Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 11: Rika Mitsuke
Đồng hồ điểm sáu giờ đúng, Rika mở mắt, vươn vai, ngáp dài. Một ngày mới lại bắt đầu, hôm nay là buổi nhập học đầu tiên tại Witchcraft, nàng muốn chải chuốt và chuẩn bị kĩ hành trang học tập. Tối qua, Zina nằm giường dưới thì phải, mặc dù trông Zina rất kì dị nhưng Rika lại cảm thấy vô cùng thân thiện với cô. Leo xuống bậc thang, Rika toan gọi Zina cùng dậy đi học, nàng ngó vào trong giường cô, nhưng chăn mền đã được xếp ngăn nắp, có lẽ Zina dậy sớm, nhưng cô ấy đâu rồi nhỉ?
“Cạch”
Cánh cửa toilet bật mở, bước ra là một cô gái xinh xắn, khuôn mặt trắng trẻo, đồng tử lấp lánh, tóc buộc đuôi ngựa, mình mặc đồng phục Witchcraft, tay đang mãi mê cột dây thắt chiếc áo choàng đen tuyền cổ thủy thủ. Rika ngây người, khóe miệng lắp bắp.
– Z…Zin…Zina…
Cô gái kiều diễm ngẩng mặt, chớp chớp đôi mắt óng ánh nhìn Rika, bờ môi bất giác cong lên một nụ cười tươi tắn, đẹp đến nghiêng chạn đổ bát.
– Chào buổi sáng, Rika.
– B…bạn là Z… Zina? – Vẫn không dám tin vào mắt mình, nàng ta lẩy bẩy hỏi lại.
Zina gật đầu lia lịa, sau đó chạy tới bàn học, lôi ra tấm bản đồ Gorgon đưa. Đại sảnh đường là nơi cô nhắm tới đầu tiên, bảy giờ là vào học, vậy chắc bây giờ nhà bếp đã dọn thức ăn lên rồi, mới bốn giờ sáng, cái bụng cô lại “la thét” ầm ĩ, phá hỏng giấc mơ lạc vào vườn lương thực của cô.
Rika vào toilet vệ sinh cá nhân, ý thức vẫn hoang mang lòng mòng. Có phải nàng đang mơ? Rõ ràng hôm qua, trông Zina còn như cục đất, sao giờ đây lại hóa thành thiên thần thế kia, lẽ nào là nhờ phép thuật? Nom cũng có lý, tuy Zina hơi dị dạng khác thường, nhưng dù gì đi chăng nữa, cô ấy cũng là một phù thủy. Cơ mà, Zina thuộc hệ tố nào nhỉ?
“Cạch”
Rika hoàn tất thủ tục trong toilet, nàng cũng ăn bận y hệt Zina, chỉ có điều, chiếc phù hiệu bên ngực trái nàng ấy, là một chiếc cây ngọc bích, chứng tỏ nàng học lớp cao quý, dành cho phù thủy quí tộc. Thấy Zina đang loay hoay với đống sách vở bừa bộn, nàng mỉm cười phụ cô gom lại, chỉ vào cái túi bên trong áo choàng, từ tốn giải thích.
– Bạn không thể ôm hết mớ lộn xộn này trên tay được, chiếc túi vô đáy của áo phù thủy sẽ thay bạn làm việc ấy.
Gật gù hiểu chuyện, Zina xốc tập giáo trình, bỏ hộp đũa thần một thể vào túi. Theo thời khóa biểu, tiết đầu tiên của lớp cô là môn cổ ngữ phù thủy, môn đó tương tự như học các thứ tiếng nước ngoài ở trái đất, nhưng cách đọc và viết khó hơn rất nhiều. Cài chiếc huy hiệu hình ngọn nến lấp lánh, Zina nhoẻn miệng cười, song vỗ nhẹ vai Rika. Đang tập trung soạn sách vở, thấy Zina gọi mình, nàng quay đầu ư hử, ánh mắt quét qua chiếc phù hiệu sáng lóa, cài cẩn thận bên ngực trái của cô.
– Đi ăn sáng không? – Zina hồn nhiên rủ rê.
Rika thẫn thờ giây lát, song giật mình à ờ.
Dưới đại sảnh đường đông đúc, học viên túm ba tụm bảy, cùng nhau tám chuyện rôm rả. Zina chú tâm vào đĩa đồ ăn ặc ụ, cắm đầu cắm cổ nhai như chết đói. Rika chạm rãi hút hộp sữa tươi, đôi mắt hướng nhìn Zina chằm chằm đến quên luôn cả chớp. Xử lý xong em bao tử, cô ngước mặt, chú ý khuôn mặt Rika đang dán hẳn vào mình. Đưa tay làm động tác lên xuống trước mắt Rika, cô khẽ hét thật lớn.
– RIKA MITSUKEEEEEEE…
– H… ha…hả? – Thót tim nhả cái ống hút bị nhai nát trong miệng, nàng ngu ngơ a hả.
Zina bụm miệng khúc khích, chẳng hiểu Rika bị cái gì mà từ sáng sớm tới giờ cứ ngơ ngơ ngác ngác như kẻ mất hồn. Đặc biệt hơn cả, đôi mắt màu xanh ngọc đó, một hai không rời cô. Trông cô quái dị lắm sao? Rõ ràng, cô đã thay đổi hình tượng cái bang style, nhưng sao Rika, cứ nhìn cô bằng con mắt ngơ ngẩn nhỉ? Chẳng nhẽ, Zina cô mặc đồng phục rất xấu xí?
– Bạn bị sao vậy?
