Đọc truyện Phong Thần – Chương 4: Hoa khôi mở tiệt
– Việc này thật ra cũng không khó ta có thể giúp nàng giải quyết yên tâm đi.
Nhan Như Ngọc nhíu mày hỏi.
– Điều kiện của người là gì?
Nàng biết tên háo sắc này chắc chắn sẽ không giúp không công, liếc mắt nhìn hắn lại thấy nụ cười bỉ ổi không khỏi lạnh người có cảm giác như mình vừa phạm một sai lầm. Long Thắng Thiên kê lại gần tai nàng thổi nhẹ một hơi nói.
– Giống như tối hôm qua khi nàng ngủ chung với ta chỉ cần mặt ít vải như vậy là được.
Nhan Như Ngọc nghĩ đến chuyện buổi tối mặt đỏ đến lợi hại, nhỏ giọng mắng sắc lang không để ý đến hắn ngồi quay mặt ra ngoài nhưng không biết tại sao trong lòng lại dâng lên cảm giác là lạ lại lén lút nhìn hắn.
Long Thắng Thiên nhìn bộ dạng của nàng đúng là mê chết người không đền mạng lang tâm bên trong bắt đầu gào thét nhưng ngoài miệng lại nói a di đà phật tội lỗi tội lỗi. hắn về phủ liền đóng cửa bắt đầu tu luyện, đầu tiên là ngâm mình trong thuốc tẩm bổ thân thể, vận dụng thôn thiên công hấp thu dược lực cảm nhận mỗi phần da thịt đều rung động khì huyết lưu chuyển tạo ra cảm giác vô cùng thổi mái.
– Thật phê.
Lúc này cảm giác trong cơ thể có một phần tựa như khí lưu động Long Thắng Thiên kích động không thôi hắn bình tĩnh vận chuyển thôn thiên công dòng khí lưu theo lộ trình không ngừng vận chuyển sao đó dừng lại tạo thành một vùng khí tại đan điền.
– Ha ha ta cuối cùng cũng đột phá, ta đã trở thành linh sĩ, Lão dịch ta bây giờ đã thành linh sĩ có phi hành được không?
– Có thể.
Long Thắng Thiên trong lòng phấn khích dân lên từ trong bồn tấm phi thân ra ngoài, hai chân hắn vướng tai thành bồn té sắp mặt xuống đất, Long Thắng Thiên có cảm giác đau nhẹ hắn rống lên.
– Lão Dịch như thế này là sao?
– Linh vương mới có thể phi hành.
– Đệt.
Long Thắng Thiên trong lòng hỏi thâm tám đời nữ nhân Hắc Dịch tiên vương, Hắc Dịch tiên vương trên mặt đắt ý.
– Người còn muốn thân mật với mặt đất đến bao giờ, mau vận thôn thiên công xem tầng một mở ra thuộc tính gì?
– Thuộc tính là sao?
– Người quên mỗi một tầng thôn thiên công mở ra sẽ có một tính năng phụ trợ sao? Khi người mở ra mỗi tầng thôn thiên công có thể hấp thu một loại nguyên tố nhanh hơn các loại khác gấp mấy lần.
– Vậy nếu ta luyện tới tầng 12 thì không phải ta có thể hấp 12 loại nguyên tố sao?
Long Thắng Thiên vận chuyển công pháp chợt thấy trong vùng khí đan điền hiện lên một dòng khí màu vàng.
– Là kim thuộc tính sao? Không lẽ công pháp cũng có liên quan đến sở thích của ta.
– Này, mau nói cho ta biết là thuộc tính nào?
– Kim thuộc tính.
Mỗi tu sĩ khi tu luyện tầng cấp đầu tiên đều có thể xác định thuộc tính của bản thân để tìm hồn thú, linh dược thích hợp để gia tăng tốc độ tu luyện. Trên thực tế tu sĩ có thể hấp thu linh khí thiên địa tu luyện nhưng tốc độ không nhanh điều đó lý giải vì sao tu sĩ càng có nhiều thuộc tính khác nhau càng tu luyện nhanh, Long Thắng Thiên càng nghĩ càng hưng phấn nếu hắn có thể có 12 thuộc tính khác nhau không phải sẽ trở thành BOSS hay sao?
– Lão Dịch người xem ta có thể tìm kim thuộc tính ở đâu?
– Dễ tìm nhất trong vũ khí.
Trong linh khí cũng không phải chỉ có kim thuộc tính, với lại Nam Sơn tiểu quốc cao nhất cũng chỉ huyền khí thật sự không có cơ hội phát triển, Long Thắng Thiên sao khi vận công xong trở lại trong phòng.
– Ngọc nhi thiếu gia trở về.
Vùa bước vào phòng liền thấy Nhan Như Ngọc đang nằm gục trên bàn kế bên còn có thêm vài món ăn, hắn biết nàng vẫn chờ hắn về, xem ra hình ảnh của ta đã thay đổi a, Nhan Như Ngọc nghe tiếng mở của gặp hắn chỉ hờ hững nói.
– Để ta đi làm nóng thức ăn lại.
– Không cần, để ta kêu người khác làm.
Long Thắng Thiên kêu người hâm nóng thức ăn sao đó liếc nhìn nàng một cái.
