Phong Thủy Sư (Trùng Sinh Chi Thiên Tài Thần Côn)

Chương 11: Bái sư


Đọc truyện Phong Thủy Sư (Trùng Sinh Chi Thiên Tài Thần Côn) – Chương 11: Bái sư

Hạ Thược đi theo ông lão vào trong thư phòng, nhìn lướt qua bài trí trong thư phòng, cô vô cùng sửng sốt.

Trên giá sách cổ xưa là những bộ sách đã xưa lắm rồi, nhìn lướt qua một lượt, tên mỗi bộ sách lại khiến cho Hạ Thược 囧 .

《 Chu Dịch 》, 《 Trạch Kinh 》, 《 Tàng Kinh 》, 《 Đoạn Dịch Thiên Cơ 》, 《 Lục Nhâm Âm Dương Kinh 》, 《 Ất Tị Chiêm 》, 《 Thuật Tàng 》, 《 Kỳ Môn Độn Giáp 》… Trừ những thứ đó ra, còn có 《 Lão Tử 》, 《 Trang Tử》, 《 Đạo Tàng》, 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》, 《 Nan Kinh 》 tất cả đều là sách cổ.

Lúc này nhìn tiếp, lại thấy trên bàn còn đặt la bàn, mai rùa cũng với tiền đồng, Hạ Thược có cảm giác như sau gáy có đầy vạch đen (-_-|||).

Chẳng lẽ, vị Đường lão tiên sinh truyền thuyết trong thôn là người đứng đầu một xí nghiệp, thân phận thật của ông lại là một vị huyền học thuật sĩ?

Đầu cô đầy vạch đen, lúc này ông lão đã chuyển bánh xe lăn, ngồi ở trước mặt cô.

“Cháu gái, cháu tên là Hạ Thược, còn bốn tháng nữa là tròn mười tuổi, ông nói có đúng không?”

Hạ Thược gật đầu, thầm nghĩ hỏi thăm thực rõ ràng. Có điều cô cũng không nhiều lời, đang chờ xem ông lão sẽ nói cái gì tiếp.

Quả nhiên, ông lão vuốt vuốt chòm râu trắng đánh giá cô, gật đầu nói: “Mấy ngày trước ông có tính qua bát tự mệnh lý của cháu, mạng cháu mệnh cách kỳ lạ. Vừa rồi ông cũng đã xem qua căn cốt của cháu, thanh tú kỳ giai, rất thích hợp gia nhập phái Huyền Môn ta, không biết cháu có nguyện ý hay không?”

Lời này của ông cũng không phải là toàn bộ, sở dĩ ông muốn thu nhận Hạ Thược làm đồ đệ, còn có một nguyên nhân quan trọng khác, đó chính là không những cô có mệnh cách kỳ lạ, mà với công lực hiện tại của ông, lại không thể suy đoán ra vận mệnh sau này của cô! Năm trước, ông từng quan sát thấy Thiên Cơ hỗn loạn, nhất thời không biết vấn đề là ở chỗ nào, nhưng ngày đó thấy Hạ Thược một lời giải được kiếp nạn của Chu giáo sư, ông mới phát hiện ra, chỉ sợ Thiên Cơ này là ứng ở trên người đứa bé gái này.

Là cát hay là hung, ông cũng không có cách nào phán đoán được. Nhưng một người có thể thay đổi được Thiên Cơ như vậy, hơn nữa lại chỉ là một đứa bé, nếu như để ông gặp được, tất nhiên phải hướng dẫn đi theo đường thiện, để sau này theo thiện trừ ác, vậy mới không mang đến tai họa cho nhân gian.

Bé gái, phần lớn không thích hợp với những điều này. Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều không thích hợp, Thiên Cơ hỗn loạn ứng trên người cô, lại sau việc thử ngày hôm nay, ông có thể nhìn ra đứa nhỏ này tính tình kiên nghị (vững vàng có nghị lực), bản tính lại thiện lương, đặc biệt là, căn cốt của cô quả thực là kỳ giai, là một nhân tài để truyền thụ hiếm có! Vậy mới khiến ông có ý niệm thu nhận đồ đệ trong đầu.


