Phong Hoa Vô Song: Cưng Chiều Độc Phi

Chương 97: Áo cưới trắng tinh 2


Đọc truyện Phong Hoa Vô Song: Cưng Chiều Độc Phi – Chương 97: Áo cưới trắng tinh 2

Editor: Tử Diệp

Quân Vĩnh Nhạc thấy Phượng Vô Song tức giận, gọi đầy đủ tên nàng. Trong lòng không dám nói giỡn. Nếu vui đùa quá mức, khả năng lại phiền toái.

”Tiểu Vô Song đừng nóng giận. Ta cũng vừa trở về cung a. Mấy ngày hôm trước Tiểu Tường tử gởi thư nói Cẩm Tú phường ra tân phẩm, bảo ta giúp hắn xem thử, ta vừa nghe Tiểu vô Song thiết kế y phục ngay lập tức đi. Chưa kịp chào hỏi, là ta sai. Xin lỗi xin lỗi! “Quân Vĩnh Nhạc vội vàng giải thích, sợ Phượng Vô Song không tin nàng, vội vàng lấy ra một cái hộp lớn đưa cho Phượng Vô Song.

”Vô Song, ngươi xem. Lúc ngươi ở Bắc Thần Quốc vẽ ra, khi đó vật liệu còn không đủ, chưa kịp làm. Mấy ngày hôm trước Hoa tú nương mới làm xong. Toàn thủ công, xinh đẹp cực kỳ. “Quân Vĩnh Nhạc mở hộp, đưa cho Phượng Vô Song xem.

Phượng Vô Song chần chờ tiếp nhận hộp, chỉ thấy trong hộp chỉnh tề là váy trắng thuần thiết. Nàng bỗng nhiên nhớ tới, nàng có một lần tùy tiện vẽ một chiếc áo cưới của phụ nữ hiện đại. Nàng còn nhớ rõ Quân Vĩnh Nhạc đã từng hỏi qua nàng đây là cái gì.

Nàng trả lời:” Cái này là áo cưới. Lấy màu trắng làm chủ đạo. Tượng trưng tình yêu thuần khiết tốt đẹp. Ta muốn về sau tìm một nam tử tặng ta một áo cưới, ở trong hôn lễ ta muốn mặc áo cưới như vậy, được bằng hữu người thân chúc phúc, tỏa sáng rực tỡ hướng về phía trước, gả cho hắn. “

Khi đó Phượng Vô Song lời nói này, mãn nhãn chờ mong nhìn áo cưới tràn ngập hào quang, Quân Vĩnh Nhạc khi đó liền suy nghĩ nhất định phải đưa một áo cưới cho Phượng Vô Song vào thời điểm nàng muốn kết hôn. Chỉ là, không nghĩ ngày này tới thật nhanh, cũng tới thực đúng lúc. Nàng vừa mới tìm đủ vật liệu. Quân Lâm Ngọc liền nhắc tới kế hoạch.

Cứ như vậy, Quân Vĩnh Nhạc tự nhiên đem bí mật này bán cho ca ca, không chỉ tỉnh phí, còn hung hăng dạy dỗ ca ca.

Thật là sảng khoái!

Nàng nhẹ nhàng cầm lấy váy mở ra, quả nhiên là một bộ áo cưới tuyệt mỹ hoa lệ. Giống nàng đã từng vẽ vậy. Màu trắng vải chiffon làm nền lót, kiểu dáng duyên dáng cúp ngực, buộc chặt bên hông, vạt áo được may dạng bồng, trên mặt còn thêu một ít hoa hồng, đường may tinh tế vừa thấy chính là tú nương có tay nghề thực tố mới có thể làm được. Từ ngực xuống, lụa chiffon may thành dạng đường cong chữ” S”. Hơn nữa trên mỗi nhụy hoa hồng đều dùng kim cương nạm lên. Nàng nhìn áo cưới, tâm đều mê.

Trước đây nàng từng thiết kế áo cưới. Vốn tưởng rằng có thể chờ đến hôn lễ nàng mặc. Không nghĩ tới, nàng còn không có kịp kết hôn, bị vận mệnh mang đến nơi này. Hoàn cảnh này thực lạ lẫm. Nàng lại chưa từng nghĩ đến còn có cơ hội nhìn lại áo cưới. Trong lòng nàng cảm động cực kỳ.

Một bộ áo cưới thuần khiết không tì vết, tuyệt đối nữ nhân ở hiện đại mỗi đều tha thiết ước mơ. Chỉ là, ở chỗ này, tân nương gả chồng đều đội mũ phượng khăn trùm. Nếu làm áo cưới này sẽ có người thích sao?


