Đọc truyện Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo – Chương 125: Vào doanh trại khiêu chiến chủ tướng (1)
Editor: Mai Tuyết Vân
Quý Tinh vốn muốn nhờ ai đó chuyển tin tức cho nàng, nhưng đã làm nàng thất vọng, chỗ này sao lại có thể giấu nhiều ám vệ như thế? Nàng đến chỗ nào cũng đều bị người khác giám sát, làm sao nàng biết được ư? Đó là khi nàng định đốt ‘‘Dã Hỏa’’ thì bị ngăn lại, Qúy Tinh chỉ muốn biết xung quanh nàng có người hay không, ai ngờ lại có nhiều người đến thế: ‘‘Cô nương, đừng làm khó chúng tôi.’’ Nghe người kia nói thế, nàng chỉ có thể nhụt chí trở về phòng.
Ba ngày thoáng một cái đã qua, Trữ Tuyết tuân thủ lời thề của mình, đừng nói là đến tìm nàng gây phiền phức. Mà nàng cũng chưa đụng mặt nàng ta lần nào, nữ nhân này… Thật kỳ quái!
“Quý cô nương, suy nghĩ thế nào rồi?’’ Mới sáng sớm, Tuyết Phi Bằng đã đến nơi nàng ở, lúc này Qúy Tinh đang mặc y phục hơi cứng người, sau đó lại tiếp tục động tác. Tuyết Phi Bằng thấy nàng bình tĩnh như thế, nếu là hắn thì đã nổi nóng rồi, hắn xoay người lại: ‘‘Qúy cô nương nên mặc nhanh lên.’’ Hắn ho nhẹ một tiếng.
“Tứ hoàng tử, có thể xoay người lại.’’ Nghe thấy thế, Tuyết Phi Bằng xoay người lại: “Đây là..’’ Hắn chỉ vào Qúy Tinh, sao nàng lại mặc y phục của hắn? Còn nữa nàng lấy y phục này ở đâu? “Khó coi lắm sao?’’ Nàng chỉ lấy bộ nam trang này từ chỗ các ám vệ kia mà thôi, có cái gì mà kinh ngạc như vậy?
“Khụ, không có gì.” Quý Tinh hoài nghi nhìn hắn? Vậy vì sao hắn lại có vẻ mặt quỷ dị như thế? “Đúng rồi, tôi có thể đến thăm quan doanh trại được không?’’ Nghe nàng nói như thế, Tuyết Phi Bằng cảnh giác nhìn nàng, nàng đến đó làm gì?
“Không phải ngài hỏi câu trả lời của tôi hay sao? Tôi nói cho ngài biết.’’ Nhìn hắn đề phòng như thế, Qúy Tinh xem thường, lúc này Tuyết Phi Bằng mới có phản ứng, ý là nàng đã đồng ý sao?
“Được thôi, mà này cô nương đến đó làm gì?’’ Tuyết Phi Bằng tò mò hỏi. “Đi thăm thú một chút mà thôi, tôi còn muốn tìm vài trợ thủ, nếu không làm sao chế tạo thuốc nổ?’’ Nàng tùy tiện tìm một cái cớ, không phải hắn có một thống soái sao? Cầm binh đánh giặc, chẳng phải huấn luyện thật tốt hay sao?
“Thuốc nổ?’’ Tuyết Phi Bằng lẩm bẩm, thì ra thứ này gọi là thuốc nổ! “Ta sẽ dẫn cô nương đi.’’ Tứ hoàng tử đích thân đưa nàng đến quân doanh, đó là vinh hạnh của nàng.
“Tất cả sốc lại tinh thần cho ta! Lát nữa Tứ hoàng tử sẽ đến.’’ Long Thiên Việt khiển trách binh sĩ. Là một phó tướng, nhiệm vụ của hắn là huấn luyện bọn họ cho tốt. Ngộ nhỡ Tứ hoàng tử không hài lòng, người xui xẻo sẽ là đại ca của hắn, cũng chính là chủ tướng Long Thiên Hạo.
Trong nháy mắt, hắn đã nhìn thấy một nhóm người từ xa đến: “Mau đứng nghiêm.’’ Nói xong, chính hắn cũng chạy đến trước mặt quân sĩ đứng ngay ngắn, chuẩn bị nghênh đón Tứ hoàng tử.
Lần đầu tiên Qúy Tinh cảm thấy xấu hổ như vậy, làm gì không ngất, sao lại có thể say cưỡi ngựa. Bây giờ nàng nôn đến mức không còn khí lực, xương cốt toàn thân như rời ra từng mảnh. Sớm biết đã nghe theo Tuyết Phi Bằng ngồi xe ngựa là tốt rồi.
