Phong Lưu Đạo Sĩ

Chương 85: Trí Tuệ Như Yêu Quái


Bạn đang đọc Phong Lưu Đạo Sĩ – Chương 85: Trí Tuệ Như Yêu Quái

Thiên Lộc Tử đã tới công ty giải trí Thiên Lộc, vào phòng chụp ảnh thì đột nhiên phát hiện ngoại trừ mấy nhân viên ra thì còn có hai đại mỹ nữ đang ở bên trong.
Một người có trang phục công chức, trên người toát ra một khí chất nữ nhi cường, khiến người khác không thể bỏ qua, chính là người sáng lập ra quốc tế Tuyền Diệp – Bạch Diệp Tuyền.
Một một người còn lại là một người đẹp cao ráo, một cặp chân dài theo tỷ lệ vàng, hấp dẫn ánh mắt tuyệt đối là hơn hai trăm phần trăm. Đáng tiếc rằng chân thì hoàn mỹ nhưng người lại lạnh như băng. Chỉ nhìn từ đằng xa thôi thì người khác đã cảm thấy một luồng khí lạnh như băng hàn vạn năm, chính là cháu gái của Nhâm Hoài Viễn – Nhâm Oanh Oanh.
Quái lạ, sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
Thiên Lộc Tử trong lòng thầm cân nhắc, đôi mắt thì dừng ở trên cặp chân của con gái nhà người ta. Hiển nhiên là bệnh yêu chân của hắn lại phát tác, thấy cặp chân đẹp liền mất hồn.
Kỷ Ngọc Nhàn ở bên cạnh trông thấy trong lòng không khỏi ê ẩm.
Thật ra thì chuyện này cũng không thể trách Thiên Lộc Tử, một nam nhân bình thường mà nhìn thấy đôi chân dài chết người kia của Nhâm Oanh Oanh thì sợ rằng cũng sẽ hận không thể nhào lên hôn chứ đừng nói chi đến tên Thiên Lộc Tử có bệnh thích chân kia.
Nhìn khuôn mặt Trư Bát Giới kia của Thiên Lộc Tử, Kỷ Ngọc Nhàn cũng nhịn không được nữa, giẫm cho hắn một cước.
Không thể không nói tên Thiên Lộc Tử này đã phạm một sai lầm căn bản của đàn ông – ăn trong chén mà nhìn trong nêu.
Bị đau, Thiên Lộc Tử liền co chân về, u oán nhìn Kỷ Ngọc Nhàn. Ánh mắt này vô cùng u oán khiến Kỷ Ngọc Nhàn cũng không còn giận nữa, lại cảm thấy mình hình như đã oan uổng Thiên Lộc Tử vậy.
Đàn ông làm được tới nước này thì chỉ có thể nói Thiên Lộc Tử quá trâu rồi. Nhưng mà cũng chỉ có thể trách cô gái nhỏ này đã quá mê hắn, quý khán giả xem có đáng giận hạy không chứ?
– Bạch Đại mỹ nhân nha, thế nào mà rảnh rỗi tới chốn này thế?
Thiên Lộc Tử đi tới Bạch Diệp Tuyền chào.
– Đại lão bản nha, cuối cùng ông cũng tới a. Đúng là làm ông chủ lớn vô cùng sung sướng nha, đánh sát thủ hoa rơi nước chảy, làm sao giống được cô đàn bà khổ mạng như tôi, đi sớm về khuya mà kiếm được chỉ có một chút tiền.
Bạch Diệp Tuyền giọng là lạ đáp lại.
Thiên Lộc Tử hiểu, trong giọng nói của Bạch Diệp Tuyền nồng nặc oán khí vậy, tựa như một cô vợ hiền đang nói chuyện cùng với thằng chồng vô trách nhiệm của nàng vậy.
– Hì hì! Nhờ có ngươi mà!
Thiên Lộc Tử bày ra cái bộ dáng kia của Trương Tam Phong.

