Phong Thần Châu

Chương 12: Hổ Gầm Long Ngâm Quyền


Đọc truyện Phong Thần Châu – Chương 12: Hổ Gầm Long Ngâm Quyền


“Đợi đã!”
Lăng Thế Thành lạnh lùng nói: “Lăng Thiên cùng Sở Ngưng Thi đến học viện Thiên Thần, ngày đó vị thiên tử của Thiên Tử Đảng nhìn trúng Lăng Thiên, chỉ cần Lăng Thiên đến học viện Thiên Thần, khiến cho thiên tử âm thầm động thủ với Tần Sơn, thì chúng ta ở đây cũng có thể động thủ”.

“Hơn nữa, một khi Lăng Thiên thăng cấp tới cảnh giới Linh Hải với sự giúp đỡ của vị thiên tử đó, thì việc giết chết Tần Sơn cũng không thành vấn đề, đến lúc đó chúng ta sẽ không sợ Tần Sơn báo thù, có thể yên tâm hành động!”
“Được rồi, vậy để cho tên nhóc Tần Ninh kia sống thêm mấy ngày!”
Sở Sơn Hà lạnh lùng nói: “Nếu không tiêu diệt tên nhóc đó thì mối hận trong lòng ta không thể nào tiên tan!”
Giờ phút này, ba vị trưởng tộc đều âm thầm tích lũy lực lượng, nhà họ Tần nhất định phải bị diệt trừ, còn Tần Ninh nhất định là phải chết!
Lúc này, Tần Ninh đã trở lại tiểu viện, một ngày ồn ào rốt cuộc cũng đã yên tĩnh lại.

Hít một hơi, Tần Ninh nhìn thân thể mình.

Phong thần châu giờ phút này cũng lẳng lặng đứng yên ở trong đầu, không có bất cứ động tĩnh gì.

Tần Ninh tự nhủ: “Linh khí bên trong cơ thể, tứ chi và ngũ tạng còn chưa phân giải, có lẽ mình còn có thể tiến xa hơn một bước!”
Bình tĩnh ngồi trên mặt đất, Tần Ninh yên lặng thiền định.

Hắn bây giờ đã đạt tới cảnh giới Thương Môn cửa thứ tư, muốn tiến thêm một bước thì phải dùng linh khí đánh vào huyệt vị lục phủ, lục phủ ngũ tạng sẽ hoàn toàn bị linh khí đả thông, trở thành tường đồng vách sắt.

Với tứ chi và lục phủ ngũ tạng đã được khai thông, đạt tới cảnh giới Đỗ Môn cửa thứ năm, thì cũng có thể phóng thích linh khí.

Lúc này, Tần Ninh đang không ngừng huy động linh khí trong cơ thể, chật vật đẩy linh khí về nhiều huyệt vị trong lục phủ ngũ tạng.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, đến nửa đêm, Tần Ninh đột nhiên mở mắt ra.


“Cảnh giới Đỗ Môn cửa thứ năm, tứ chi cùng với lục phủ ngũ tạng đều biến đổi, trở nên vững vàng cố định!”
Một chưởng vung lên, một luồng sức mạnh gia tăng đột ngột xuất hiện.

Chỉ có điều, lần này sức mạnh chỉ tăng từ bốn mươi mã lực lên đến năm mươi mã lực.

Lần này đả thông lục phủ, đạt tới cảnh giới cửa thứ năm, việc nâng cao sức mạnh chỉ là phụ, cái chính là phải có thể phóng thích linh khí.

Ở bốn cửa cảnh giới trước đó, linh khí chỉ có thể phát huy ra uy lực ở trên bề mặt của các cơ quan cơ thể.

Khi cảnh giới cửa thứ năm được mở ra, tứ chi và lục phủ ngũ tạng liên kết thành một đường, đẩy linh khí ra khỏi cơ thể, nhờ đó hắn cũng có thể học tập thêm một chút phàm quyết cao thâm hơn, dùng linh khí đánh địch ở khoảng cách xa, nhưng rất khó phòng bị.