Lúc này, trong lòng Hạ Thược cũng vô cùng kinh ngạc, tuy rằng trước khi đến đây cô đã có dự cảm hôm nay vô cùng quan trọng với mình, nhưng không ngờ kết quả lại là như vậy. Nói thật, ở kiếp trước sau khi biết được sự thâm ảo của Huyền Học dịch lý, cô cũng cảm thấy thực hứng thú, chỉ là khi đó cô còn học đại học, sau khi tốt nghiệp công việc lại bận rộn, cũng không có cơ hội tiếp xúc với những thứ này

Hôm nay, ông lão này lại muốn thu nhận cô làm đồ đệ, tất nhiên là cô nguyện ý rồi.

Có điều, môn phái Huyền Học rất đông, nhưng trong đó truyền thừa lại rất ít. Làm sao mà cô biết được ông lão này thực sự là đại sư hay là thần côn?

“Ý ông là thầy tướng số sao? Bà nội cháu nói, thôn bên có ông thầy tướng mù bói rất chuẩn, hơn nữa có bà Lưu ở phía đông thôn có cháu trai, linh hồn bị hồ ly tinh lấy mất, có mời đại sự đến làm phép để gọi về”. Hạ Thược mở to mắt nhìn, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nụ cười thực ngây thơ trong sáng

Ông lão trợn trừng mắt, thổi râu phù phù nói: “A phi phi phi! Mấy cái tên thần côn lừa gạt tiền tài của người khác! Ngay cả ngón chân nhất mạch chúng ta cũng đừng hòng sánh bằng! Nhất mạch chúng ta là có truyền thừa đứng đắn! Tổ sư gia được xưng là Lục Nhân tổ sư, là người tinh thông cổ kim thiên văn – Lý Thuần Phong! Bắt đầu từ thời Đường Trinh Quán truyền thừa cho đến ngày nay, đến thế hệ Đường Tôn Bá ta ngày nay, chính là người truyền thừa thứ một trăm lẻ năm. Phóng nhãn khắp nơi, trong phần lớn các môn phái Huyền Học, còn không có nhất mạch nào truyền thừa lâu hơn so với chúng ta cả, luận phong thuỷ, bói toán tướng mệnh, kỳ môn trận pháp, ngoại trừ môn phái chúng ta, còn chưa có kẻ nào được xưng Huyền Môn!”

Đường Tôn Bá thổi râu trừng mắt nhìn Hạ Thược, đứa bé gái này nhìn qua có vẻ nhu thuận, nhưng lại có thể nói lời khiến người ta tức giận đến chết! Mấy kẻ lừa gạt người kia sao có thể so với Huyền Môn được chứ?

“Đừng có nhìn nhất mạch chúng ta số người ít ỏi, đó là bởi vì thu đồ đệ cực nghiêm, đầu tiên phải xem nhân phẩm, tâm thuật bất chính không thu! Nếu không, phong thuỷ thuật số, kỳ môn sát trận, một khi rơi vào tay kẻ ác, sát phạt vô cùng ác độc! Còn nữa, căn cốt không tốt cũng sẽ không thu! Đứng đắn truyền thừa, đó là phải tu luyện tâm pháp, không có căn cốt, làm sao có thể tập võ? Cuối cùng, còn phải chú ý tới mạng lí duyên phận, không phải ai cũng có thể thu nhận. Cháu gái này, được tiện nghi còn khoe mẽ!”

Ông lắc đầu trừng mắt hù Hạ Thược, “Cháu chỉ mới là một bé gái, ông thấy tư chất cháu không tệ, nên mới muốn nhận cháu làm đồ đệ, cháu nhanh trả lời ta đi, rốt cuộc là đồng ý hay không đồng ý?”

Hù thì hù thế thôi, nhưng ánh mắt Đường Tôn Bá sáng lên tràn đầy ý cười. Nhất định ông phải thu nhận đệ tử này, hai năm này ông luôn tĩnh dưỡng trong thôn, ngoại trừ lão thôn trưởng mang đồ tới, tránh không gặp người ngoài, cũng có cảm giác có chút tịnh mịch. Cả đời ông không có con, đến độ tuổi như hiện nay, lại càng thêm yêu thích lũ trẻ, ngẫm lại ngày sau, mỗi ngày đều có đứa bé gái đi qua đi lại trước mặt, lại cùng ông lão như ông nói chuyện phiếm, ngẫm lại liền cảm thấy hứng thú.