– Ít nịnh ta đi!
Bạch Diệp Tuyền cười mắng, đoạn chỉ vào Nhâm Oanh Oanh giới thiệu:
– Vị này là. . .
– Không cần giới thiệu, ta biết nàng/hắn…
Thiên Lộc Tử cùng Nhâm Oanh Oanh trăm miệng một lời đáp.
– Ngươi tại sao nói giống ta vậy?
Hai người lại đồng thanh kêu lên khiến sắc mặt cả hai cổ quái vô cùng.
Một lần là trùng hợp, hai lần là ăn ý rồi.
Bạch Diệp Tuyền cười khổ đáp:
– Thì ra là các ngươi đã sớm nhau trước rồi, ta cũng đỡ phải giới thiệu!
Thiên Lộc Tử đi sát tới Bạch Diệp Tuyền, hít lấy mùi thơm xử nữ một hơi thật sâu, kề tai hỏi:
– Nàng ta tới đây làm gì?
– Nhâm Oanh Oanh là bằng hữu của ta, nàng còn là một bác sĩ chuyên khoa Dược, người phát hiện ra chất độc trong Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn cũng chính là nàng ấy. Hôm nay nàng ấy tới thăm ta rồi hai người chúng ta cùng tới đây.
Bạch Diệp Tuyền giải thích rồi nhỏ giọng hỏi:
– Ngươi đắc tội nàng?
– Không có nha, cô nghĩ đi đâu vậy, ta chỉ là tiện miệng hỏi thôi!
Thiên Lộc Tử chột dạ đáp, hắn cũng không thể nói với Bạch Diệp Tuyền là hắn ta đã sờ meo meo của Nhâm Oanh Oanh khiến cho người ta hận hắn được.

– Ông chủ Trương, ông nhớ quảng cáo trước tiên về hai phương diện trắng và tốt nhé!
Mã Dũng đi tới, đưa cho Thiên Lộc Tử một quyển vở nhỏ.
– Được! Sau này đừng gọi ông chủ nữa, gọi Thiên Lộc đi, đừng xa lạ quá!
Thiên Lộc Tử đáp liền cầm lấy quyển vở.
Mã Dũng trong chớp mắt sửng sờ, ánh mắt nhìn Thiên Lộc Tử dần dần thay đổi. Trong lúc vô tình Thiên Lộc Tử đã lấy được sự kính mến của thuộc hạ mà chính hắn cũng không hề hay biết.
Thiên Lộc Tử vào phòng thay một chiếc trường bào màu lam rồi đi ra. Nhất thời, trong phòng chụp ảnh hoàn toàn yên tĩnh, vô luận nam hay nữ, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn.
– Sao lại nhìn ta như vậy? Ca quá tuấn tú à? Bị ta mê hoặc à?
Thiên Lộc Tử hỏi.
Mọi người lúc này mới sực tỉnh lại, cũng không ai trả lời câu hỏi của Thiên Lộc Tử, bởi bọn họ ai mà trả lời mấy câu hỏi buồn nôn đó chứ?
Thiên Lộc Tử đẹp trai đấy nhưng người đẹp trai hơn hắn thì nhiều lắm. Có thể khiến cả phòng khiếp sợ không phải bởi vì dung mạo của hắn mà là bởi khí chất của hắn.
Đó là một khí chất mờ ảo, tựa như khí chất của tiên nhân. Chuyện này có lẽ là nhờ vào đạo pháp tự nhiên mà hắn đang theo đuổi khiến cho người hắn có khí chất mờ ảo kia. Hơn nữa bây giờ hắn đang vận một bộ quần áo tiên hiệp, phiêu dật vô cùng, tựa như tiên nhân hạ phàm.
Bạch Diệp Tuyền đi tới, nhìn Thiên Lộc Tử từ trên xuống dưới lộ vẻ vô cùng hài lòng khiến cho hắn rợn cả da gà, phảng phất cảm thấy mình giống như chú dê con đang đợi bị làm thịt.
– Không nghĩ tới thằng nhóc ngươi lúc bình thường nhìn rất bỉ ổi, nhưng mà mặc vào bộ đồ thì lại có khí chất như vậy nha. Xem ra ta quyết định kêu ngươi và Nam Như Hân cùng nhau quảng cáo Hạo Nhiên Sinh Cơ Phấn và Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn là chính xác rồi!
Bạch Diệp Tuyền rất hài lòng nói.
Hiển nhiên là Bạch Diệp Tuyền cũng bởi vì chuyện tình đàm phán phương thuốc mà ghi hận Thiên Lộc Tử. Đúng là thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng đắc tội phụ nữ, lời từ xưa của các cụ đúng là cấm có sai mà!
Thiên Lộc Tử đang im lặng, trong bụng thì tức muốn ói máu, cái gì mà bình thường rất bỉ ổi chứ, đúng là khi dễ người khác mà.