Sáng hôm nay, trong trận chiến với Lăng Côn, hắn đã kích hoạt bí thuật nên sau đó hắn mới có thể phóng thích linh khí và khiến cho linh khí hóa hình, nhưng bí pháp này một khi sử dụng cũng sẽ phải chịu tổn thương rất nhiều.

Bây giờ, hắn đã có thể phóng thích linh khí một cách tự nhiên.

Nhưng mặc dù chỉ đạt tới sức mạnh năm mươi mã lực, thì cũng đã gấp hai lần sức mạnh của võ giả qua năm cửa cảnh giới bình thường rồi.

Chín cửa cảnh giới sẽ khai thông nhiều huyệt đạo ở chín vị trí trọng yếu của cơ thể, mỗi một vị trí mở ra tương đương với việc ngưng tụ một cánh cổng để bảo vệ vững chắc cơ thể của võ giả.

Tần Ninh đứng dậy đi lại trong sân, tùy ý thi triển mấy quyền pháp chưởng pháp đơn giản.

Thân thể của hắn ở kiếp này khá tốt, tuy rằng trước kia cũng có chút sai sót, nhưng bây giờ điều chỉnh cũng không muộn.


Nếu muốn điều chỉnh, nhất định phải dùng đến đan dược.

Đan dược ở nội thành Lăng Vân chia làm bốn cấp: cấp thấp, cấp trung, cấp cao và đỉnh cấp, nhưng tất cả đều được gọi là phàm đan!
Chỉ có cường giả đạt tới cảnh giới Linh Hải mới có thể dùng được linh đan cấp cao để tăng cường thực lực bản thân.

Mà đan sư có thể luyện chế ra được linh đan cũng được gọi là linh đan sư, ở đế quốc Bắc Minh thì linh đan sư rất hiếm gặp, chỉ cần xuất hiện một vị thì nhất định sẽ bị vạn người săn lùng.

Sau khi dung hợp ký ức chín đời chín kiếp, Tần Ninh biết được rằng ở kiếp thứ năm hắn là một vị đan sư, được vô số cường giả tôn làm Cửu Nguyên Đan Đế!
Luyện đan, những ký ức của việc đó đã khắc sâu trong tâm trí hắn, giờ hắn đã tìm ra nó, sắp xếp nó cẩn thận, cho nên hắn cũng có một ý tưởng.

Đối với đan sư, lửa luyện đan và lò luyện đan đều rất quan trọng, nhưng trong đó, quan trọng nhất chính là lửa luyện đan.

Để có lửa luyện đan, võ giả phải hấp thu thiên địa linh khí, dung hợp bên trong lục phủ ngũ tạng, linh khí cùng thể lửa dung hợp lẫn nhau ma mới có thể ngưng tụ ra.

Hắn vừa mới đạt tới cảnh giới Đỗ Môn cửa thứ năm, linh khí đã luyện hóa lục phủ ngũ tạng hắn cứng như tường đồng vách sắt, nên cũng có thể thử nghiệm ngưng tụ lửa luyện đan, đương nhiên, không phải võ giả nào cũng có thể ngưng tụ ra lửa luyện đan được.

Nhưng hắn biết rằng hắn chắc chắn có thể làm được!
Mỗi một vị đan sư ngưng tụ lửa luyện đan, dựa theo màu sắc của lửa luyện đan mà chia làm bảy cấp.

Có bảy cấp độ đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím.

Lửa luyện đan màu đỏ có cấp thấp nhất và lửa luyện đan màu tím có cấp cao nhất.


Mỗi màu lửa luyện đan lại được chia thành ba cấp thượng, trung, hạ.

