Đọc truyện Phu Nhân Tại Thượng Vợ Yêu Không Dễ Đụng – Chương 1
Vũ Hàn Nguyệt có một cuộc sống mà mọi cô gái đều mong ước, cô mạnh mẽ, xinh đẹp lại giàu có.
Bắt đầu một buổi sáng của Vũ Hàn Nguyệt chính là bước từ từ xuống giường, khoác lên mình một chiếc áo nhung màu xanh nhạt, đi đến phòng vệ sinh xa hoa tráng lệ của mình mà cầm lên chiếc bàn chải đánh răng bắt đầu công việc vệ sinh cá nhân như thường ngày.
Sau Vũ Hàn Nguyệt thay lên một bộ đồ thể thao, tùy ý chạy vài vòng quanh chân núi, trời lúc này sương còn chưa tản hết, cô gái này chẳng lẽ không biết lạnh là gì sao? Cho tới khi mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm lưng áo mới chịu dừng lại.
Vũ Hàn Nguyệt trở lại biệt thự, hướng vào phòng tắm rồi mở vòi hoa sen, từng giọt nước rơi trên cơ thể tráng nõn nuột nà của cô cùng với mái tóc đen bóng dài chừng ngang lưng.
Vũ Hàn Nguyệt lau qua mái tóc dài, dùng máy sấy ngồi trước gương nhẹ nhàng sấy khô mái tóc của mình.
Trong căn phòng này của cô toàn là những quần áo cao cấp, không thì cũng là bản đặt riêng, limited, cho tới cả giày dép mũ áo hay trang sức,…!cũng thuộc loại đắt tiền.
“Cộc cộc cộc” tiếng giày cao gót từ trên lầu đang dần bước xuống, bố của Vũ Hàn Nguyệt-Vũ Hàn Tường cùng người mẹ kế, một cậu nhóc ước chừng tầm năm tuổi đang ngồi đợi cô sẵn trên bàn ăn.
Vũ Hàn Nguyệt bước tới và kéo ghế ngồi cạnh tên nhóc này, một nữ giúp việc bưng ra một phần sandwich kèm một ly sữa ấm để trước mặt cô rồi quay vào trong bếp.
Bữa ăn này vốn sẽ diễn ra trong im lặng thì ăn được vài miếng, Vũ Hàn Nguyệt bõng hướng ánh mắt tới phía Vũ Hàn Tường mở miệng nói:” Chiều nay con sẽ bay đến Đế Đô, có vài chuyện bên công ty cần xử lý nên báo cho mọi người biết một tiếng”.
Vũ Hàn Tường giọng trầm căn dặn cô con gái của mình kem theo chút lo lắng nhẹ:” Vậy con nhớ đi đường cẩn thận a”.
– Cũng tốt! Mẹ chính là cũng đang lo không yên tâm giao cho tiểu tử kia quản lý công ty.
Trần Anh Tuyết cũng tiếp lời.
Vũ Hàn Nguyệt đứng dậy, xoa đầu tiểu Thiên rồi dùng ánh mắt trìu mến nhìn mẹ:” Dạ, con biết rồi!”
Tiến đến trước cửa, hai anh vệ sĩ mặc vets đen nghiêm chỉnh mở cửa cho cô.
Vũ Hàn Nguyệt đeo lên chiếc kính đen rồi bước lên chiếc việt dã Land Rover màu vàng sang trọng tới trụ sở.
Chỉ không mất bao lâu sau cô đã đến nơi, đây là một tòa nhà cao vút, nhân viên cho tới lễ tân,..
toàn bộ đều trang kính cúi người tạo một góc 90° giọng tôn kính” Chào chủ tịch!”.
Tại nơi đây, thân phận của cô chính là cao quý như vậy đó, vì Vũ Hàn Nguyệt là người góp phần lớn tạo tra tập đoàn NNV này, đồng thời cô còn là cổ đông nắm trong tay phần trăm cổ phần lớn nhất, chiếm tới 68%.
Vũ Hàn Nguyệt vào trong thang máy dành riêng cho các quan viên chức cấp cao thuộc hội đồng quản trị.
Cùng tiến vào với cô còn có một nữa trợ lí riêng Ithilt trên tay cầm xấp tài liệu cùng công việc báo cáo.