Việc này, Đường Tôn Bá cũng không hề kiêng kị mà nói cho Hạ Thược nghe, thứ nhất những điều ông nói đều là sự thật, thứ hai nếu cô muốn nhập môn, việc này sớm muộn cũng phải biết. Mặc dù với tuổi tác hiện nay của cô, chưa chắc đã nghe hiểu được.

Đường Tôn Bá nghĩ rằng Hạ Thược nghe không hiểu, lại không biết lúc này nội tâm cô vô cùng khiếp sợ!

Tất cả khiếp sợ của cô đều tập trung trên một người.


Lý Thuần Phong?

Vào thời nhà Đường, cùng Viên Thiên Cương cùng nhau suy diễn ra 《 Thôi Bối Đồ 》 Lý Thuần Phong? !

《 Thôi Bối Đồ 》 có thể nói là kỳ thư của Đông phương về các lời tiên đoán, những lời tiên đoán này đều tinh chuẩn về sự thay đổi các triều đại nên được liệt vào sách cấm. Nguyên nhân là vì trong bộ sách đó không chỉ tiên đoán về sự hưng suy của triều Đường, còn có những lời tiên đoán về sự thay đổi giữa các triều đại cùng những sự kiện trọng đại trong lịch sử. Càng kỳ là, những sự suy đoán đó lại hoàn toàn ăn khớp với các triều đại trong lịch sử! Thậm chí trong sách còn có lời tiên đoán về Thái Bình Thiên Quốc1, Thanh binh nhập quan2, ngày quân Nhật xâm lược trong lịch sử, không điều nào là không ứng nghiệm.

Lúc trước, Hạ Thược bởi vì thực tò mò với người đã viết ra cuốn sách này, đã đi tra xét rất nhiều tư liệu. Thế mới phát hiện, thành tựu của Lý Thuần Phong không phải chỉ có trên 《 Thôi Bối Đồ 》.

Khi ông 9 tuổi đã bái Chí Nguyên đạo trưởng làm vi sư, 17 tuổi trở thành mưu sĩ cho Lý Thế Dân, tham dự phản tùy khởi nghĩa, sau này khi Lý Thế Dân được phong làm Tần Vương lại đầu quân cho ông. Khi ông 25 tuổi đã viết một bộ sách về quan sát thiên văn cùng lịch toán học  《 Pháp Tượng Chí 》; lại thêm một tác phẩm lớn về tinh tượng3 của Trung Quốc cổ đại 《 Ất Tị Chiêm 》, được người đời xưng là một bách khoa toàn thư của Trung Quốc cổ đại, là một tác phẩm chuyên về thiên văn cùng khí tượng học; hơn nữa, 《 Trạch Kinh 》, 《 Lục Nhâm Âm Dương Kinh 》 cũng là do ông sáng tác, được phong là bậc thầy của phong thủy cùng tổ sư của lục nhâm! Sau này, trong năm Đường Trinh Quán, ông làm tại Thái Sử Cục, chưởng thiên văn, phong thủy, chế lịch, làm việc ghi chép lịch sử, là không hơn không kém thiên văn học gia, địa lý học gia, toán học gia, lý học gia cùng âm dương phong thuỷ học giả!

Một người tài giỏi như vậy, lại là tổ sư Huyền Môn ?

Nếu thực sự là như vậy, vậy thì không có đạo lý Hạ Thược lại không muốn. Tuy rằng, sau này cô cũng không nhất thiết phải coi đây là một công việc, nhưng học nhiều thêm vài thứ, cô cũng vô cùng thích ý. Huống chi, những thứ này mình cũng cảm thấy có hứng thú. Hiểu biết thêm một chút, đối với cô về sau cũng là có lợi.

Nghĩ như vậy, Hạ Thược liền quỳ trên mặt đất, dập đầu bái sư nói: “Sư phụ!”

“Ai u! Chậm đã chậm đã!” Đường Tôn Bá một tay nâng Hạ Thược lên, một tay vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, khuôn mặt sáng hồng nói, “Bái sư cũng không phải là bái như vậy. Đệ tử đích truyền của Huyền Môn, bái sư cần phải chú ý. Cháu vào đây với ông”.

Đường Tôn Bá chuyển động xe lăn, đi về phía một gian phòng phía sau thư phòng, Hạ Thược nhanh chóng đuổi theo, ở phía sau đẩy xe lăn giúp ông. Nếu như đã quyết định bái sư, vậy thì ông lão này ngày sau sẽ là sư phụ của cô, đối với trưởng bối, tất nhiên cô đều phải kính trọng.