Lúc này Nam Như Hân cũng thay một bộ đồ tiên nữ đi ra. Cũng không biết là bởi vì nàng đã mặc quần áo cổ đại đã nhiều khiến ọi người nhìn đã quen hay là bởi vì cái tên hoa tuyệt thế Thiên Lộc Tử này đã đoạt hết ánh sáng đi nên nàng ra cũng không ai cảm thấy kinh diễm lắm.
Nhìn thấy hình dáng lấc cấc kia của Thiên Lộc Tử, Nam Như Hân cũng kinh ngạc một phen. Nhưng kịp thời trấn tĩnh lại được, trong lòng thầm nghĩ: cái tên tiểu tử này cũng quá diêm dúa rồi, không đi làm tiểu bạch kiểm thì quả thực là lãng phí nhân tài, đây là hàng mà những máy bay bà già kia thích nhất nha.
Nếu mà Thiên Lộc Tử biết ý nghĩ kia của nàng thì không biết có tức giận đem nàng ra ‘quất’ ngay tại chỗ luôn hay không nữa.
Quảng cáo Hạo Nhiên Sinh Cơ Phấn cùng với Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn là làm cùng một lúc.
Nội dung quảng cáo là Thiên Lộc Tử diễn vai nam chính và Nam Như Hân diễn vai nữ chính, trao nhau Hạo Nhiên Sinh Cơ Phấn và Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn làm vật đính ước. Ngay sau đó nam chính chải đầu cho nữ chính, sau đó hứa rằng cả đời này sẽ vì nàng mà chải tóc cho. Nữ chính cảm động, vì nam chính mà đánh đàn, ước hẹn rằng sẽ vì hắn mà đánh đàn cả đời.
Nam chính và nữ chính trao nhau vật đính ước – Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn và Hạo Nhiên Sinh Cơ Phấn, sau đó cùng thốt lên: Cả đời trang điểm cho nàng – Cả đời đánh đàn cho chàng.
Suốt quảng cáo, chỉ nhắc đến tên sản phẩm một lên khiến cho khán giả không thể nào chán ghét nhưng cũng không ảnh hưởng đến tên tuổi của Hạo Nhiên Sinh Cơ Phấn và Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn.
Cũng giống như vở kịch tình yêu vậy, vật đính ước giữa nữ chính và nam chính thời gian xuất hiện rất ngắn nhưng khán giả vẫn có thể nhớ được tên của nó.
Không thể không nói đoạn phim quảng cáo này vô cùng thành công. Mặc dù chỉ là quay trong phòng nhưng hiệu ứng ánh sáng, bối cảnh trong phòng dựng cũng không hề tệ, hiệu quả quảng cáo khiến cho người khác hài lòng. Thiên Lộc Tử khí chất phiêu dật, Nam Như Hân dung nhan mặn mà khiến cho quảng cáo càng thành công hơn.
Quay chụp xong mọi người châu đầu lại xem thành quả của mình.
Tổ trưởng tổ chụp ảnh là Mã Dũng vô cùng kích động nói:
– Ha ha, đoạn quảng cáo này thật quá tốt, khi phát ra sẽ khiến cho khán giả mê mẩn.
Quay chụp ra được một đoạn phim như vậy khiến cho vị đạo diễn như hắn trên mặt cũng không khỏi phát sáng.
– Đúng vậy, thật tốt quá!
Bạch Diệp Tuyền rất là hài lòng đáp:
– Nói là quảng cáo chứ đã giống như một bộ phim ngắn rồi!
– Rất tốt!
Ngay cả người lạnh lùng như Nhâm Oanh Oanh cũng khen một tiếng.
Duy chỉ có Kỷ Ngọc Nhàn không nói gì cả, nàng nhìn lên màn ảnh, ánh mắt lấp lóe, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì lung lắm. Đến khi Nam Như Hân thay quần áo xong thì nàng liền đứng lên đi tới.
Tựa hồ đã sớm dự liệu được Kỷ Ngọc Nhàn sẽ đến hỏi nàng, Nam Như Hân mở lời hỏi:

