Đọc truyện Phong Lưu Pháp Sư – Chương 614: Thủy Không Dị Thú
Như một mũi khoan, địa hạ hải nhanh chóng bị chia làm hai nửa. Long Nhất từ đỉnh kết giới phiêu lãng hạ xuống đáy biển trăm thước.
Ngay tại lúc này, giữa biển xuất hiện một dị thú trông như một cái đầu lâu. Nó có hình dáng rõ ràng, hai hốc mắt cực đại sâu hút, phần tóc trên đỉnh đầu cuộn lại như một ngôi đền, trông như một bức đồ họa lập thể được khắc trong nước biển.
“Đây là cái quỷ gì chứ?” Tạp Nhĩ cả kinh nói.
Long Nhất nhún vai, làm sao mà hắn biết đó là cái gì? Đó chắc chắn là hình ảnh của dị thú trong nước, rõ ràng đối với bọn họ vô cùng thống hận. Chẳng lẽ mình đã vô tình làm gì chọc giận nó sao.
Điều ngạc nhiên là, dị thú này không hề phát động công kích, tựa hồ có chút chần chờ.
Long Nhất dùng tinh thần lực tản mát ra, cố gắng câu thông suy nghĩ của nó. Dị thú này quả thật có thực lực mạnh mẽ phi thường, tại địa hạ hải có thể tính là chúa tể. Quan trọng hơn nó còn có năng lực khống chế không gian. Không gian hắc động vừa xuất hiện khi nãy không phải ngẫu nhiên mà có.
Tinh thần lực của Long Nhất tiến tới dị thú thì gặp phải trở ngại, kết quả làm cho nó điên tiết lên. Nước biển kịch liệt kích động, một cỗ lực lượng bàng đại ép lấy Long Nhất sử dụng không gian phân thủy chú.
Long Nhất tức giận. Con dị thú này thật không biết tốt xấu, dựa vào thủy hệ ma pháp của bản thân mà dám ngạnh chiến. Hắn còn có thủy thần thần bài trong tay, chúng đại thần thú trong nước tuy không thể toàn lực công kích nhưng quyết không phải là thú nhồi bông. Nghĩ đến đó, Long Nhất dùng thủy hệ ma pháp xuất ra một cái băng thiên tuyết địa. Được thủy đại thần bài trợ lực, nước biển trong vòng vài dặm nhanh chóng đóng băng. Tại thời khắc này dị thú bỗng biến mất vô ảnh vô tung.
Địa hạ hải to lớn như thế, Long Nhất hiện tại không có khả năng đóng băng toàn bộ, hơn nữa dị thú này bất thường biến mất tựa như phân tử nước. Mặt khác nó có năng lực không gian ma pháp cường đại, muốn xác định vị trí chính xác vô cùng khó khăn.
Long Nhất thi phóng băng thiên tuyết địa một lúc liền dừng tay, hắc hắc cười chủ động ngừng công kích. Thật rõ ràng, không gian năng lượng thay đổi này chính là kiệt tác của con dị thú. Dùng không gian năng lượng mà có thể nghĩ rằng phong bế được đường lui, nghĩ rằng hắn không thể phá sao? Long Nhất đã muốn đi, há có kẻ dám ngăn trở.
Long Nhất tâm niệm vừa động, nhắm mắt cảm thụ năng lượng trong không gian. Hắn đối với không gian ma pháp cũng có nghiên cứu nhất định, hiểu được thông qua ngoại lực mạnh mẽ thay đổi không gian năng lượng nhất định sẽ phát hiện có nơi có năng lượng dị thường. Mà nơi có năng lượng dị thường chắc chắn có thể phá khai một thông đạo.
Long Nhất triệu chúng thần thú cùng Long Nhị công kích mãnh liệt nơi phát sinh năng lượng dị thường, mặt khác dùng toàn bộ tinh thần lực chăm chú phòng ngừa địch nhân đánh lén. Dị thú này quả thật giảo hoạt, có thể sử dụng năng lượng dị thường chuyển đổi phương hướng. Chẳng qua cho dù như vậy, dưới sự công kích mãnh liệt, cả năng lượng tràng không ngừng rung lên.
