Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 23
Giữa đại điện rộng lớn tại vương quốc pháp thuật, Libra nhàn nhã phê chuẩn tấu sớ, cơ thể bà vẫn lấp lánh ánh hào quang, dung mạo tuyệt mỹ không hề phai nhòa. Đã hơn một tháng kể từ ngày Yuki nhập học Witchcraft, nguồn năng lượng bóng tối cũng đang ngày một lớn dần tại hành tinh trái đất, trước khi kì nghỉ đông đến, Libra cần phái người khống chế nguồn sức mạnh kì lạ ấy, tránh để đêm dài lắm mộng. Chuyện này không dễ thực hiện, nữ hoàng cần một người tin cậy nhưng đủ mạnh xuống địa cầu, áp chế tà thuật hắc ám, bảo vệ cuộc sống nhân dân nơi đó. Nhấp một ngụm trà Assam, Libra thong thả lật từng trang giấy. Cửa đại điện chợt mở, bước vào trong là một người đàn ông tuổi ngoài bốn mươi, nét mặt nghiêm nghị, quần áo quí tộc, đậm chất vương giả. Đặt một tay lên ngực trái, ông phất áo choàng khom lưng, kính cẩn cất giọng khàn khàn.
– Thần diện kiến nữ hoàng.
Nghe thấy tiếng người thưa, Libra giật mình ngẩng mặt, đưa đôi mắt huyết dụ, dịu dàng nhìn vị đại thần phía dưới. Khẽ khoát tay miễn lễ, bà từ tốn nhỏ nhẹ.
– Mau đứng dậy ngài Miyano.
– Nữ hoàng triệu thần có chuyện gì gấp sao? – Nhìn vào đôi mắt Libra, Kaito Miyano gặng hỏi.
Thở dài gập toàn bộ tấu chương chất thành đống, nữ hoàng vỗ vỗ vào thành nghế ngai vàng, mệt mỏi xoa xoa thái dương.
– Ta biết gia tộc Miyano trước giờ không xen vào chuyện quốc sự, nhưng lần này ta muốn ngài giúp ta dẹp loạn thế lực bóng tối dưới trái đất, sức mạnh ánh sáng của gia tộc Miyano không ai trên vương quốc pháp thuật là không biết tới, ngay cả truyền nhân Quang Thuật, thủ lĩnh ngũ đại đại hộ pháp cũng xuất thân từ dòng họ Miyano. Ta tin, chỉ duy nhất mình ngài là người có thể giúp ta hoàn thành tốt nhiệm vụ dưới địa cầu.
– Thưa nữ hoàng, còn gia đình thần… – Ông Miyano có vẻ hơi do dự về chuyến đi lần này. Mất đi đứa con gái độc nhất đã là nỗi đau quá lớn đối với vợ ông, ông không muốn bỏ vợ một mình, nhưng đích thân nữ hoàng lên tiếng nhờ vả, ông không thể từ chối.
Hiểu thấu nỗi khổ tâm của Miyano, Libra khẽ mỉm cười buông lời trấn an.
– Ngài đừng quá lo lắng, ta sẽ cho người rước phu nhân Miyano vào cung chăm sóc, cũng đã lâu ta không có bạn trò chuyện, nhân cơ hội này, ta muốn hiểu thêm về cuộc sống thần dân vương quốc mình, thông qua phu nhân Miyano. À, còn nữa, việc tìm kiếm tiểu thư nhà vốn do trưởng lão Natakira phụ trách, hơn hai tháng nay rồi mà trưởng lão chưa báo cáo tin gì, có lẽ Gorgon gặp trục trặc nào đó, ngài có thể tìm trưởng lão, không khéo lại có tin vui.
Thấy nữ hoàng nói vậy, trên khuôn mặt lấm tấm nếp nhăn của ông Miyano xuất hiện ý cười, ông cúi mình cảm tạ Libra, sau đó cáo lui, trở về chuẩn bị đồ cho chuyến đi sắp tới.
