Đọc truyện Phóng Túng – Chương 9: Về Trường (h)
Sau hai tuần nhàm chán thì cuối cùng Vu Duyệt cũng nhận được thông báo nhập học cho sinh viên năm 2 và năm 3. Không chần chừ thêm giây phút nào nữa. Đêm đó cô dọn hành lí, thổn thức chợp mắt. Sáng sớm ăn sáng xong ôm mẹ tạm biệt rồi lên náy bay về trường. Trường đại học A nổi danh cả nước, khuôn viên rộng hàng nghìn mét vuông sừng sững ngay giữa trung tâm thành phố. Vu Duyệt sống trong kí túc xá trường cùng 3 cô bạn cùng lớp: Hà Miên, Quan Miểu Miểu và Diệp Diệp. Dù chỉ ở chung năm đầu tiên nhưng cả 4 đều rất hợp nhau, sớm trở thành nhóm bạn thân “hoạn nạn có nhau”. Trừ 3 người này ra, cả trường đều không ai biết Ngụy Trì Vũ là bạn trai của Vu Duyệt. Lúc các cô mới bước chân vào cổng trường, Ngụy Trì Vũ đã trở thành truyền kì từ lâu. Chuyện hai người hẹn hò sẽ gây chấn động biết bao. Có lẽ không biết anh đã có bạn gái nên nữ sinh trong trường đều bất chấp mà theo đuổi anh đủ mọi hình thức. Cũng may Ngụy Trì Vũ nhà cô sinh ra đã lạnh nhạt nên hầu hết đều đã bỏ cuộc…chỉ còn một Vưu Khả Khả năm 3. Cô ta hoàn toàn không phải đối thủ của Vu Duyệt, chỉ là nhìn cô ta tự kiêu, tự biên tự diễn màn kịch thâm tình theo đuổi kia khiến cho chướng mắt. Mỗi lần cô cáu kỉnh về chuyện này, Ngụy Trì Vũ chỉ biết cười bất đắc dĩ, nói:
-“Vậy em cho anh công khai đi, anh đã nói mình có bạn gái nhưng cô ta không tin mà”.
Xunh quanh Vu Duyệt cũng có vài “vệ tinh” nhưng vì bị cô thẳng thắn làm bẽ mặt nên dần dần chỉ biết ngắm từ xa. Điều này khiến Ngụy Trì Vũ đặc biệt hài lòng.
Lúc Vu Duyệt đem hành lí lên đến tầng 3 kí túc xá đã mệt đến nỗi hận thể nằm bệt ra đất mà lè lưỡi thở như cún. Bên trong là Miểu Miểu và Hà Miên đang ngồi gặm chân gà, thấy cô vứt bộp vali rồi nằm vật lên giường, liền xúm lại thăm hỏi, Vu Duyệt hét lên:
-Bỏ móng vuốt kia ra khỏi người bà!
Hai người kia nhìn tay mình dính đầy dầu mỡ, cười hì hì rồi mặc kệ cô, lại ngồi gặm chân gà, tám chuyện trên trời dưới đất.
Vừa lên máy bay xong, Vu Duyệt mệt mỏi ngủ đến bất tỉnh nhân sự. Khi tỉnh dậy thì trời đã nhá nhem tối. Cô bật điện thoại lên. Thấy có 2 cuộc gọi nhỡ và 3 tin nhắn chưa đọc, tất cả đều là của Ngụy Trì Vũ.
“Em xuống máy bay chưa?”
“Tối mình gặp nhau nhé?”
“Nghỉ ngơi, lát nữa anh đến đón em, được không?”
Vu Duyệt cười xấu xa, hoá ra anh còn thiếu kiên nhẫn hơn cô, mới đó thôi đã sốt ruột. Cô xấu xa bấm nút gọi lại, ngọt ngào “alo” một tiếng, đầu bên kia khoonh trả lời, chỉ nghe tiếng hít thở trầm trục, một lát sau anh mới lên tiếng:
-Tiểu Vu…
Vu Duyệt ngắt lời:
-Trì Vũ, tối nay em không gặp anh được rồi. Bạn cùng phòng em hẹn em đi chơi trước mất rồi. Mình đợi hôm khác anh nhé?”