Mà trên thế gian này, còn có mộc hỏa, thú hỏa, địa hỏa, thiên hỏa, thậm chí là thần hỏa trong truyền thuyết tồn tại, đan sư nếu muốn gia tăng sự mạnh mẽ của lửa luyện đan, thì có thể thu thập và dung hợp vào thân mình thiên địa hỏa diệm để nâng cao cấp bậc của lửa luyện đan.

Cấp độ của lửa luyện đan càng cao, thì đan sư càng có thể luyện chế ra những đan dược cao cấp hơn.

Tần Ninh đứng chỉnh tề, hai tay chậm rãi ngưng tụ, dùng lục phủ ngũ tạng của mình dung hợp với thiên địa linh khí.

Cho đến khi trời quang mây tạnh, đột nhiên trong lòng bàn tay hắn bùng cháy một ngọn lửa.

Với sự kết hợp của linh khí và lục phủ ngũ tạng, ngọn lửa luyện đan của hắn hiện lên một màu đỏ, một màu đỏ rất nhạt.

“Lửa luyện đan đỏ hạ đẳng, thật đúng là thê thảm, nhưng có thể luyện chế ra phàm đan cấp bốn, vậy cũng đủ rồi!”
Tần Ninh gật đầu, không nghỉ ngơi mà đi rửa mặt, sau đó ra khỏi nhà.

Hắn có rất nhiều danh xưng trong mỗi kiếp.

Kiếp thứ nhất là Cửu U Đại Đế, kiếp thứ hai là Ngự Thiên Thánh Tôn,! hắn đã đi khắp muôn ngàn sông núi, cơ hồ ở bất kỳ nơi nào đều có lưu lại dấu chân, chín đời chín kiếp đều có tôn xưng cao quý, khiến cho người nghe tới đều phải biến sắc.

Mà căn cứ vào trí nhớ đã được dung hợp, Tần Ninh biết, đế quốc Bắc Minh chính là khu vực mà hắn đã từng sống khi còn là Cửu U Đại Đế trong kiếp đầu tiên.

Chính xác mà nói, nơi này được gọi là Cửu U đại lục địa, đế quốc Bắc Minh, chỉ là một góc nhỏ đáng thương của Cửu U đại lục địa mà thôi.

Chỉ là, kiếp đầu tiên hắn là người đứng đầu toàn bộ Cửu U đại lục địa, cho nên hắn đối với toàn bộ Cửu U đại lục địa vô cùng quen thuộc.

Trăm sông nghìn núi, hắn đều đã đi qua.


Vì vậy, hắn biết rằng trong dãy núi Lăng Vân tiếp giáp với nội thành Lăng Vân có một kho tàng bí mật, một kho tàng bí mật không ai có thể phá được.

Hắn dám ra tay giết Thẩm Uyên và đối đầu với ba gia tộc lớn, chính là vì hắn biết được kho tàng bí mật này.

Chỉ có điều bây giờ, hắn cũng không vội vàng đến đó.

Tần Ninh đứng ở trong sân, nhớ lại chín đời chín kiếp của mình, sau đó thở ra một hơi, toàn thân chậm rãi siết chặt.

“Hây!”
Hắn hô lên một tiếng, rồi đánh ra một quyền.

Chiêu thức mà hắn đang luyện, tên là Hổ Gầm Long Ngâm quyền!
Quyền pháp này là do chính hắn sáng tạo ra, một kỹ thuật đặc biệt mà các võ giả qua chín cửa cảnh giới có thể luyện tập được.

Hổ Gầm Long Ngâm quyền, tổng cộng chia thành chín thức, bốn thức trước là Hổ thức, năm thức sau chính là Long thức.

“Thức thứ nhất, Phục Hổ thức!”
Tần Ninh xuất quyền, linh khí bộc phát, ngưng tụ thành quyền thức, đánh vào cổng viện.

Ầm!
Cánh cửa lúc này vỡ tan tành, đổ nghiêng xuống.

Đúng lúc này, một tiếng hô thất kinh đột nhiên vang lên.

– —————————.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.