Đột nhiên đôi mắt Long Nhất cả kinh. Cảm giác được một tia không đúng, liền bảo chúng thần thú đình chỉ công kích. Nhưng cả không gian năng lượng không ngừng rung lên, chấn động dữ dội, nước biển bị đóng băng phía dưới xuất hiện nhiều khe nứt, năng lượng điên cuồng trào ra cả không gian. Cảnh tượng trông giống như cả thế giới sắp đến hồi tận thế.
“Dị thú này điên rồi, nó muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận.” Long Nhất rốt cuộc hiểu được mục đích của dị thú. Nó muốn chính mình dung nhập cả không gian, nghịch chuyển năng lượng hủy diệt không gian, đến lúc đó mọi thứ trong không gian này sẽ cùng với dị thú hôi phi yên diệt.
Long Nhất biến sắc, hắn mặc Lôi thần sáo trang vào, hơn nữa lục đại thần bài phá không xuất hiện tạo nên một cỗ năng lượng như lốc xoáy. Hắn không thể tưởng tượng lại có một dị thú với năng lực khống chế không gian cường đại đến vậy. Thật là quá sức tưởng tượng.
Một dị thú cường đại về cả thủy hệ lẫn không gian hệ, rất có thể là hậu duệ của thủy hệ và không gian hệ thần thú. Tiến hóa đến cường đại tại đây mười vạn năm.
Từ khi nhận thức được sự tồn tại của thân xác Tây Môn Vũ, hắn đã biết lực lượng của thế giới này không hề đơn giản. Long Nhất xuyên qua dị giới mười năm, kinh qua không biết bao nhiêu sinh tử để đạt tới trình độ hôm nay. Nhưng hơn hết, bất chấp hắn có được Lôi thần sáo trang cùng lục đại thần bài, vẫn chưa lực lượng nào được kế thừa hoàn chỉnh cả. Do đó đối với thần ma đại chiến mười vạn năm trước nhất thời không khỏi ngạc nhiên.
Kết cục lưỡng bại câu thương có thể nhìn thấy trước mắt. Bỗng nhiên quả trứng trước đó không chịu chín lại nảy lên một cái, bắt đầu lay động. Trên vỏ trứng dần xuất hiện vết nứt, rất nhanh sẽ nở ra.
Cùng lúc đó, không gian năng lượng cuồng bạo chậm rãi giảm xuống, Long Nhất thông qua inh thần lực cảm nhận được trong không gian truyền đến một trận kinh hỉ cùng kích động.
“Không lẽ… cái trứng này là con của dị thú sao?” Long Nhất giật mình, khó trách tìm quanh vẫn không ra cha của nó. Hắn lại càng không hiểu con dị thú này thế nào lại ở cùng với con quái vật kia là đôi phu phụ. chính mình ăn luôn bốn đứa nhỏ, khó trách vừa gặp đã luốn liều mạng rồi.
Cuối cùng cũng có bất ngờ, mặc dù sự tình biến chuyển, nhưng vẫn không dám thiếu cảnh giác.
Khe nứt trên cái trứng càng lúc càng lớn, một con chú trông như đầu lâu địa hỏa hồng sắc không một sợi tóc từ từ chui ra. Dùng hết khí lực giãy dụa, miệng không ngừng kêu lên ô ô, thập phần triều mến.
Lúc này, không gian năng lượng đã trở lại bình thường. Một tiếng hô hoán trầm thấp từ bốn phương tám hướng truyền tới, giống như đang cổ vũ cho quả trứng kia vậy.
Cuối cùng, tiểu tử kia cũng chui ra được, toàn thân đỏ rực, không lông mao, chỉ có một chân, ánh mắt đóng chặt. Tiểu tử này trông như không có lấy nửa lực công kích. Nhưng vừa chui ra liền hóa thành một đạo hồng ảnh chạy loạn trong kết giới. Không có sự cho phép của Long Nhất, nó dựa vào cái gì mà chạy thoát đây?
Một tiếng kêu trầm thấp vang lên. Long Nhất nhận thấy một tia tinh thần lực tiếp xúc với hắn, bất quá với tinh thần cường đại, trên mặt lại xuất hiện một nụ cười hết sức thoải mái.