“Cô nương không sao chứ?’’ Tuyết Phi Bằng cau mày nhìn nàng, cưỡi ngựa mà nôn thành bộ dạng như vậy sao? “Không sao, không có việc gì.’’ Qúy Tinh khoát tay, may mắn ngựa đã dừng lại. “Có thể đi không? Chúng ta đến nơi rồi.’’ Qúy Tinh gật đầu, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải vượt qua được vấn đề cưỡi ngựa này.
“Phó tướng Long Thiên Việt tham kiến Tứ hoàng tử!’’ Long Thiên Việt đến trước mặt hắn rồi quỳ xuống. “Đứng lên đi, đúng rồi, ca ca ngươi đâu? Tại sao không thấy hắn?’’ “Bẩm Tứ hoàng tử, ca ca thuộc hạ đang ở sân huấn luyện.’’ Tuyết Phi Bằng gật đầu, đúng là Long Thiên Hạo, một chút cũng không thay đổi.
“Quý cô… Công tử, xin mời.” Nhìn ánh mắt của Qúy Tinh, hắn lập tức sửa lại, Long Thiên Việt ngẩng đầu nhìn về phía Qúy Tinh, tên ẻo lả này từ đâu đến? Vào doanh trại làm gì? Nghĩ như thế nhưng hắn không hỏi, chỉ im lặng đi theo bọn họ.
“Ta có thể xuống sân huấn luyện xem được không?’’ Qúy Tinh hỏi Long Thiên Việt, nơi này thì xem được gì hay chứ? Không phải chỉ toàn lều bạt thôi sao? Còn một đám tiểu binh đứng ở kia nữa.
“Chuyện này…’’ Long Thiên Việt nhìn Tuyết Phi Bằng, hắn gật đầu một cái, Long Thiên Việt mới bất đắc dĩ, hắn hy vọng ca ca của mình không nổi giận là được.
“Công tử, mời đi bên này!’’ Long Thiên Việt làm động tác mời, đi phía trước dẫn bọn họ đến sân huấn luyện. Càng đến gần sân huấn luyện, tiếng động truyền ra càng lớn, khiến Qúy Tinh cảm thấy nhiệt huyết toàn thân sôi trào, giống như đã trở lại kiếp sống trong quân đội.
Long Thiên Hạo thấy có người từ xa đi đến thì liền không vui, không biết hắn ghét nhất là có người tới quấy rầy việc huấn luyện của hắn sao? Dù là hoàng tử hắn cũng không nể mặt.
“Long Thiên Việt! Ta đã nói bao nhiêu lần, lúc ta huấn luyện không cho phép có người tới quấy rầy!’’ Long Thiên Việt từ đằng xa đã nghe thấy tiếng quát của đại ca mình, sau đó là khuôn mặt phóng đại của Long Thiên Hạo.
“Ca… Không đúng, chủ tướng, là Tứ hoàng tử.” Lúc này, Long Thiên Hạo mới nhìn thấy Tuyết Phi Bằng. ‘‘Mạt tướng tham kiến Tứ hoàng tử!’’ Sau khi hành lễ xong, hắn đứng dậy: ‘‘Tứ hoàng tử, mạt tướng đang luyện binh, kính xin ngài di giá.’’ Tuyết Phi Bằng nhìn hắn, haizz! Tính tình bướng bỉnh này rõ là…
“Ngươi luyện binh như thế nào?’’ Qúy Tinh hiếu kỳ hỏi, lúc này Long Thiên Hạo mới phát hiện còn có một người nữa, sắc mặt còn đen hơn khi nãy. “Tên ẻo lả này ở đây ra vậy?’’ Hắn vừa quát, Long Thiên Việt đã bật cười. “Khụ! Người này là bằng hữu của bổn hoàng tử.’’ Tuyết Phi Bằng sẽ không thừa nhận thật ra hắn cũng muốn cười, bộ dạng của Qúy Tinh lúc này rất giống một tên ẻo lả.
“Ta ẻo lả sao? Vậy ngươi thì khỏe đến đâu? Giống một con gấu ư? Chắc bằng một con gấu rừng chứ?’’ Giống hệt như Nam Cung Hi lúc trước, đều là một đại hán thô lỗ, khó coi chết đi được!
“Ngươi, có tin ta đập chết ngươi hay không?’’ Long Thiên Hạo nổi giận nhìn nàng, vừa đưa tay ra đã bị Long Thiên Việt ngăn lại.
