Phong Lưu Chân Tiên

Chương 577: Pháp Thân Bí Thuật


Đọc truyện Phong Lưu Chân Tiên – Chương 577: Pháp Thân Bí Thuật

Những món vũ khí kia không phải do linh lực ngưng tụ ra mà đều là pháp bảo đỉnh cấp, đạt đến trình độ Thánh Khí. Ngoại trừ khiên, tất cả những thứ còn lại đều thuộc về loại hình pháp bảo công kích. Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đài cao lập tức bị chấn thành bụi phấn. Sóng chấn động từng cơn đánh lên bề mặt màn sáng màu đen đang bảo phủ hai người rồi biến mất.

Cự tượng bị chấn bay về phía sau một đoạn nhưng không có thương tổn gì quá lớn. Trên mặt Dương Thiên cùng Nhạc Hiên đều có chút kinh ngạc. Dương Thiên không ngờ rằng Nhạc Hiên lại có thể dễ dàng chặn đứng một kiếm của hắn như vậy. So với Dương Thiên, Nhạc Hiên càng thêm bất ngờ. Hắn tu vị cao hơn Dương Thiên một tiểu cảnh giới, lại trực tiếp sử dụng đến Chí Tôn Pháp Thân mà nghĩa phụ đã dạy, vậy mà dưới một kiếm tùy tiện kia vẫn phải chịu thua thiệt. Người này thực sự quá đáng sợ.

Pháp Thân chính là loại bí pháp mô phỏng Thánh Thể của một vị đại năng nào đó. Một khi tu luyện thành công, những pháp thân này sẽ đạt được uy năng bằng một phần so với bản gốc. Muốn sáng tạo ra một môn bí pháp như vậy cần tiêu tốn rất nhiều thời gian và công sức. Mỗi một môn bí pháp tu luyện Pháp Thân đều không truyền cho người ngoài, chỉ có người thân thiết nhất mới được phép tu luyện.

Chí Tôn Pháp Thân so với Pháp Thân thông thường còn cường đại hơn rất nhiều. Nó là Pháp Thân mô phỏng lại Tiên Thể của một bị Bán Tiên, mạnh mẽ đến một trình độ khó tin. Bất quá Dương Thiên có thể dễ dàng nhìn ra được, Chí Tôn Pháp Thân của Nhạc Hiên vẫn còn chưa hoàn chỉnh, bằng không cuộc chiến này có lẽ sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Điều đáng nói hơn, muốn tu luyện Pháp Thân thông thường đã khó, Chí Tôn Pháp Thân còn khó hơn gấp ngàn lần. Chí Tôn Pháp Thân tạo ra gánh nặng trên thân thể rất lớn, tối thiểu cần phải có tu vị Thánh Thể kỳ, rèn đúc ra Thánh Thể mới miễn cưỡng chống đỡ nổi. Còn về Độ Kiếp kỳ thì vẫn là quên đi, Chí Tôn Pháp Thân còn chưa luyện thành ngươi đã bị áp lực do nó tạo ra đè bẹp. Đây là lần đầu tiên từ khi Dương Thiên trở thành Chân Tiên gặp được một kẻ mà hắn cũng không thể hiểu được. Nhạc Hiên có một cái gì đó rất thần bí, vừa giống như bằng hữu, vừa giống như đối thủ khiến Dương Thiên phải xem trọng.

Dương Thiên nhàn nhạt nói:


– Không ngờ ngươi lại tu luyện Chí Tôn Pháp Thân. Xem ra ta vẫn chưa đánh giá đúng thực lực của ngươi. Tên nghĩa phụ kia hẳn là Bán Tiên đi. Nói cho chính xác hơn là phân hồn của một vị Bán Tiên nào đó.

Nhạc Hiên lạnh lùng nói:

– Nhãn lực không tệ. Có điều nhìn vẻ mặt của ngươi, hình như không để Chí Tôn Pháp Thân của ta vào trong mắt. Cũng tốt, để ta cho ngươi chứng kiến sức mạnh thật sự của nó. Để xem lúc đó ngươi còn giữ được sự bình thản này hay không.

