Đọc truyện Phong Lưu Pháp Sư – Chương 54: Cô Lâu Hữu Ý Thức
Loại khô lâu này là vong linh gọi về, khi chinh chiến thì không thể ly khai chủ nhân quá xa, bằng không mười tám cỗ siêu cấp khô lâu này đã tiếp tục chấp hành mệnh lệnh của Long Nhất truy sát các hắc ám ma thú kia.
Trong lúc Long Nhất và Lãnh U U minh tưởng, Long Nhị (chính là khô lâu đang cầm Huyết Sắc Liêm Đao) vốn đang bất động đột nhiên bỗng nhúc nhích, hai hốc mắt trống không của hắn lóe lên một tuyến hồng quang quỷ dị. Từ từ Long Nhị tiến tới Long Nhất. Tốc độ của hắn rất nhanh, nháy mắt đã đến bên thân Long Nhất, sau đó chuyển tới phía sau Long Nhất, tới chỗ hắc ám ma pháp nguyên tố nồng đậm đứng lại bất động, lại biến thành giống như là một khô lâu không có sinh mạng gì.
Không biết qua bao lâu, Lãnh U U từ trong minh tưởng tỉnh lại. Mới mở mắt ra thấy Long Nhị đang đứng bên cạnh, vì quá bất ngờ, nàng bị dọa tới nhảy dựng lên. Khi nàng nhìn thấy Long Nhị đang hấp thu lấy hắc ám ma pháp nguyên tố nồng đậm đang vây quanh Long Nhất thì không khỏi thất kinh, không khỏi cảm thán trong lòng. Chủ nhân thì luôn thần thần bí bí, bây giờ tới cả khô lâu của hắn cũng thần thần bí bí.
Trong phiến không gian này không có thái dương cũng không có sao, sắc trời tóm lại luôn hôn ám ảm đạm như vậy, Lãnh U U đã từ trong minh tưởng lần thứ ba tỉnh lại, mà Long Nhất vẫn không nhúc nhích như cũ, chỉ là hắc ám ma pháp nguyên tố bên thân càng lúc càng nồng đậm, cơ hồ mang Long Nhị kế bên bọc luôn vào một chỗ.
– Sao mà còn chưa tỉnh lại chứ ? Nhàm chán muốn chết!
Lãnh U U thở dài một hơi. Mấy ngày minh tưởng này Ma pháp lực và Tinh thần lực tăng tiến phải bằng hơn một năm khổ tu trước kia, chỉ thiếu một chút là có thể đạt đến đẳng cấp Đại ma pháp sư Hắc ám hệ. Nhưng nàng lại cao hứng không nổi, nàng thà rằng cứ tiếp tục minh tưởng như vậy còn hơn là sau khi tỉnh lại thấy một mình cô độc trên mặt đất với mấy khô lâu ngốc nghếch này. Phiến sâm lâm này phương viên trong vòng năm trăm thước không có một ma thú dám tiến tới, càng có vẻ tử khí nặng nề.
Trong khi Lãnh U U đang nghĩ có nên lại ngồi xuống tiếp tục minh tưởng nữa không, hắc ám ma pháp nguyên tố nồng đậm đang vây lấy Long Nhất bắt đầu ba động cường liệt lên. Đột nhiên một cỗ khí tức tràn trề sung túc từ trên thân Long Nhất bạo phát ra, Long Nhị đang đứng bên cạnh bị chấn bay ra ngoài, bùng một tiếng rớt lên mặt đất, lại lách cách lách cách đứng lên, vài bước lớn đã trở lại.
Hắc ma pháp nguyên tố nồng đậm không còn nhập vào nội thể Long Nhất nữa. Lúc này trên mặt Long Nhất lưu chuyển một tầng ánh sáng mờ mờ như ngọc, làm hắn càng có vẻ phong thần tuấn lãng. Đột nhiên ánh mắt của Long Nhất vụt mở, trong mắt tinh quang lóe mạnh ra, hét lớn một tiếng dài, cả người Long Nhất đằng không bay lên, trong không trung đột nhiên phân tán ra mười Long Nhất.
– Đại Từ Đại Bi Thiên Diệp Chưởng!
Trong không trung cả mười Long Nhất quát mạnh một tiếng. Các cánh tay của mỗi Long Nhất đều biến hóa kỳ ảo thành một phiến bóng cánh tay, như là vô số đồng thời xuất kích.
– Oành! Oành! Oành!
Một trận kình khí kích xạ, dưới đất đã có rất nhiều lỗ nhỏ dày đặc, làm cho Lãnh U U nhìn tới trợn mắt há hốc mồm. Long Nhất nhẹ nhàng bồng bềnh từ trên trời hạ xuống, mặt mang theo thần sắc vừa ý. Vừa rồi hắn đột phá được tầng thứ nhất của Ngạo Thiên quyết tiến vào tầng thứ hai, phải biết nội lực Ngạo Thiên quyết mỗi lần tiến lên một tầng thì công lực đều sẽ theo cấp số nhân tiến vọt lên. Huống hồ ở thế giới này uy lực của tầng Ngạo Thiên quyết này lớn hơn tầng trước đó cực lớn.