Đường Tôn Bá quay đầu nhìn cô một cái, vừa lòng cười gật đầu.


Trong phòng bày một chiếc hương án, bên trên ngoại trừ nến, dưa và trái cây ra, lại còn có thêm một đầu heo, gà, ngỗng, đủ tam sinh3, thật là long trọng. Xem ra là đã sớm chuẩn bị trước, chờ ngày hôm nay Hạ Thược đến bái sư.

Trên tường treo một bức tranh cuốn, trên bức họa là một ông lão mặc đạo bào, râu dài ba thước, tay cầm phất trần, thoạt nhìn thực có tiên phong đạo cốt. Hạ Thược liếc nhìn một cái liền nhận định, đây chắc hẳn là bức họa của Lý Thuần Phong không thể nghi ngờ .

Đường Tôn Bá ngồi bên cạnh bàn, nói với Hạ Thược: “Trước tiên dập đầu dâng hương với Tổ sư, sau đó lại dập đầu kính trà với vi sư”.

Hạ Thược làm theo lời ông, tiếp theo nghe Đường Tôn Bá phát biểu nói: “Tam quy lục giới của Huyền Môn chúng ta con phải nhớ kỹ: nhất không được phép khi sư diệt Tổ, nhị không cho phép coi rẻ tiền nhân, tam không cho phép nói bậy khắp nơi, tứ không cho phép đấu ngoan phệ sát, ngũ không cho phép gian đạo dâm tà, lục không cho phép coi thường người phàm. Con đã nhớ rồi chứ?”

“Dạ, con đã nhớ”. Hạ Thược nói.

“Được, được”. Đường Tôn Bá cười vuốt râu, “Từ hôm nay trở đi, con chính là đại đệ tử đích truyền thứ một trăm lẻ sáu của Huyền Môn, con đứng lên đi”.

Hạ Thược nghe vậy mới đứng dậy, Đường Tôn Bá yêu quý vẫy tay gọi cô, nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, liền nhịn không được vui mừng, “Không ngờ rằng vi sư vào tuổi này rồi, lại còn có thể thu thêm đồ đệ. Đến đây đến đây, cái này vi sư cho con”.

Hạ Thược sửng sốt, trong lòng bàn tay xuất hiện một chiếc tiểu hồ lô chạm bằng ngọc.

Chiếc hồ lô ngọc này trắng noãn trơn bóng, bề ngoài nõn nà, ôn nhuận tinh tế. Kiếp trước, Hạ Thược cực kỳ yêu thích ngọc thạch, vừa thấy cô liền biết chiếc hồ lô ngọc này được làm từ dương chi bạch ngọc5 thượng hạng! Cái gọi là hoàng kim có giá ngọc vô giá, trong thời kỳ này thì chưa có gì, nhưng mười năm sau, giá ngọc lại càng ngày càng tăng.

Nhưng điều khiến Hạ Thược kinh ngạc không phải là vì chiếc hồ lô ngọc này được chạm khắc từ dương chi bạch ngọc, mà giây phút mà chiếc hồ lô này rơi vào tay cô, rõ ràng cô có thể cảm nhận được có một luồng khí ấm áp thấm vào trong thân thể, thời tiết ngày mùa xuân vẫn còn rét lạnh, vậy mà thân thể lại có chút ấm áp.

Cảm giác kỳ lạ này, khiến cô không tự giác mà dùng năng lực của Thiên Nhãn nhìn chiếc hồ lô trong lòng bàn tay, lúc này thấy lại càng không khỏi kinh ngạc!

Chung quanh hồ lô ngọc có một cỗ khí màu vàng vây quanh! Đây là màu khí thứ ba sau khi Hạ Thược thấy hai loại khí âm dương.

“Sư phụ, đây là cái gì?” Cô ngẩng đầu hỏi.


“Ha ha, cái này cũng không phải vật trang sức bình thường đâu, vi sư nói cho con biết, đây là một món pháp khí! Được nuôi dưỡng tại nơi có cát khí, là thứ tốt để xu cát tị hung. Con mang theo trên người, ngày sau nếu có chút tai kiếp, nó có thể giúp con ngăn chặn”. Đường Tôn Bá vừa nói vừa tự tay đeo lên cổ giúp Hạ Thược.