Đầu bên koa im lặng, một hồi lâu mới nghe anh hít sâu bất đắc dĩ “ừ” một tiếng. Hai người trò chuyện tầm 10ph rồi cúp máy. Vu Duyệt rung đùi cười đắc chí, tối nay cô sẽ cho anh bất ngờ. Bật dậy khỏi giường, cô đi tắm rửa rồi thay một bộ váy liền màu trắng, ngắn ngang đùi, đi đôi cao gót 5 phân, tô thêm chút son môi rồi cầm túi xách ra ngoài. Hà Miên và Quan Miểu Miểu nhìn đến rớt cả chân gà, trách:
-Đại mĩ nhân Vu Duyệt, cô đang chế nhạo dân thường tụi này sao?
Vu Duyệt hất tóc, nháy mắt với họ:
-Đêm nay mình sẽ không về đâu, lão tử đi lăn lộn với bạn trai đây.
***********
Lúc Ngụy Trì Vũ rời phòng giáo sư đã là 8h. Anh đi ra gara, định lấy xe về nhưng nghĩ lại lại quyết định đi bộ. Khuôn viên trường rộng rãi. Hầu hết sinh viên đều đã nhập học, bây giờ rất nhiều người đang dạo bước trong sân trường, nữ sinh đi qua đều chào anh một tiếng, Ngụy Trì Vũ cũng chỉ gật đầu rồi về căn hộ cao ốc trong toà nhà gần trường. Nghĩ đến Vu Duyệt, trong lòng vừa không nhịn được muốn gọi cô về, lại vừa muốn để cô vui chơi thoả thích, anh thở dài bước vào thang máy. Căn hộ ba anh mua nằm trên tầng 23, từ sau khi học xong năm 4, Ngụy Trì Vũ liền dọn về ở đây. “Cạch” một tiếng, cửa khoá điện tử mở ra. Phòng khách rộng rãi tối đen như mực, Ngụy Trì Vũ cũng chỉ bật đèn tường mờ mờ, thay dép rồi đi vào nhà bếp rót nước uống.
*******
Vu Duyệt mặc váy ngủ nấp dưới chăn trên giường trong phòng ngủ lớn. Lòng nhộn nhạo nghe tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm. Từ khi về, anh vẫn chưa phát hiện sự hiện của cô. Khoảng 10ph sau, cửa phòng tắm “cạch” một tiếng mở ra, bóng đèn trong phòng ngủ mờ mờ tối, thị giác mới được thư giãn bằng nước bóng xong rất dễ chịu. Ngụy Trì Vũ cất điện thoại trên đầu giường, vén chăn lên định đi ngủ. Vừa đặt lưng nằm xuống thì dưới eo đã có một cánh tay nhỏ vòng qua, ôm chặt lấy, ngay sau đó là một mảnh mềm mại nhào vào ngực anh. Ngụy Trì Vũ chỉ mặc một chiếc quần dài, thân trên để trần, cảm xúc đã lâu chưa được trải nghiệm khiến da đầu anh run lên. Anh vội vàng nhổm dậy hất chăn ra, Vu Duyệt cuộn tròn bên dưới ngẩng đầu nhìn anh cười ngọt ngào. Cô còn chưa kịp hỏi anh có bất ngờ không thì răng môi đã bị anh đột ngột áp vào, gấp gáp mút lấy hương vị trong miệng cô. Vu Duyệt trước khi anh về đã tắm qua, lúc này trên người cô và anh đều mang theo cùng 1 mùi hương sữa tắm mát lạnh. Ngụy Trì Vũ vì quá vui mừng mà siết chặt lấy eo cô, bế thốc lên, để cô nằm nghiêng dựa trên ngực mình, bàn tay ôm chặt lấy bờ mông cô, vuốt ve, đè mạnh xuống nơi đó của mình. Đầu lưỡi anh chống đỡ trên hàm răng ngọc của cô, rồi luồn vào bên trong, mút mát đầu lưỡi nhỏ kia, quấn chặt lấy, tiếng nước “chậc, chậc” vang lên, từ khoé môi hai người chảy ra một sợi chỉ bạc, rơi xuống cằm. Vu Duyệt áp tay lên mi bàn tay đang náo loạn dưới mông mình kia, tách môi anh ra, nhưng Ngụy Trì Vũ vẫn cố chấp nút mạnh lấy lưỡi cô không buông, Vu Duyệt dở khóc dở cười né tránh, “chậc” một tiếng tách ra. Cô nhìn vào mắt anh, giọng đã hơi khàn:
-Nhớ em không?