Phượng Vô Song cẩn thận nhìn áo cưới, không khỏi nghi hoặc, hỏi:” Chi phí áo cưới rất cao! Tơ lụa còn dễ dàng tìm được. Còn ren cùng lụa chiffon thế nào tìm được? Còn có kim cương, cũng rất khó tìm được phải không? “

”Cái nà, phí không cao không cao, dù sao sẽ không lỗ vốn. Còn vật liệu, ta nhờ một bằng hữu ở rất xa mua, dù sao cũng quen biết, cũng không đắt! “Quân Vĩnh Nhạc vội vàng giải thích. Sợ nàng cảm thấy chi phí quá cao mà từ bỏ.

Kỳ thật, Quân Vĩnh Nhạc dù đánh chết cũng không dám nói cho Phượng Vô Song, lụa chiffon tương đương quý, cũng đặc biệt khó tìm, một mét gần một lượng bạc trắng. Càng quý nữa là ” kim cương “, những thứ đó không phải đá tầm thường, chỉ có quý tộc ở Thần Hữu đế quốc mới dùng đến.

Toàn bộ áo cưới tổng cộng dùng 999 viên đá quý vô sắc, một viên lớn như vậy có giá trị tương đương mười viên hồng bảo thạch tương đương hai mươi viên ngọc bích tương đương một lượng vàng! Mà một lượng vàng tương đương một trăm lượng bạc trắng, cũng có nghĩa 999 viên đá quý kia giá trị tương đương 999 hai hoàng kim, tương đương chín vạn 9999 lượng bạc trắng.

Hơn nữa, công may áo cưới tốn thật sự mười mấy vạn lượng bạc trắng. Cũng đủ mua nửa cái Bắc Thần Quốc!

”Nếu phí không cao, vậy ngươi làm vài bộ, bán cho những nữ tử quý tộc chuẩn bị gả, nhất định có thể mang theo một cổ trào lưu mới

, cũng có thể kiếm không ít. Một công đôi việc! “Phượng Vô Song vừa lòng gật gật đầu, nói.

Quân Vĩnh Nhạc nghe Phượng Vô Song nói lúc sau, nháy mắt hoảng sợ. Làm vài món, dù nàng là trưởng công chúa Thần Hữu đế quốc thì toàn bộ gia sản đều không đủ dùng a! Nếu không phải có Quân Lâm Ngọc có tiền nhất khắp thiên hạ, nàng khi nào làm được ra áo cưới sang quý đến thái quá a!

Bảo nàng làm vài bộ, còn không bằng giết nàng. Nói dối thật khó chịu!

Phượng Vô Song thấy thần sắc Quân Vĩnh Nhạc có chút không đúng, trong lòng nghi hoặc càng nhiều, không khỏi hỏi:” Làm sao vậy, Yên Yên? “

”A, không có gì. Chỉ là vật liệu đặc biệt khó tìm, ta chờ mãi mới tìm được, cũng chỉ đủ làm một bộ. Nếu muốn làm vài bộ, chỉ sợ có chút khó khăn! “Quân Vĩnh Nhạc trấn định một chút, kiên nhẫn giải thích.

” Nếu vậy đem bộ này cầm đi bán đấu giá. Một ngàn lượng lên giá, theo quy củ Cẩm Tú phường, một lúc sau giả vờ ra giá cao có thể thu lợi nhuận! “Phượng Vô Song nhìn áo cưới rồi đặt vào hộp, hướng Quân Vĩnh Nhạc nói.


Quân Vĩnh Nhạc cảm thấy trán nàng có vô số quạ đen bay qua. Nàng cảm giác mình sẽ không yêu ai. Một ngàn lượng lên giá! Bán đấu giá, cùng lắm có thể bán được chi đại tiểu thư nào, ngươi rốt cuộc có biết áo cưới có giá trị nhiều ít ra sao? Nói nữa, đánh chết nàng cũng không dám cầm đi bán. Bằng không khả năng không thấy được mặt trời ngày mai. Ca ca không giết nàng mới là lạ!

”Tiểu Vô Song, ngươi xem, vẫn nên đừng bán đi. “ Ngữ khí Quân Vĩnh Nhạc thương lượng.

”Vì sao? Không bán chẳng lẽ giữ lại ngắm? “Phượng Vô Song khó hiểu.

”Đương nhiên không phải ngắm. Ta nói thật, áo cưới là ta tự bỏ tiền tặng cho ngươi, trước kia nói qua ngươi thích áo cưới này rất muốn có một bộ. Vì thế ta liền nghĩ tặng ngươi một bộ! “Quân Vĩnh Nhạc mỉm cười nói.

”Ngươi nói, —— tặng cho ta? Quá quý trọng, ta không thể nhận! “Phượng Vô Song kinh ngạc đến nỗi mở to hai mắt, vội vàng lắc đầu.

