Bạn đang đọc Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình: Chương 10: Trái Đất Không Chỉ Tròn Mà Còn Rất Nhỏ (P1)
Như dự tính, đúng 8h sáng tổng biên tập mới đến nhận chức tại tòa soạn, vì thế mà mới 6h Trường Phi đã tất bật chạy sang nhà Như Kỳ chở cô đi làm. Mặc dù Nhất Long nhà cô được cả khu chung cư yêu mến vậy mà chỉ có mỗi Trường Phi là nhìn trái nhìn phải cũng không hài lòng về Nhất Long. Cứ mỗi lần đến đón cô đi làm là y như rằng đều có thể cãi vã với Nhất Long đủ chuyện trên trời dưới đất. Đơn cử như thế này
“Duck baby, cháu mang cho Trường Phi ly sữa” Trường Phi nhịp nhịp chân ra lệnh
“Ly sữa này của mẹ Như Kỳ, chú muốn uống tự lấy mà uống” Nhất Long đẩy ly sữa để trước mặt Như Kỳ
……..
“Duck baby sao cháu dám vứt quần áo chú ra khỏi máy giặt ?” Trường Phi hùng hổ giận dữ
“Mẹ Như Kỳ phải giặt quần áo cho Nhất Long không giặt quần áo cho người khác” Nhất Long quay bước vào phòng ăn
………….
“Như Kỳ ơi Như Kỳ ! tờ báo sáng của tôi đâu rồi ?” Trường Phi ca thán
“Nhất Long cất rồi ! muốn đọc báo, ăn sáng, giặt đồ thì về nhà mà làm mẹ Như Kỳ không rảnh phục vụ người khác” Nhất Long chắc nịt nói
…………
“Á, ai dám đổi chai sữa tắm của Trường Phi thành chai khác thế này. Có biết da Trường Phi rất mẫn cảm với loại sữa tắm này không?” Trường Phi vẫn đang gào thét trong nhà vệ sinh
Khẽ nhìn về phía nhà vệ sinh, Như Kỳ ngồi xổm trước mặt nhìn Nhất Long dò hỏi “Nhất Long, con đổi sao ?”
“Đó là chai sữa tắm của con, còn đồ dùng của chú ấy con đóng gói lại vào thùng này hết rồi. Chút nữa cho chú ấy mang về” Nhất Long đập đập vào chiếc thùng to đùng trước mặt Như Kỳ. Quả thật cô không nghĩ đồ dùng của Trường Phi ở nhà mình lại nhiều đến như vậy, nên cũng chỉ là ngán ngẫm lắc đầu bỏ mặc Trường Phi mang về thôi, ai bảo con trai cô không thích.
Từ khi Nhất Long trở về thì mọi việc trong nhà cô đều do cậu con trai bảo bối này quản lý, từ việc hằng ngày ăn món gì đến việc tối mấy giờ đi ngủ cũng bị cậu bé này quản lý nốt. Tất nhiên cô cảm thấy rất thoải mái vì khỏi phải lo việc nhà, nhưng có Trường Phi là bức xúc toàn tập vì hầu như ngoài việc về nhà mình ngủ thì tất cả mọi việc khác đều làm ở nhà cô từ ăn cơm, giặt giũ, viết báo đến việc chăm lo cả thú cưng của Trường Phi ,… mọi việc cô đều làm dùm Trường Phi. Nhưng bây giờ có Nhất Long thì thằng bé nhất quyết không làm dùm Trường Phi mà chính thức tống Trường Phi về nhà tự nuôi lấy thân. Vì thế cãi vả tranh luận ở nhà cô cũng tăng theo cấp số nhân, khiến đầu óc cô cũng mụ mị vì mấy trò cãi vả con nít giữa bọn họ.
Cô quả thực không muốn mất một tài xế miễn phí là Trường Phi và cũng chẳng muốn làm con trai cô không vui, nên trên tất cả cô vẫn là càng tránh mấy cuộc cãi vả kia càng xa càng tốt. Mặc cho cuộc chiến vẫn tiếp tục xảy ra sau đó: Trường Phi thì mặt ủ mày chau, Nhất Long thì kiên định đứt khoát. Cô vẫn là lo cho cái màng nhĩ của mình nên cứ thế đeo headphone nghe nhạc rồi chuẩn bị thay đồ đi làm là hơn.