Ngụy Trì Vũ nhìn chằm chằm vào đôi môi ướt át sưng đỏ của cô, bàn tay đã cởi quần lót của cô ra, ngón giữa từ phía sau đẩy mạnh vào, giọng khàn đến mức cực điểm:
-Nhớ đến muốn chết.
Nói rồi không để cô nhiều lời, ngón tay đã ra vào nơi tiểu huyệt kia, Vu Duyệt thở gấp. Ngụy Trì Vũ vừa hôn cô vừa cởi chiếc váy ngủ mỏng tang trên người cô ra, rồi lại thật nhanh cởi quần lót trên người, quỳ xuống từ trên cao nhìn cô, gằn giọng:
-Nghẹn chết anh mất.
Vu Duyệt cũng đã lâu không thân mật cùng anh, tối nay cô đặc biệt chủ động, lúc ngón tay anh đang ra vào thật nhanh bên trong tiểu huyệt, mỗi lần ra lại mang theo 1 dòng chất lỏng trong suốt, đặc sệt. Cô rên lên, cong người uốn éo, một tay quấn lấy cổ anh, hôn sâu hơn, đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau. Tay còn lại lướt qua vùng bụng anh, trực tiếp nắm lấy gậy th*t đã sưng to lên đến doạ người. Bầu ngực trắng noãn của cô bị anh nhào nặn thành đủ mọi hình dạng. Theo sự kích thích của anh, cô vuốt ve lên xuống gậy th*t kia, mân mê hai hòn ngọc căng cứng. Ngụy Trì Vũ trong miệng cô không nhịn được phát ra tiếng rên trầm đục. Thô lỗ đè cô quỳ sấp xuống, dùng tay banh mông cô ra, cúi xuống liếm từ phía sau liếm vào vùng đất bí ẩn. Vu Duyệt nắm chặt ga giường, mông cong lên, càng áp sát vào miệng anh. Ngụy Trì Vũ đưa lưỡi ra liếm láp hai bên cánh hoa ướt sũng kia, cắn nhẹ khiến tiểu huyệt co rút lại, nhìn cái lỗ nhỏ không ngừng chảy ra dâm dịch trong suốt kia, anh áp sát, liếm thật sâu vào bên trong, mút hết chất lỏng ngọt ngào kia vào miệng. Vu Duyệt ý loạn tình mê, ngẩng cao đầu, híp mắt, rên lên:
-a…Trì Vũ…em rất thoải mái…a…
Ngụy Trì Vũ nghe cô nói thế, một tay dời lên nắn bóp bộ ngực sữa, miệng càng lộng hành coi chỗ đó thành cái miệng nhỏ của cô, ra sức hút hết ngọt ngào, đầu lưỡi luồn vào sâu bên trong lại bị cô hút chặt lấy. Anh tách ra, lại liếm mạnh thêm một cái, quỳ thẳng người, vỗ mạnh vào bờ mông căng tròn của cô, trầm giọng:
-Mèo nhỏ, có phải từ nay anh nên gọi em là hồ li nhỏ không?
Vu Duyệt đã sớm không còn lí trí nữa, vùi mặt vào gối, một tay chống trên ga trải giường, tay còn lại đưa ra sau nắm lấy gậy th*t đã nhầy nhụa chất nhờn của anh, ấn về phía tiểu huyệt của mình, mơ màng:
-Trì Vũ, cho em…
Ngụy Trì Vũ cười xấu xa, định trêu chọc cô nhưng nhận ra chính mình cũng không đợi thêm được giây phút nào nữa, anh cầm lấy quy đầu, xoa xoa vào tiểu huyệt ướt sũng của cô, nhấn vào, lúc bị từng lớp thịt non bao chặt lấy toàn bộ, anh thiếu chút nữa không nhịn được mà bắn ra. Vu Duyệt đong đưa mông phối hợp với động tác ra vào nông sâu của anh, cả hai cùng thở dài thoả mãn. Bầu ngực Vu Duyệt lắc lư kịch liệt bị một bàn tay của anh dễ dàng chế trụ, anh áp sát từ phía sau, thắt lưng điên cuồng ra vào, đâm mạnh đến mức mỗi cái đều đánh vào tận thành tử cung. Ngụy Trì Vũ khom người, bàn tay đang vịn trên eo cô dời xuống, vỗ vỗ vào mông cô, nhẹ giọng:
-Tiểu Vu, cong mông lên em.