“Đập chết ta sao? Vậy ai làm thuốc nổ cho các người? Còn nữa, xem ra việc luyện binh của các ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi.’’ Câu nói trước, Long Thiên Hạo còn sửng sốt một chút, câu tiếp theo đã trực tiếp chọc giận hắn.
“Ta huấn luyện không tốt? Chẳng lẽ ngươi so được với ta sao?” Long Thiên Hạo khinh thường nhìn nàng từ đầu đến chân. “Ngươi, được lắm! Chúng ta so tài đi!” Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Qúy Tinh cả giận, Long Thiên Việt mở to mắt, người kia vừa khiêu chiến đại ca hắn sao? Tuyết Phi Bằng kinh ngạc, nàng còn có thể huấn luyện binh sĩ ư? Nhưng hắn cũng rất mong đợi, cuộc so tài này.
“Ngươi muốn tỷ thí thế nào? Ta theo đến cùng!’’ Long Thiên Hạo cũng muốn đối mặt với nàng, hắn không tin một người nhu nhược trước mắt đây có thể thắng hắn. “Trước tiên ngươi cứ giao cho ta một ít binh sĩ, mà thôi, ta tự mình chọn. Giống ta là được, còn lại ngươi cứ thu hết về.’’ Nghe lời nàng nói, mọi người đều không dám tin nhìn nàng.
“Này, cô chắc chứ?’’ Tuyết Phi Bằng lên tiếng, dầu gì cũng phải lựa chọn tinh anh chứ? Không phải hắn không tin nàng, mà hắn rất có tự tin vào Long Thiên Hạo.
“Phải, ngươi cho tất cả binh sĩ tập hợp đi,’’ Nàng nói như ra lệnh, Long Thiên Hạo nhìn nàng, nhẫn nhịn! Hắn sẽ để nàng biết khó mà lui! “Tất cả binh sĩ, tập hợp!’’ Hắn ra lệnh một tiếng, tất cả binh sĩ đều chạy đến tập họp.
“Đừng nói ta bắt nạt ngươi, ngươi chọn trước đi,’’ Long Thiên Hạo tất nhiên sẽ không coi trọng nàng, Qúy Tinh tiến lên quan sát binh sĩ, đi vòng quanh hai lần, vẫn chưa chọn xong. “Rốt cuộc ngươi có chọn hay không?’’ Long Thiên Hạo nôn nóng, Long Thiên Việt và Tuyết Phi Bằng cũng tò mò nhìn nàng, Qúy Tinh đang muốn làm gì?
“Gấp cái gì? Ngươi đi tiểu một lượt trở về ta sẽ chọn xong.’’ Nghe nàng nói thế, mặt ba nam nhân đều đỏ như gan heo, nhất là Tuyết Phi Bằng, nàng không phải là nữ nhân sao? “Hừ! Ngươi…’’ Long Thiên Hạo thật sự muốn xem nàng sẽ lựa người như thế nào.
“Được rồi, ngươi, ngươi, ngươi…’’ Nàng chọn ra hai mươi người, Long Thiên Hạo nhìn thấy bọn họ thiếu chút nữa hộc máu, Long Thiên Việt cũng kinh ngạc. Mặc dù Tuyết Phi Bằng không hiểu, nhưng người nàng đã chọn, ngay cả hắn cũng nhìn không được.
“Ngươi quyết định chọn họ?’’ Long Thiên Hạo hỏi nàng, là nàng xem thường hắn sao? Hắn thật sự không hiểu được, những người này trong luyện binh luôn là kẻ kém nhất. Còn gầy như vậy, sao có thể thắng được chứ? Không chỉ có hắn mà tất cả đều có nghi vấn giống nhau.
“Ngươi chọn đi.’’ Qúy Tinh nói với Long Thiên Hạo, hắn nhìn nàng một chút, không phụ sự mong đợi của mọi người, người hắn tuyển đều là tinh anh.
“Mọi người nghe đây, chúng ta sẽ tỷ thí với họ một trận. Tất cả phải rèn luyện nghiêm khắc cho ta!’’ Long Thiên Hạo nói với những người hắn đã chọn. “Vâng!’’ Tất cả đều nhất loạt đáp lời.
Khí thế binh sĩ bên này rõ ràng không thể bằng bên kia. Bởi vì họ đều biết năng lực của bản thân, tại sao lại chọn họ chứ? Đánh nhau với những tinh binh kia? Không phải cầm chắc thất bại thảm hại sao?