– Xem ra chỉ mới xa nhau có một buổi mà buổi mà người ăn không ngon, ngủ không yên rồi nhĩ.
Nhan Như Ngọc lườm hắn một cái cũng không trả lời, lúc sao thức ăn được mang lên.
– Người ăn đi ta không đói.
Nhan Như Ngọc đứng lên đi lại gần giường, Long Thắng Thiên nhìn mấy món ăn sao đó liếc nhìn nàng.
– Hắc hắc bây giờ chúng ta ăn cơm trước còn chuyện đó không cần phải gấp.
Nhan Như Ngọc sững sờ sao đó nàng lại đỏ mặt bước đến ngồi đối diện hắn, Long Thắng Thiên tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình cảm thấy món ăn hôm nay rất lạ ngon hơn thường ngày rất nhiều.
– Vô lý không lẽ do ta trở thành linh sĩ giác quan cũng thay đổi.
Nhan Như Ngọc thấy hắn nhíu mài trong lòng thầm nghĩ không lẽ hôm nay mình nấu ăn có vấn đề, nàng hôm nay vì tạ ơn hắn giúp đỡ nên cố ý làm vài món không ngờ lại không hợp khẩu vị hắn. Long Thắng Thiên chú ý đến biểu hiện của nàng liền hiểu ra lúc trước khi mua bán máy móc hắn là cáo già trên thương trường nàng làm sao bằng hắn được.
– Ngọc nhi không ngờ tay nghề của nàng lại tốt như vậy.
Nhan Như Ngọc bị nhìn thấu mặt hơi đỏ lên liền tìm cớ che giấu cảm xúc.
– Đây là ta tạ ơn người đã giúp đỡ cho phụ thân, người đừng hiểu lầm.
– Hắc hắc ta chỉ khen nàng, nàng lại nghĩ đi đâu vậy.
Nhan Như Ngọc càng nghe mặt càng đỏ đến lợi hại nàng chợt muốn đứng lên đi lại giường ngồi nhưng lại nhớ tới lời lúc trước hắn nói càng không biết phải làm sao đành lườm hắn một cái không nói chuyện với hắn nữa. Long Thắng Thiên nhìn nàng biểu cảm bộ dạng mê chết người không đền mạng không biết tối hôm nay mình có hóa sói không?
Ngày hôm sao khi hắn rời giường thì không thấy Nhan Như Ngọc bên cạnh lại có một chậu nước, một cái khăng.
– Thật là một nương tử mẫu mực.
Nhan Như Ngọc vừa mang thức ăn sáng vào nghe hắn nói hai má nóng lên.
– Người đừng hiểu lầm đây là việc ta nên làm.
– Ta biết.
Long Thắng Thiên nở một nụ cười kì lạ nhìn mình Nhan Như Ngọc lúng túng không thôi.
– Người mau tới ăn sáng.
– Là của ngọc nhi nấu sao?
Long Thắng Thiên sao khi ăn xong bửa sáng vẫn còn nhớ hình ảnh Nhan Như Ngọc thẹn thùng lúc đó nở một cười đắc ý.
– Long Thắng Thiên ta tài, sắc vẹn toàn không tin trên thế gian này không có cô gái nào không cưa đỗ.
Nam đô nơi sầm uất nhất Nam Sơn tiểu quốc phải nói nơi đây thứ gì cũng có Long Thắng Thiên vừa đi vừa suy nghĩ giải quyết vần đề Nhan Như Ngọc thật ra đây chỉ là chiêu trò trong buôn bán kiếp trước hắn gặp qua vô số lần nhưng lần này giải quyết lại không khó gia đình bên ngoại hắn là BOSS thương nghiệp chỉ cần nhờ mẫu thân giải quyết là xong.
– Bây giờ nên đi thưởng thức, mở rộng kiến thức bản thân một chút dù sao mình cũng là một người yêu văn hóa mà.
Long Thắng Thiên đi đến thực hiên lâu hắn cho rằng một món ăn có thể nói lên nền văn hóa của quốc gia đó vì thế để hiểu sâu sắc hơn nên phải gọi nhiều món một chút, Long Thắng Thiên đang say mê nghiên cứu văn hóa thì vài thiếu niên mặt cẩm bào sặc sở đi đến trước mặt hắn.
– Ô đây không phải Nam sắc Long thiếu đây sao? hôm nay sao lại có nhã hứng đến đây dùng cơm?
Long Thắng Thiên nhìn qua mấy thanh niên này vày lần chỉ mơ màng nhận ra tên cầm đầu là Trần Phương tam thiếu gia Trần gia tên này cũng là một tên có chung đam mê với hắn thường xuyên tranh giành cô nương ở Hồng Tụ lâu.
– Hắc hắc ta tại sao không thể đến đây?
Trần Phương vẫn một mặt tươi cười đáp.
– Tất nhiên, Long thiếu là đại thiếu gia Long gia muốn đi đâu không được? Tối nay Hồng Tụ lâu hoa khôi mở tiệt Long thiếu có muốn tham gia không?
– Đi, Nam sắc Long thiếu ta làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy được?
– Vậy tối nay hẹn gặp lại.