Pháp khí? Thực sự thần kỳ như vậy sao?

Hạ Thược thoáng có chút hoài nghi, nhưng lập tức liền thoải mái cười. So với chuyện cô trọng sinh, rồi lại có Thiên Nhãn, pháp khí có tồn tại cũng không có gì là ngạc nhiên. Trên đời này có nhiều điều huyền diệu lắm, có rất nhiều điều mà ngay cả khoa học cũng không thể giải thích được. Nhưng bởi vì không thể giải thích, liền phủ nhận sự tồn tại của nó, không khỏi quá mức võ đoán rồi. Đối với những việc không biết, tốt nhất vẫn nên kính nể một chút có vẻ tốt.

“Bây giờ con vẫn còn là ngày nghỉ phải không? Vậy bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày lên trên núi. Sau này bắt đầu học, thì cuối tuần tới nơi này, tuổi này của con, tập võ dưỡng khí4 cũng không có trễ. Huyền Môn ngũ thuật, không hiểu được công phu dưỡng khí, cái khác cho dù có học được, cũng khó mà có thể đạt được cảnh giới. Từ ngày mai con cứ tới đây, vi sư chậm rãi dạy con”. Đường Tôn Bá vừa nói vừa sờ sờ mái tóc đen thùi của Hạ Thược, vỗ về chòm râu khuôn mặt hồng quang gật đầu, trong lòng không ngừng nghĩ về những ngày không nhàm chán sau này.

Hạ Thược đầu đầy vạch đen, cảm thấy vị sư phụ này của cô cũng không uy nghiêm giống như lời đồn bên ngoài, ngược lại giống một lão ngoan đồng?

Đối với tập võ dưỡng khí, Hạ Thược cái hiểu cái không, nhưng nội tâm lại khó có chút hưng phấn. Lần lên núi hôm nay, giống như mở ra một cánh cửa huyền ảo cho cô vậy, cô bước vào trong đó, nhân sinh cứ như vậy được sửa.

Lúc này Hạ Thược cũng không biết, cô đem lúc này coi như khởi đầu, cuối cùng sau này trở thành một sự tồn tại bên ngoài quy tắc của thế giới.

~ Hết chương 11 ~

Chú Thích:

1 Thái Bình Thiên Quốc: (năm 1851 Hồng Tú Toàn và Dương Tú Thanh lãnh đạo khởi nghĩa ở thôn Kim Điền, huyện Quải Bình, tỉnh Quảng Tây, thành lập Thái Bình Thiên Quốc, năm 1853, đóng đô ở Thiên Kinh – Nam Kinh ngày nay – thành lập nên chính quyền nhà nước, thế lực phát triển ra 17 tỉnh. Cuộc cách mạng Thái Bình Thiên Quốc là cuộc khởi nghĩa nông dân có quy mô lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc. Năm 1864 nhà Thanh cấu kết với chủ nghĩa đế quốc đàn áp cuộc khởi nghĩa)

2 Thanh binh nhập quan:  Quân Thanh nhập quan là chỉ năm 1644 Công Nguyên ( Minh Sùng Trinh năm mười bảy, nguyên niên Thuận Trị nhà Thanh ) Trung Quốc Một bộ phận dân tộc thiểu số người Mãn ở phía Đông Bắc lấy Ngô Tam Quế dẫn đầu tiến vào Sơn Hải Quan, công chiếm kinh sư ( nay là Bắc Kinh Trung Quốc ), bắt đầu tiến hành việc thông trị Trung Quốc trở thành một sự kiện lịch sử lớn. Ý chính là chỉ vào năm 1644 quân Thanh nhập quan sau đó trấn áp quân nông dân, tiêu diệt Nam Minh chính quyền ( triều đại Nam Minh (chính quyền do con cháu nhà Minh lập ra ở phía nam Trung Quốc sau khi triều Minh bị tiêu diệt)  Hán tộc phản kháng võ trang một loạt từ bắc tới nam thống nhất Trung Quốc . Nó là dấu hiệu cho sự thống trị của vương triều nhà Thanh trên toàn Trung Quốc bắt đầu.

3 Tam sinh: Ba loại đồ cúng

4 Dưỡng khí: Phương pháp tu luyện của các đạo sĩ thời xưa

5 Dương chi bạch ngọc: chắc là ngọc quý ^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.