***
Zina tờ mờ thức giấc trong cái lạnh cắt da cắt thịt, bóng tối nuốt chửng thân hình nhỏ nhắn của cô, cơ hồ đem cô nhốt vào lao ngục đêm tối. Gắng gượng mở ra con mắt, cô phì phò hít thở, thử cựa mình đứng vực dậy. Hơn một ngày không ăn uống gì, dạ dày cô không ngừng la thét. Loạng choạng bước từng bước chân, Zina tựa người vào bức tường rêu xanh ẩm ướt, làm trụ để tiếp tục đi chậm. Cầm chừng khoảng mười lăm phút, cô gần như kiệt sức hoàn toàn, cổ họng khô rát, chân tay mềm nhũn, đồng tử hoa lên, ý thức mơ hồ. Lại một lần nữa cô vô thức đứng trước một cánh cửa đá khối sần sùi, mặt cửa khô ráo, nền đá lạnh ngắt, tưởng chừng thấm xuyên qua lòng bàn tay trắng bệch, ngấm vào lòng gan phèo phổi của cô. Trời tối khiến tầm nhìn Zina giảm đi không ít, khẽ nuốt khan một cách khó nhọc, cô áp hai bàn tay lên cửa đá, đôi mắt nhắm chặt, hô hấp suy yếu, khóe miệng lầm nhẩm một câu gì đó. Bỗng, từ trong bàn tay Zina phóng thích ra một luồng sáng cực mạnh, tụ hội vô mặt đá lạnh toát của cánh cửa, một tiếng “Kéttttt” rung trời vang lên, trần nhà hơi chuyển động một chút, khói bụi thi nhau lan khắp đất.
Chống một tay lên bức tường, đầu óc cô bắt đầu mòng mòng quay. Zina quơ tay phẩy bụi, cuống họng bất giác ho sù sụ vài tiếng, đồng phục nữ sinh trên người cũng lấm lem bẩn thỉu, mái tóc nâu sẫm có tí bung xù, duy chỉ đôi mắt là vẫn đen, tròn, trong vắt, sáng lung linh. Lắc đầu một cái thật mạnh, cô hít thở tập trung tỉnh táo, tiếp tục liều mạng dấn thân vô trong, không phải là cô chán sống, mà phóng lao rồi thì phải theo lao, cô đã đi tới nước này, đường quay về cũng không mò ra, thôi thì cứ vào sâu xem có gì không, còn hơn đứng khư khư một chỗ chịu rét.
Bên ngoài hầm bí mật, ánh sáng mãnh liệt tỏa ra từ viên ngọc trên quyền trượng Yuki giúp cậu và Haru mau chóng tìm được vị trí mật đạo thông xuống lòng đất. Nơi này tối như mực, phép thuật Zina lại không cao siêu, chẳng biết cô có gặp chuyện gì nguy hiểm không? Thật không hiểu nổi tính cách của cô nàng Lọ Lem hiếu kỳ, dẫu Haru đã căn dặn không nên chạy lung tung, coi chừng lạc, nhưng cô vẫn không chừa được tói tò mò, bây giờ lành dữ chưa rõ, lại thêm cái nguy cơ bị đuổi học nếu để nhà trường phát hiện. Đồng bước trên con đường trơn trượt, Yuki vẫn một thân lông trắng, bờ mái vàng hoe lất phất nhẹ bởi gió, tay cầm chắc pháp bảo, soi rọi hướng đi, đã lâu rồi cậu không biến hóa hình dạng thật của đũa hoàng tử, một khi cậu sử dụng sức mạnh quyền trượng, năng lượng thoát ra sẽ cực kỳ lớn, ảnh hưởng đến linh khí phù thủy hoàng tộc, làm mọi người có thể dễ dàng nhận ra, thân phận thật sự của cậu. Lần này Haru chịu ra tay trợ giúp, chứng tỏ anh ta rất quan tâm tới Zina, tuy vẫn chưa xác định được cảm giác cậu đối với cô là gì, nhưng cậu cũng không thuận tiện buông tay, nhường cô cho Haru, anh đã lấy quá nhiều của cậu, từ lòng tin nữ hoàng, quyền năng phép thuật, cho tới sự quý mến của mọi người. Phải, Haru bề ngoài trầm lãnh cũng chẳng khác cậu là bao, nhưng tính cách anh ta, hỏa – băng hoàn toàn trái ngược cậu. Một kẻ vốn ghét con gái xưa giờ, đột nhiên vì một cô ăn mày thấp kém ở Tokyo, hy sinh danh dự học sinh ưu tú. Một người băng lạnh vô cảm, thờ ơ với thế giới xung quanh, đến hai từ “yêu thương” còn không biết viết, vậy mà cũng vì nàng ăn mày ấy, bất chấp thân phận hoàng tử bị phát hiện, sử dụng sức mạnh quyền năng, phạm vào khu vực cấm địa. Liệu việc làm của hai người, có thực là đúng? Hành động theo con tim mách bảo, có phải sai lầm?
Câu trả lời, còn tùy thuộc vào tình cảm mà cả hai dành riêng cho cô.