Long Nhất nhìn thấy các lỗ nhỏ trên mặt đất cũng lắc đầu. Nếu như là tiền thế với công lực năm tầng dùng Đại Từ Đại Bi Thiên Diệp Chưởng mà nói có thể làm chổ bị kích trúng lỏm xuống vài thước.
Long Nhất ngẩng đầu lên, thấy Lãnh U U đang chấn kinh nhìn hắn, không khỏi cười nói:
– U U! Không cần giật mình như vậy, nam nhân của nàng có thể không ngừng có chút bổn sự như vậy, sau này nàng sẻ hiểu được.
– Long Nhất! Chàng thật lợi hại, chàng vừa rồi sử dụng giống như không phải là đấu khí, uy lực sao lại lớn như vậy, thiếp nhìn so ra còn hơn cả đại kiếm sư rồi!
Ánh mắt của Lãnh U U nhìn Long Nhất càng thêm mê muội, nam nhân thần bí mà cường đại luôn có lực hấp dẫn như vậy.
Long Nhất cười cười, thủ chưởng của hắn thoáng lật lại đạm lam đấu khí xạ ra, đấu khí vẫn là bậc kiếm sư cấp, tịnh không có theo tinh tiến của Ngạo Thiên quyết mà tăng lên. Long Nhất hiểu được rằng đấu khí và nội lực là tương thông, giữa hai cái này mà kết hợp không phải chỉ là dùng nội lực thôi phát đấu khí, chúng còn có thể càng kết hợp hơn nữa, nhưng Long Nhất tạm thời còn chưa có đầu mối gì.
Long Nhất nhìn thấy núi non khắp mọi nơi đầy thi thể hắc ám ma thú, vô cùng hài lòng với năng lực của mười tám cỗ khô lâu. Hắn vỗ vỗ đầu Long Nhị cười nói:
– Hảo tiểu tử, làm thật không tồi!
– Chàng thế nào mà lại nói chuyện với khô lâu, hắn đâu có thể hiểu được.
Lãnh U U nói.
– Ha Ha, ta cũng không biết, tóm lại cảm thấy tên gia hỏa này không giống như vậy.
Long Nhất cười nói.
– Khô lâu của chàng tên nào cũng đều kỳ kỳ quái quái, bất quá tên này lại càng kỳ quái, chàng biết không? Lúc chàng minh tưởng tụ tập lại hắc ám ma pháp nồng đậm, hắn lại biết đứng bên chàng hấp thu đó.
Lãnh U U nói.
Trong lòng Long Nhất thoáng động, không lẽ bộ khô lâu này sinh ra ý thức bản thân. Nhưng hắn thật mau bỏ qua loại suy nghĩ này, khô lâu chỉ còn là một bộ xương khô sao lại có thể sinh ra ý thức bản thân chứ ? Không lẽ hắn dùng xương đầu mà suy nghĩ được.
– U U, chúng ta đi thôi, xem thử nơi này rốt cuộc là địa phương quỷ quái gì.
Long Nhất nắm lấy tay Lãnh U U nói. Hắn dám khẳng định chỗ này tuyệt không phải là cái thế giới bên ngoài kia, mà là một thứ không gian nguyên tố, có thể ra ngoài hay không cuối cùng cũng không rõ.
Lãnh U U gật gật đầu. Hai người mang mười tám cỗ khô lâu bắt đầu đi tới phía trước.
Vừa đi được không xa, Long Nhất quay người nhìn các thi thể của hắc ám ma thú đầy trên mặt đất. Hắn vốn muốn dùng Vong linh ma pháp làm sống lại các hắc ám ma thú để mở đường, nhưng lo lắng là bọn chúng lúc chết ma lực đã bị mười tám cỗ khô lâu hấp hết, làm sống lại cũng không có tác dụng nhiều lắm nên bỏ qua.
Vừa đi vừa giết, toàn bộ Hắc ám ma thú gặp phải tai ương, bị mười tám cỗ khô lâu đồ sát sạch sẻ. Bất quá khu vực này hắc ám ma thú đẳng cấp không cao, hắc ám ma lực tịnh không không phải rất nhiều.
– Long Nhất, xung quanh chỗ này thế nào mà chẳng thấy nguồn nước gì cả.
Trên đường, Lãnh U U phàn nàn.
– Nàng khát rồi à? Ta còn có rất nhiều nước ở đây.
Long Nhất hỏi, vì nhiệm vụ đi Di Thất Chi Thành lần này, vì vậy Long Nhất bỏ trong không gian giới chỉ rất nhiều thực phẩm, trong đó có cả nước.
– Không phải, người ta muốn tắm rửa! Trên người nhớp nháp khó chịu muốn chết!
Lãnh U U buồn buồn nói. Nữ hài tử vốn rất thích sạch sẻ, sau khi rớt vào không gian này lại không có tắm qua. Trước đây trong lúc tại Hoang Mãng Thảo Nguyên còn có thể dùng Thủy hệ sơ cấp ma pháp Thủy Cầu thuật tụ tập nước lại để tẩy rửa thân thể. Ở cái địa phương quỷ quái này, ngoại trừ hắc ám ma pháp nguyên tố căn bản lại không có ma pháp nguyên tố khác, Thủy hệ ma pháp tự nhiên phóng không ra được.