Dứt tiếng cãi ầm ĩ ở nhà, cuối cùng thì Như Kỳ cũng đến được tòa soạn, hôm nay mọi người ai nấy đều ăn mặc hết sức chỉnh chu, không khí của cả phòng như được thổi một luồng gió mới vui vẻ hơn và cũng thoang thoảng hương nước hoa ở khắp nơi. Như Kỳ cũng vui vẻ chú ý sang Mi Mi đang lầm bầm gì đó với cô
“Đáng lý hôm nay chúng ta phải giăng đèn và băng rôn chào mừng tổng biên tập mới chứ ai lại chỉ toàn hoa tươi thế này” Mi Mi chỉnh lại mấy bông hoa trên bàn làm việc của mình rồi nhìn Như Kỳ nhăn nhó
Dừng tay xếp tài liệu trên bàn, Như Kỳ quay sang nói chuyện “Tại sao phải giăng đèn với băng rôn, chúng ta đâu có đón ca sĩ ?”
Như Kỳ vẫn cảm thấy ít hoa chào mừng được bố trí vào trong những bình hoa cả năm không có một bông nào đã là một sự hồi sinh lớn lao lắm rồi huống chi mà còn đòi cả băng rôn với đèn chiếu.
Đáp trả Như Kỳ là một nụ cười tươi rạng rỡ của Mi Mi và câu trả lời đơn giản “Để thể hiện sự ngưỡng mộ của chúng ta”
“Ngưỡng mộ. Về khoản gì ? cô tròn mắt hỏi
Mi Mi mỉm cười nham hiểm “Đẹp trai”
Mắt Như Kỳ bỗng giật liên hồi, trong đầu thì thầm nghĩ : người còn chưa về mà sao cô có cảm giác Mi Mi dường như đã chuẩn bị sẵn thiên la địa võng để chài câu dụ dỗ tổng biên tập mới. Quả thật người đẹp không phải là cái tội, tội ở đây là những người quá cuồng si cái đẹp. Lỡ đâu đó là người đẹp lưng gù thì sao nhỉ ? chắc hẳn lúc đó Mi Mi sẽ hụt hẫng không ít, nghĩ thế Như Kỳ liền ngẩn mặt nhìn Mi Mi hỏi lại
“Em biết mặt tổng biên tập sao?”
Mi Mi cật lực lắc đầu, rồi thật thà nói “Không biết”
“Vậy sao em biết đó là người đẹp ?” Như Kỳ nháy mắt vui vẻ nhìn Mi Mi
“Vậy chị nên xem cái này đi” Mi Mi đưa cho Như Kỳ một tập giấy A4 đầy những chữ mô tả về tổng biên tập mới từ lúc học tiểu học cho đến khi đi làm, kể cả sở trường sở đoản đều có thể liệt kê đầy đủ. Bên dưới còn khuyến mãi thêm rất nhiều comment của những người khác trong tòa soạn. Nhìn tổng thể đây chẳng khác nào nào một bài báo online được điều tra kĩ lưỡng, cô dám cá rằng nếu đưa lên báo chắc chắn sẽ rất hót với cái tiêu đề “Tổng biên tập mới, soái ca xuất hiện”.
Tổng biên tập mới – người này tuy chưa từng du học nước ngoài về chuyên ngành quản trị nhưng chỉ với một bản kế hoạch kinh doanh gửi đi đã được hội đồng trường đại học Haward cấp bằng đại học ngay sau đó. Hơn nữa người này đã từng tham gia khóa huấn luyện những tác gia chuyên sâu của thời báo Times, là chủ nhiệm của một số trang tài chính nước ngoài, …. Toàn bộ lý lịch không nêu rõ tổng biên tập mới từng tốt nghiệp đại học báo chí, chỉ nhấn mạnh thành tích từ hoạt động tài chính kinh doanh. Thì việc làm sao mà người mới này có thể trở thành tổng biên tập của tòa báo lớn nhất nhì thành phố nơi cô làm cũng là một chuyện đáng suy nghĩ. Ngoài ra tập tài liệu về tổng biên tập còn nhắc đến một vài sở thích, sở trường, chiều cao, cân nặng…mọi thứ đều có, duy chỉ có tên và hình ảnh là vẫn để dấu chấm hỏi. Bởi người biên soạn tập tài liệu này ghi chú thích rất rõ “để đề phòng tổng biên tập bị chụp mũ trước khi đến tòa soạn nên tôi sẽ giữ kín thông tin đến phút chót” – kí tên Trường Phi
Như Kỳ nhìn tổng thể tập tài liệu mà vô cùng hứng thú, bởi được làm việc với một người văn võ song toàn như thế đúng là tòa soạn của cô đã là gặp vận lớn rồi, nên chào đón bằng một ít hoa tươi cũng là chưa đủ thành ý họa chăng là băng rôn hoặc đèn chiếu như Mi Mi nói sẽ tốt hơn nhiều.
“Chị Như Kỳ ! chị Như Kỳ tổng biên tập đến rồi kìa” Mi Mi hồ hởi vừa nói vừa ngoắc Như Kỳ nhìn về phía cửa sổ, khiến cô cũng bừng tỉnh mà nhìn theo