Nhạc Hiên âm thầm niệm chú, từng tràng chú ngữ hóa thành những văn tự màu đen, bay lượn quanh hắn và Chí Tôn Pháp Thân sau đó nhập vào hai con mắt đang đóng kín gương mặt có hai cánh tay đang cầm kiếm và kích. Hai con mắt đang đóng kia rung lên từng đợt, sau đó chậm rãi mở ra. Cặp mắt bị khí đen bao phủ, kéo dài ra bên ngoài. Cùng lúc này, kiếm và kích không ngừng chấn động, đem không gian xé ra từng vết nứt dài. Từ bên trong vết nứt, Vực Ngoại Khí cuồn cuộn thoát ra, dung nhập vào bên trong hai thanh vũ khí kia khiến uy lực của nó không ngừng tăng mạnh.

Vẻ mặt Dương Thiên trở nên nghiêm túc hơn:


– Còn có thể thi triển Pháp Thân Bí Thuật, ngươi rốt cuộc đã tu luyện nó từ khi nào?

Pháp Thân Bí Thuật là pháp thuật đặc thù mỗi pháp thân sở hữu. Uy lực của thứ này so với thần thông bình thường còn khủng bố hơn một bậc, đó là chưa nói đến Chí Tôn Pháp Thân. Tuy nhiên, đúc thành Pháp Thân đã khó, tu luyện bí thuật của nó còn khó hơn gấp bội. Dương Thiên dám chắc, thời gian Nhạc Hiên tu luyện Chí Tôn Pháp Thân không dưới 100 năm, bằng không đừng mong sử dụng được Pháp Thân Bí Thuật. Nhưng nói như vậy, lẽ nào Nhạc Hiên tu luyện pháp thân từ khi còn ở hạ vị diện hay sao? Khi đó tu vị của hắn mới được bao nhiêu? Càng lúc Dương Thiên càng cảm thấy mình không nhìn thấu tên này.

Uy lực của Pháp Thân Bí Thuật Dương Thiên tất nhiên sẽ không xem thường. Hắn còn nhớ rõ chuyện đã xảy ra tại hạ vị diện, khi hắn bị hai tên Nguyên Anh kỳ dùng Chấn Tự Quyết làm bị thương. Khinh địch sẽ tự chuốc lấy hậu quả. Dương Thiên mới không ngu ngốc như vậy, nhất là khi bản thân hắn cũng rất xem trọng Nhạc Hiên.

Mặc dù là vậy, Dương Thiên cũng không ngu ngốc cho rằng đây là chiêu mạnh nhất của Nhạc Hiên, cho nên hắn không cần sử dụng tất cả sức mạnh để đón đỡ. Khắc tinh của Vực Ngoại Khí chính là Thôn Phệ Lực, vừa hay Dương Thiên có một môn thần thông phù hợp với loại linh lực này. Đây là cơ hội tốt nhất để sử dụng đến nó.


Dương Thiên tay cầm Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm vung mạnh, không gian trên đỉnh đầu hắn lập tức xuất hiện một vết nứt dài. Dương Thiên tiếp tục đưa tay về phía trước, tạo ra một quả cầu màu đen cực lớn, sau đó ném nó về phía vết nứt kia.