“Nếu như các người không muốn bị đánh đến mức không dậy nổi, bị người khác khinh bỉ, thì theo ta rèn luyện. Lúc đó ta nhất định sẽ để các người đánh bại những kẻ đó. Mà các ngươi chính là tiểu đội đặc biệt, tiểu đội Tình Thiên, các ngươi có thể gọi ta là lão đại Tình Thiên.’’ Nàng nói xong, những binh sĩ kia nhìn nhau một lượt, nàng thật sự có bản lĩnh cao như thế sao? Chỉ là nhìn Tứ hoàng tử đứng bên cạnh nàng, không ai dám phản bác.
“Tốt lắm, ta sẽ làm chứng, kỳ hạn là năm ngày, các ngươi đều cố hết sức mình đi.’’ Tuyết Phi Bằng mở miệng, mọi người đều nhìn hắn. “Vâng, Tứ Hoàng tử!’’ Long Thiên Hạo mang theo binh sĩ đi huấn luyện.
“Này, sao ngươi còn không dẫn bọn chúng đi luyện binh?’’ Qúy Tinh nhìn Tuyết Phi Bằng một cái, chủ tướng kia là một hán tử, rất chính nghĩa, sao lại đi theo hắn chứ? “Được rồi, mọi người đi theo ta, đi nướng thịt.’’Câu trước còn bình thường, câu sau mọi người đều rớt cằm xuống đất, nướng thịt?
“Đi mau, đói bụng thì dụng binh thế nào, ăn no rồi luyện cũng không muộn.’’ Từng người một nhặt lại hàm nhìn nàng như quái vật, xong rồi, không phải bọn họ đang đi theo kẻ cái gì cũng không biết đó chứ?
“Tiểu đoàn Tình Thiên! Lên đường!’’ Qúy Tinh đi phía trước, hai mươi binh sĩ đi sau nàng, lúc này Tuyết Phi Bằng mới lấy lại tinh thần, nàng nói muốn làm gì? Đúng rồi, đi nướng thịt, không phải nên luyện binh ư?
“Tứ hoàng tử, hắn ta…’’ Long Thiên Việt hiếu kỳ, Tứ hoàng tử tìm thấy kẻ kỳ quái này ở đâu vậy? ‘‘Khụ, tốt nhất đừng hỏi.’’ Dù sao thì năm ngày sau sẽ có kết quả thôi.
“Chuyện này… Lão đại Tình Thiên, ngài muốn dẫn chúng tôi đi nướng thịt thật sao? Không phải đi luyện tập à?’’ Trong tiểu đoàn có người không nhị nổi hỏi, nàng gật đầu. “Đúng vậy, mà ngươi tên gì nhỉ?’’ Người kia nghe nàng hỏi tên, binh sĩ kích động trọng lòng. Bởi vì không ai hỏi tên hắn, nếu như chết trận nơi sa trường, chỉ sợ có mỗi phụ mẫu là nhớ đến tên bọn họ.
“Lý Đại.” Nghe tên, Qúy Tinh không khỏi mỉm cười, chỉ có hài tử nhà nghèo mới có danh tự như vậy? Nhìn vóc người của hắn, quả thật rất gầy.
“Lý Đại, ngươi có thể nói bọn họ yên tâm, năm ngày sau, ta sẽ khiến các ngươi chiến thắng, hơn nữa phải thắng thật vang dội.’’ Qúy Tinh thần bí cười, Lý Đại ngẩn người, sao nàng lại có lá gan lớn như vậy? “Vâng, các ngươi đều đã nghe rồi chứ!’’ Lý Đại quát lên với những người phía sau. “Nghe rõ!’’ Đoàn người đồng thanh trả lời, đây là lần đầu tiên họ nghe được lời hứa như vậy.
“Này, cô nương còn trở lại ư? Chẳng lẽ cả ngày nay cô nương đều đi nướng thịt?’’ Qúy Tinh vừa vào cửa đã thấy có người trong phòng. “Hả, Tứ hoàng tử muốn ở đây tối nay sao?’’ Tuyết Phi Bằng gật đầu, vì hắn tò mò nàng sẽ hành động ra sao. “Phải!’’ Qúy Tinh gật đầu.
“Cô nương có nắm chắc không, hay là có vũ khí bí mật gì?’’ Tuyết Phi Bằng tò mò hỏi nàng, Qúy Tinh ngoắc ngoắc ngón tay gọi hắn, Tuyết Phi Bằng tiến lại ghét sát tai. “Nếu có vũ khí bí mật, đương nhiên là phải… Bí mật!’’ Nói xong nàng chạy đi ngay lập tức, Tuyết Phi Bằng nhìn theo bóng dáng của nàng, lắc đầu rồi bật cười.