– Thưa chủ tịch, bên phía Đế Đô đã xắp xếp ổn thỏa về mọ thứ rồi ạ.
Công việc hôm nay gồm có chín giờ họp Hội đồng quản trị, mười hai giờ có cuộc gặp gỡ và ký hợp đồng với bên công ty An thị.
Và cuối cùng là ba giờ chiều có chuyến bay sang Đế Đô để tham dư buổi đấu giá ạ!
– Được rồi, à nhớ dặn Thiết Ngư sau khi tiểu thiếu gia học xong thì đưa đi cùng nha.
– Em sẽ căn dặn ạ!.
Ithilt gật đầu nhận lệnh vừa được giao.
“Tinh” cửa mở, Vũ Hàn Nguyệt rời khỏi thang máy, tiến vào phòng làm việc, ngồi trên ghế nhâm nhi ly cà phê chồn vừa lướt nhìn cái gì đó trên Laptop rất chăm chú.
Vũ Hàn Nguyệt đưa tay lên trán rồi xoay xoay cái ghế suy nghĩ một hồi rất lâu, cho tới thời khắc Ithilt gõ cửa tiến vào thông báo đã tới giờ họp.
Cô đứng dậy, theo phía phòng họp đi qua một hành lang mà di chuyển.
Mở cửa bước vào, trong phòng toàn là những cổ đông có tiếng nói và thế lực đang bàn luận sôi nổi.
Vũ Hàn Nguyệt ngồi tại ghế chủ tọa, mở miệng, âm thanh trước sau đều lộ ra ngữ điệu lạnh lùng nghiêm chỉnh:” Chắc hẳn mọi người tại đây đều biết lí do tôi tổ chức cuộc họp này.
Hôm nay tôi xin phép được nhắc lai, sắp tới tôi sẽ đi công tác một thời gian bên chi nhánh.
vậy nên, tôi cần một người có thể tạm thời thay thế và đảm nhiệm vai trò của tôi khi tôi vắng mặt…”
” Tôi đề nghị phó chủ tịch Thẩm, vì anh ta là người có năng lục quản lý cao cho tới thời điểm hiện tại, chủ tịch nghĩ sao ạ?”.
Một lão cổ đông lên tiếng.
Nghe xong câu này, Vũ Hàn Nguyệt liếc nhìn một lượt rồi hỏi lại một lần:” Mọi người ai còn ý kiến gì nữa hay không?”
Mọi người trong phòng đều lắc đầu im lặng, Thẩm Đông là một trong những người mà Vũ Hàn Nguyệt tin tưởng để có thể giao lại trọng trách này, chỉ có như vậy cô mới an tâm rời đi.
” Nếu không ai còn ý kiến gì thì thống nhất phó chủ tịch Thẩm Đông sẽ tạm thời thay thế vị trí của tôi.
Tan họp!”
Quay về phòng làm việc, Vũ Hàn Nguyệt ngồi xuống chiếc ghế sofabeds, Ithilt rót cho cô ly trà, cô nhấp môi rồi ánh nhìn của cô bỗng nhiên đọng lại trên người Ithilt.
Vũ Hàn Nguyệt nhìn hồi lâu rồi vội mở ra chiếc điện thoại xem giờ mà cất tiếng:” Ithilt, cô mau chóng quay về thu dọn sắp xếp đồ đạc trước đi”.
– Nhưng còn chuyện ký hợp đồng thì sao ạ?.Ithilt hỏi ngược lại.
Vũ Hàn Nguyệt tiếp tục coi văn kiện còn đang dở dang mà tiếp tục đọc, nhưng cũng không quên đáp lại câu hỏi của nữ trợ lý:” Không sao! Cô cứ quay về trước đi, nhớ dặn Thiết Ngư chuyện lúc sáng tôi nói đấy.
Tôi tự biết cách lo liệu thoả đáng”.
Ithilt cũng đành vâng lời trở lại biệt thự trước, vì cô biết Vũ Hàn Nguyệt rất mạnh mẽ và kiên cường, chuyện nhỏ như ký hợp đồng này sẽ rất nhanh được cô giải quyết ổn thỏa.
Chắc chắn là không có vấn đề gì đâu.