Nhạc Hiên cùng Chí Tôn Pháp Thân vội nhảy ra đằng xa. Hắn cảm nhận được quả cầu màu đen kia ẩn chứa một loại sức mạnh khiến Vực Ngoại Khí bị áp chế. Nghĩ phụ đã từng nói, vô số loại linh lực khác nhau cùng tồn tại, một loại linh lực mạnh mẽ đến đâu cũng có một loại linh lực khác khắc chế nó. Vực Ngoại Khí, đại biểu cho Vực Ngoại Lực là một loại linh lực vô cùng đặc thù chỉ có Vực Ngoại Thiên Ma mới có thể sử dụng, nó khắc chế phần lớn các loại linh lực khác tại Linh Giới và những cái trung cấp vị diện khác. Thế nhưng dù mạnh mẽ đến mức nào, Vực Ngoại Lực vẫn sẽ bị khắc chế bởi những loại linh lực nhất định. Dương Thiên vừa ra tay, Nhạc Hiên lập tức biết loại linh lực tên kia sử dụng chính là khắc chế của Vực Ngoại Lực.

Quả cầu màu đen vừa chui vào vết nứt liền biến mất, sau đó bên trong không ngừng tràn ra từng đợt linh lực chấn động khủng bố. Dương Thiên nhàn nhạt nói:

– Dựa vào Pháp Thân của ngươi, chắc hẳn tên nghĩa phụ kia là một đại nhân vật tại Âm Ti Giới. Nếu ngươi đi theo con đường ma tu, uy lực của nó sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Đáng tiếc, Vực Ngoại Khí tuy có chút đặc thù, thế nhưng tối đa cũng chỉ phát huy được 7 phần sức mạnh thực sự của nó. Đó là chưa kể đến Chí Tôn Bí Pháp cùng Chí Tôn Pháp Thân của ngươi đều mới chỉ là giai đoạn đầu, còn cách bước đại thành rất xa. Cho nên, mặc dù bản thân nó có lợi hại đến mức nào thì vẫn có giới hạn mà thôi, còn chưa đủ để đánh bại ta.

Dương Thiên chỉ tùy tiện nói vài lời đã vạch ra được chân tướng của Pháp Thân Bí Thuật mà Nhạc Hiên đang sử dụng, chỉ nhiêu đây đã nói lên được hiểu biết sâu rộng của hắn. Có điều, Nhạc Hiên tuy kinh nhưng không loạn, hắn trầm giọng đáp:

– Cho dù ngươi nói đúng thì đã sao. Còn chưa đánh đến cuối cùng thì vẫn chưa biết được ai là kẻ chiến thắng.


Dương Thiên khẽ gật đầu:

– Nói cũng không sai. Chỉ là Pháp Thân Bí Thuật của ngươi vẫn chưa hoàn thiện nên thời gian chuẩn bị có hơi lâu, đây mới là điểm yếu lớn nhất của nó. Chờ đợi không phải là tác phong của ta, vậy để ta đến trước đi.

Dương Thiên điểm nhẹ vào khoảng không. Vết nứt lập tức mở rộng thành một hình tròn. Từ bên trong, một cái vòi rồng màu đen phóng ra, xuyên qua không gian chụp thẳng xuống nơi Chí Tôn Pháp Thân cùng Nhạc Hiên đang đứng. Vòi rồng mang theo Thôn Phệ Lực cực mạnh, vừa cắn nuốt Vực Ngoại Khí lại đồng thời tạo ra mãnh lực muốn xé nát Chí Tôn Pháp Thân.

Dưới tác động của Thôn Phệ Lực, Nhạc Hiên cố gắng cũng không thể nào thoát ra được. Chí Tôn Pháp Thân vang lên từng tiếng răng rắc nhẹ, chống lại sức mạnh của cơn lốc kia. Nhạc Hiên biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy hắn và Chí Tôn Pháp Thân đề sẽ không chịu nổi, thế nhưng Pháp Thân Bí Thuật vẫn chưa hoàn thành. Dương Thiên nói không sai, tốc độ thi triển quá chậm mới chính là điểm yếu lớn nhất.

Nhạc Hiên đưa tay trái ra trước mặt, sau đó dùng tay phải kéo qua một đường, máu tươi lập tức chảy ra. Đưa tay lên trán vẽ ra một đường máu, Nhạc Hiên dùng âm thanh nghe như phạn âm của phật môn hô lên:

– Khai nhãn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.