– Cô đã nhìn ra?
Kỷ Ngọc Nhàn mỉm cười gật đầu đáp:
– Cô cũng đã mang cổ cầm ra rồi thì tôi không lẽ không biết sao?
– Ha ha, đúng là không thể gạt được cô!
– Người ngoài cuộc thì sáng người trong cuộc thì tối sao tôi lại không biết được?
Thiên Lộc Tử từ trong phòng thay đồ đi ra vừa lúc nghe được cuộc nói chuyện của hai nàng. Nghe được hai từ cổ cầm thì hắn đã hoàn toàn hiểu rõ. Vì thế hắn không khỏi cười khổ liên tục, vì nữ nhân bên cạnh hắn ai nấy đều có trị tuệ như yêu quái vậy.
Thiên Lộc Tử có thể hiểu không có nghĩa là những người khác cũng có thể hiểu.
– Như Hân, Ngọc Nhàn muội tử, hai người các ngươi đang nói cái gì đấy?
Bạch Diệp Tuyền đi tới hỏi.
Nam Như Hân cười một tiếng, cũng không giấu diếm nói thẳng:
– Nếu Bạch tổng hỏi thì tôi cũng nói thẳng, chuyện này tôi cũng phải xin lỗi chị. Trong đoạn quảng cáo không phải có đàn cổ ư?
Bạch Diệp Tuyền nhớ lại đoạn gật đầu đáp:
– Đúng, chen vào cổ cầm thật sự là rất tốt, có thể làm cho đoạn quảng cáo lộ ra vẻ cao nhã rất nhiều, chuyện này thì có vấn đề gì?
– Vấn đề thì không có, chỉ là tôi có chút tư tâm mà thôi. Công ty giải trí Thiên Lộc vốn chính là công ty giải trí chuyên về cổ cầm, tôi cũng là tự quảng cáo mình mà thôi.
Nam Như Hân giải thích:
– Hơn nữa website công ty giải trí Thiên Lộc sắp ra đời rồi, tôi tính là sẽ đem đoạn quảng cáo này đăng lên website, không biết Bạch tổng có ý kiến gì chăng?
– Chuyện này vô cùng tốt, tôi vui mừng còn không kịp thì có ý kiến gì chứ!
Bạch Diệp Tuyền thầm vui đáp.
Nếu đúng như Nam Như Hân nói thì đó không chỉ giúp nàng tự quảng cáo bản thân mà còn quảng cáo miễn phí cho Hạo Nhiên Sinh Cơ Phấn và Hạo Nhiên Mỹ Bạch Phấn rồi.
Mọi người tán gẫu thêm một chút nữa thì Bạch Diệp Tuyền và Nhâm Oanh Oanh liền cùng nhau ly khai, bọn họ cũng không rảnh như tên Thiên Lộc Tử này, còn phải xử lý rất nhiều chuyện khác nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.