”Vô Song, ngươi cũng không chừa cho ta mặt mũi! Này tốt xấu theo kích cỡ ngươi làm, nếu không cần, chẳng lẽ muốn bắt ta tặng người khác? “Quân Vĩnh Nhạc giả vờ sinh khí, tức giận nói.

Phượng Vô Song nghe nói áo cưới thế nhưng chiếu theo kích cỡ nàng mà làm. Lúc này mới kinh giác đến, nguyên lai áo cưới nàng ngay từ đầu Quân Vĩnh Nhạc chính là tính toán đưa cho nàng. Đều do nàng sơ suất quá. Hiểu lầm tâm ý người ta. Trong lòng Phượng Vô Song không khỏi có chút tự trách.

Nàng ngượng ngùng kéo kéo tay Quân Vĩnh Nhạc, nhẹ giọng lấy lòng nói:” Yên Yên, thực xin lỗi. Ta không phải cố ý. Áo cưới này ta nhận lấy! Cảm —— “

”Không cần cảm tạ, có gì đâu. Ngươi yên tâm, chờ ta kết hôn, ta nhất định sẽ bắt ngươi thiết kế áo cưới xinh đẹp! Ngươi nhất định phải đáp ứng nha! “Quân Vĩnh Nhạc cười.

”Đương nhiên không thành vấn đề! “Phượng Vô Song vui vẻ đáp ứng.

”Vô Song a, ta cùng ngươi thương lượng một chuyện. “Quân Vĩnh Nhạc nhược nhược hỏi.


”Chuyện gì, ngươi nói đi? “Phượng Vô Song nhìn nàng, nhẹ giọng hỏi.

”Ân. Là chuyện này, ta kỳ thật có ý trung nhân, hắn ngày mai phải trở về, ta muốn ngươi bồi ta cùng đi gặp hắn, được không? “Quân Vĩnh Nhạc nói xong, trên mặt thế nhưng nổi lên một trận đỏ ửng khiến Phượng Vô Song cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Nàng ấn tượng Quân Vĩnh Nhạc từ trước đến nay đều tùy tiện, tính cách càng giống nam hài tử, cơ hồ chưa từng nhìn thấy Quân Vĩnh Nhạc còn có tính dịu dàng như tiểu cô nương. Phượng Vô Song cũng có chút tò mò, nam tử này đến tột cùng như thế nào, thế nhưng có thể khiến Quân Vĩnh Nhạc toát ra biểu cảm ngượng ngùng tiểu nữ nhi gia.

”Ha ha, Yên Yên cư nhiên thẹn thùng. Ta rất tò mò là nam tử thế nào nhưng làm ngươi ngượng ngùng. Ngày mai ta bồi ngươi đi! “Phượng Vô Song cười to nói, nàng vui vẻ.

“Tiểu Vô Song, ngươi dám giễu cợt ta, ta bảo ta ca tới thu thập ngươi! ” Trên mặt Quân Vĩnh Nhạc ửng đỏ thêm, nàng làm nũng nói.

Ai ngờ, trên mặt Phượng Vô Song tươi cười nháy mắt biến mất. Trên mặt nàng biểu tình trở nên dị thường, nghiêm túc, lạnh băng. Trong lòng Quân Vĩnh Nhạc thầm kêu không ổn, giống như dẫm chấm đất cấm. Thật là, cái không nên nói thì lại nói. Quân Vĩnh Nhạc ảo não cực kỳ.

”Tiểu Vô Song, ngươi làm sao vậy? Cãi nhau với ca ca cãi nhau sao? “Quân Vĩnh Nhạc cẩn thận hỏi.

”Hắn không nói cho ngươi? “Phượng Vô Song nhướng mày, vẻ mặt không tin nhìn Quân Vĩnh Nhạc.

”Thật đúng không có. Các ngươi làm sao vậy? Ta vừa mới trở về, còn không có kịp đi gặp ta ca đâu, tới nơi này gặp ngươi trước. Ngươi xem ta đối với ngươi tốt không? “Quân Vĩnh Nhạc muốn thử nói sang chuyện khác, phân tán lực chú ý của nàng.

“Hắn vô sỉ, giam lỏng ta!” Phượng Vô Song hung tợn nói, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, dữ tợn đến nỗi khiến lòng Quân Vĩnh Nhạc run lên vài cái.

Xem ra, ca lúc này thật sự chọc Tiểu Vô Song tức giận không nhẹ đâu! Ca lúc này sợ xong đời đi. Quân Vĩnh Nhạc không những không có che chở ca ca, thậm chí còn có chút vui sướng khi người khác gặp họa. Từ nhỏ lấy việc khi dễ nàng làm vui, lần này hay rồi. Rốt cuộc có người thay nàng báo thù, thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Nàng sao có thể không vui. Trong lòng nàng đã vụng trộm sung sướng đến không nhịn được.

