìm nổi những giọt lệ nóng hổi lăn dài từ khóe mi, bàn tay run rẩy ôm lấy Hana vào lòng, nén tiếng nấc tràn ra khỏi họng.
– Thưa phu nhân, thảm hoàng gia đã đến. – Một hầu gái khom mình báo lại.
Hana vòng tay ôm đáp trả cô Mira, tâm khảm chợt xuất hiện tia ấm áp lan tỏa. Sau giây phút chia ly đầy nước mắt và sự không đành, Hana cúi đầu chào ngài Kaito và phu nhân Mira, rồi kéo chiếc mũ áo choàng nâu chùm kín nửa mặt, song bước lên thảm thần quý tộc của nữ hoàng đích thân cử đến.
Tấm thảm bay vút lên nền trời xanh biếc, bỏ lại vạn vật đồi xanh và dòng suối trong veo vẫy vùng trong nắng vàng. Bóng dáng ông bà Miyano dần khuất sau mỗi cụm mây trắng mềm xốp, Hana thở dài mím nhẹ môi, kẽ tay đẫm từng giọt mồ hôi mặn nóng, tới khi tinh thần ổn định một chút, cô bắt đầu nhắm mắt tận hưởng khí trời ban ân, lãng quên những chuyện sắp tới, hòa mình cùng gió mùa thu.
***
Chạng vạng chiều tối, khi ánh hoàng hôn đã buông xõa một góc chân trời đỏ thẩm, Haru với áo choàng trên giá móc, khoác qua loa phía ngoài.
Vẫn giữ nét điềm nhiên mọi khi, anh rời khỏi phòng chuẩn bị đến gặp cậu bạn hoàng tử khó tính, nghe nói tối nay tại sảnh hoàng gia sẽ bày tiệc chiêu đãi, ngày kia là ngày cử hành hôn lễ của Chika – con gái cưng thầy phù thủy nổi tiếng trong vương triều Angela The Fence III, khách khứa quý tộc từ mọi vùng miền đã tập trung đông đủ, ai ai cũng mong chờ đám cưới hoàng tộc đình đám. Thật may là nữ hoàng không nhờ Haru anh tiếp khách giùm, chứ không chắc anh hết luôn thời gian nghỉ ngơi và đi du ngoạn.
Xem chiếc đồng hồ ánh bạc bên trong áo khoác, Haru vội thắt dây giày mũi nhọn rồi hướng lối sang tháp hoàng tử thẳng tiến.
Giữa đường, anh tình cờ va phải một cô gái tóc dài nâu sẫm. Chẳng biết là duyên số hay định mệnh, lúc cô gái ấy quay lại nhìn anh xin lỗi, Haru đã ngay lập tức khựng đứng, nhìn dáng cô gái tóc nâu khuất sau dãy chính điện rộng lớn.
Điều ngạc nhiên hơn cả, chính là khuôn mặt cô gái ấy, trông y hệt người con gái mà anh từng yêu.
Zina Miyano.