Bạn đang đọc Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình: Chương 1: Anh Đúng Là Tên Khốn (P1)
7h sáng,
Như Kỳ mở mắt trong một căn phòng lạ, căn phòng chỉ toàn là màu trắng. Trắng từ vách tường ga giường đến cả salon cũng chỉ là một màu trắng. Cô bất giác rùng mình buồn bã, cô yêu màu trắng nhưng lại luôn cảm thấy mình không xứng với màu sắc cao quý này.Màu trắng thể hiện cho sự trong sáng thuần khiết và thánh thiện, bất kỳ cô gái nào khoác lên mình bộ cánh màu trắng thì trong mắt cô đều là thiên sứ. Trong khi những người thuộc bóng tối như cô thì làm sao có thể chạm vào được màu sắc đáng mơ ước kia. Khi những vị thiên sứ kia lên thiên đàng thì biết đâu cô đã vào địa ngục. Khẽ động đôi môi cánh đào cô mỉm cười thương xót cho suy nghĩ của mình.
Cô lại tiếp tục miên man nhìn khắp căn phòng một lần nữa đến khi phát hiện ra một người đànông đang ngủ say bên cạnh mình, thì mọi cảm giác buồn bã cũng bay tận phương nào mà nhường lại cho những kí ức của đêm qua ùa về. Cô cau mày nhớ lại tiệc rượu tại bar cùng những người bạn, mặc dù đêm qua cô uống khá nhiều nhưng chắc chắn người đàn ông này không có trong tiệc rượu. Day day vầng thái dương đang đau nhức, cô muốn nhớ thêm chút gì đó sau tiệc rượu, nhưng tất cả đã bị xóa xạch đến không còn chút ấn tượng nào. Theo bản năngcô quay mặt sang nhìn cho rõ người đàn ôngbên cạnh mình
Một khuôn mặt rất ưa nhìn, sống mũi cao, làn da mịn màng đến độ đáng ghen tị,tuổi tác thì tầm 30.Người đàn ông thoạt nhìn khiến cô có cảm giác thích thú, quả thật đàn ông ở độ tuổi 30 là một mẫu cuốn hút nhất đối với cô, khi đó những người đàn ông này đã có sự nghiệp, có kiến thức và đôi khi là có cả một trái tim thổn thức vì yêu. Cô bỗng nhớ đến một câu nói vui mà bạn bè cô hay nói “người đàn ông ở độ tuổi 30 đã là vàng, nhưng nếu anh ta đã li dị 1 lần thì đó là kim cương”, cô không phủ nhận và cũng chẳng tán đồng nhưng có lẽ trước mắt cô đang là vàng thật. Người đàn ông này tuy đang ngủ nhưng lại tỏa ra một khí chất phong độ đầy cuốn hút, nhìn cánh môi mềm mại và ửng hồng cô thầm nghĩ chỉ cần mỉm cười thôi cũng sẽ chẳng khác gì những cánh hoa bung nở thu hút rất nhiều con bướm liều chết và mà xà vào hút mật. Nhìn một cái rồi nhìn cái thứ hai và cuối cùng là cô vẫn không dời mắt ra khỏi khuôn mặt của người đàn ông bên cạnh, mà cũng chẳng buồn nhớ xem mình đang ở trong tình huống như thế nào. Quên đi hiện tại, lúc này cô đang chìm trong những suy nghĩ vô định của chính mình cho đến khi tiếng nói cất lên làm cô giật mình nhận ra vấn đề.
“Cô không thấy mình nhìn tôi quá lâu rồi sao ?” người đàn ông khẽ động đôi mi dài rồi quay mặt nhìn đối diện vào cô tra hỏi
Thoáng chút giật mình vì tiếng nói đã kéo cô đột ngột về thực tại, nhưng cũng có chút hụt hẫng vì giọng nói ấy sao mà không mang một chút ngọt ngào nào giống khuôn mặt cả. Nhiều suy nghĩ đan xen nhưng cô vẫn mỉm cười định trêu chọc giải hòa vì chính cô cũng hơi bất lịch sự nhìn người khác lâu như vậy.
“Vì body anh đẹp nên tôi mới nhìn, anh nên thấy vinh dự về điều đó” cô khẽ nhếch môi cười gian tà để phụ họa thêm cho câu nói bỡn cợt của mình.
“Chỉ nửa thân trên mà đã làm cô thỏa mãn nhãn quan đến vậy thì tôi cũng nên cảm thấy vinh dự” người đàn ông khẽ treo nụ cười đầy vẻ khinh thường trên khuôn mặt ưa nhìn đó
“Thật ra nếu chỉ nhìn nửa thân trên thì cũng không thỏa mãn lắm, nhưng nếu được nhìn hết thì….” cô cố ý bỏ lấp lửng câu nói của mình
“Chẳng lẽ đêm qua cô nhìn chưa đủ sao?”