Quân Vĩnh Nhạc rõ ràng cảm giác được Phượng Vô Song tiếp theo liền phải lao ra cửa, tìm ca ca tính sổ.

“Ca ca vô sỉ? Không giống phong cách của hắn a. Khó trách nghe nói ngươi tuyệt thực ba ngày. Đói lả đi! “Quân Vĩnh Nhạc cảm thán, nhìn về phía ngoài cửa, quát,” Tiểu An Tử, đồ ăn rốt cuộc chuẩn bị tốt không a, ngươi muốn tiểu tẩu tử chết đói sao? ”


An công công ở ngoài cửa chờ, vội vàng chạy chậm tiến vào, bưng cái mâm trong tay tỳ nữ, cung cung kính kính nói:“ Có đây, vịt nướng rượu, thịt xào cay, cải ngọt xào cùng cháo nấm gạo kê, thỉnh Phượng tiểu thư dùng! ”

“Các ngươi trước lui xuống đi!” Quân Vĩnh Nhạc xua xua tay.

“Vâng! Trưởng công chúa! ”An công công và tỳ nữ lui xuống.

Quân Vĩnh Nhạc ý cười mãn nhãn nhìn đồ ăn trên bàn, tuy rằng là thực bình thường, hoàn toàn không phải đồ ăn quý nhân trong hoàng cung dùng, nhưng mà ý nghĩa lại phi phàm. Quân Vĩnh Nhạc vừa thấy liền biết, vì thế trêu đùa:” Tiểu Vô Song, toàn món ăn ngươi thích. Xem ra ca ca sợ đã sớm phân phó bọn họ! Ca ca đối với ngươi thật sự tốt a!”

Chiếc đũa Phượng Vô Song còn gắp đồ ăn đột nhiên ngừng vài giây, lại lùi về, nàng buông chiếc đũa, Quân Vĩnh Nhạc thấy thế, biết mình lại nói sai lời. Hiện nay, rõ ràng ca ca chính là cấm địa của Phượng Vô Song, không thể dễ dàng dẫm lên.

“Tiểu Vô Song, ta biết ngươi giận ca ca ta, nhưng ngươi không thể để thân thể mình chịu đói. Ngươi ăn cơm trước, ta dẫn ngươi tìm ca ca tính sổ. Chỉ cần ăn no mới có sức lực đánh nhau đúng hay không?” Quân Vĩnh Nhạc kiên nhẫn khuyên giải.

Phượng Vô Song lúc này mới cầm chiếc đũa, thong thả ung dung ăn. Trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.

“Vô Song, ngươi một bên ăn, ta còn có việc muốn cùng ngươi nói.” Quân Vĩnh Nhạc thử tính.

Phượng Vô Song giương mắt nhìn về phía nàng, không tiếng động ý bảo nàng tiếp tục nói.

“Là cái này, ngày mai muốn gặp người, hắn cũng là người thích thiết kế trang phục, quan viên đế cung do hắn thiết kế. Ta muốn ngươi mặc áo cưới này cùng ta gặp hắn, như vậy có thể cho ta thêm động lực, được không? ”Quân Vĩnh Nhạc thẹn thùng dò hỏi.

“A, nguyên lai Yên Yên vẫn yêu thầm hắn? Ha ha. Chỉ là mặc như vậy, có phải quá long trọng không? ”Phượng Vô Song cười hỏi. Biết bí mật trong lòng Quân Vĩnh Nhạc, Phượng Vô Song cũng kích động. Các nàng giống như khuê mật, chia sẻ bí mật sâu nhật trong lòng chính mình.

“Vô Song ngươi lại giễu cợt ta, ta không để ý tới ngươi a! ”Quân Vĩnh Nhạc giả vờ tức giận, thần thái đỏ bừng, một bộ dạng tiểu nữ nhi gia tình đầu nở rộ, đáng yêu cực kỳ.

“ Được rồi, ta đáp ứng ngươi là được! Vậy ngày mai sớm một chút tới giúp ta trang điểm chải chuốt, áo cưới này mặc vào chỉ sợ còn có điểm lao lực!” Phượng Vô Song thở dài một hơi, nói.

Chuyện tình cảm hảo tỷ muội, đương nhiên dù vượt lửa sang sông cũng không chối từ. Nàng cũng rất chờ mong nhìn thấy người thiết kế trang phục, có thể cùng nhau giao lưu một chút, lấy thừa bù thiếu. Khó được nhìn thấy cũng có người thiết kế làm như một vật yêu thích.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.