Vu Duyệt bị anh đâm mạnh đã hét đến khản họng, khoái cảm ập đến khiến bụng dưới cô co thắt, lại bị những cú đập mạnh liên tiếp của anh làm cho lí trí hoàn toàn biến mất. Từng tiếng “bạch” “bạch” “bạch” liên tiếp vang lên, tiếng rên của Vu Duyệt và tiếng thở dồn dập của Ngụy Trì Vũ, rất nhanh, thân dưới Vu Duyệt co rút
cơ thể run lên, mông cô giật giật, một dòng chất lỏng trào ra từ nơi hai người kết hợp, lại bị những cú đập của gậy th*t mạnh mẽ bịt chặt lối vào, bắn tung toé khắp bụng dưới hai người, hai hòn ngọc của anh ướt sũng, nhầy nhụa, gậy th*t trơn tuột vì cô run rẩy mà tuột ra ngoài, cọ xát vào kẽ mông cùng cúc huyệt của cô. Ngụy Trì Vũ nhìn bộ dạng này của cô, bật cười, lật người cô lại, nắm lấy hai bắp đùi cô, gập lên ngực cô, để thân dưới cô nâng cao đối diện với mặt mình, anh cầm thấy gậy th*t căng cứng cọ nhẹ vào phía ngoài, cảm nhận cô lại run lên, dứt khoát “ọt” một tiếng lại đẩy vào. Vu Duyệt vẫn còn đang trên đỉnh, lại bị anh dùng tư thế này đâm vào rút ra điên cuồng, cô khóc thét lên vì sung sướng, một tay không nhịn được mà hướng xuống hạ thân, tự mình xoa loạn lên trên hạt trân châu, khoái cảm mang tới càng nhiều, cô hét lớn:
-Trì Vũ…mạnh nữa lên…Trì Vũ…Cho em…
Trì Vũ nhìn cô động tình dâm loạn, nhất thời không khống chế được lực đạo, đâm thật nhanh, thật mạnh, mỗi cú đều như xuyên thẳng vào cơ thể cô, dồn cô vào đầu giường, bụng dưới của cô mỗi lần anh đâm vào lại gồ lên căng trướng. Ngụy Trì Vũ đột nhiên nắm lấy mắt cá chân của cô, nâng lên cao, để chân cô banh rộng ra hết mức có thể, anh càng có thể đâm sâu vào hơn. Thật lâu sau, Ngụy Trì Vũ tăng tốc, ra vào hơn trăm cái, gậy th*t chôn sâu trong hoa huy*t bỗng nhiên co giật giữ dội rồi rút ra, bắn từng dòng chất lỏng đặc quánh lên ngực Vu Duyệt. Vu Duyệt cũng lên cao trào lần hai, thân dưới chảy đầy chất dịch, thấm ướt đùi Ngụy Trì Vũ. Anh bắt lấy tay cô, vuốt lên xuống thật nhanh gậy th*t, dòng tinh dịch còn sót lại bắn ra hết lên tay Vu Duyệt, nhơm nhớp.
Trong phòng nồng nặc mùi tinh dịch cùng hoocmon tanh nồng. Vu Duyệt nằm ngửa, ngón tay không thèm động, cửa tiểu huyệt vẫn chưa kịp khép lại, không ngừng co rút, tiết ra chất lỏng trong suốt. Ngụy Trì Vũ nằm nghiêng bên cạnh, ôm cô vào ngực, bàn tay ướt đẫm đan chặt lấy tay cô, cọ cọ mặt vào bộ ngực ướt sũng tinh dịch của mình, trầm giọng:
-Thật muốn làm chết em.