– Hử? À… thì… mình… mình không sao. Z… Zina mau ăn sáng đi, sắp vào học rồi đó. – Lắp ba lắp bắp một chập, Rika liền đẩy phần sanwich còn nguyên của nàng sang cho Zina, cô ậm ừ một hồi, rồi lại xơi hết chỗ bánh trọn vẹn.
Kết thúc bữa sáng no nê, Zina thong thả cùng Rika, rảo bước về khu lớp học phía Tây. Bàn chân hai người khựng lại, trước cửa một ngọn tháp cao lớn, xung quanh tập hợp vô số nữ sinh Witchcraft, đang tay chắp lại, long lanh mắt, ngóng chờ một nhân vật đình đám nào đó. Nghiêng đầu qua Rika, cô thắc mắc khoanh tay trước ngực.
– Ở đấy có gì vui sao?
– Không có. – Rika buông lời thẳng thắn, sau đó ánh mắt tập trung cao độ vào lối cửa tháp.
Zina đăm chiêu xoa cằm, nhìn bản mặt hồi hộp của Rika mà kêu không có gì, rõ ràng là chờ đợi ai đấy xuất hiện. Suy nghĩ vừa dứt, từ bên trong tháp bước ra một chàng trai trẻ, mái tóc nâu nhạt bồng bềnh, ngũ quan tinh tế, hào khí lan tỏa. Anh ta mặc đồng phục nam sinh Witchcraft, khuôn mặt đẹp trai cao ngạo vênh váo lên trời. Zina có chút điêu đứng, nhưng chỉ hai giây sau, cô lập tức nhăn mày vì độ kiêu kì trên nét mặt ấy. Lướt qua các cô gái một cách kiêu hãnh, anh chàng đẹp mã hất hàm, nở nụ cười sát gái khiến bao nàng té lên xỉu xuống. Zina xì một tiếng rõ dài, song xoay người toan kéo Rika đi tiếp, ai ngờ nàng ấy hình như cũng trúng luôn mê dược của tên con trai đào hoa bên kia, ánh mắt nàng cứ hoa lên, miệng đột nhiên cười khù khờ. Đập mạnh vào vai Rika, cô nheo mắt nghi vấn.
– Bạn thích tên đó hả?
– Hả? – Rika giật thót mình, tư tưởng dần tỉnh táo, đầu lắc lư lia lia, như phủ định sự thật. – Không có.
Zina kéo miệng rộng đến mang tai, khẽ cười cười gian xảo. Trông Rika mơ màng nhìn người ta đến hai mắt hiện rõ bốn chữ “L – O – V – E” to đùng thế kia, lại còn chối. Cái tên tóc nâu ấy ngoài vẻ đẹp trai trời đánh ra, thì có gì hay ho để lũ nữ sinh trong trường, bu như kiến bâu đồ ăn. Thà người khác còn tạm tha được, nhưng đến cả cô bạn duy nhất của cô cũng mê mẩn hắn, đúng là hết thuốc chữa.
Không muốn làm khó bạn mình, Zina khẽ tủm tỉm, sau đó húych nhẹ hông Rika thì thầm.
– Cậu ta là ai vậy?
– Hotaru Hondo, tân hội trưởng hội học sinh Witchcraft.
– À…
Thì ra là hội trưởng hội học sinh, thảo nào nhiều fan hâm mộ thế, bề ngoài thì công nhận đẹp, nhưng cái bản vênh váo ấy, nhìn là chỉ muốn phang dép.
Gần nửa tiếng sau, bóng anh chàng hội trưởng khuất dạng, để lại vô số ánh nhìn tiếc nuối xen lẫn ngậm ngùi. Rika mỉm cười khoan khoái, song tiếp bước về lớp học, nàng ngước mặt nhìn trời, ánh mắt ẩn hiện tia mừng rỡ. Zina gãi đầu nhún vai, sau đó cũng co chân chạy theo cô bạn.
Chẳng lẽ Rika đơn phương tên đó? Đầu cô hiện lên một câu hỏi hóc búa, chắc là vậy rồi, mặc dù chưa yêu bao giờ, nhưng nom Rika rất giống mấy cô gái trên Tokyo lúc được tỏ tình, vừa vui vẻ lại hay cười một mình. Không ổn, cái tánh đào hoa sát gái ấy mà làm bạn trai Rika thể nào cô nàng cũng khổ, thân là người bạn, Zina thực không muốn thấy Rika khóc lóc vì hắn, chia cắt không được, dằn mặt cũng không. Hay tìm cho nàng một đối tượng khác, một người có vẻ ngoài đẹp trai tuấn tú hơn Hotaru, cơ mà, trong ngôi trường này có mấy ai xinh hơn hắn. Chống cằm trầm tư suy nghĩ, Zina chợt nhớ đến hỏa thần tốt bụng. Tuy anh ta có hơi lạnh lùng, nhưng vẻ đẹp trai quyến rũ, Hotaru kia chỉ đáng xách dép. Búng tay cái póc cười cười nham hiểm, Zina ú ớ đuổi theo Rika, hẹn nàng trưa cùng dùng bữa. Còn tên hỏa thần Haru, có lẽ anh ta cũng đến để kiếm đồ ăn, nhân cơ hội đó, cô sẽ…
Chấm dứt suy nghĩ đen tối sau tiếng chuông vào lớp, Zina tung tăng tạm biệt Rika, rồi theo chỉ dẫn bản đồ, đến lớp… ánh sáng quí tộc như lời hiệu trưởng Miyamoto sắp xếp.
Buổi học đầu tiên của Witchcraft… chính thức …bắt đầu.