Cô bỗng cảm thấy thoáng bối rối vì đêm qua cô say như chết đến cả gặp người đàn ông này như thế nào còn không nhớ thì làm sao nhớ nỗi thân hình anh ta như thế nào. Bây giờ trong đầu cô chỉ là những đoạn kí ức mập mờ không nối lại được. Nhưng cô vẫn cố giấu sự bối rối của mình để treo lên môi nụ cười như đã, rồi nhìn người đàn ông đầy thâm ý
“Tôi muốn xem lại không được sao?” cô nhướng người dậy chống 1 tay gối đầu rồi dùng tay vẽ vòng tròn trên bờ ngực săn chắc kia.
“Cô chắc chứ?” người đàn ông cau mày khó chịu nhìn cô không dứt
“Tất nhiên” cô tự nhiên đáp lại
1s……2s……3s mọi thứ rơi vào im lặng người đàn ông xoáy sâu đôi mắt đen trong vắt của mình vào cô. Tim cô có chút rối loạn, tuy nhiên cô vẫn nghĩ rằng chiêu kích tướng kia có tác dụng nhưng nào ngờ mọi thứ không như cô nghĩ. Thay vì anh ta cứ đứng lên cho cô nhìn một chút hoăc giả là cự tuyệt yêu cầu thì có lẽ giờ này cô đã không làu bàu mà nguyền rủa con người kì cục hất cô rớt khỏi giường đến nỗi u đầu mẻ trán.
Đang thầm trách người đàn ông đạo mạo kinh kỉnh kia sau khi gây án thì chui tọt vào nhà tắm mãi không ra thì một tiếng cửa mở đập vào tường nghe đến chua chát, vang vọng khắp phòng khiến cô cũng giật mình mà bàng hoàng sợ hãi. Trước mặt cô lúc này làmột cô gái trẻ, khuôn mặt nhẹ nhàng thanh tú, dáng người dong dỏng cao kết hợp với một bộ váy ren màu trắng khiến mọi thứ xung quanh như dịu đi nhường lại cho sự mềm mại đó. “Gần giống một thiên thần nếu bỏ đi những biểu cảm tức giận nhăn nhó đến khó coi lúc này của cô gái ” cô thầm đưa ra nhận xét của mình khi thấy cô gái trẻ hai tay nắm rất chặt, đôi mắt mở mỗi lúc một to hơn hằn lên những tia máu li ti trong hốc mắt mà nhìn cô đến độ muốn ăn tươi nuốt sống.
“Cô…. cô là ai? Sao lại ở trong nhà của tôi?” cô gái trẻ giọng run rẩy như không giữ được bình tĩnh ngay cả đứng cũng còn phải dựa vào salon mà trụ lại chỉ vào Như Kỳ mà thét lên
Trong những tình huống như thế này cô đảm bảo có đến 99% là cô đang bị đánh ghen, còn 1% còn lại là nhầm lẫn. Nhưng hiện tại rủi thay cô đang nằm trong số 99% kia, trong lòng cũng có vô số những điều lo sợ vì dù sao đây cũng lần đầu tiên cô bị đánh ghen mà. Nói không lo thì có trời mới tin. Nhưng dù sao cũng còn người đàn ông đang bám trụ trong nhà vệ sinh kia là cùng cô làm sai, nên muốn đánh ghen thì có mặt cả hai rồi hãy tính. Nghĩ sao làm vậy, cô quyết định câu giờ chờ nhân ảnh trong nhà vệ sinh.
“Vậy cô là ai ?” cô cố tỏ ra bình tĩnh hỏi cô gái đang tức giận run lên bần bật trước mặt mình
“Tôi là vợ của Khúc Thụy còn đây là nhà của tôi” nói đến đây cô gái trẻ kia đã tức tới mức nức nở đến thở cũng khó khăn
“….” cô khẽ gật đầu chấp nhận thông tin là người đàn ông kia là tên là Khúc Thụy, cô gái trẻ này là vợ hắn còn cô đã và đang dang díu trong nhà người ta. Nghĩ đến đây mà cô nghe lòng chua sót, không những bị bắt gian mà còn là tại nhà trong phòng người ta. Cô đúng là quá nguyền rủa cái tên Khúc Thụy này mất thôi, nếu muốn ăn vụng thì cũng nên lựa cái khách sạn nào xa xa nhà chứ ai mà nhè nhà mình ra để ăn vụng không cơ chứ?
“….” Tiếng thở gấp gáp của cô gái khiến mọi thứ xung quanh rối loạn rồi lại những giọt nước mắt tức giận đã không thể ngăn nỗi trên khóe mắt đã đỏ hoe lên vì sự bàng hoàng và phẫn nộ, khiến Như Kỳ cũng chẳng biết phản ứng ra sao chỉ im lặng chờ đợi. Quả thật cô đang rất sợ cô gái đứng trước mặt mình lúc này, nếu cứ đứng như thế này thì một chốc nữa thôi chắc cô phải nhập viện vì bị đánh ghen tan tành quá.