Phu Nhân Hào Môn Kẻ Thứ Ba Chết Đi!

Chương 34: Đều Không Phải Là Ngọn Đèn Cạn Dầu


Đọc truyện Phu Nhân Hào Môn Kẻ Thứ Ba Chết Đi! – Chương 34: Đều Không Phải Là Ngọn Đèn Cạn Dầu


Tám giờ hơn, tại công ty khoa học kỹ thuật Gia Trình.

Có thể là do công ty có được tin tức từ trước, chuẩn bị sẵn hoa tươi nở rộ, quét dọn ngăn nắp sạch sẽ, quầy tiếp tân cũng rất ân cần niềm nở.

Trần Tiểu Nghiên vừa mới đến phòng đón khách ngồi, các nữ đồng nghiệp đã đi đến dò hỏi.

Nào là pha trà, nào là rót nước, trước một câu chị Trần sau một câu chị Trần, hỏi đến vô cùng náo nhiệt.

Gia Trình là một công ty khoa học kỹ thuật Internet, công nhân viên nữ không có nhiều, có những người cô đã gặp một hai lần trước đó, bởi vậy đều không phải là những gương mặt lạ, cho nên bầu không khí cũng khá là nhẹ nhàng.

Cười cười nói nói được vài câu, Trần Tiểu Nghiên nhìn ra bên ngoài, đặc biệt hỏi: “Không phải nói là có một vị thư ký Ngô mới đến sao? Sao không thấy người đâu?”
Phòng tiếp khách vốn đang náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh.

Một lúc lâu sau mới có một nhà thiết kế mở miệng.

Người này trông có hơi mập, bình thường luôn tùy tiện: “Ôi, thư ký Ngô là người bận rộn, đâu có như chúng ta.



“Đúng đó, giám đốc Hoàng so với người nổi tiếng trước đó, cũng chỉ có giám đốc Hoàng mới lọt vào mắt của cô ta thôi, người ta mới không thèm ở cùng với chúng ta.


Cũng không biết là ai tiếp lời.

Vừa nói xong hai câu, bốn phía xung quanh lại càng yên tĩnh.

Trần Tiểu Nghiên nhấc chén trà nóng lên thổi một chút, sắc mặt cô bình tĩnh không nhìn ra được nửa điểm cảm xúc.

Xem ra không chỉ có mỗi mình cô.

Về những chuyện như thế này, không có ai là người biết sau cùng cả.

Ngay lúc này, mọi người đều giải tán, Hoàng Gia Vỹ đến gọi cô, nói rằng đi gặp những nhân vật cấp trung, cấp cao của công ty để làm quen một chút.

Cô đồng ý rồi đứng lên đi theo anh ta đến phòng họp.

Vừa bước vào cửa cô đã nhìn thấy Ngô Thiến Thiến đang thẳng lưng ngồi ở nơi dễ thấy của bàn họp.

Một thân áo tây trang màu đậm toát lên vẻ giàu kinh nghiệm, bên trong là một áo sơ-mi trắng, mái tóc xoăn được xõa tung mang theo vẻ phong tình được vắt sang một bên vai.

Khuôn mặt được trang điểm tinh tế đang như cười như không mà nhìn cô.

Tính thêm cả lần trước nữa thì đây là lần thứ hai mà hai người giáp mặt nhau.

Cô cảm giác bản thân mình đã bình tĩnh hơn nhiều rồi.


Ngầm hít một hơi, Trần Tiểu Nghiên nghênh đón hai ánh mắt, sau đó cùng Hoàng Gia Vỹ đi đến bàn họp ngồi ở hai vị trí song song nhau.

Cách một mặt bàn, vừa hay cô lại ngồi đối diện với Ngô Thiến Thiến.

Hoàng Gia Vỹ đứng dậy nói mấy câu đường đường chính chính, mấy nhân vật trung tầng có tính tình sôi nổi đã nhanh chóng lôi kéo làm quen.

Đều là những người khôn khéo, cho dù là nịnh hót lấy lòng thì cũng làm tự nhiên đến không chút dấu vết gì.

Thực ra thì lần này cô đột nhiên mà đến là có mục đích gì, những người này có lẽ ít nhiều cũng đã đoán được một nửa rồi, chỉ là không có ai thể hiện ra thôi.

Cho dù là Hoàng Gia Vỹ, sợ rằng cũng không phải là không phát hiện ra điều gì đi?
Chỉ là ngại mặt mũi với nhau, không thể không cùng cô chơi trò chơi mà mọi người ở đây đều biết này.

Trong lúc nói chuyện, Trần Tiểu Nghiên nhìn một lượt sau đó ánh mắt rơi trên người Ngô Thiến Thiến, không để tâm mà cười nói: “Là người vừa mới đến, tôi cũng sợ phải gây phiền phức cho mọi người, cho nên hy vọng có một trợ thủ… nghe nói thư ký Ngô có năng lực, được Gia Vỹ coi trọng, không biết cô có bằng lòng giúp tôi hay không?”
Cô có chuẩn bị mà đến, lời trong lời ngoài khiến cho mọi người mơ màng nhưng lại cẩn thận chặt chẽ.

Hơn nửa lời này là hỏi trực tiếp Ngô Thiến Thiến, cũng khiến cho cô ta không thể nói không.

Phòng họp lập tức trở nên yên tĩnh, bầu không khí trong nháy mắt giảm xuống đến mức lạnh như đóng băng.


Không chỉ có người ở đây, ước chừng rằng đến cả Hoàng Gia Vỹ cũng không ngờ được rằng cô vừa lên đã ra chiêu như vậy.

Ngô Thiến Thiến sững sờ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại: “Nếu như giám đốc Hoàng không có ý kiến gì thì đương nhiên tôi cũng không thành vấn đề.


Rốt cuộc thì cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu, nhẹ nhàng linh hoạt vứt vấn đề cho người khác.

Trước mặt một đám người, Hoàng Gia Vỹ giống như đột nhiên bị kẹp giữa hai tấm thép vậy.

Có điều cá nhân mỗi người đều hiểu rõ, tấm thép nào càng cứng thì càng không dễ đụng.

Cho dù là không tình nguyện, anh ta cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể bình tĩnh mà nhìn sang Ngô Thiến Thiến: “Vậy thì tạm thời cô cứ tạm gác lại mọi chuyện, cứ đi theo Tiểu Nghiên trước đi, giúp cô ấy làm quen tình hình của công ty, cô ấy muốn cô làm thế nào thì làm thế đó…”
Lời nói của anh ta vừa dứt, Ngô Thiến Thiến đã đen mặt.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.